Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 215: Hiến tế


Bologo chưa từng tham gia đấu giá, và Amy cũng vậy. Cho nên chuyên môn của Bologo sử dụng được rất ít ở đây, chưa kể đến cuộc đấu giá này còn hoàn toàn khác với những cuộc đấu giá bình thường khác.

Không có quy trình xác minh vốn, cũng chẳng thèm kiểm tra danh tính, mức độ kiểm soát của Hiệp hội Thương nhân Xám đối với mọi người ở hội trường vô cùng lỏng lẻo, điều này khiến một người cảnh giác như Bologo cảm thấy rất bất an.

Cho đến giờ, Bologo mới chỉ thấy một vài vệ binh, nhưng rõ ràng là chỉ với vài người như vậy thì không thể kiểm soát được hiện trường.

Tiếng chuông vang lên, dội lại từ phía ánh đèn mờ trên đầu, ánh mắt của mọi người đều bị thu hút bởi người đàn ông trên bục cao. Mọi thứ diễn ra rất chóng vánh, tất cả đều giữ im lặng, chỉ có người đàn ông đang nói chuyện và giới thiệu sản phẩm.

Cuộc đấu giá diễn ra rất nhanh, mọi người đến đây đều có mục đích rõ ràng, họ đều đã chuẩn bị kỹ về thứ mình muốn trước khi cuộc đấu giá bắt đầu.

Điều thú vị là tất cả mọi người đều đấu giá bằng đồng Mammon, rõ ràng là rất nhiều người đến từ rất nhiều vùng khác, nhưng họ lại có thể lấy ra những đồng Mammon chỉ lưu hành trong Khe nứt lớn.

Đầu tiên là một số vũ khí giả kim tinh vi, sau đó là các vật liệu giả kim đắt tiền và quý hiếm, kèm thêm một số lượng nhỏ Vật khế ước thỉnh thoảng mới xuất hiện.

Có rất nhiều món đồ khiến Bologo cảm thấy hứng thú, nhưng đáng tiếc là hắn không có nhiều đồng Mammon để giao dịch nên chỉ có thể lặng lẽ quan sát.

Hiện giờ đang bán một loại vật liệu giả kim. Đó là một chiếc hộp đựng bằng thủy tinh với những đường trang trí uốn cong phóng đại trên bề mặt. Một đám mây giông cuộn trào bên trong, từng hồ quang điện liên tục nhấp nháy rồi dập tắt, trông cứ như thể ai đó đã giấu một cơn bão vào trong đó.

Bologo biết nó là gì. Một vật liệu giả kim quý hiếm có tên là "Khí mây sét", nó là một trong những nền tảng quan trọng trong quá trình thăng cấp lên Phụ Quyền Giả. Nghe nói đây là sản phẩm thu được bằng cách thu thập và tinh chế khí thải sét do lò luyện thải ra trong quá trình tiến hành biến đổi về chất củakim loại.

Khác với các vật liệu giả kim thông thường, vật liệu giả kim này có tính ổn định cực kém. Bình chứa bên ngoài không chỉ để chứa nó mà còn cung cấp tính ổn định, một khi bình chứa bị vỡ, một đám mây dông không ổn định sẽ được giải phóng.

Những người mua cạnh tranh thứ này rất kịch liệt. Loại vật liệu giả kim có thể dùng để thăng cấp này thường được được bán giá với rất cao. Sau vài vòng trả giá, chỉ còn lại đúng một nam một nữ, nhưng rõ ràng là người đàn ông sắp thua, tiền của hắn không đủ.

Người phụ nữ cảm thấy rằng mình sắp sửa chiến thắng, nhưng lúc này người đàn ông lại hét lên với người dẫn chương trình một số tiền mà hắn không trả nổi.

"Thưa ngài, xin đừng ra giá linh tinh."

Người dẫn chương trình ân cần nói, tuy giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa sự hăm dọa.

“Ta sẵn sàng dâng giá trị của mình ra.” Người đàn ông nói.

