Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 151: Hút máu quá nhiều?




Mặc dù là ma cà rồng mạnh nhất trên thế giới, thế nhưng lúc này, primogenitor đệ tứ cũng chỉ là một nàng công chúa ngủ say bị khóa kín trong chiếc linh cữu mà thôi.

Bởi vì bản thân đang bị phong ấn, đồng thời sức mạnh và số kenjuu nàng sở hữu cũng bị chia cắt thành mười hai phần, lần lượt bị phong ấn trong mười hai tố thể. Đã vậy, kenjuu duy nhất nàng còn sở hữu là kenjuu thứ XII lại chỉ có thể phát huy được chưa tới 10% thực lực vốn có.

Với tình cảnh như vậy, nên sau khi kenjuu thứ XII bị Ye Jian giải quyết, nàng công chúa của chúng ta đã hoàn toàn mất đi năng lực tự bảo vệ mình.

Dao động liên tục phát ra từ trên người của nữ hoàng ma cà rồng, truyền đạt sự phẫn nộ không gì sánh được của đệ tứ chân tổ cho tất cả những người đang có mặt.

Đối với nàng mà nói, từ khi sinh ra tới nay, nhân loại vẫn luôn là những sinh vật giữ vai trò như vật hiến tế dùng để cung cấp sức mạnh cho nàng.

Nhưng bây giờ, một thiếu niên nhân loại, một tế phẩm lại dám cự tuyệt dâng hiến máu tươi của mình cho nàng, còn dùng sức mạnh quái lạ của hắn đánh tan sự trừng phạt nàng ban xuống.

Đối với primogenitor đệ tứ, đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục. Sự sỉ nhục này khiến cho cơn tức giận của thiếu nữ trở nên thịnh vượng hơn bao giờ hết.

Thế nhưng, đồng thời với sự tức giận, công chúa điện hạ cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ. Sức mạnh bị phong ấn, có thể triệu hoán ra kenjuu thứ XII cũng đã là cực hạn của nàng. Hiện tại, bản thân nàng hoàn toàn không có một chút sức mạnh nào cả. Thậm chí, nếu không phải là vì trong người của tố thể số 12 tồn tại một lượng ma lực nhất định để nàng có thể mượn dùng thì nàng thậm chí không thể phát ra được một đòn tấn công bình thường.

Hiện giờ, ngay cả chỗ dựa cuối cùng của nàng cũng bị đánh tan rồi. Đối mặt với thiếu niên loài người đang từng bước từng bước một tiến tới gần, nàng, ma cà rồng mạnh nhất trên đời, lần đầu tiên cảm thấy bất an và bối rối. Có lẽ, phẫn nộ cũng chỉ là vì để che giấu cho sự bất an. Thiếu niên ghê tởm này rốt cục muốn làm gì với nàng?

“Chậc! Quả là một nàng công chúa đáng yêu tựa như yêu tinh. Vẻ mỏng manh và yên lặng khi ngủ say này thật sự khiến cho người ta sinh lòng thương tiếc.” Đứng ở bên rìa của tế đàn, thiếu niên hơi có chút cảm thán mà nhìn nàng công chúa vẫn đang ngủ say trong chiếc quan tài bằng băng đá.

Vươn tay, không chút cố kỵ nào mà mơn trớn nhẹ làn da trắng nõn nà lại lạnh giá tựa như băng tuyết.

Sau đó, thiếu niên khẽ nâng một luồng tóc màu vàng kim nhạt lên, tràn đầy tò mò mà nhìn chằm chằm vào những sợi tóc vì chiết xạ mà phát ra ánh diễm quang bảy màu rực rỡ.

“Rõ ràng là tóc vàng, tại sao lại có thể chiết xạ ra ánh sáng bảy màu rực rỡ vừa như lửa lại như cầu vồng vậy nhỉ? Đẹp thật!”

Như là chỉ đang tự mình lầu bầu, lại giống như là đang nhỏ giọng thăm hỏi, thiếu niên yêu thích mà nhìn những sợi tóc rực rỡ trên tay.

Tay khẽ nâng nhẹ, những sợi tóc rực rỡ tựa như nước mà lướt qua khe hở giữa các ngón tay rồi rơi lả tả trở xuống. Đưa mắt nhìn lên, ánh mắt của thiếu niên lại một lần nữa nhìn về phía gương mặt nhỏ nhắn của nàng công chúa nhỏ.

