Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 4: Phong ấn


“Phong ấn! Chàng sao lại đáp ứng kia chứ!” Mẫu thân lập tức nhằm hướng lỗ tai phụ thân hét lớn

“Bình tĩnh nào! Nghe ta giải thích, chỉ là phong ấn ma pháp lực của hắn thôi, chừng vài năm nữa chờ hắn lớn thêm vài năm rồi sẽ giải khai. Sẽ không ảnh hưởng xấu gì đâu, hơn nữa đại ma đạo sư Tạp Lạp đã bảo chứng với ta mà!” Phụ thân vội nói.

“Nhưng vì sao?” Mẫu thân hét lớn

“Phu nhân à, nàng không nhận thấy là một hài tử ba tuổi có khả năng tổn hại đến tính mạng người khác là rất nguy hiểm sao?” Phụ thân nói.

“Nhưng hài tử của ta sao lại có thể chậm trễ học tập ma pháp được?” Mẫu thân vừa nghĩ vừa nói.

“Đương nhiên không. Ta cũng đã hỏi rồi, phong ấn sẽ không ảnh hưởng đến cảm ngộ ma pháp thiên phú của hài tử đâu”

“Vậy được rồi, thiếp cũng tín nhiệm đại ma đạo sư Tạp Lạp, bất quá thiếp tuyệt không thừa nhận rằng hài tử mình đã cố tình đã thương người khác đâu” Mẫu thân nói lớn vào lỗ tai phụ thân.

Ta lên tiếng phản đối ““Đừng mà, mẫu thân! Người không thể nhìn con bị phong ấn a?”Ai biết được phong ấn này có ảnh hưởng gì đến đạo thuật của ta không ?

“Không còn cách nào khác, ngươi bây giờ định lực vẫn còn quá kém, một khi có người chọc giận ngươi, ngươi sẽ không để ý cái gì nữa, lập tức công kích hắn. Bây giờ là nhi tử của công tước, lần sau biết đâu lại là vương tử, ta làm sao có thể lo nổi. Dù sao cũng chỉ vài năm thời gian. Thôi quyết thế, giờ thì ngươi ngủ đi hài tử. Phu quân chúng ta cũng đi thôi!” Mẫu thân nói xong liền kéo phụ thân đi.

Buổi sáng hôm sau, ta bị kéo đến Quang Minh đại giáo đường. Ở trong phòng ta thấy tới sáu người chủ trì phong ấn bao gồm đại chủ giáo Thạch nguyên gia, đại ma đạo sư Tạp Lạp và bốn ma đạo sư nữa. Bọn họ đều là những ma pháp sư lợi hại bậc nhất của vương quốc.

“Đừng lo lắng, hài tử, ngươi cứ thư giãn, hay cứ coi như là một giấc mộng đi! Được không?” đại ma đạo sư Tạp Lạp ôn hòa nói.

Ta gật gật đầu, lão đầu râu bạc này cũng không tệ lắm. Ta ngồi trên mặt đất, bọn họ cũng ngồi vây quanh ta. Theo tiếng ngâm xướng của họ, từng đạo ma pháp quang mang chiếu trên người ta. Ta cảm thấy sáu cổ ma pháp lực từ từ thấu vào người ta, đan vào nhau thành một mảnh rồi hình thành dưới tay ta. Cản như vậy nhất định ta sẽ không thể phóng xuất ma thuật ra bên ngoài nữa.

Đột nhiên thánh lực màu trắng trước mắt không ngừng rung động, làm cho khí tức trong cơ thể ta bỗng trở nên rối loạn. A, khẳng định là “lão heo” giáo trưởng Thạch nguyên gia muốn bức chết ta đây mà. Không được, không thể ngồi yên thế được, ta liền vận dụng linh khí kích thích Thái cấp thần công điều hòa khí tức trong cơ thể. Thánh lực màu trắng càng phát ra tứ phía, rõ ràng làm cho nhưng cỗ thánh lực khác cụng bị giảo loạn. Trong sát na ta bỗng cảm thấy một cỗ áp lực thật lớn dồn dập lên người ta. Ta vội không ngừng điều tức.
Cũng chẳng biết qua bao lâu, ta rốt cục ngất đi.

