Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 196: Tra hỏi




“Hỏi lại một lần nữa, tên là gì?

“Ngươi —— Kirisaka... Sayaka! Đồ ác ma! Biến thái! Quỷ sú —— ah ~~~~!!”

“Năm nay bao nhiêu tuổi?”

“Biến... Ah ~~~~!!!”

Mông nhỏ vểnh cao lại một lần nữa phát ra âm thanh thanh thúy, cùng với đó là tiếng bi minh đầy phẫn uất và xấu hổ của thiếu nữ.

“Mấy tuổi?”

“Mười... Mười bốn! Ngươi... Ngươi... Đồ ————”

PA~! Lại là một tiếng vang thanh thúy.

“Ah ~~~ ngươi làm gì?! Ta rõ ràng chưa nói gì hết, ngươi lại đánh ta?”

Giận dữ và xấu hổ tột độ, thiếu nữ phát ra tiếng chất vấn vô cùng oan ức với thiếu niên. Lúc này, thiếu nữ phải thừa nhận rằng mình đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi, một sự sợ hãi khó nói nên lời đối với thiếu niên đang khống chế mình trong tay và thi cực hình.

“Coi như không đánh ngươi thì ngươi vẫn mắng ta, cho nên vẫn là ra tay trước để chặn miệng ngươi thì tốt hơn.”

“Ngươi... Ngươi tuyệt đối là cố ý!”

“Ta không phủ nhận. Ai bảo ngươi ám sát ta làm chi? Đối với tù bình và địch nhân, ta xưa nay chưa bao giờ nương tay. Cho nên, cô bé à, hôm nay, ta tuyệt đối phải dạy cho cô một bài học. Không, một bài học không đủ! Ta hẳn phải đem lòng xấu hổ và tự tôn của ngươi lột ra từng chút, từng chút một, sau đó từng miếng từng miếng mà nhấm nháp cho thật kỹ!”

Những lời này của thiếu niên khiến cho toàn thân của thiếu nữ đều nhịn không được mà run lên, cảm giác bối rối và e ngại trong tim càng trở nên càng thêm sâu sắc.

“Tốt, kế tiếp là ba vòng.”

“Wtf...!? Ngươi... Ngươi... Đồ biến thái bệnh hoạn! Ngươi —— nha ~~~~!!”

Không chút lưu tình, tay nâng, rồi chụp xuống, tạo thành từng đợt sóng lắc lư khiến người ta hoa mắt thần mê.

Xúc cảm non mịn, dinh dính, trơn trượt, và đàn hồi khi đánh vào bờ mông căng tròn của thiếu nữ, thông qua khe hở giữa các ngón tay truyền vào trong lòng của Ye Jian, khiến cho dục hỏa trong lòng cậu dần mất kiểm soát mà bắt đầu nhen lửa.

“Ba vòng!”

“Không nói! Cho dù chết cũng không nói! Ngươi là đồ ác ma biến thái vô sỉ hạ lưu. Sư phụ nhất định sẽ báo thù cho chúng ta!”

“Ô? Thế à? Đã như vậy, vì tưởng thưởng cho sự quật cường của ngươi, để Yukina tới chịu tội chung với ngươi đi.”

“Cái ——!? Ngươi... Ngươi... Hèn hạ! Ngươi... Ah ~~~~!!”

Lại là một cái tát mạnh trùng trùng điệp điệp mà vỗ vào mông. Nếu hiện giờ mà bỏ đi bộ sườn xám, phỏng chừng là có thể thấy được trên mông của thiếu nữ hiện lên một dấu tay màu đỏ tươi yêu diễm.

“Nói hay không? Không nói, ta để cho cả hai người các ngươi đều cùng chịu tội.”

“Ta... Ô ô ô! Ngươi vô sỉ! Biến thái! 80...55...81... Đó! Ngươi hài lòng chưa?!”

