Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 177: Thiên phú của tộc người sói




“Rầm ————!!!”

Hai bóng người đột nhiên chạm vào nhau, ngay lập tức, những chiếc bàn ghế trong căn phòng họp thay nhau nổ tung. Những lão già đang co mình lại trong những góc hẻo lánh để trốn, khi cảm nhận thấy những vụ nổ đang xảy ra xung quanh thì cố gắng thu mình lại chặt hơn nữa, bọn họ đã sắp bị dọa tới vỡ mật. Dù sao bọn họ cũng chỉ là những quyền quý sống trong nhung lụa, đã bao giờ phải tiếp cận với một cuộc chiến kinh khủng như vậy ở khoảng cách hầu như chỉ trong tầm tay như thế này? Không bị dọa chết cũng đã xem như là có can đảm.

“Có thể giết được vương tử của tộc Thiên Lang bọn ta, ta không thể không thừa nhận rằng mi quả thật là có chút bản lãnh, thằng nhóc.” Lắc lắc cánh tay còn hơi tê tê, thân vương của tộc người sói, Buchard, nói với giọng vô cùng nghiêm túc.

Mặc dù vừa rồi chỉ là một lần đụng độ có tính thăm dò, nhưng hắn đã dùng tới những gần 70% sức mạnh. Vậy mà kết quả lại là bị đối phương cản lại một cách hời hợt, điều này khiến cho Buchard cảm thấy vô cùng cảnh giác. Hắn nhanh chóng thu hồi tâm thái khinh thị của mình.

“Sửa lại một chút, là không phải ta giết! Cái tên đó chết là do tự ti quá mức chịu không nổi nên tự sát thôi. Ai mà biết được đường đường là thủ lãnh đương nhiệm của một tổ chức khủng bố mà tâm lý lại yếu kém tới như vậy chứ? Không phải lỗi do ta nha! Mà lời vừa rồi của ngươi hình như phải do ta nói mới đúng! Mới biến thân thông thường mà đã mạnh như vầy, nếu là thần thú hóa, phỏng chừng phải mạnh hơn thằng cháu trai không-danh-phận của ngươi gấp mấy lần đi?”

Thái độ vô cùng ung dung mà chìa hai tay ra hai bên và nhún vai, Ye Jian cho thấy là mình cũng không muốn như vậy, sau đó cậu nhìn Buchard một chút rồi thể hiện sự hứng thú không hề nhỏ của mình về khả năng thần thú hóa của vị thân vương.

“Khua môi múa mép giỏi lắm, thằng nhóc! Nếu ngươi đã muốn chết như vậy, vậy ta chiều ý ngươi! NGAOOOOOOO ———————!!!!!!!”

Lại một lần nữa bị đối phương xúc phạm vinh quang của bộ tộc, Buchard nhe răng, ngửa mặt lên trời và phát ra tiếng gầm thét.

Tiếng sói tru thê lương phát ra từ miệng của vị thân vương. Không khí bên trong kết giới, thậm chí chính bản thân của kết giới cũng hơi nổi lên chút gợn sóng vì tiếng hú này.

Mấy lão già quyền quý đang trốn trong góc, khi vừa nghe được tiếng tru thì lập tức ôm lấy đầu, bịt tai mà nằm gục trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, thậm chí hai trong số đó còn ngất đi.

Còn đối với Ye Jian, tiếng tru này thật sự chẳng phải là vấn đề. Kết giới tuy hơi nổi sóng, nhưng khoảng cách tới việc bị phá vỡ vẫn còn xa lắm, chẳng có gì đáng lo.

Lúc này, cậu chỉ đang nhìn chằm chằm vào sự biến hóa của Buchard, và rồi, gương mặt cậu dần hiện lên chút kinh ngạc.

Vốn dĩ sau khi hóa thú, thân hình của Buchard cũng đã cao hơn hai mét, giờ, sau khi thần thú hóa, cơ thể của hắn lại một lần nữa cao lên thêm, đạt tới ba mét. Chỉ là, hoàn toàn khác với hình hài xấu xí của Tử Hoàng Đệ Hazārofu, hình dạng của Buchard sau khi thần thú hóa lại hết sức ưu nhã.

Bộ lông vàng óng tựa như kim châm phủ kín toàn thân, tròng mắt màu xanh lục bắn ra những tia sát ý bạo ngược mà lạnh buốt, bốn chân thon dài với những chiếc móng vuốt thép lấp lóa ánh kim loại, cùng với thân hình cân đối hình giọt nước đầy mỹ cảm. Sau khi thần thú hóa, nếu chỉ nói về mỹ cảm thì hình dạng của Buchard có thể nói là hoàn toàn ngược lại với bộ dạng xấu xí của Tử Hoàng Đệ trước kia.