***

“Ngươi không phải nói sẽ không có vấn đề gì sao?” Quốc vương Ái Đắc Hoa nhìn đại ma đạo sư Tạp Lạp giận dữ hét.

“Bệ hạ tôn kính, vốn hết thảy đều rất bình thường, không biết tại sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta hoài nghi đại chủ giáo các hạ đã động tay chân” Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

“Đáng chết, không trách được hắn đã cố tình đưa ra biện pháp giải quyết này! Bây giờ hải tử thế nào? Còn sống chứ?” Quốc vương hỏi

.”Thần cũng…không biết” Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

“Cái gì? Ngươi….nói không biết?”

“Đúng vậy, mạnh sống hắn cũng đành phải dựa và ý chí hắn vậy”

“Như thế nào ~~~ ngươi nói ta thế nào đối mặt Long gia đây ?”

Lúc này đột nhiên một gã nội thị vội vã tới nói: "Bệ hạ hài tử đã tỉnh rồi!"

"Cảm tạ Quang Minh thần! Chúng ta mau đi xem!”

***

Ta tỉnh lại thì trời cũng đã khuya. Mệt mỏi, ta chậm rãi xem xét tình huống trong cơ thể. Điều phát hiễn thật khiến ta vừa mừng lại vừa sợ. Thái cấp thần công phối hợp ma pháp của ta đã có một tiến bộ lớn, thân thể ta khi bị một tầng ma pháp phong ấn bao vây, nhưng thần công đã phá ra vài cái khe thật nhỏ, phong ấn đã không hoàn thành. Lúc này Quốc vương và đại ma đạo sư Tạp Lạp cũng vừa tới.

“Đừngcử động hài tử, để ta kiểm tra cho ngươi!” Đại ma đạo sư Tạp Lạp ôn hòa nói

“Ngươi tỉnh rồi à, thật sự quá tốt rồi, ngươi yên tâm, mọi chuyện đều đã kết thúc, ngươi cũng là một hảo bảo bối của quốc gia mà!” Quốc vương cao hứng nói

“Tạ tạ, bệ hạ” ta lễ phép nói

“A! Thật sự là một chuyện lớn rồi hài tử!”

“Bệ hạ! Sự tình quả thật không tốt rồi!” Đại ma đạo sư Tạp Lạp trạng thái trầm trọng nói

“Chuyện thế nào?”

“Vốn dĩ khi đang phong ấn xảy ra tình tình huống phức tạp như ngài đã biết, chúng ta đều đem hết toàn lực ra thi triển, nhưng kết quả trên người hắn phong ấn vẫn không hoàn toàn?” Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

“Nghĩa là sao?” Quốc vương vội hỏi

“Phong ấn trên người hắn có những cái khe. Nhìn cái khe đó đoan chắc hắn vẫn có thể sử dụng tam cấp ma thuật, cho nên chúng ta xem như đã lãng phí sức lực rồi!”

“Thế ngươi tính thế nào, lại phong ấn lại sao, ta đã bị các người hù chết rồi!’

“Nhưng ~”

“Nhưng cái gì?”

“Loại phong ấn này chỉ có chính năng lực bản thân mới có thể giải khai, mà phong ấn của hắn là tất cả chúng ta toàn lực thi triển, cho nên trừ khi ma pháp hắn đạt đến bằng cả sáu người chúng ta, nếu không, hắn sẽ vĩnh viên không thể thi triển được tứ cấp ma pháp!”

“Hắn có thể đạt tới không?” Quốc vương cẩn thận hỏi

“Khả năng rất thấp, cho dù có thể đạt tới đi nữa, thì ít nhất cũng phải 200 năm!”