Gần như là cam chịu, thiếu nữ đỏ mặt mà hét lên. Đối với một cô gái thì việc phải chủ động báo ra số đo ba vòng cho một nam tính mà mình chán ghét, quả thực là một sự sỉ nhục không gì sánh bằng.

“Chậc chậc, 80 cùng với 81, rõ ràng chỉ mới có 14 tuổi, mà đã phát triển được tới như vậy... Thật đúng là, lợi hại, lợi hại nha!”

Cách nói trắng trợn và thẳng thừng như vậy, thật sự sự khiến cho thiếu nữ cảm thấy giận dữ và xấu hổ gần chết, hận không thể đào một cái hố mà chôn mình luôn.

Nhưng, mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, vì nếu chỉ có thế này thì Ye Jian không phải là Ye Jian rồi.

“Tốt, như vậy, kế tiếp là cup.”

“————”

Thân thể run lên một cái. Thiếu nữ theo bản năng mà giơ tay bảo hộ lấy bộ ngực.
“Không nói sao?”

“Biến thái, thối tha... Là C á! C!”

Dù sao cũng đã cam chịu rồi, nên tuy rằng trong lòng của thiếu nữ đã giận dữ và xấu hổ gần chết, thế nhưng bị ép phải nói, thiếu nữ cũng chỉ có thể đỏ choé cả mặt mà lên tiếng trả lời.

Chỉ là, đáp án này của thiếu nữ lại không thể khiến Ye Jian thừa nhận. Ánh mắt nóng rực của cậu nheo lại và liếc về phía bộ ngực đang được che chắn của thiếu nữ.

“Ngươi xác định là C?”

“Ngươi ——”

Bị ánh mắt nóng rực đầy yêu dị kia nhìn chằm chằm, thiếu nữ ngoài tức giận ra thì cũng không khỏi cảm thấy có chút gì đó chột dạ.

Mới trước đó không lâu, thiếu nữ vừa phát giác ra là áo ngực của mình đã bắt đầu có dấu hiệu căng cứng, nhưng dù vậy, quả thật vẫn là C mà! Tên biến thái này, rốt cục ánh mắt của hắn là gì? Ngay cả chuyện này cũng phát hiện... Không đúng, quả nhiên là biến thái! Bệnh hoạn biến thái! Chết đi!

“Xem biểu hiện của người thì, coi bộ ngươi không có ý định nói thật với ta rồi? Tốt, vậy để ta tự mình đo đi, xem rốt cục là cup gì?”

“Cái!? A ~~~ đừng đụng ta! Tránh ra! Biến thái buồn nôn! Tránh ra!”

Gương mặt ‘vù’ một cái trở nên trắng toát, thiếu nữ bắt đầu run run, cố gắng dùng phần sức lực nhỏ nhoi cuối cùng của mình để giãy giụa. Chỗ đó, ngay cả chính mình cũng phải cẩn thận từng li từng tí mà che chở, bảo hộ; Mặc dù có đôi lúc cũng cảm thấy nó quá lớn, quá phiền toái; Nhưng điều đó không có nghĩa là thiếu nữ có thể chịu đựng việc chỗ đó bị một gã đàn ông thúi chạm vào. Đó là chuyện không thể chấp nhận được. Không được! Cho dù chết cũng không muốn bị nam nhân chạm vào. Huống hồ gì là tên ác ma biến thái đáng hận này.

“Có giãy giụa đi nữa thì cũng vô ích thôi. Hiện giờ ngươi chỉ là một con dê đợi làm thịt, cho nên ngoan ngoãn mà tiếp nhận sự thật này đi. Làm sai, vậy phải trả giá tương ứng. Ta nghĩ, sư phụ của ngươi hẳn cũng thường xuyên dạy ngươi như vậy chứ?”

“Không! Tránh ra! Đừng đụng ta! Ngươi, tên biến thái này, muốn giết thì giết đi! Ta tuyệt đối sẽ không khuất phục! Rất nhanh, rất nhanh rồi ngươi sẽ phải chìm trong thống khổ do nguyền rủa mang tới, sau đó chết dần chết mòn vì hít thở không thông.”