Hiện giờ, có thể nói là ngoại trừ việc còn đứng thẳng bằng hai chân ra, Buchard đã không còn chỗ nào là khác với loài sói hoàng kim trong các câu chuyện cổ.

Phản tổ! Hiện tượng dựa trên cơ sở là năng lực ‘Thần Thú Hóa’, biến hóa ra hình dạng và tư thái chân thực nhất của thần thú thời Viễn Cổ. Huyết thống càng thuần khiết, càng cao cấp, thiên phú kế thừa từ thần thú càng nhiều, vậy thì sau khi thần thú hóa, năng lực sẽ được tăng cường càng mạnh hơn; Và thể hiện bên ngoài sẽ là việc hình dạng càng thêm tiếp cận với tiên tổ.

Tên thân vương của tộc người sói này, dựa theo hình dạng của hắn bây giờ thì có thể thấy được là mức độ thần thú hóa của hắn đã rất sâu, sâu tới gần như đã gần tiếp cận biên giới của việc ‘phản tổ’. Giai đoạn kế tiếp, hẳn là đem hai chân cũng lột xác thành lang đề đi? Tới lúc đó, hình dạng của hắn sau khi Thần Thú Hóa sẽ là hoàng kim ma lang với tứ chi chạm đất, đây mới thực sự là tư thái hoàn chỉnh của thần thú.

Nói thì nói như vậy, chỉ là, trong cảm nhận của Ye Jian, cậu cảm thấy năng lực Thần Thú Hóa này dường như vẫn còn thiếu thứ gì đó rất là mấu chốt. Đem cơ thể mình lột xác thành cơ thể giống như tiên tổ, vậy liền gọi là phản tổ sao? Nếu vậy nói cách khác, tổ tiên của tộc Thiên Lang là thần thú có hình dạng như Hoàng Kim Lang? Hoặc là giống như cảm giác của cậu lúc gặp Tử Hoàng Đệ, tổ tiên tộc người sói thực ra là...

Trong lúc Ye Jian còn đang cảm thấy nghi ngờ, thì Buchard, sau khi Thần Thú hóa thành công, đã bắt đầu gầm lên một tiếng điên cuồng, và rồi, hắn lao về phía cậu.

Chỉ trong tích tắc, bóng sói màu vàng đã đi tới trước mặt của Ye Jian. Ye Jian phải thừa nhận là, tốc độ này thực sự đã nằm ngoài dự tính của cậu.

Nhưng cậu là ai? Chỉ với một chút bất ngờ này mà đã muốn đánh trúng cậu? Đó là nằm mơ.

Ngay trong khoảnh khắc Buchard tiếp cận, Ye Jian chỉ vừa cảm nhận được khí thế lạnh thấu xương của đối phương đánh về phía mình thì cậu đã lập tức hành động và biến mất ngay tại chỗ.

Bất quá dường như Buchard đã sớm đoán được Ye Jian có năng lực không gian nên hoàn toàn không bất ngờ. Xoay người lại thành một góc độ hoàn toàn trái với lẽ thường, Buchard vung móng của mình lên, ngay lập tức, ba bóng trảo có màu hoàng kim hiện ra và bắn về phía Ye Jian.

“Không hổ là tổ tiên của chó, mũi thính thật!”
Chỉ dựa vào việc ngửi được hơi thở của cậu mà tìm ra được vị trí của cậu sau khi cậu thuấn di, còn có thể lập tức phát ra đòn tấn công hữu hiệu, đây quả thật là không phải chỉ một chữ ‘thính’ là có thể hình dung.

Thò tay bôi nhẹ một cái, một luồng sáng trắng hiện lên, và ngay tức khắc, ba luồng quang trảo đã bị lau đi mất.

“Ma thuật kiểm soát không gian! Thật không ngờ là năng lực phiền toái này của ả Kūgeki no Majo mà ngươi cũng có. Ta thừa nhận là mình xem thường mi rồi, thằng nhóc!”

“Bớt nói nhảm đi! Ta còn muốn về ngủ trưa, lấy sức mạnh lớn nhất của ngươi ra, bằng không ngươi sẽ không còn cơ hội! Ngươi có mười giây để làm việc đó!”

