Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 219: Vụ nổ


Bologo cảm thấy có điều gì đó không ổn. Ít nhất thì khi tiếng nổ vang lên, kế hoạch ban đầu đã hoàn toàn bị xáo trộn, cuối cùng thì biến thành sự khởi đầu điên rồ như hiện tại.

Vụ nổ này không phải do Palmer tạo ra mà là do giáo phái Tinh Hủ. Điều chết người nhất là cách chúng đột nhập vào đây có hơi khác so với những gì Bologo tưởng tượng.

Trong kế hoạch ban đầu, Bologo vốn nghĩ rằng giáo phái Tinh Hủ sẽ chiến đấu với Hiệp hội Thương nhân Xám để cướp Trái tim bất diệt, nhưng thực tế lại là ngay từ đầu giáo phái Tinh Hủ đã không có mặt ở hội trường, và lớp phòng ngự của Hiệp hội Thương nhân Xám dễ dàng bị đám tà giáo này áp đảo dẫn đến toàn bộ đấu trường bị bao vây.

Bologo chửi thầm Hiệp hội Thương nhân Xám, đám thương nhân này bán cắt cổ như vậy mà không thèm nghĩ đến việc tăng cường an ninh sao?

Nhưng... xem ra không thể chỉ trách bọn họ giáo phái Tinh Hủ là khách không mời mà đến, không có thiệp mời nhưng vẫn tìm được nơi này.

Bologo nhìn vào trái tim trên bục cao. Như thể có ý thức, nó đã cảm nhận được sự xuất hiện của các tín đồ. Do đó, nó bắt đầu hồi phục, thịt nở ra và xoắn lại, vô số vết nứt xuất hiện trên lớp thạch anh bên ngoài, máu tràn ra theo các vết nứt và thấm ra khỏi lớp thạch anh.

Đây là cách họ tìm thấy vị trí của địa điểm tổ chức buổi đấu giá, Trái tim bất diệt đã kêu gọi chúng ngay từ đầu.

"Trên tài liệu làm gì viết mấy chuyện này a!"

Bologo lớn tiếng chửi rủa, rồi nhảy ra khỏi vị trí với một cú bật mạnh. Ngay sau đó, thanh trường kiếm sắc lẹm đập nát vị trí mà hắn vừa ngồi. Hiệp sĩ trầm mặc lại giơ thanh kiếm lên, bóng tối dưới lớp mũ giáp nhìn chằm chằm vào Bologo.

"Đây chính là tình cảnh mà tinh nhuệ trong tinh nhuệ sẽ phải đối mặt sao?"

Bologo đứng vững, và vẻ mặt thờ ơ dần bị thay thế bằng sự tức giận.

Jeffrey thường nói với mình rằng khi thực hiện các nhiệm vụ thực địa, phải biết thích ứng theo sự thay đổi của tình hình, nhưng từ thích ứng của hắn cũng quá chung chung a?

Giáo phái Tinh Hủ đã theo đuổi Trái tim bất diệt và tìm đến đây trước Cục Trật tự một bước. Lính canh của đám thương nhân này bị đập tan ngay từ đầu, cộng sự của mình thì mất tích, hiện giờ, cho đến khi quân tiếp viện đến, tất cả chỉ có thể dựa vào chính Bologo.

Ồ, đúng rồi, trong hội trường còn một vị Phụ Quyền Giả đang nhìn chằm chằm Trái tim bất diệt nữa.

Nhưng trong cái rủi có cái may là lần này Bologo không đơn độc.

"Amy, ngươi đã tính đến chuyện thay đổi công việc chưa?"

Một con quỷ xui xẻo bị một tên hiệp sĩ khác dùng kiếm chém làm đôi, xác lăn dọc xuống cầu thang, nhưng ngay trong cảnh như phim kinh dị này, Bologo lại bình tĩnh hỏi.

"Hả hả?"

Amy đã bị cảnh tượng đột ngột này dọa cho không nói nên lời.

Mọi thứ nàng trải qua ngày hôm nay giống như việc một đứa trẻ vị thành niên vẫn còn đang tuổi tập đọc bỗng bị ném vào một cái chiến hào, học tập điều mới với tốc độ từng giây.

