Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 151: Sư muội


Trong căn phòng không quá rộng, Bologo và Bailey đứng cạnh nhau, xung quanh là vô số ánh sáng màu xanh lam bao trùm lấy hai người. Dù đã trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt, Bologo vẫn không khỏi cảm thán thế giới này rộng lớn hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng.

Được thúc đẩy bởi Chinh Chiêu Chi Thủ, chất lỏng vảy rắn trong tay từ trạng thái rắn biến thành một chất lỏng mềm mại bay lên và điên cuồng nhảy múa.

Trong luồng Aether, thủy ngân màu trắng bạc xoắn lại thành những con rắn bạc phủ đầy vảy, vây quanh hai người bọn họ, trườn lên nhau, đồng thời lóe lên ánh sáng xanh lam bùng ra giữa các khe hở của vảy.

Vào một khoảnh khắc nào đó, Bologo cảm thấy như thể mình đang ở dưới đáy biển sâu. Ánh mặt trời xuyên qua tầng tầng lớp lớp nước biển, cuối cùng chỉ có thể chiếu ra ánh sáng lờ mờ như vậy, nhưng dù ánh sáng có yếu đến đâu, nó vẫn soi rõ bầy rắn đang bơi lội trong bóng tối.

Cảm giác kỳ lạ không ngừng xuất hiện, trong quá khứ, khi Bologo chiêu mộ vật chất, hắn đều cần phải chạm tay vào để mở rộng ma trận giả kim đến chúng, từ đó làm biến dạng hình thái của vật chất.

Quá trình này nhìn có vẻ nhanh chóng, nhưng lại rất tốn công sức, nó giống như một cuộc xâm lược. Tuy nhiên, khi hắn chiêu mộ chất lỏng vảy rắn, Bologo không cảm thấy chút cảm giác tắc nghẽn nào, Aether của bản thân cứ thế mà chiêu mộ vật chất một cách dễ dàng, như thể chất lỏng vảy rắn chính là một phần mở rộng của cơ thể hắn.

Điều khiến Bologo ngạc nhiên nhất là chất lỏng vảy rắn trên tay hắn có thể chuyển đổi giữa trạng thái rắn và lỏng bất cứ lúc nào. Vừa mới giây trước là một thanh liễu kiếm đông đặc, ngay giây sau đã vỡ tan thành vô số giọt nước lỏng. Theo lý thuyết thì "hẹp sắc" của Bologo giới hạn hắn trong vật chất rắn, nhưng chất lỏng vảy rắn kỳ lạ này dựa trên đặc tính của thủy ngân đã giúp Bologo vượt qua giới hạn này.

Bologo lắc cổ tay, toàn bộ bầy rắn lùi về hang động.
Chúng quấn quanh cánh tay hắn theo từng lớp, chất lỏng tan ra ngay lập tức đông đặc thành găng tay, nhưng lại tan ra ngay trong giây tiếp theo, một đàn rắn trườn trên bề mặt cơ thể Bologo.

Giống như khi Thorndike sử dụng sơn mài sắt, thứ kim loại kỳ lạ này bảo vệ cơ thể Bologo, nhưng mạnh hơn sơn mài sắt, chất lỏng vảy rắn kỳ lạ có thể biến đổi bất cứ lúc nào, không phải là vật dùng một lần.

"Ngươi có vẻ rất hài lòng với vật liệu giả kim này."

Bailey có thể nhìn thấy sự phấn khích trong mắt Bologo, bất cứ ai trong Bộ phận Thực địa đều như thế, ngay khi cầm được trang bị mới trong tay, ánh mắt liền biến thành như ánh mắt của đứa trẻ con, háo hức muốn thử đồ chơi mới. Bailey đoán rằng tiếp theo Bologo sẽ đến phòng thực chiến để thử vũ khí mới này.

"Vật liệu giả kim? Đây không phải là một vũ khí giả kim sao? Còn là cấp Mục Đen." Bologo hỏi.