“Vậy à? Vậy nếu ta dùng Yukina để uy hiếp ngươi thì sao đây?” Nụ cười vui vẻ nhưng lại như ác ma của thiếu niên khiến cho toàn thân của thiếu nữ đều cứng ngắc, ngay cả biểu lộ trên mặt cũng trở nên ngốc trệ.

Đúng a! Tại sao từ khi bắt đầu tới giờ, mình chưa bao giờ nghĩ tới điểm này? Yukina, Yukina mới là thứ quan trọng nhất, là người nhà quan trọng nhất của mình. Vì cứu Yukina, mình mới làm chuyện này, thậm chí cho dù có chết cũng không tiếc. Nhưng giờ, Yukina cũng đang nằm trong tay đối phương, nếu đối phương dùng Yukina để uy hiếp ————

“Để Yukina rời đi! Ta có thể giải trừ nguyền rủa cho ngươi.”

Cắn răng, đây là lựa chọn cuối cùng của thiếu nữ! Đã không còn cách nào tốt hơn cách này. Nhưng mà, kết quả sau đó, lại tiếp tục là một bất ngờ đối với thiếu nữ.

“Ngươi cho rằng mình còn tư cách để bàn điều kiện với ta sao? Hiện tại các ngươi đều là tù binh của ta. Nếu như ta muốn, ta có thể khiến ngươi phải thống khổ mà trơ mắt ếch ra nhìn ta dằn vặt Yukina của ngươi ngay trước mắt ngươi, cho đến khi con bé chết trong thống khổ cùng sỉ nhục.”

“Ngươi! Chẳng lẽ ngươi không sợ chết sao?”

Giọng nói run run, thiếu nữ lo sợ mà bắt lấy cọng rơm cuối cùng.

“Chết? Được hưởng thụ cả hai người các ngươi trước khi chết, ta cảm thấy cũng đáng giá lắm. Hơn nữa, nếu bây giờ ta nói với ngươi, rằng nếu ngươi không giải trừ nguyền rủa cho ta, ta sẽ ở ngay trước mặt ngươi mà từ từ dằn vặt Yukina cho tới chết, bằng mọi cách độc ác nhất và sỉ nhục nhất vượt xa mức ngươi tưởng tượng. Ta nghĩ, năng lực chịu đựng của ngươi hẳn không mạnh tới mức đó chứ, nhỉ?”

Lập tức, thiếu nữ lâm vào tuyệt vọng, toàn bộ cơ thể dường như đã dùng hết sức mạnh mà mềm nhũn ra.

Lẳng lặng ngồi ở một bên và nhìn xem tất cả những việc đang xảy ra với thiếu nữ, cuối cùng, Yukina cũng không thể nhẫn tâm giữ im lặng được nữa mà liền đứng lên.

“Ye-sensei!”

Nhưng vào đúng lúc này, Julia, người cũng tương tự chưa từng lên tiếng, bỗng quỷ dị mà xuất hiện trước mặt Yukina. Ngón tay tinh xảo tựa như được thần linh tỉ mỉ chế tác không biết từ khi nào đã đặt trên yết hầu yếu ớt của Yukina, cảm giác lạnh băng khiến người ta phát lạnh.

“Trở về!”

Hai chữ ‘trở về’ lạnh băng vô cảm thốt ra từ miệng của Julia, khiến cho Yukina không dám có bất cứ cử động nào, cả người dường như cũng bị đóng băng.

“Ju, Julia-sempai...?”

“Đừng quấy rầy, trở về.”

Lại là vài chữ ngắn gọn, nhưng trong giọng nói lạnh băng vô cảm, lại dường như nhiều thêm một chút sức sống.

‘Đừng quấy rầy?’ Là một cô bé thông minh, Yukina dường như bắt được cái gì đó từ câu nói vừa rồi của Julia, chẳng lẽ, Ye-sensei làm như vậy, là vì...

Convert by: Strauss