Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 162: Giao chiến


Sẽ luôn có một số tình huống bất ngờ xảy ra khi làm nhiệm vụ bên ngoài. Trong khoảng thời gian này, thứ nhỏ bé không đáng chú ý mấy, Trạm trung chuyển tin tức, đã trở thành trang bị giả kim được Bologo và Palmer thường sử dụng nhất.

Nếu không có sự hỗ trợ của Uriel, Trạm trung chuyển tin tức không thể tạo thành một Mạng lưới tâm linh khổng lồ, nhưng khả năng giao tiếp trong khoảng cách ngắn của nó đã đủ cho những trường hợp khẩn cấp thông thường.

Bologo và Palmer cùng chia ra hành động, đột kích vào nhà thời, triệt để dọn sạch nơi này tiềm ẩn nguy hiểm, hành động hai người tách ra kia nhìn như lỗ mãng, nhưng phải biết là, Bologo sẽ không chết.

Bất tử là một khả năng cực kỳ mạnh mẽ, nhờ nó, rất nhiều thứ trở nên dễ dàng. Palmer không phải lo lắng an toàn của Bologo. Tất cả những gì hắn cần chú ý là sự an toàn của bản thân, còn Bologo sẽ giống như một con chó săn mà hắn thả ra, không ngừng đuổi theo kẻ thù.

Bologo sẽ dấn thân vào mọi nguy hiểm thay mình, đồng thời sẽ chuyển những thông tin quan trọng lại cho Palmer ở hậu phương, mình chỉ cần bắn phát súng chí mạng đó khi thời cơ chín muồi.

Nghĩ đến điều này, Palmer chạm vào thắt lưng của mình, nơi treo một đoạn dây đạn nhỏ với những đầu đạn giả kim cực kỳ đắt tiền.

"Một phát là nửa tháng tiền công a."

Palmer thì thào, đây là những gì Bologo đã nói khi đưa thứ này cho mình.

Vặn ổ đạn của khẩu Sấm Sét ra, Palmer gảy một viên ra ngoài, sau đó nhét đầu đạn giả kim ở thắt lưng vào và xoay ổ đạn để viên đạn giả kim nằm đúng vị trí thứ sáu.

Palmer, tay cầm súng, ngồi ngay dưới bức tượng.

Trong công việc, hắn có thể không sánh bằng chuyên gia Bologo, nhưng phải biết là Palmer đã gia nhập sớm hơn Bologo những một năm, đồng thời còn giành được giải thưởng nhân viên mới xuất sắc nhất năm. Và càng quan hơn, Palmer rất có kinh nghiệm trong việc đối phó với đám tà giáo này.

Hắn cũng không thể không có kinh nghiệm phong phú, bởi vì sự xui xẻo của Palmer bắt nguồn từ đám tà giáo chết tiệt này, nếu không phải vì thân phận người đi vay, Palmer cảm mình hẳn phải làm việc trong Đội số 9 – Đội chuyên săn lùng những tên tà giáo này.

Vị trí mà hắn đang giữ chính là trung tâm của nghi lễ hiến tế, chỉ cần hắn giữ vững tại đây, thì cho dù đám tà giáo này có làm gì đi chăng nữa, thì cũng sẽ không thể hoàn thành bước cuối cùng và kêu gọi ma quỷ mà chúng tôn thờ.

"Chỉ có điều... Lễ tế bằng máu thịt."

Palmer cau mày nhìn xác chết ở khắp nơi, hầu hết đều bị mổ bụng, ruột vương vãi khắp đất, chất thành từng vòng tròn.

Nó gợi lại cho hắn một ký ức cực kỳ tồi tệ, Palmer thì thầm.

"Không phải mấy tên điên này đến từ giáo phái Tinh Hủ chứ?"

Trong sự tĩnh lặng đầy chết chóc, một âm thanh có chút nhớp nháp, vặn vẹo, nghe như tiếng bước chân trên vũng máu nhầy nhụa, Palmer bỗng ngẩng đầu lên, nhưng hắn không nhìn thấy sự tồn tại của bất kỳ ai khác, trên mặt đất chỉ có mấy cái xác chết.

Dù vậy, Palmer cũng có thể đoán được có thứ gì đó sắp đến, hắn không biết đối phương là Người thăng hoa hay thứ gì đó càng tà dị hơn, nhưng điều chắc chắn là đối phương đến với ác ý.

"Bologo, ngươi đoán đúng, chuyện này không hề đơn giản như vậy."

Palmer tự lẩm bẩm một mình, rồi rút con dao gấp từ hông ra, tay trái cầm dao, tay phải cầm súng.

Giờ đây, Palmer cũng đã cảm nhận được hơi thở quỷ dị đó, cái cảm giác tà dị, đặc trưng của ma quỷ, hung dữ, đáng sợ, khiến người ta bất an, giống như vô số móng vuốt sắc nhọn đang cào cấu vào thành dạ dày của ngươi, hay hơi thở lạnh lẽo không ngừng phả trên cổ.