"Chà... nói thế nào nhỉ? Nó rất đặc biệt, giống như thủy ngân rất đặc biệt trong kim loại, nằm giữa thể rắn và lỏng.

Sức mạnh của nó nằm ở đặc tính kim loại, nên không có vấn đề gì khi gọi nó là vật liệu giả kim. Về phần vũ khí giả kim, nó quả thực đã được cấy một ma trận giả kim, nên cũng có thể coi là một vũ khí giả kim."

Bailey nói và nhìn Bologo. Tiếng sột soạt vang lên từ dưới lớp quần áo của Bologo, một con rắn nhỏ màu bạc thò đầu ra khỏi ống tay áo, mắt rắn phát ra ánh sáng màu xanh lam giống như của Bologo, dưới sự điều khiển tinh vi của hắn, nó giống hệt như là một con rắn thật.

"Nhưng chỉ có ngươi mới có thể sử dụng vũ khí giả kim này. Trong tay người khác, nó chỉ là vật liệu giả kim."

Bailey vươn tay vuốt ve rắn bạc, nó còn phun ra lưỡi, liếm ngón tay, xúc cảm băng lãnh.

"Ngươi hẳn cũng đã cảm nhận được rồi, chất lỏng vảy rắn kỳ lạ có độ dẻo cực tốt, khi truyền Aether, nó sẽ giống như một phần mở rộng của cơ thể ngươi. "

Bologo gật đầu khẳng định, thứ kim loại kỳ diệu này có thể làm giảm đáng kể lượng tiêu thụ Aether và tăng cường khả năng điều khiển của hắn.

"Và độ cứng của nó sau khi đông đặc chỉ kém hơn một chút so với sơn mài sắt mà thôi. Nhưng sơn mài sắt đắt tiền chỉ là loại dùng được một lần, còn nó có thể chuyển đổi trạng thái giữa rắn và lỏng nhiều lần."

“Nghe có vẻ đây quả thực là một vật liệu giả kim cực kỳ quý giá.” Nghe Bailey nói, tính năng của chất lỏng vảy rắn này còn mạnh hơn nhiều so với hiệu quả chiến đấu của nó, “Ma trận giả kim mà nó được cấy vào là gì?”

Bologo nghịch con rắn bạc trong tay, con rắn bạc quấn quanh ngón tay hắn, như thể đang trườn giữa khu rừng rậm rạp, từ những chuyển động vô cùng uyển chuyển, không hề có cảm giác cứng nhắc của nó, có thể thấy được trình độ điều khiển Năng lượng bí mật của Bologo đang được tăng tiến từng ngày.

"Học phái Huyễn Tạo, chỉ cần truyền một lượng lớn Aether vào, là nó có thể tạo ra huyễn tạo của bản thân, rồi từ đó tiếp tục nhân lên", Bailey nói thêm, "Nhưng đó chỉ là Trí tưởng tượng tạo vật mà thôi. Sau một thời gian, Aether sẽ tự tiêu biến và tạo vật cũng sẽ biến mất".

"Nghe như một phát minh vô dụng."

Bologo gật đầu, dựa trên thông tin từ nãy đến giờ thì chất lỏng vảy rắn này quả thực không có sức chiến đấu, chỉ là đủ kỳ quái.

Bailey đã niêm phong nó ở đây, có lẽ là do không thể tìm ra cách sử dụng nó, thế nên mình mới kiếm được chỗ tốt.

"Gần như là thế, nhiều sản phẩm biến dị đều như thế này, rất kỳ quái, nhưng thật khó để đưa vào chiến đấu thực tế. Tuy nhiên, đối với ngươi thì không phải như vậy, thứ này cực kỳ phù hợp với ngươi." Bailey nói.