Không chớp mắt lấy một cái, thiếu niên niên nhìn chằm chằm vào gương mặt của nàng công chúa nhỏ trong 10s. Sau đó, thiếu niên bỗng thò tay và bôi nhẹ qua môi của mình. Lập tức, một tia máu nhỏ chợt rỉ ra từ đó.

Đối với nàng công chúa đang chìm trong giấc ngủ, một tia máu nhỏ này quả thực là thứ có hương vị ngọt ngào nhất, có sức dụ hoặc nhất mà nàng từng được nghe.

Bất luận là tố thể số 12, hay là ý thức tự ngã của Avrora, hay là đệ tứ chân tổ bị phong ấn trong cơ thể nàng, tất cả đều có sự khát vọng chưa từng có đối với tơ máu trên môi của thiếu niên.

Cũng không trách tại sao lại như vậy. Bởi vì theo trực giác và sự hiểu biết của primogenitor đệ tứ, chỉ cần nàng có thể hút được tia máu này, vậy thì trừ những kenjuu vẫn chưa trở về ra, ở những phương diện khác, nàng hoàn toàn có thể trở lại với tư thái mạnh nhất mà mình có.

Thế nhưng, chẳng phải thiếu niên đã cự tuyệt việc hiến tế sao? Vậy hành vi hiện giờ của hắn có ý nghĩa gì? Nó đại biểu điều gì?

Nàng không hiểu.

Dường như cảm nhận được sự khó hiểu phát ra từ trong sóng tinh thần của đệ tứ chân tổ, trên mặt thiếu niên chợt hiện ra một nụ cười đùa dai đầy vui vẻ.

“Có phải là đang rất muốn hút máu của ta không? Ha ha, từ giờ trở đi, chỉ cần cô muốn, bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu, bất kể bao nhiêu máu ta cũng đều có thể cho cô. Thế nhưng điều kiện tiên quyết là, Avrora, còn có cô, đệ tứ chân tổ. Từ giờ trở đi, các cô đều thuộc về ta, chỉ thuộc về ta.”

Vẫn là cách nói bá đạo mà cuồng vọng như vậy.

Avrora mê mang, còn đệ tứ chân tổ thì tức giận.

Chỉ là thiếu niên hoàn toàn không thèm để ý tới các nàng. Chậm rãi cúi người, sau đó, môi chạm môi.

A... ————?

Ngay lập tức, trong khoảnh khắc mà khi tia máu trên môi của thiếu niên chạm phải môi của tố thể số 12, cơ thể của nàng công chúa đang ngủ say bỗng nhiên run lên.
Chỉ là một tia máu ít đến thương cảm, thế nhưng ma lực mà nó mang đến cho thiếu nữ lại kinh khủng vô cùng.

“Oanh ——————!!!!!”

Khí thế khủng khiếp cuồn cuộn tuôn ra từ trên người thiếu nữ. Cơ thể vốn đang lẳng lặng ngủ yên của thiếu nữ, vào lúc này bỗng nhiên vi phạm lẽ thường mà bay lên.

Mái tóc vàng chiết xạ ra ánh cầu vồng rực rỡ, dưới khí thế kinh khủng của thiếu nữ bắt đầu khẽ tung bay. Đồng thời với đó, lấy vị trí của thiếu niên và thiếu nữ làm trung tâm, mặt đất và tầng băng bên dưới bắt đầu nhanh chóng rạn nứt.

“A...!”

Chẳng biết lúc nào, thiếu nữ trong cơn mơ hồ khẽ phát ra tiếng kêu nhỏ. Và rồi theo bản năng, nàng khẽ mở miệng cắn lấy môi của thiếu niên. Máu tươi, dọc theo chiếc răng nanh sắc bén của ma cà rồng chân tổ, bị hút vào trong cơ thể của thiếu nữ. Đồng thời với đó, dòng máu trân quý của ma cà rồng chân tổ cũng dùng phương thức tương tự mà phản hồi, truyền vào trong cơ thể của thiếu niên.

Nghi thức hiến tế, khế ước thần bí.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, giả như tất cả đều thuận lợi, vậy thì chẳng cần bao lâu, nói không chừng ma cà rồng mạnh nhất sẽ hoàn toàn phục sinh và tái hiện nhân thế với đầy đủ tất cả sức mạnh vốn có.

Chỉ tiếc là, mọi chuyện không hề thuận lợi như thiếu nữ mong đợi. Rất nhanh, thiếu nữ bắt đầu phải gieo gió gặt bão, cũng chỉ vì sự tham lam và hấp tấp quá mức của mình.

“Ô oa...!”

