Đại Ma Vương

Chương 5: Chương 296



Bên trong sơn cốc, iên cũng không biết tử vong lão tổ còn thặng bao nhiêuhpp.

Đúng lúc này, thiên ngoại một đạo bao hàm giải hận cùng khuây khoả ngữ khí cười to to truyền vào ở đây sở hữu ngoạn gia truyền vào tai:

“ Tử vong lão tổ!”

“ Ngươi cũng có hôm nay!!”

Lời còn chưa dứt, tử vong lão tổ bên người nổi lên dị biến!!



Chính văn thứ sáu trăm năm mươi tám chương doanh địa kinh

“ Dừng tay!!”

“ Người một nhà!!”

Tần Nhược khẩn trương tiếng hét thất thanh thập phần đúng lúc vang lên.

Tái chậm một chút, không chừng lam nhan họa thủy cùng vô mệnh sẽ đối đột nhiên theo tử vong lão tổ bên người hiện thân Nhã Qua Nhĩ động thủ.

Nhã Qua Nhĩ vẫn đi theo ở phụ cận đang xem cuộc chiến chuyện tình, dù sao chỉ có hắn cùng số ít vài người biết, nhìn đến xa lạ đạo tặc theo bên người xuất hiện, khó bảo toàn những người này sẽ không theo bản năng từng có kích thích hành vi.

Hơn nữa......

Nếu không phải vừa mới kia đạo thanh âm nêu lên, ngay cả hắn đều có khả năng hội trực tiếp ra tay!

Như vậy mấu chốt một khắc, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép gì cái khác nhân tố phá huỷ hắn khổ tâm xây dựng đi ra cục diện!

Vừa dứt lời, một đạo xích hồng sắc quang mang ở vô số đạo khiếp sợ dưới ánh mắt, tia chớp bàn không có vào tử vong lão tổ thân thể!

......

Sống còn một khắc. Tử vong lão tổ hai mắt trợn lên. Rốt cục tinh tường nhìn đến. Đột nhiên xuất hiện tại bên người. Cũng đem chủy thủ thật sâu sáp nhập hung oa nhân loại.

Cũng không đúng là hắn này vài thập niên đến vẫn truy tìm mục tiêu một trong? Cái kia lấy’ nguyên tố ngoại phóng’ phụ lấy’ nặc tung thuật’. Liên tiếp đưa hắn vùng thoát khỏi nhân loại đạo tặc!!

Rốt cục bị hắn tìm được rồi......

Là tử vong lão tổ tuyệt đối thật không ngờ. Sẽ tìm đến này bị hắn liệt vào tử vong kết giới lô đỉnh thứ thần cấp nhân loại thời điểm. Cư nhiên là ở dưới loại tình huống này.

Nhìn rất nhanh theo ngực rút ra đi xích hồng sắc chủy thủ. Tử vong lão tổ tà khí tung hoành tuổi trẻ khuôn mặt. Lập tức nhiều ra rất nhiều nhíu mày. Giống như trong khoảnh khắc lão liễu rất nhiều tuổi. Nếp nhăn. Da đốm mồi. Một chút tề tụ trên mặt.

Khai ra chỉ có chỉ bạc môi, một đạo khàn khàn thê lương kêu rên theo tử vong lão tổ trong miệng phát ra......

“!!”

Thê lương, bén nhọn tiếng kêu rên trung, tử vong lão tổ miệng mũi mắt giống như bị một cỗ cường đại lực lượng lạp xả, thân thể cũng là như thế, dị thường khoa trương bị chống đỡ đại, biến thành màu đen, cuối cùng ở một trận không tiếng động nổ mạnh trung thoát phá thành ngàn vạn lần lũ tử vong hơi thở, hoàn toàn tiêu tán vu trong không khí.

Hiện thân đi ra Nhã Qua Nhĩ vẻ mặt đạm mạc nhìn tử vong lão tổ theo trước mắt hắn biến mất......

......

“ Thành công đánh chết thần cấp tiểuboss, tử vong lão tổ, đạt được1938473 điểm kinh nghiệm!”

“ Đạt được danh vọng giá trị1!”

“ Đạt được vinh dự giá trị5000 điểm!”

Đang nghe đến Ngải Cách thanh âm kia một khắc, Tần Nhược cũng đã ẩn ẩn đoán được, này có lẽ là hệ thống cố ý an bài, vì làm cho thứ thần cấp ba vị cường giả có thể tự tai hành là là mặt đất tiến rất nhanh vào trong sơn cốc.

Mặt đất rung động, một loạt Địa Đột thứ nhọn hoắt chồi lên. Ngọn lửa mãnh liệt cấp tốc hội tụ lại một chỗ, hình thành một Hỏa tường ngăn chặn. Lôi điện uốn lượn chớp nhoáng khắp bầu trời của sơn cốc, phóng thẳng xuống phía dưới. Thủy nhân, Thủy long chậm rãi ngưng tụ thành hình, chạy rời xa khỏi Hỏa tường một đoạn.