Người dẫn chương trình sững sờ mất một giây, sau đó bật cười thành tiếng và reo lên với mọi người.

"Giá trị!"

Ánh mắt hắn lại rời về phía người đàn ông, dưới chiếc mặt nạ vàng, tiếng cười tà dị của người dẫn chương trình vang lên không ngừng.

"Mời lên trước, thưa ngài, bọn ta chưa từng từ chối bất kỳ giá trị nào."

Người đàn ông chậm rãi bước lên sân khấu, hắn trông có vẻ hơi lo lắng, đây là lần đầu tiên hắn tham gia buổi đấu giá này, mọi thứ hắn biết đều dựa trên thông tin thu được, thậm chí là cả việc dâng giá trị ra cũng thế.

May mắn thay, giao dịch của Hiệp hội Thương nhân Xám khác với ma quỷ, ma quỷ chỉ để ý đến linh hồn của ngươi, trong khi Hiệp hội Thương nhân Xám thì lại chú trọng đến mọi thứ có giá trị, kể cả nó không phải là linh hồn, miễn là nó có giá trị trong mắt họ là họ sẽ sẵn sàng trao đổi với ngươi.

"Ngài sẵn sàng cung cấp loại giá trị nào?" Người dẫn chương trình hỏi.

“Các ngươi muốn như nào?” Người đàn ông hỏi ngược lại.

Người dẫn chương trình nhìn thẳng vào con ngươi của người đàn ông, như thể hắn có thể nhìn thấy mọi thứ trong quá khứ của người đàn ông qua con ngươi đó.

"Ồ... ra vậy, ngươi khao khát nhiều sức mạnh hơn, chỉ đơn thuần là sức mạnh."

Người dẫn chương trình thì thầm vào tai người đàn ông.

Ánh mắt của người đàn ông vô cùng kiên định. Người dẫn chương trình im lặng vài giây rồi hỏi lại.

"Ngài có chắc muốn dâng giá trị của mình ra?"

"Ta chắc chắn."

Tiếng cười quái dị và chói tai vang lên, người dẫn chương trình nắm lấy tay người đàn ông và phát ra một giọng nói điên cuồng dưới lớp mặt nạ.

"Toàn bộ số Mammon mà ngài đã trả, sau đó xin vui lòng dâng thêm hai ngón tay!"

Người đàn ông còn chưa kịp kháng cự thì đã bị người dẫn chương trình dễ dàng vặn gãy ngón út và ngón áp út. Máu và thịt bong ra cùng với xương, người đàn ông nén đau, còn người dẫn chương trình thì đặt những ngón tay dính máu lên cái khay bên cạnh.

Nhìn người phụ nữ vừa ra giá, người dẫn chương trình hỏi: “Ngài tăng giá nữa không?"

Không chút do dự, người phụ nữ nói: “Tăng giá”.

Người đàn ông hiểu việc này có nghĩa gì. Hắn lặng lẽ đưa tay còn lại của mình ra để người dẫn chương trình lấy ngón trỏ của mình. Sau đó người phụ nữ lại tăng giá, người đàn ông bị lấy tiếp đi ngón tay cái.

Cuối cùng, sau khi bị mất bốn ngón tay, người đàn ông đã có được thứ mình muốn, cầm chiếc bình chứa với bàn tay đẫm máu và đám mây giông cuộn trào trong đó.

Bologo nheo mắt nhìn mọi thứ diễn ra trên sân khấu. Kể từ khi người đàn ông dâng giá trị của mình ra, ngày càng có nhiều người bắt đầu làm theo hành vi của hắn, khi số đồng Mammon không đủ, thì họ bắt đầu dâng đủ thứ của mình ra.

Có người dâng nhãn cầu của mình ra để nhận được một Vật khế ước có thể quan sát tương lai ngắn hạn. Có người thì ký khế ước với người dẫn chương trình, mặc cho Hiệp hội Thương nhân Xám điều khiển. Đồng thời, hắn cũng nhận được một loại thuốc có thể kéo dài tuổi thọ của mình.