Chỉ mới hút lấy vài tia máu của thiếu niên vào trong cơ thể, linh hồn của primogenitor đệ tứ bắt đầu trở nên bất ổn, sức mạnh gia tăng quá kịch liệt đã bắt đầu đánh thẳng vào linh hồn của nàng.

Sức mạnh kinh khủng này, không phải là thứ mà hiện giờ nàng và tố thể số 12 có thể thừa nhận.

Mãi tới khi kịp hiểu ra điều này, thì linh hồn của ma cà rồng mạnh nhất trên đời đã phải lâm vào trong sự đau đớn trước nay chưa từng có.

Sự thay đổi này, ngay cả thiếu niên cũng không ý thức được. Hiện giờ, cậu chỉ lo hưởng thụ lấy đôi môi của nàng công chúa và cẩn thận nhấm nháp lấy vị thơm ngọt đang tràn ngập trong miệng của mình.

Chờ tới khi cậu phát hiện ra được vấn đề thì cơ thể nhân tạo của tố thể số 12 đã hút lấy lượng máu vượt quá sức thừa nhận của bản thân. Cho dù chỉ nhiều hơn có đúng một giọt, thậm chí có thể còn ít hơn, thế nhưng chừng đó cũng đã đủ để khiến cho nàng công chúa đang ngủ say lâm vào nguy cơ.

“Nè! Cô quá tham đi? Mặc dù ta đã nói rằng cô có thể hút bao nhiêu tùy ý, thế nhưng điều đó không có nghĩa là cô thật sự muốn hút bao nhiêu thì hút chứ? Chẳng lẽ cô không biết là tham quá thì thâm sao? Ăn no quá sẽ bể bụng đấy.”

Đối với lời chê trách của thiếu niên, ma cà rồng mạnh nhất đã không còn có tâm trí đâu để mà phản ứng nữa. Nàng chỉ có thể ráng nhịn lấy đau đớn và phát ra tiếng rên rỉ đáng thương.

đọc ngantruyen.com/
Nếu cứ tiếp tục để mặc nữa, nói không chừng là tố thể này thật sự có thể sẽ bị no tới bể bụng.

“Chà! Coi bộ chỉ có thể tạm thời phong ấn lại vậy...”

Phong ấn? Vừa nghe được cụm từ này thì ngay lập tức, đệ tứ chân tổ liền biểu đạt ra sự mâu thuẫn cực lớn.

Bị buộc phải ngủ say ở nơi này nhiều năm như vậy rồi, giờ có cơ hội thức tỉnh, nàng làm sao có thể cam tâm bị tiếp tục phong ấn thêm nữa.

Nàng là ma cà rồng mạnh nhất trên đời. Không phải chỉ là một giọt máu thôi sao? Lại dám ép nàng tới nông nỗi này.

Sự bất cam và tức giận không ngừng cuộn trào trong lòng của thiếu nữ. Sau đó, dường như hạ một quyết tâm vô cùng lớn, trong ánh mắt kinh ngạc của thiếu niên, sức mạnh kinh khủng vượt xa trước đó chợt bùng lên từ trên người của đệ tứ chân tổ.

Kế đó, linh hồn bị nguyền rủa đang ẩn nấp trong cơ thể của tố thể số 12 chợt thoát ly trói buộc. Không gian và thời gian đã không thể nào ngăn cản được sự bạo động của primogenitor đệ tứ.

Kết giới được thiếu niên thiết lập bị linh hồn nguyền rủa của đệ tứ chân tổ xuyên qua một cách dễ dàng, cứ như là nó chưa từng tồn tại. Sau đó, ánh hào quang màu lưu ly chợt lóe lên, và linh hồn của đệ tứ chân tổ và chui vào trong cơ thể của miko nhỏ, người vẫn đang kinh nghi bất định.

Đây là một linh môi vô cùng tốt, mặc dù không thể giúp nàng cắn nuốt và tiêu hóa tất cả lượng máu nàng vừa hút, thế nhưng cũng có thể giúp nàng tiêu hóa phần máu nằm trong sức chịu đựng của linh hồn nàng. Mang theo lượng máu mình có thể hấp thu và tạm thời trốn vào trong cơ thể của linh môi nhân loại, vừa có thể giúp nàng thoát hiểm, lại vừa có thể giúp nàng tiêu hóa được nhanh hơn.

Về phần lượng máu còn sót lại trong cơ thể của tố thể số 12, nàng không thể mang đi được, chỉ có thể không cam lòng mà tặng cho tố thể số 12 Avrora.

Convert by: Strauss