"Chẳng hạn như đến Bộ phận Thực địa? Hiện tại bọn ta đang thiếu nhân viên nên mức lương rất hậu hĩnh."

Bologo lấy cây búa vuốt xung chấn ra và vung thẳng về phía hiệp sĩ. Kim loại va vào nhau, tiếng ầm ầm nổ vang.

"Ngươi không thử cân nhắc xem? Ta nghĩ ngươi có tiềm năng rất lớn, bây giờ lại còn là thời điểm tốt để bắt đầu đào tạo."

Bologo nghiêng người tránh được cú chém dọc, tốc độ của hắn nhanh hơn nhiều so với tên hiệp sĩ, cây búa vuốt đập mạnh vào mặt bên của chiếc mũ giáp.

Giống như một quản lý nhân sự, hắn nói với Amy, người đến xin việc, về vẻ đẹp của công việc, nhưng ra tay thì lại không nhân từ, với một nhát búa, cái đầu bên trong chiếc mũ giáp bị xung chấn nghiền thành máu đen, máu trộn với thịt bắt tung tóe ra ngoài.

"A? Ta... ta sẽ cân nhắc!"

Amy lắp bắp.

Bây giờ tình trạng của nàng có hơi tồi tệ. Mặt nạ Kinh Hoàng và màn biểu diễn quái dị này liên tục ảnh hưởng đến tâm trí của Amy, thậm chí ngay cả một con rối giả kim cũng phải nảy sinh cảm giác sợ hãi.

Nhưng bây giờ nàng lại không sợ như vậy nữa, không phải Amy kìm chế được cảm xúc của mình mà là một cảm xúc khác đang ảnh hưởng đến nàng.

Bologo Lazarus.

Chính là Bologo đang ảnh hưởng đến nàng, khi tên này lấy ra cây búa vuốt đập nát đầu kẻ địch, hắn không hề có chút sợ hãi mà thay vào đó là một cảm giác vui sướng gần như biến thái, niềm vui sướng này đã cuốn phăng đi nỗi sợ hãi trong lòng Amy.

Hiện giờ nàng cũng đang rất phấn khích, Amy biết rõ rằng sự phấn khích này không hợp lý trong một tình huống chết tiệt như này, nhưng nàng không thể kiểm soát nó.

"Được! Vậy khi nào về ta sẽ lấy cho ngươi một đơn đăng ký. Không biết có kiếm được ít hoa hồng nào hay không."

Sau khi bị cây búa đập nát đầu, tên hiệp sĩ ngã xuống, trông như đã chết, nhưng Bologo không dừng lại, hắn hạ người xuống một cách nhanh chóng. Một thanh trường kiếm dài khác sượt qua tóc hắn. Một tên hiệp sĩ khác đã đến ngay sau lưng Bologo.

Kim loại chạm vào nhau tóe ra tia lửa chói mắt, vệt máu bị vẩy ra như biến thành đôi cánh màu đỏ tươi.

Bologo đến gần hiệp sĩ khiến hắn không còn không gian để vung kiếm. Ngay giây tiếp theo, vô số cây gai sắt xếp chồng lên nhau mọc ra từ cánh tay của Bologo, trông như một bụi gai sắt mọc bừa bãi.

Chất lỏng vảy rắn kỳ dị sinh sôi, nảy nở, rồi hóa rắn. Ban đầu Bologo nghĩ rằng chiêu thức này có thể xuyên thủng lớp giáp của tên hiệp sĩ, nhưng sau khi tia lửa do ma sát biến mất, trên áo giáp chỉ có rất nhiều vết xước nông, nó cứng hơn nhiều so với Bologo dự đoán.

Thấy thế Bologo liền lập tức thay đổi chiến thuật, những cây gai sắt mềm ra, hóa thành bầy rắn bấu chặt lấy bàn tay cầm kiếm của tên hiệp sĩ.

