Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 230: Giết gà, tru tâm




Bất luận là hai kỵ sĩ giáo hội đã nửa sống nửa chết, hay là Combat Deacon Rudolf đang gục trên mặt đất, là thánh chức giả, cả ba người đều hiểu rất rõ ý nghĩa của thuật .

Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là mọi giáo hội ở Tây Âu đều có thể thực hiện được bí thuật này. Trong số các giáo hội ở Tây Âu, chỉ có một số cực ít giáo hội mới có thể thực hiện được nghi thức triệu hồi Thiên Sứ. Ngay cả trong tam đại giáo hội, số thành viên có thể thực hiện được nghi thức này cũng không nhiều; Trừ các tinh anh được xem là nòng cốt ra, những nhân viên giáo hội khác, dù có muốn triệu hoán thiên sứ cũng không có tư cách.

Dù sao, bọn họ chung quy vẫn là người, không có tuổi thọ dài lâu như ma cà rồng, mà trong khi đó, tuy rằng việc triệu hoán thiên sứ là hoàn toàn khác với việc triệu hồi kenjuu, nhưng giữa hai thứ này vẫn có một điểm chung, đó là cần tiêu hao rất nhiều sức sống của người thực hiện nghi thức.

Cho dù chỉ là thiên sứ cấp thấp nhất, muốn triệu hồi cũng phải trả một cái giá vô cùng lớn. Tam đại giáo hội cộng lại cũng chỉ có không tới 100 kỵ sĩ thẩm phán, mà từ kết cục hiện giờ của Seamus và Jacks là có thể thấy được là cả hai người đều phải bỏ ra toàn bộ sức sống cùng linh lực mới có thể thành công triệu hồi được thiên sứ cấp thấp nhất; Nếu vậy, gần 100 người, có thể triệu hồi được bao nhiêu thiên sứ?

Còn chưa tới năm mươi, một con số thật sự ít tới đáng thương.

Cũng chính vì nguyên nhân này, mà giáo hội dù có dã tâm ngập trời, vẫn phải lựa chọn co đầu rút cổ trong ‘mảnh đất nhỏ’ ở Tây Âu, dưới sự áp bức của bộ tộc mạnh nhất trong ma tộc, tộc ma cà rồng.

Giáo hội không thể không thỏa hiệp, bởi sức mạnh của tộc ma cà rồng thật sự quá lớn. Thiên sứ cấp thấp có thể đánh ngang tay với một công tước ma cà rồng hoặc một ‘cựu thế hệ’, nhưng trong ba đế quốc bóng đêm, có bao nhiêu công tước ma cà rồng? Lại có bao nhiêu ma cà rồng thế hệ cũ? Đó là còn chưa kể đến việc, thiên sứ triệu hoán chỉ có thể có hiệu quả trong một quãng thời gian nhất định, mà các ma cà rồng công tước cùng thế hệ cũ thì lại có thể xuất động cùng rút lui bất cứ lúc nào.

Cứ vậy, mỗi một trận chiến lại phải hao tổn một đống tinh anh, mà lại còn chưa chắc có thể tiêu diệt được nòng cốt của đối phương. Đánh trận kiểu này, ai chịu được? Trả giá thật sự quá lớn! Lớn tới mức có thể dập tắt tất cả mọi dã tâm có trên đời này.

Nhưng nói vậy không có nghĩa là giáo hội là quả hồng nhũn, ba đế quốc bóng đêm có thể muốn bóp lúc nào thì bóp. Mà trái lại, ba đế quốc bóng đêm cũng rất kiêng kị giáo hội, chỉ có thể bỏ mặc cho giáo hội cắm dùi ở Tây Âu mà không dám chính thức vạch mặt.

Nguyên nhân chính của việc này là bởi vì, tuy cái giá phải trả khi thực hiện thuật thức thật sự rất đắt, khiến nó hoàn toàn không thể dùng để làm công cụ xâm lược, thế nhưng nếu dùng làm công cụ phòng ngự thì quả thật là không còn gì thích hợp hơn. Bởi nếu thực sự ba đế quốc bóng đêm dám ép giáo hội vào đường cùng, chỉ cần ba vị giáo hoàng liều mạng triệu hồi thiên sứ, vậy thì hoàn toàn có thể cầm chân, thậm chí là đánh trọng thương Tam Đại Chân Tổ.

Mà ngoài giáo hoàng ra, phải nhớ rằng giáo hội vẫn còn có tam đại thánh nữ cùng với ba vị chánh án dưới quyền của giáo hoàng, cùng với gần một trăm kỵ sĩ thẩm phán. Nếu thật sự liều mạng, chừng đó người hoàn toàn có thể chặn đứng hơn năm mươi ma cà rồng công tước cùng trưởng lão thế hệ cũ của ba đế quốc bóng tối, đồng thời kéo ít nhất là 90% trong số đó cùng muốn mồ. Kết quả cuối cùng, tuyệt đối sẽ là giáo hội toàn diệt, nhưng ba đế quốc bóng đêm cũng chỉ còn lại cái xác không.

