Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 36: Manh nha các thiếu nữ


“Nội dung của khóa học thực tế hôm nay là thao tác xạ kích và công kích cận chiến bằng I. S. Ở mức cơ bản; Trong kỳ thi đối kháng sắp tới, những thứ này có thể sẽ rất quan trọng, cho nên xin mọi người nhất định phải nghiêm túc luyện tập.”

Tại thao trường số 3, các học sinh của lớp 1 từ rất sớm cũng đã tập trung đầy đủ. Lần này, thậm chí cả Ye Jian cũng không có tới trễ.

Mặc bộ đồ thể thao, Chifuyu đứng ở một bên, ôm ngực và nghe bài giảng đang được tiến hành; Cách đó không xa, Yamada-sensei thì đang không ngừng giảng giải cho các học sinh trong lớp về nội dung bài học, hiển nhiên khóa thực hành này là do Yamada-sensei phụ trách.

“Như vậy, kế tiếp xin mời hai bạn học có máy chuyên dụng là Alcott bạn học cùng Orimura bạn học, lần lượt từng người tiến lên làm mẫu cho lớp về xạ kích cùng cận chiến. Không biết có gây phiền phức gì cho hai vị đồng học không?”

So với thái độ nghiêm khắc của Chifuyu, thái độ của Yamada-sensei quả thực là khiến cho người ta không sinh ra nổi chút áp lực nào.

Bất quá cũng chính vì thái độ hòa ái dễ gần, thậm chí là có phần dễ ăn hiếp này của Yamada-sensei mà các nữ sinh trong lớp đều rất yêu thích vị sensei thoạt trông càng giống như là học muội này. Cho nên bình thường, nếu Yamada-sensei có yêu cầu, hầu hết các nữ sinh trong lớp đều luôn sẵn lòng đồng ý.

Chỉ là hôm nay lại xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, thỉnh cầu của Yamada-sensei vậy mà lại bị làm lơ.

Ika cùng Cecilia đều song song đứng nguyên tại chỗ, thậm chí ngay cả đầu cũng không ngẩng lên.

Gặp phải tình huống này, Yamada-sensei lộ ra vẻ hoang mang như kiểu ‘có phải là do thanh âm quá nhẹ không?’, vì vậy, Yamada thử dùng âm thanh lớn hơn để gọi lại một lần.

“Cái kia, Orimura đồng học? Alcott đồng học?”

“... Tuyệt... Tuyệt đối phải thắng!”

“Mặc dù thua trận cũng không tệ... Nhưng mà Cecilia này quả nhiên vẫn là muốn thắng...”

Nhưng kết quả vẫn vậy, bất luận là Ika hay là Cecilia, không ai thèm lên tiếng hay có phản ứng đáp lại lời kêu gọi của Yamada-sensei, cả hai chỉ đứng chôn chân tại chỗ, cúi đầu, miệng không ngừng lầm bầm lầu bầu, không biết là đang lầm bầm về điều gì.

Lần này, Yamada-sensei lập tức trở nên sầu lo.

“Sen... Sensei có phải là bị chán ghét rồi không...”

“Chỉ... Chỉ cần thắng... Thì liền có thể không cần phải đáp ứng yêu cầu kia rồi, mà lại, mà lại còn có thể ra một yêu cầu ngược lại cho Ye-san...”

“Nhất định là mình sẽ nhẹ nhõm giành chiến thắng, ah ~~ nếu như vậy, đến lúc đó phải yêu cầu cái gì mới tốt đây? Cũng không thể lãng phí cơ hội tốt như vậy.”

Hai vị đại biểu dự khuyết sinh có thực lực mạnh mẽ hoàn toàn không phát hiện được là lúc này, ánh mắt của toàn bộ lớp học đều đã đổ dồn vào trên người mình, cho nên tất nhiên, cả hai cũng không phát hiện được là lúc này, toàn thân của Chifuyu-sama đều đã tỏa ra khí đen và đã từ đằng sau mà từ từ tiếp cận hai người.

“BANG!” “BANG!”

Quỳ sụp xuống trên mặt đất, trên đầu hai người lập tức xuất hiện hai cái bao lớn.

“A... ~ đau quá...”

“Đau... Đau buốt... Đau...”

Trong lúc cả hai chỉ mới hoàn hồn vì cảm giác đau buốt và chưa kịp phản ứng, thì Devil-sama đã ra lệnh.

“Hai con nhóc ngu xuẩn! Lập tức chạy mười vòng quanh thao trường cho tôi!”

“Ôi chao ~!?” X 2

“ “PHỐC, PHỐC phu... PHỐC phu phu phu phu phu phu...”

Thấy cảnh tượng này, Ye Jian đang đứng ở sau lưng hai người kiệt lực mà nhẫn nại cảm giác muốn cười to đã sắp vọt ra khỏi cổ.

Chỉ là dù đã rất cố, nhưng tiếng cười vẫn có chút không kềm được mà chạy ra theo đường mũi và bị hai thiếu nữ nghe được.

“Mồ ~! Đều là Ye-tang sai!”

“Đều là do cậu, Ye-san!”

Hai thiếu nữ dùng ánh mắt u oán mà trừng thiếu niên, rất là oan ức và không cam lòng mà bước ra khỏi đội ngũ, bắt đầu việc chạy vòng quanh thao trường.

Về phía Ye Jian, bởi vì tiếng cười chạy ra bằng đường mũi của cậu cũng bị Chifuyu bắt được, nên cậu cũng không có tránh được một kiếp.

“Hai người kia đã làm mẫu không được, vậy thì do một mình cậu lên làm đi. Xạ kích cùng với cận chiến, toàn bộ đều cho tôi làm mẫu một lần.”