Tiếng tên nỏ rít lên bên tai “vù vù vù” không ngừng bay về phía Tử thần vệ sĩ. Ma pháp sư và cung tiễn thủ tạo thành tầng tầng trở ngại ở bên trong sơn cốc, trong nháy mắt gây cản trở đà xông tới của đám Tử thần vệ sĩ, muốn giết chết sạch bọn xâm lấn to gan lớn mật này.

Nhưng, làm kẻ vệ đạo của Thiên Tai giáo hội tà ác, Tử thần vệ sĩ có hung danh tràn khắp Kì Áo đại lục trong bao nhiêu năm, tất nhiên không phải dễ đối phó như vậy.

Chỉ thấy ba trăm tên Tử thần vệ sĩ chẳng những tốc độ không giảm mà ngược lại càng lúc càng nhanh. Bọn họ mặc một loại áo dài màu xám đen có kháng tính rất mạnh đối với ma pháp, rất nhiều ngọn lửa đập vào đều bị bọn chúng vung tay áo lên dập tắt liền. Ngay cả lôi điện cuồng liệt đánh xuống, cũng chỉ khiến cho thân hình bọn chúng sững lại một chút, còn chẳng gây ra bất cứ đả kích có tính hủy diệt nào.

- Hừ, khải giáp của Tử thần vệ sĩ là một trong các bí mật của Thiên Tai giáo hội chúng ta, ma pháp bình thường công kích làm sao có thể sinh ra hiệu quả!
Hắc Ám hệ Đại ma đạo sư Ai Đức Ôn đáp xuống phía đằng sau, nghiêm mặt âm trầm nhìn về phía trước, khinh thường nói. Vốn có thể vô thanh vô tức tiêu diệt đại bộ phận lực lượng của sơn cốc, nhưng bởi vì có phát sinh ngoài ý muốn đã làm rối loạn tiến trình của bọn chúng, nên lão tự nhiên cảm thấy khó chịu trong lòng.

Ở bên cạnh Ai Đức Ôn, đoàn trưởng Già La dong binh đoàn Lao Lôi Tháp, nắm chặt thần khí Cuồng chiến phủ của tộc Cuồng chiến sĩ, cười gằn những tiếng ha ha thật to và nói:
- Thế này càng hay. Chỉ tốn thêm chút thời gian mà thôi. Bọn chúng giãy chết thì càng thêm ý tứ.

Chuyến này, Già La dong binh đoàn đã dốc ra hết số tinh nhuệ, bổ xung thêm ba trăm tử sĩ của Thiên Tai giáo hội và theo sau còn có hơn mười nhóm tiểu thế lực liên hợp, thực lực như thế đích xác có thể quang minh chánh đại hủy diệt các lực lượng bên trong sơn cốc. Vốn Lao Lôi Tháp chính là một kẻ hiếu chiến, loại chém giết trực diện này rất hợp với tính tình của hắn, bởi vậy vừa thấy dong binh của ba đại thế lực bên trong sơn cốc tỉnh dậy, làm cho vốn là trận đánh lén chuyển thành cuộc chém giết trực diện thì hắn ngược lại càng thêm hưng phấn.

Ai Đức Ôn nhếch miệng không nói thêm gì, chỉ nhìn đám dong binh như thủy triều lao vào sơn cốc, nhẩm tính xem tiếp theo cần phải bắt chẹt tiền như thế nào. Dù sao lần này hắn cũng xuất động ba trăm tên Tử thần vệ sĩ, chi phí không phải ít, mặc dù mục đích tới là vì Quang minh giáo hội, nhưng chẳng phải cũng là trợ giúp Lao Lôi Tháp sao? Chung quy hắn cũng cần phải kiếm lại chút đỉnh chứ.

Tử thần vệ sĩ không hổ danh Tử thần, bị ma pháp công kích mãnh liệt vẫn xông vào trong sơn cốc với thế mạnh không thể cản nổi. Ba trăm tên Tử thần vệ sĩ lúc này phân tán thành từng đám tàn ảnh tựa như u hồn, dùng vũ khí sắc bén có dạng mũi nhọn lưu lại trên người đám dong binh các lỗ máu.

Đám Tử thần vệ sĩ này tu tập một loại đấu khí kỳ dị. Trong lúc tranh đấu, bọn chúng dường như có thể mượn lực lượng của Tà thần, trên người tự nhiên có một luồng khí tức tà ác, đồng thời lại có thể lợi dụng ánh mắt làm cho đối thủ dao động tâm linh. Đấu khí kỳ dị có sức ăn mòn mãnh liệt, thường thường có thể phá hủy tuyến phòng ngự của đối phương, gây thương tổn trực tiếp đến thân thể.

Hàn Thạc ngồi xếp bằng trên một sườn núi của sơn cốc. Sau khi chọc gậy bánh xe gây ra trận chiến đấu thảm thiết, bây giờ hắn vừa yên lặng vận chuyển ma công, từ từ hấp thụ lực lượng của những người chết lan tỏa trong sơn cốc, vừa ngưng thần chú ý cuộc chiến phía dưới sơn cốc.