“Quang minh thần, 200 năm! Vậy là siêu cấp thiên tài ma pháp sau khi bị các ngươi phong ấn giờ trở thành phế vật ?”

“E rằng đúng là như vậy!”

“Không! Thần trên cao! Ngươi nói ta như thế nào đối mặt với Long gia đây? Bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua sao? Đại Hán quốc đối với một siêu cấp thiên tài như hắn sẽ bỏ qua sao? Ngươi như thế nào đền bù đây?"

“Thế còn việc đền bù cho ta? Quốc vương ngài không phải cũng không phản đối chuyện lần này sao!” Ta lạnh lùng nói

“Thôi được rồi, ta thừa nhận, ta đã bị lừa gạt, ngươi muốn cái gì nói đi, ta đều có thể thõa man ngươi!” Quốc vương bất đắc dĩ nói

“Ta yêu cầu ngài phải đối đãi thật tốt với 2 vị công chúa kia, không được để các nàng phải tiếp chịu ủy khuất nữa! Có được không?”

“Được rồi, ta chính thức gia phong hai nàng làm công chúa! ngươi xem được chưa?”

“Rất tốt, ta sẽ trước mặt mọi người nói dùm ngài vài câu tốt đẹp!”

“Oh, ngươi quả là hài tử ngoan, bây giờ ta sẽ đưa ngươi về nhà ngay a?” Quốc vương cao hứng nói.

“Tốt, tạ tạ ngài”

Về đến nhà, ta phát hiện ông nội và cha mẹ đều đang đợi ta. Nhìn thấy ta đều tỏ vẻ rất vui mừng. Chỉ là sau khi biết ta gặp thảm cảnh mỗi người đều có thái độ khác nhau. Ông nội diện trầm như thủy* , không biết nghĩ gì, phụ thân thì lại nhíu mày có chút tức giận, mẫu thân mắt ươn ướt ôm ta chực khóc. Tất cả đều muốn xin lỗi ta

Ta liền an ủi mẫu thân: "Mẫu thân, người xem, thiên tài bình thường cũng chỉ là có giới hạn thôi, chỉ có thể theo đuổi một con đường sự nghiệp, ta luyện ma pháp là một thiên tài, còn những con đường khác thì sao? Ta rất thích nghiên cứu về luyện kim thuật, luyện kim thuật dụng tam cấp ma pháp cũng là đủ rồi, nói không chừng ta còn là một nhà luyện kim thuật thiên tài a!"

“Ngươi trong việc luyện kim thuật có phải là thiên tài không ta cũng không biết, bất quá việc hành quân ngươi có thể gọi là thiên tài a!” Ông nội gật gật đầu nói: "Bất quá, ta hỏi con, có thật chuyện này chỉ là một tai nạn?"

“Con tin là không phải, nhất định là đại chủ giáo đã giở trò ! Nhưng con lại không có chứng cớ!” Ta khẳng định nói.

“Gia gia hiểu rồi! Thạch nguyên gia chắc chán sống rồi!” Ông nội tràn đầy sát khí nói, lúc này ta bỗng cảm giác người không giống một lão nhân trong những năm cuối đời nữa! Một cổ khí tức lẫm nhiên từ người gia gia tán phát ra.
Cao thủ! Ta vừa phát hiện nguyên lai gia gia là một cao thủ thâm tàng bất lộ a! Bất quá hai chân người bị tàn phế, đấu khí cũng có chút ảnh hưởng.

“Chúng ta chẳng lẻ để mọi chuyện kết thúc như vậy sao?” Mẫu thân không cam lòng lên tiếng hỏi

Hừ hừ, hắn làm cháu ta mất đi ma pháp thiên phú, ta sẽ làm hắn mất đi nhi tử!” Ông nội hung hăng nói.

“Ý phụ thân là người sẽ giết đi nhi tử của đại chủ giáo ?” Phụ thân hỏi

“Không sai!” Gia gia nói tienhiep.net