Ye Jian nói như vậy đương nhiên là đang nói thật, nhưng khi lọt vào trong tai của Buchard thì đây quả thực là một lời khiêu khích cuồng vọng vô cùng.

“Tốt! Tốt! Muốn đối phó với ma thuật điều khiển không gian quả thực là có chút phiền toái, nhưng cũng chỉ là một chút thôi. Hối hận đi, thằng ranh! Đối mặt với sức mạnh truyền thừa của tộc Thiên Lang, trò hề do nhân loại sáng tạo ra này chẳng là gì cả! RỐNG ————!!!!”

Gầm lên phẫn nộ, một luồng gợn sóng màu vàng dường như thực chất hóa đột nhiên bùng lên từ trên người Buchard. Lấy hắn làm trung tâm, luồng gợn sóng này dùng tốc độ siêu việt âm thanh mà nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.

“Hả?” Bị gợn sóng bao phủ, Ye Jian ngạc nhiên cảm giác được là linh lực lưu động trong người mình hơi di chuyển chậm lại một chút.

‘Kỹ năng thiên phú loại lĩnh vực có tính phong ấn?’ Vẻ mặt có chút quái lạ, Ye Jian hơi cảm nhận một chút thì đã lập tức cho ra được kết luận này.

Kỹ năng thiên phú, cụm từ này quả thật là không lạ gì đối với cậu, nếu không muốn nói là quá quen thuộc. Bản thân cậu cũng là người sở hữu hai kỹ năng thiên phú có công hiệu biến thái vô cùng.

Chỉ là cậu thật không ngờ rằng hôm nay, mình lại có thể gặp được một người cũng có kỹ năng thiên phú khác. Đối với Ye Jian mà nói thì đây quả thực là lần đầu tiên từ trước tới giờ.

“Có phải là ma lực đã không thể vận chuyển rồi hay không? Ha ha ha, trước sức mạnh truyền thừa của tộc Thiên Lang, chú thuật của loài người cũng chỉ là một đống rác rưởi. Chết đi, thằng ranh! Ta sẽ nhiệt tình mà tra tấn ngươi, đem da của ngươi từng chút từng chút mà lột xuống, đem xương của ngươi bẻ vụn từng miếng một. Ta sẽ cho ngươi nếm thử sự tra tấn khủng bố nhất! NGAOOOO!!!!!!”

Rống lên một cách điên cuồng, Buchard trong hình dạng Hoàng Kim Lang lại một lần nữa biến thành một tia chớp mà phóng về phía Ye Jian.

Mặc dù rất tự tin vào năng lực của mình, nhưng Buchard lại không ngớ ngẩn, hắn biết rằng năng lực này của mình có hạn chế về thời gian. Cho nên, nếu muốn tra tấn với cười nhạo đối phương, vậy trước tiên cứ hạ gục và tóm cổ thằng ranh quỷ dị loài người này trước đã. Phải tới lúc đó thì hắn mới có thể yên tâm.

Nếu đổi lại là người khác rơi vào trong tình huống này, vậy thì quả thật là nguyện vọng của Buchard có thể trở thành thành hiện thực. Chỉ là, gặp phải Ye Jian, hắn nhất định là bi kịch.

Ngay khi bóng sói màu vàng tiếp cận, Ye Jian lập tức hành động.

Thân thể chợt lóe, và trong ánh mắt không thể nào tin được của Buchard, gift lại một lần nữa khởi động. Chỉ trong vòng một phần ngàn tỉ giây, Ye Jian đã xuất hiện sau lưng của Buchard. Tung ra một cước mang theo sức mạnh đã được tích trữ, Ye Jian đá thẳng vào eo của Buchard.

“PHANH ————!!!!!!!!”

“ROẶCCC ~~~ RỐPPPPP ————!!!!!!!!”

Đối với sinh vật được mệnh danh là đầu đồng xương sắt eo đậu hủ như sói, thì eo, luôn luôn là điểm yếu rõ ràng nhất muôn đời không đổi được.

“NGAOOOOOOOO...!!!!”

Trong tiếng hét thảm của thân vương người sói, tiếng xương bị đánh nát vang lên thật rõ ràng. Chỉ một chiêu, thân vương của tộc người sói, kẻ có sức mạnh dưới một người trên vạn người, đã bị đánh tan.

Cảm tượng vô cùng có tính xung kích này trực tiếp đập vào trong mắt của những quyền quý vẫn còn tỉnh ở góc phòng, khiến cho tất cả những lão già này cảm thấy tim như bị nghẹt lại, hai mắt như muốn nứt ra.

Convert by: Strauss