Điều quái dị nhất là Bologo tận mắt nhìn thấy một người đã dâng thời gian của mình ra, cơ thể cường tráng bỗng trở nên teo tóp, trong nháy mắt đã bước vào tuổi già...

Mọi thứ đang diễn ra như phá vỡ lẽ thường. Đây mới là bản chất của buổi đấu giá, Bologo đang đứng trong một lễ hiến tế đầy điên cuồng.

Không khí nồng nặc mùi máu tanh, chẳng hiểu sao cái bục cao đã bê bết máu, chúng kêu ùng ục, rơi dọc mép rồi hòa vào cát.

Bologo bỗng cảm thấy buồn nôn cực kỳ dữ dội. Không phải hắn, mà là Amy, Amy bị sốc trước cảnh tượng tàn khốc trước mặt này, cảm giác kỳ dị méo mó ảnh hưởng đến cả Bologo.

Cúi đầu, Bologo hít thở sâu để giảm bớt áp lực cho chính mình.

"Lần đầu tiên đến đây?"

Đột nhiên giọng nói của một người phụ nữ vang lên. Bologo cảnh giác nhìn về hướng tiếng nói vừa phát ra. Quay đầu lại, chẳng biết từ lúc nào một người phụ nữ ngồi bên cạnh hắn, nàng mặc một chiếc áo choàng đen mềm mại, gương mặt thì ẩn dưới tấm màn che.

"Đừng căng thẳng."

Nhìn thấy phản ứng của Bologo, người phụ nữ thấp giọng cười.

"Ngươi là ai?"

Bologo cảnh giác nhìn nàng. Nàng lặng lẽ xuất hiện, lại còn đột nhiên lên tiếng vào lúc này, khiến chuông báo động của Bologo vang lên, con rắn dưới lớp áo đã trường lên cổ tay, sẵn sàng biến thành một con dao găm sắc bất cứ lúc nào.

"Ta là ai? Ngươi nghĩ câu hỏi kiểu này có ý nghĩa gì trong hoàn cảnh như này không?"

Người phụ nữ nhìn vào chiếc mặt nạ trên mặt Bologo. Đây là nơi mà danh tính là vô nghĩa và mọi người đều nặc danh.

"Chẳng qua ta cảm thấy ngươi rất quen", người phụ nữ nói một lần nữa.

“Nhưng ta có thể chắc chắn rằng ta không biết ngươi.” Bologo khẳng định.

Bologo không có bạn bè chứ đừng nói đến là bạn nữ, sau khi dùng phương pháp loại trừ đơn giản là có thể tính được rõ ràng.

Về phần là kẻ địch?

Những kẻ địch của Bologo hiếm khi trốn được khỏi hắn mà còn sống. Cho đến nay thì chỉ có Gray, người được Bạo Chúa che chở mới thành công thoát khỏi sự truy đuổi của Bologo.

"Ý ta là mùi trên người của ngươi, một mùi máu rất quen thuộc."

Dưới tấm màn che, cặp con ngươi đỏ như máu ẩn hiện, đôi mắt đỏ rực ngay lập tức khiến Bologo nhớ đến ai đó.

Người phụ nữ không nói tiếp mà chuyển sang chuyện khác.

"Đây là điểm đặc biệt của Hiệp hội Thương nhân Xám. Họ giống như ma quỷ, tuân theo một giao dịch hoàn toàn công bằng giữa giá trị và giá trị. Nếu số đồng Mammon của ngươi không đủ, ngươi có thể bổ sung thêm bằng giá trị của riêng mình."

Trên bục cao, người dẫn chương trình đã lấy đi xương sườn của một người. Người phụ nữ cau mày nói: "Ta không hiểu những thứ kia thì có giá trị gì, nhưng Hiệp hội Thương nhân Xám vẫn vui lòng nhận tất cả".

"Những thứ này đối với người khác vô giá trị, nhưng lại có giá trị rất lớn đối với bản thân."