Biểu hiện thần kỳ của Tử thần vệ sĩ làm cho Hàn Thạc kinh hãi. Hắn thậm chí có thể cảm ứng được một chút khí tức của Tà thần ở trên người Tử thần vệ sĩ.

Khí tức của Tam nhãn Tà thần An Tư Địch Tư mà kẻ bị chết thảm trong tay Hàn Thạc là Vong Linh ma đạo sư Khắc Lai Đốn đã từng lợi dụng tế đàn gọi về lần trước khi ở Ngõa Luân thành và của Tà thần Thiên trượng lục mâu xuất hiện trong óc hắn khi ở tầng bên dưới Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc đều có thể cảm ứng được một chút từ trên người của Tử thần vệ sĩ.

Tử thần vệ sĩ bởi vì có cuồng nhiệt tín ngưỡng đối với Tà thần nên có thể đạt được một ít thần lực kỳ dị. Có lẽ bọn chúng chỉ có thể mượn được một phần ức vạn lực lượng của Tà thần, nhưng lực lượng đó phóng thích ra tại vị diện này thì vẫn không thể coi thường, có thể nhìn ra điểm này từ đám dong binh chết thảm kia.

Nhân số gồm ba trăm tên Tử thần vệ sĩ không phải nhiều nhưng gây ra những thương tổn vô cùng kinh khủng. Thực lực Thần điện kỵ sĩ đoàn của Quang minh giáo hội cùng Tử thần vệ sĩ tương đương, từ thực lực do ba trăm tên Tử thần vệ sĩ này biểu hiện ra, Hàn Thạc có thể tưởng tượng được thực lực của thần điện kỵ sĩ đoàn nhất định cũng đáng sợ như vậy.

- Hắc hắc, càng ngày càng có ý tứ!
Hàn Thạc cười lạnh lẩm bẩm, đột nhiên thở phào một cái:
- Cái gì tới sẽ tới, nếu không sẽ không còn thú vị nữa!

Khi hắn vừa thốt ra những lời này, Hắc Ám hệ Đại ma đạo sư Ai Đức Ôn cũng nhíu mày, đột nhiên dùng Phiêu Phù thuật phóng lên cao, bay ra khỏi sơn cốc rồi chăm chú quan sát bốn phía, sau đó lại nhanh chóng bay trở lại sơn cốc hỏi Lao Lôi Tháp lúc này đã cuồng hóa lần thứ hai để đại chiến:
- Rất nhiều dong binh đang hội tụ về nơi này, tại sao lại như vậy?

- Hồng Liêm dong binh đoàn cách nơi này không xa, chúng ta ở đây gây ra động tĩnh lớn như vậy nên bọn chúng hẳn là phát hiện ra rồi. Hắc hắc, một ngàn dong binh trong sơn cốc bây giờ đã chết khoảng bốn năm trăm, chỉ cần tận dụng thời gian tiêu diệt hết bọn chúng, Phật La Lí Đạt đến đây cũng chỉ là tìm chết. Chỉ bằng Hồng Liêm dong binh đoàn của hắn, căn bản không ngăn cản được bước tiến của chúng ta!

Vung Cuồng chiến phủ chém đứt đôi một tên thú nhân chiến sĩ cao hai thước ba, Lao Lôi Tháp thuận miệng đáp một câu, rồi lại một lần nữa xông vào đám người đối diện, xem ra hắn sướng đến nỗi mê muội đi vì được chiến đấu rồi.

- Không phải, không chỉ có một Hồng Liêm dong binh đoàn, còn có cả một đoàn thú nhân nữa! - Ai Đức Ôn trong lòng như có lửa đốt, hét lên với Lao Lôi Tháp.

- Chết tiệt, sao lại như thế này? - Lao Lôi Tháp giật mình, đột nhiên nhảy đến trước Ai Đức Ôn, kinh hãi hỏi.

- Giết bọn chúng!
Trên bầu trời sơn cốc, Á Đương Môn La cưỡi một con Hỏa liệt điểu thân dài mười thước, cùng tộc nhân phía sau cưỡi đủ loại phi hành ma thú vọt thẳng tới.

Ở bên ngoài sơn cốc, tiếng gót sắt đạp trên mặt đất nghe nặng chịch như trống trận. Cao thủ của ba đại thế lực đang hội tụ đến bên trong sơn cốc, đường ra khỏi cốc của bọn Lao Lôi Tháp đã bị khóa chặt.

- Liều mạng! Nếu không thì chẳng ai thoát được! - Tình thế đến nước này, Lao Lôi Tháp tất nhiên hiểu rõ, bèn ngửa mặt lên trời hú một tràng dài, hung tính đại phát, xông thẳng đến gần chém giết số dong binh còn sót lại trong sơn cốc.