Hơn nữa, cũng không nên quên một vấn đề rằng giáo hội tuy có lục đục nội bộ, nhưng khi đối ngoại thì lại tuyệt đối là bền chắc như thép; Trong khi đó, ba đế quốc bóng đêm tuy mạnh, nhưng lại có xung đột với nhau, lẫn nhau thấy ngứa mắt, ma sát không ngừng, hoàn toàn không thể vắt lại thành một cỗ. Thậm chí, cho dù là ở thời điểm hiện tại, khi giao ước Thánh Vực đã được ký kết, cả ba bên cũng vẫn không thể kết thúc được hết những xung đột có quy mô nhỏ với nhau.

Với tình cảnh như vậy, ba đế quốc bóng đêm có ai muốn đi làm chim đầu đàn mà xung đột vũ trang với giáo hội?

Hơn nữa, còn một vấn đề khác cũng cần phải nhớ, đó là chớ nên quên rằng thế giới này không phải chỉ có bốn thế lực lớn là ba đế quốc bóng tối và giáo hội. Những vương quốc, liên minh, cùng các tổ chức ngầm ít khi lộ diện khác, không có tổ chức nào mà không có lá bài tẩy. Ví dụ như Bộ Máy Vua Sư Tử, tam thánh thống lĩnh của tổ chức này thậm chí có thể đánh ngang tay với các primogenitor. Trong tình huống đó, nếu ba đế quốc bóng đêm mà còn trì độn đi liều chết với giáo hội, tới cuối cùng cũng chỉ có thể bị người khác ngư ông thủ lợi. Chuyện ngu như vậy, ai chịu làm?

Cho nên hiện tại, mặc dù biểu hiện bên ngoài thì thế giới đang rất hòa bình, thế nhưng ngầm ở dưới, mỗi người cũng đều đang vụng trộm mà âm thầm lục đục với nhau. Tình báo gián điệp, mật thám ám sát, cử người quấy phá, v... V... Chỉ cần có bất cứ chiêu trò thủ đoạn nào có thể dùng được ở dưới ngầm, tất cả các tổ chức đều sẽ không ngần ngại sử dụng.

Thế nhưng, có một quy tắc mà tất cả đều cùng tuân thủ, đó là tuyệt đối không thể đẩy xung đột lên trên mặt bàn. Không có ai là người ngu, chẳng ai muốn làm chim đầu đàn chịu tội thay cho người khác.

Lá chủ bài, có thể dùng để đe dọa và kềm chế lẫn nhau, nhưng tuyệt đối không thể dùng làm vũ khí.

Chuyện này, chỉ cần có chút thông minh thì ai cũng hiểu, mà trong đó, giáo hội Tây Âu là những người thấm sâu hiểu rõ điều này nhất. của bọn họ chính là kiểu át chủ bài tuyệt đối không thể tùy tiện dùng, trừ tình huống vạn bất đắc dĩ. Nó chỉ thường được dùng khi cần chấn nhiếp kẻ thù bên ngoài, còn thực sự khởi động thì lại rất ít.

Nhưng mà, tình huống hiện tại đang diễn ra trước mắt của ba nhân sĩ giáo hội, lại khiến cho cả ba phải há hốc mồm, sợ tới vỡ mật.

Thiên sứ, tồn tại có thể khiến cho ba đế quốc bóng đêm không dám tấn công giáo hội, tồn tại bán thần siêu việt tất cả các chủng tộc, tồn tại chí cao thậm chí có thể áp đảo cả ma cà rồng công tước, hiện giờ lại đang bị một người đè trên mặt đất mà thuận tay nhổ sạch lông?

Quá kinh khủng! Quá rung động! Quá đáng sợ!

Ba thành viên giáo hội vốn cuồng tín, nay thậm chí vì nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này mà tín ngưỡng bị lung lay.

Thiên sứ vốn không thể chiến thắng thì nay lại bị người ta thuận tay, à không, thuận chân giậm trên mặt đất và nhổ lông như gà mái, vậy bọn họ còn có thể tín ngưỡng cái gì? Còn có thể tin tưởng cái gì?
“Ác... Ác Ma! Hắn là... Ác Ma!”

Sợ tới mất mật, hai kỵ sĩ hoảng sợ mà gào lên, giọng gần như the thé. Tình cảnh này, thật sự quá có tính xung kích với họ.

Trong nhận biết của bọn họ, cũng chỉ có kẻ địch trời sinh của thần được ghi trong kinh thánh mới có thể làm được việc này, đó chính là ác ma, ác ma chân chính tới từ địa ngục.

Giết thiên sứ như giết gà, ngoại trừ ác ma ra thì còn ai có thể làm được nữa?

Phát ra tiếng gào thê lương, tiếng rống giận rung trời, tiếng thét không cam lòng chói tai, nhưng cuối cùng, thiên sứ màu vàng cũng chỉ có thể bị Ye Jian đạp trên mặt đất mà nhổ sạch lông trên cánh. Trong mắt của Yukina và Sayaka hiện tại, thiên sứ vốn nên là biểu tượng của vô địch kia, hiện giờ cũng chỉ còn tương đương một con gà đất, vô dụng và yếu ớt, chỉ có thể bị đè trên đất mà bị Ye Jian mặc sức nhổ lông.