Sau khi trở thành người đi vay, mấy lão già hôi hám trong nhà hiếm khi mới quan tâm đến hắn một lần, nhưng qua điện thoại, những giọng nói già nua đó lại vô cùng kỳ quái, vừa mừng rỡ, lại vừa có chút lo lắng, trong mắt họ "Ban ân" chính là một thứ vừa có ưu và khuyết điểm.

Quan trọng nhất là họ luôn nói.

"Ngươi sẽ nhìn thấy những thứ không nên thấy và cảm nhận được những thứ vốn không thể cảm nhận."

Lúc đó Palmer không hiểu ý tứ của những lời này, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của Bologo trên phố, và khi xâm nhập vào đây, mình cũng đã ngửi thấy luồng khí tà dị đó.

Palmer ít nhiều cũng hiểu được, giống như khi hắn thăng cấp từ một người bình thường thành một Người thăng hoa, như thể trong người hắn bỗng dưng có thêm một cơ quan có thể cảm nhận được sự tồn tại của Aether, thân phận người đi vay này cũng tương tự thế, mình đã có thêm một loại tư cách, để nhìn trộm những hơi thở tà dị này.

Nghĩ đến đây, Palmer không khỏi cảm thán về mức độ xui xẻo của cộng sự của mình, cách xa như thế mà hắn đã nhận ra những thứu này, thật khó tưởng tượng Bologo đã làm gì trong cuộc giao dịch với ma quỷ.

"Bologo, ta đã gặp phải kẻ địch, chúng muốn chiếm lại nơi này."

Vứt đống suy nghĩ lộn xộn ấy sang một bên, Palmer bình tĩnh nói, những vệt sáng rườm rà lan ra khắp người hắn, rồi như thể có một cơn bão đang ập đến đây, chúng thổi vỡ hoàn toàn đống kính màu, rồi rít gào ùa vào trong phòng.

...

Lời vừa rồi của Palmer vang lên trong đầu, nhưng nó không làm Bologo chậm lại. Hắn tin tưởng người cộng sự của mình sẽ không chết dễ dàng như vậy. Cho dù có gặp phải kẻ địch khó có thể chống lại thì Bologo vẫn tin vào sự may mắn của Palmer, cùng với tốc độ cực nhanh mà Năng lượng bí mật Nguồn Gió mang đến.

Toàn bộ khu vực của nhà thờ đã bị kiểm soát bởi những người theo đđám tà giáoạo này, mình mới chỉ giết được một phần ở bên trong. Còn rất nhiều những tên tà giáo khác nấp trong các tòa kiến trúc khác nhau, chẳng hạn như hầm, nhà nguyện, phòng khách, tháp chuông...

Là một chuyên gia, Bologo chưa bao giờ thích để lọt bất cứ kẻ nào. Hắn lao nhanh hành lang, và vào lúc chém giết trong biển lửa, hắn cũng nghe thấy những lời của Ben. Không còn người sống sót nào khác trong nhà thờ này, ngoại trừ ba người họ. Vì vậy, tất cả những kẻ còn lại đều là kẻ địch, mình không có gì phải kiềm chế.

Bologo dùng búa vuốt xung chấn đập nát cánh cửa. Giữa làn khói cuồn cuộn, một bóng đen nhổm dậy. Hắn không chút do dự, đập cây búa xuống và nện cái bóng đó thành một vũng máu.

Mặt nạ Kinh Hoàng đang trong trạng thái kích hoạt, làn sương trắng mờ ảo cuốn lấy hơi máu, lan tràn nỗi sợ hãi nồng đậm ra khắp nơi.

Vật khế ước là một thứ vũ khí hết sức quỷ dị, phối hợp với phong cách chiến đấu tàn bạo này của Bologo, nhiều kẻ địch vẫn tưởng rằng chúng đang khiếp sợ trước Bologo, nhưng thực chất nỗi sợ hãi đối với Bologo chỉ là một phần, còn phần lớn là đến từ tác dụng của Mặt nạ Kinh Hoàng.

Nhưng kẻ địch lại không thể nghĩ ra, và vì lý do này, Bologo trong mắt chúng giống như một cơn ác mộng bước tới thực tại.

Đám tà giáo la hét, máu đen hắt lên khắp tường, có người nhân cơ hội trốn vào phòng nhỏ, đóng cửa, khóa trái lại rồi chặn tủ trước cửa hòng cản bước tiến của Bologo.

Tất cả hạ thấp nhịp thở và cố gắng trấn an trái tim đang hoảng loạn kia. E rằng họ sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng một ngày nào đó những tà giáo đồ luôn đi săn lùng người khác nay lại bị người khác săn lùng.

Giương cao họng súng, run rẩy chỉ vào cánh cửa bị chặn kia, đây là sự chống cự cuối cùng họ có thể làm được, nhưng cái chết như mong đợi đã không đến, xung quanh vô cùng an tĩnh, như thể ác linh khát máu đã đi mất.

Có người thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm thán vì mình còn sống sót, nhưng ngay giây tiếp theo, một tiếng va chạm dữ dội vang lên, cả căn phòng rung chuyển dữ dội, như thể có một người khổng lồ đang đấm mạnh vào đây.

Họ lo lắng giơ súng lên lần nữa, nhưng rung chấn không đến từ cánh cửa, mà là bức tường họ đang tựa lưng vào.