“Tại sao lại là em?”

“Không muốn thì theo hai người kia chạy 100 vòng.”

“Ây...” Nghe tới đây, Ye Jian rốt cục cũng không cười được.

“Đáng đời!”

Những lời công kích của Houki vẫn vậy, luôn tới rất kịp thời.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Tôi nói, hai người còn muốn tức giận tới khi nào nữa? Chuyện này cũng không thể trách tôi đi?”

Giờ nghỉ trưa, Cecilia và Ika vẫn còn quặm mặt, ngồi đó không nói một câu để thể hiện sự giận dỗi của mình.

Hai người thì quặm mặt, lại thêm một người thì lúc nào cũng nhìn mình với vẻ bất thiện (Houki), Ye Jian quả thực là chả còn chút hứng thú ăn uống nào.

“Hừ, chính là lỗi của Ye-han.”

“Đúng vậy, đều là do Ye-san sai.”

Lần đầu tiên, Ika với Cecilia hoàn toàn thống nhất ý kiến, đây quả thực là chuyện hiếm gặp. Chẳng lẽ đây là đang ‘nhất trí đối ngoại’ ? Ye Jian âm thầm phun tào.

“Hai người cũng không thể vu oan người khác như thế đi? Mặc dù đúng là hôm qua tôi có nói: ‘Nếu ai trong hai người có thể lấy được vị trí xuất sắc trong đợt thi đoàn thể sắp tới thì tôi không những buông tha việc đưa ra yêu cầu với người đó, mà trái lại còn đáp ứng người đó một việc’. Nhưng việc nghĩ lung tung trên lớp của Chifuyu-nee hình như là do tự bản thân hai người đi? Tôi không có xúi hai người làm thế chứ? Hay là, hai người thực ra không đồng ý với đề nghị đó của tôi?”

“Không, không phải.”

“Không thể nào.”

Không phân trước sau, Ika cùng Cecilia đồng loạt lắc đầu, liên tục phủ định.

Sao có thể không đồng ý chứ? Đối với hai thiếu nữ mà nói, đây tuyệt đối là một cơ hội trời cho. Không những có thể triệt tiêu điều kiện bị thiếu nợ trước kia mà còn có thể khiến Ye Jian thiếu nợ mình một điều kiện, chuyện tốt ngàn năm có một như vậy, sao có thể bỏ qua chứ?

Cho nên, bất kể là Ika hay là Cecilia cũng được, không ai nguyện ý bỏ qua cơ hội này.

Bất quá, có vẻ như người có hứng thú với đề nghị này của Ye Jian không phải chỉ có Ika với Cecilia.

“Ta đã nghe được!”

BÀNH!

Vị khách không mời không biết xuất hiện từ lúc nào đột nhiên lên tiếng, sau đó vỗ mạnh hai tay xuống bàn cơm rồi duỗi tay chỉ vào mũi của Ye Jian mà lớn tiếng nói.

“Giành được vị trí xuất sắc khi thi đoàn thể thì có thể ra lệnh cho ngươi một việc đúng không? Được! Quyền ra lệnh này, Huang Lingyin ta nhận thầu! Đến lúc đó, ta không những muốn đánh bại ngươi khi đấu solo mà còn muốn dùng quyền ra lệnh này để nhục nhã người một lần! Ngươi nhớ kỹ cho ta! Đại trứng thúi!”

Chuyển giáo sinh song mã vĩ Huang Lingyin phi thường tự tin mà sớm tuyên bố chiến thắng của mình.

Chỉ là, Cecilia khi nghe được những lời này thì lập tức vỗ bàn.

ẦM!

“Con nhỏ lớp 2 này, cô tính cái thứ gì đó?! Cô có tư cách gì mà đòi xen vào chuyện này của ba chúng tôi? Ye-han rõ ràng chỉ hứa với tôi và Ika đồng học mà thôi.”

“Thực xin lỗi, tôi không có hứng thú nói chuyện với cô.”

Yin chỉ bình tĩnh quay đầu sang hướng khác, hoàn toàn làm lơ Cecilia.

“Cô nói cái gì!? Lại dám lớn lối như vậy! Lại dám nói chuyện như vậy với đại biểu dự khuyết sinh của Anh Quốc như tôi ————”

“Được rồi, được rồi mà, mọi người trước bình tĩnh một chút đã nào.”

Ika vội vàng đứng lên, ngăn cản không cho Cecilia với Lingyin tiếp tục tranh chấp.

“Ika, thật có lỗi, lần tranh tài này, giải MVP, nhất định phải thuộc về tớ.”

“Tớ...”

Câu nói bất chợt này của Yin khiến Ika hơi giật mình, những rồi rất nhanh, thiếu nữ cũng đáp lại bằng thái độ nghiêm túc.

“Mình hiểu rồi. Như vậy, tớ sẽ không thua.”

“Người xuất sắc phải là Cecilia này mới đúng!”

Xì xì xì!

Ánh mắt của ba người tựa như ba tia chớp chạm vào nhau trên không trung, Ye Jian tưởng chừng như mình có thể nghe được tiếng điện chớp va vào nhau đi kèm với mùi thuốc súng.

‘À mà có vẻ như không chỉ có ba người này...’ Liếc mắt nhìn xung quanh, Ye Jian cảm thấy khóe mắt mình hơi co giật, bởi vì lúc này, cậu cảm thấy dường như ánh mắt của tất cả các nữ sinh đều đang phát sáng.

“Haiz ~~”

Thấy vậy, Ye Jian cũng chỉ biết cười khổ rồi thở dài, chỉ là, khóe miệng của cậu lúc này, lại dần dần kéo lên một độ cong gần như không thể nhìn ra.

Người đăng: Strauss