Bologo không phủ nhận điều đó, hắn say mê điều khiển chất lỏng vảy rắn, con rắn bạc không ngừng tách ra khi đang trườn, chẳng mấy chốc đã tách ra thành một bầy rắn dày đặc, tăng thêm lượng Aether truyền vào, bầy rắn bắt đầu sinh sôi nảy nở, nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn Bologo.

Bailey lùi lại mấy bước, bây rắn bao phủ khắp thân thể Bologo, hóa rắn thành một bộ giáp hung tợn và rắn chắc, bề mặt bộ giáp không hề nhẵn nhụi mà còn có rất nhiều vết xước, tựa như có những con rắn vô hình trườn qua trườn lại và để lại dấu vết.

Bộ giáp sụp đổ, một lần nữa biến thành một bầy rắn và chui vào quần áo của Bologo, sau đó biến mất, càng làm chủ được Năng lượng bí mật Chinh Chiêu Chi Thủ, thì năng lượng bí mật có vẻ nhàm chán này càng tỏa sáng trong tay Bologo.

Chinh Chiêu Chi Thủ không có lực sát thương trực tiếp cực mạnh, nhưng nó đủ xảo quyệt và có thể thay đổi cực nhanh để phản ứng với các tình huống trên chiến trường.

Ngay cả mạnh như Thorndike, với sự trợ giúp của Elixir lỏng và Thanh kiếm Sương Mù, hắn vẫn bị Bologo đấm nát đầu trên cầu đá, và phần lớn điều này là nhờ sự linh hoạt của Chinh Chiêu Chi Thủ.

Một chuyên gia không bị ràng buộc bởi thứ gì đó, và Năng lượng bí mật của hắn cũng vậy.

"Thứ này cứ như vậy cho ta?"

Bologo đã coi chất lỏng vảy rắn này là đồ của mình, giờ Bailey muốn đổi ý cũng không được. Vũ khí giả kim này có thể giúp Bologo vượt qua những hạn chế của "hẹp sắc" ở một mức độ nhất định, trong một trận chiến xảo quyệt, thì đây sẽ là một đòn chí mạng.

"Ừm hừ."

Bailey gật đầu, nàng không yêu cầu bất cứ điều gì khiến Bologo càng thêm bất an. Không ai biết thứ mình sẽ phải trả gì cho thứ miễn phí này trong tương lai.

"Yên tâm, ta có thể cho ngươi thứ này là bởi vì nhiều yếu tố, tỷ như đây là phần thưởng cho ngươi, và nó cũng chỉ có ngươi thích hợp."

“Thật?” Bologo cảnh giác “Kể cả khi nó rất vô dụng, thì cũng không phải là thứ mà ta có thể mau được nếu xét trên mặt giá trị”.

"Đúng, nhưng người phát minh ra nó cũng không để tâm tới tiền tài cho lắm. Nàng cảm thấy sản phẩm biến dị này rất kỳ diệu nên đã đưa cho bọn ta, đồng thời để Lõi lò thăng hoa ghi lại và lưu trữ." Bailey xua tay.

“Chuyện này ổn chứ?” Bologo không ngờ thứ này lại có nguồn gốc như vậy.

"Có gì mà không ổn, hàng mẫu đã được giữ lại, hồ sơ cũng đã được đưa vào kho. Vứt nó ở đây đến mục nát chẳng thà đưa cho ngươi."

Bailey nói một cách nghiêm túc, rồi dường như nhận ra sự nghi ngờ của Bologo, sau đó thì bật cười.

"Thứ này đối với ngươi chính là giá cao ngất trời, nhưng đối với bọn ta thì chỉ là vật tiêu hao thí nghiệm mà thôi. Nếu ngươi xấu hổ, thì..."

Bologo đưa tay ra chặn miệng Bailey lại, chuyện hoang đường của nàng nghe được vậy là đủ rồi.

"Khụ khụ."

Bailey lớn tiếng ho khan, Bologo đột nhiên tập kích khiến nàng bị sặc.