Giọng Amy vang lên trong đầu, đây là câu đầu tiên nàng nói kể từ khi mọi người bắt đầu dâng giá trị của mình ra.

Ngón tay, nhãn cầu, xương sườn, thời gian...

Tất cả những thứ này đối với người khác là vô nghĩa, nhưng đối với những người này thì lại là điều quý giá nhất, họ đánh đổi những thứ mình cho là quý giá để đổi lấy khát khao của bản thân.

Người khao khát sức mạnh thì mất đi những ngón tay để cầm kiếm, người cố gắng sống sót thì trở thành nô lệ, người nhìn thấu tương lai thì lại mất đi đôi mắt...

"Biết không? Ở đây, những đồng Mammon có thể thay thế linh hồn ở một mức độ nhất định." Người phụ nữ nói khẽ.

Bologo trông vẫn rất bình tĩnh khiến người phụ nữ kinh ngạc, giọng Bologo chậm rãi vang lên, "Chuyện này ta đã biết từ sớm".

Bologo mân mê đồng xu có biểu tượng thủy ngân trong tay.

Giáo phái Tinh Hủ có thể hiến tế máu thịt để đổi lấy sự bảo vệ của Nữ chủ nhân Scarlet, nên có vẻ như hẳn phải có một khế ước nào đó giữa Hiệp hội Thương nhân Xám và Bạo Chúa.

Đến giờ, nội dung của khế ước đã rõ ràng, chính là quy tắc của Ngã Ba Vô Định, dâng giá trị cho Bạo Chúa, Bạo Chúa sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, thậm chí còn dùng đồng Mammon để thay thế linh hồn trong lúc giao dịch.

Người phụ nữ liếc Bologo vài lần, định nói gì đó thì lại bị giọng nói của người dẫn chương trình cắt ngang.

"Món tiếp theo!"

Giọng của người dẫn chương trình có phần bí ẩn. Nhìn những vị khách trên khán đài với vẻ mong đợi, hắn xé tấm vải trắng phía sau ra, để lộ thứ nằm trong một cái lồng.

Trong nháy mắt, cảm giác hung tàn bùng phát, tác động đến tất cả mọi người ở đây. Cho dù đã quen với nỗi sợ hãi, nhưng Bologo cũng hơi rùng mình trong khoảnh khắc ấy. Tình hình của Amy thì tồi tệ hơn. Dưới ảnh hưởng của nghi thức, những gợn sóng ảm đạm xuất hiện trên người Bologo, nàng suýt nữa đã bị đẩy ra.

Tiếng rên rỉ đầy đau đớn vang lên từ cái lồng. Bologo dồn hết sự chú ý và nhìn về phía trước. Tầm nhìn mờ dần trở nên rõ ràng, hắn đã nhìn thấy thứ gì đang bị giam trong đó.

Đó là một cục thịt tròn được bao phủ bởi nhiều lớp mô màu đỏ tươi. Trên bề mặt cục thịt có nhiều cánh tay chồng lên và ôm chặt vào nhau. Giữa các khe hở, có thể nhìn thấy nhãn cầu đang mở, miệng há hốc, mũi đang hít thở và xương trắng ởn lấp ló dưới cơ hoành...

Tất cả im lặng, mọi người đều nín thở, thậm chí có người còn bị cảnh tượng này gây ra một cú sốc cực lớn. Vô số tiếng nôn mửa vang lên.

"Ngươi không sao chứ, Amy?"

Bologo thì thầm. Hình ảnh như này quả thực có hơi quá cực đoan đối với Amy, Amy không nói mà chỉ khẽ "ừm".

Ánh mắt của những người phụ nữ ở bên trở nên nghiêm túc, trong khi một số người khác thì phát ra tiếng thở hổn hển đầy kích động.

"Đây là một món đồ được Giáo hội Chân Lý giao cho bọn ta,"

Người dẫn chương trình cao giọng nói.

"Cục Thịt Dư Thừa."