Bức tường vỡ tan, một bàn tay duỗi ra từ trong khe nứt, tóm lấy tên tà giáo gần nhất, hắn còn chưa kịp phản kháng thì đã bị bóp chặt, lôi vào trong khe nứt.

Âm thanh đánh đập dã man phát ra từ khe nứt, kèm theo những tiếng la hét chói tai, một số người còn lại hoàn toàn bị nỗi sợ nuốt chửng và đứng đờ ra tại chỗ, một số thì gầm lên, cố gắng đánh thức lòng cuồng nhiệt của mình với tà dị.

Theo lý thuyết những tà giáo đồ này đều là tên điên, nhưng khi phải đối mặt với một nỗi sợ lớn hơn, tất cả đều thoáng tìm lại lý trí. Hình bóng dữ tợn bước ra khỏi làn khói đằng sau vết nứt, hắn dùng búa đập toác vết nứt cho đến khi đủ để đi qua một cách dễ dàng.

Bóp cò, súng đồng loạt khai hỏa.

Vô số viên đạn bắn trúng bóng người kia, nhưng đều không thấy máu thịt tung tóe ra, thay vào đó là rất nhiều tia lửa, như thể hắn đang khoác trên mình bộ giáp sắt lạnh lẽo dưới lớp áo khoác đen xám kia.

Bologo tăng nhanh tốc độ, bình tĩnh nện những kẻ địch trong phòng thành vũng máu.

Từ khi hắn bước ra khỏi bức tường đổ nát, khoảng sân nhuốm máu lại một lần nữa tràn ngập đám tà giáo đồ, súng ống chỉnh tề chĩa thẳng vào mình.

Dựa trên số lượng thì hẳn là tất cả đám tà giáo đã đến đây. Tiết kiệm không ít thời gian cho Bologo khỏi phải đi tìm từng tên một, điều đó cũng có nghĩa là trận chiến đã đến hồi kết.

"Dường như ta cũng chạm trán Người thăng hoa."

Bologo trầm giọng nói, cũng chỉ có Người thăng hoa mới có thể khiến những kẻ đã chạy tan tác này tập hợp lại.

Không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, tiếng súng vang lên trong tích tắc, nhưng Bologo còn nhanh hơn họ, từ nãy đến giờ hắn đều không hề đi ra xa khỏi bức tường bị sụp, tay trái giấu sau lưng vẫn chưa hề nhấc ra khỏi đó.

Gạch đá sụp đổ bỗng biến thành bức tường cong chắn chắn trước mặt. Không những thế, Bologo còn lợi dụng thời cơ ẩn sau bức tường, tiếp tục nện xuống đất, khiến hết bức tường này đến bức tường khác dựng lên, tạo thành vài boongke trên khoảng sân trống.

Cách làm này không chỉ bảo vệ Bologo khỏi những viên đạn, mà còn cho phép hắn tấn công bất ngờ vào kẻ địch từ nơi ẩn nấp.

Nhưng vừa vào lúc mà Bologo tưởng rằng mình đã thống trị chiến trường, Aether bỗng dâng trào, tràn vào một hướng khác. Bức tường đất đang trồi lên chắn mất tầm nhìn của Bologo, lúc này hắn biết Người thăng hoa của đối phương đã xuất hiện, nhưng lại không thể quan sát được tên đó trước.

Trong nháy mắt, bức tường chắn mất tầm nhìn bỗng sụp đổ, những vệt sáng đỏ rực bao phủ lấy hình dáng gớm ghiếc. Hắn ta trông như một con thú man rợ, sử dụng những móng vuốt sắc nhọn như lưỡi kiếm, vẽ ra một vòng cung băng giá.

Bologo không chút do dự, ngay lập tức bắn cái móc ra, sau khi được Bailey cải tạo, tầm bắn của cái móc đã tăng lên rất nhiều, nó dễ dàng găm vào tháp chuông ở phía trên.

Bóng người nhanh chóng vụt lên, Bologo đáp xuống tháp chuông trên cao, từ đó có thể nhìn bao quát toàn bộ nhà thờ, lúc này Bologo mới nhận ra vết máu đỏ tươi không chỉ bao phủ nhà thờ, mà còn lan ra cả bên ngoài, biến toàn bộ vùng đất thành một nghi lễ tà ác.

Nhìn xuống khoảng sân bên dưới, sau khói bụi mịt mù, vóc người hung mãnh của Belly hiện ra ở vị trí mà Bologo vừa đứng, mặt đất dưới chân hắn đã vỡ vụn.

"Palmer, ta cũng đã giao tranh. "

Giọng Bologo bình tĩnh, chỉ thấy Belly đang từ từ ưỡn người, cơ bắp gồng lên như áo giáp, cả người tràn ngập cảm giác man lực cuồng bạo.

Belly đột ngột nhảy lên, sau âm thanh rung chuyển ầm ầm, Bologo thậm chí còn không nhìn thấy quỹ đạo của cú nhảy, Belly cứ thế mà xuất hiện trước mặt mình từ hư vô, sau đó vung móng vuốt lên.