Sau khi giải phóng năng lượng bí mật, Bologo thu chất lỏng vảy rắn lại. Sau khi Aether tan hết, bầy rắn không chuyển sang trạng thái lỏng như trước mà đóng rắn và chuyển thành lớp giáp xích trên người hắn.

"Ai là người phát minh ra nó, ta muốn cảm nếu có cơ hội." Bologo hỏi.

Chất lỏng vảy rắn kỳ lạ rất quan trọng đối với Bologo, nó có thể giúp hắn vượt qua giới hạn của "hẹp sắc", đây là điều mà chỉ một Nguyện Cầu Giả mới có thể làm được, hay nói cách khác, nhờ sự trợ giúp của chất lỏng vảy rắn, Bologo có thể tạm thời khiến tác dụng của Năng lượng bí mật đạt đến mức của Nguyện Cầu Giả.

"Nàng sống ở Ngã Ba Vô Định, không phải trong Lõi lò thăng hoa", Bailey nói, sau đó nhớ ra điều gì đó và đề nghị, "Bây giờ ngươi đang phụ trách Khe nứt lớn phải không?"

"Có chuyện gì?"

"Ta nhớ khi Bộ phận Thực địa phụ trách một khu vực nào đó sẽ thiết lập một cứ điểm, đúng không? Ngươi đã tìm được chỗ nào chưa?" Bailey lại hỏi.

"Vẫn chưa, Khe nứt lớn quá hỗn loạn, quá khó để tìm được khu vực an toàn."

Mỗi một Đội hành động sẽ thiết lập một cơ sở bí mật trong khu vực mình chịu phụ trách. Như thế thì sẽ không nhất thiết phải thường xuyên trở về “phòng khai hoang” để nghỉ ngơi mà có thể trực tiếp nghỉ ngơi trong khu vực phụ trách, cứ điểm cũng đảm nhận chức năng của một nhà an toàn, tránh nguy hiểm khi cần thiết.

Trong hai tuần qua, Bologo và Palmer cũng đã chọn rất nhiều địa điểm, nhưng sau khi sàng lọc kỹ càng, họ phát hiện nơi an toàn nhất chắc có lẽ chỉ có quán bar Mạng Nhện, nhưng nghĩ như nào cũng cảm thấy không thích hợp nếu thiết lập cứ điểm của Cục Trật tự ở đây.

Palmer cũng phản đối vài lần, hắn nghĩ rằng sẽ rất tuyệt nếu có một quán bar làm cứ điểm. Chỉ tiếc là Bologo không thể nói cho hắn ông chủ của Vika là ai, nếu biết thì chắc chắn hắn sẽ không phải phản ứng như thế này.

Nhớ lại những thông tin mà đã biết cho đến bây giờ, ác ma ẩn trong Khe nứt lớn, những thế lực không rõ mục đích, Hiệp hội Thương nhân Xám đến từ phương xa, Bạo Chúa thống trị Ngã Ba Vô Định, đúng, còn có một Thanh kiếm bí mật của Đức Vua vừa mới đến.

So sánh với nhau thì những ác ma lại dễ thương hơn so với phần còn lại.

Ngay khi Bologo đang đau đầu, Bailey đã đưa một tờ giấy ghi địa chỉ tới.

"Đây là cái gì?" Bologo hỏi.

"Địa chỉ của sư phụ, có lẽ ông ấy có thể giúp ngươi về vấn đề này", Bailey tiếp tục, "Đúng rồi, nhà phát minh kia cũng ở đó".

"Nhà phát minh kia chính là Taida?"

"Không, nhà phát minh kia là tiểu sư muội của ta, ân, đại khái xem như tiểu sư muội đi." Nhắc đến vị tiểu sư muội này, vẻ mặt Bailey bối rối rất nhiều.

"A? Nàng không phải đã chết rồi sao?"

Bologo khó hiểu, còn Bailey nhìn hắn như một kẻ ngốc và nói.

"Sư phụ không thể nhận thêm một học trò khác hay sao?"