Từ khi Ye Jian bắt được thiên sứ cho tới giờ, cả hai thiếu nữ vẫn luôn trong trạng thái há hốc mồm. Mặc dù tâm trạng của cả hai còn không đến nỗi sắp cuồng loạn như ba nhân sĩ giáo hội, nhưng mức độ rung động tuyệt đối là không kém. Sự tồn tại của thiên sứ, cả hai đã được biết từ sớm, nhưng tồn tại của kẻ có thể tùy tiện nhổ lông của thiên sứ, có ai có thể nói cho các nàng biết đó là gì không?

Từ rất sớm trước kia, cả hai đã được biết rằng thiên sứ là một tồn tại có thứ nguyên cao hơn, có thể đánh ngang tay với cả các primogenitor. Nhưng hiện giờ, thứ sinh mạng được gọi là có thể đánh ngang tay với primogenitor, lại đang bị người mà gần đây thân cận với cả hai nhất đè trên mặt đất mà xé xác, nhổ lông, đánh đập một cách tùy ý; Không có lấy một chút sức chống cự nào. Chuyện này... Đây quả thực là quá không chân thực! Quá giả đi!

Nhưng mà sự thật đã xảy ra ngay trước mắt, cả hai thiếu nữ đều không thể không tin đó là sự thật.

Nghĩ như vậy, cả Yukina lẫn Sayaka đều nhịn không được mà cảm thấy nhiệt huyết toàn thân đều sôi trào, từng tế bào đều như đang lâng lâng và nhảy nhót.

Đây là tồn tại gần như tương đương với thần linh nha, là tồn tại cao cao tại thượng nha, nhưng giờ, ở ngay trước mặt mình, lại bị một người tùy ý đánh đập và nhổ lông. Mà điểm mấu chốt nhất ở đây là, người kia làm vậy là vì mình. Vì hai người, hắn mới để mặc cho thiên sứ tùy ý hàng lâm, sau đó mới đè thiên sứ ra mà đánh tơi bời như vậy, cốt là để trút giận thay hai người.

Điều này có phải là đang cho thấy rằng, vì hai nàng, hắn sẵn sàng tuyên chiến với cả thần linh hay không?

Nộ phát vì hồng nhan. Bất kể ngươi là thiên sứ hay thánh thần, dám chạm vào người đàn bà của, toàn bộ đều phải giẫm nát ở dưới chân và trả lại gấp trăm ngàn lần như thế.

Hai cô bé con càng nghĩ càng hưng phấn, hai mắt lóe sáng lóe sáng không ngừng. Nếu không phải là vì Yukina và Sayaka đều là những thiếu nữ khá rụt rè và truyền thống, hơn nữa sức tự chủ khá lớn, vậy thì đoán chừng là đã mắt nổi hồng tâm, bị Ye Jian mê tới chết đi sống lại.

Ở bên kia, Ye Jian lại chẳng nghĩ nhiều như vậy, bởi vì lúc này cậu chỉ muốn quất cho cái thứ dưới chân mình một trận cho hả giận. Hiện tại, cậu thật sự rất khó chịu, vô cùng khó chịu, vô cùng vô cùng khó chịu.

Thiên sứ nam tính vốn đã là thứ không được cậu yêu thích lắm; Đã vậy vừa rồi, cái thứ này khi ra sân còn phách lối tới như vậy; Mà đồng thời, nó lại còn là nanh vuốt được hai thằng khốn trước đó có ý định tổn thương hai con bé nhà cậu triệu hồi ra. Chừng đó thứ, thử hỏi cậu có thể không khó chịu sao?

Cho nên, chuyện mà Ye Jian muốn làm nhất hiện giờ, đó là nhổ sạch lông của con người chim này.

Nhổ sạch xong, nhưng mọi chuyện chỉ mới bắt đầu. Giờ, điều cậu muốn làm kế tiếp chính là tháo rời đôi cánh của con người chim này xuống, rồi sau đó nữa sẽ là bóp nát từng cái xương trên người nó. Không đúng! Kiểu năng lượng thực thể hóa này dường như không có xương, vậy thì đục lỗ đi! Từng bước từng bước một mà đục ra từng cái lỗ trên người nó, chọc cho nó thành tổ ong vò vẽ.

Ngay lúc Ye Jian đang định áp dụng kế hoạch dùng để phát tiết lửa giận của mình, thì đột nhiên, cơ thể của con thiên sứ bi kịch kia bỗng nhiên trở nên nhạt đi với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.

Hóa ra là do linh lực mà hai tên kỵ sĩ kia hiến tế ra đã sắp bị hao hết, không duy trì nổi nữa.

“Cái gì? Linh lực hao hết liền muốn chạy? Nằm mơ!!!”

Hai mắt trở nên hung ác, Ye Jian đập ra một chưởng. Ngay lập tức, một chiếc lồng ánh sáng màu đen được dựng lên, nhốt thiên sứ sắp biến mất vào trong đó.

Convert by: Strauss