Quay lại, vẫy tay, một con rắn bạc leo ra khỏi cổ tay của Bologo, ngưng tụ thành một thanh kiếm mảnh trong tay hắn và chặt đầu tên hiệp sĩ dọc theo khe hở trên áo giáp, giết thêm được một tên nữa.

Dòng máu ấm bắn vào mặt nạ và thấm đến da, Bologo có thể ngửi thấy mùi máu nồng nặc ấy, nó như một chất kích thích thần kinh.

Nhiệm vụ này tệ hơn Bologo tưởng tượng rất nhiều, chủ yếu là do tình hình thay đổi quá nhanh, ngoài đám giáo phái Tinh Hủ này đột nhiên tấn công, còn có một quý cô đến từ tộc Bóng Đêm nữa.

Sau khi phàn nàn xong, Bologo cho rằng điều này không có gì là xấu, dù sao thì các chuyên gia sinh ra để giải quyết những công việc phức tạp.

Bologo khá thích tình huống có vẻ hơi khó khăn này. Giải quyết vấn đề bằng một trận đấu dễ dàng sẽ khiến hắn không có cảm giác thành tựu.

Với việc phát động Năng lượng bí mật, cường độ của trận hỗn chiến tăng dần lên, xác chết và máu không ngừng đổ ra.

Đây cũng là lần đầu tiên Bologo tham gia vào một trận hỗn chiến quy mô lớn của Người thăng hoa. Đủ loại Năng lượng bí mật kỳ lạ chói mắt hiện ra khắp nơi, và ngoại trừ Người Thăng Hoa giai đoạn một thì còn có cả một vài Nguyện Cầu Giả.

Bologo đoán hẳn phải có Phụ Quyền Giả đang trốn ở đâu đó. Khác với Người Thăng Hoa và Nguyện Cầu Giả, Phụ Quyền Giả có đủ khả năng ẩn mình và tách biệt ra khỏi cuộc hỗn chiến, và những kẻ giấu mặt này, mục đích của họ rất rõ ràng.

Latis chậm rãi bước đến bục cao, hắn không quan tâm đến cuộc hỗn chiến xung quanh mà chỉ để ý đến trái tim bị phong ấn trong lớp thạch anh.

Bologo hít một hơi thật sâu và nghĩ về các biện pháp đối phó tiếp theo, hắn sẽ không cho phép bất cứ ai lấy được Trái tim bất diệt, vậy nên cần phải kéo dài sự hỗn loạn cho đến khi Cục Trật tự tới.

Ngay khi Bologo đang suy nghĩ về việc phải làm gì tiếp theo thì các hiệp sĩ lẽ ra đã chết lại bắt đầu cử động.

Người bị chặt đầu bỗng nhặt lấy đầu của mình rồi đặt nó trở lại phần cổ, sau khi da thịt khép lại, chúng đã được nối liền như cũ.

Chỉ là sau khi sống lại, có thể thấy rõ một cục thịt phồng lên từ cổ, sắp sửa khiến mũ giáp bị nứt toác ra.

Tình trạng này liên tục diễn ra, áo giáp của một số hiệp sĩ đã bị hỏng khiến khả năng kìm hãm bị mất đi, máu và thịt điên cuồng sinh sôi nảy nở, chúng phát triển một cách bừa bãi từ chỗ bị vỡ, cuối cùng bám trên áo giáp như một cục u.

Kẻ bất tử?

Bologo lắc đầu, chuyện này rõ ràng không liên quan gì đến kẻ bất tử, nó trông giống như một loại sức mạnh nào đó của giáo phái Tinh Hủ thì đúng hơn.

Hiệp sĩ đã được phục sinh vung kiếm lần nữa. Lần này, Bologo không hề nương tay, bầy rắn đúc thành một chiếc khiên tròn, chặn đường chém của lưỡi kiếm và hất mạnh ra. Ngay sau lưỡi kiếm là lồng ngực không hề có gì che chắn của hiệp sĩ. Cây búa vuốt xung chấn giáng xuống không thương tiếc.

Một, hai, ba lần.

Tiếng ầm ầm không ngớt, cho đến khi Bologo đập vỡ hoàn toàn lớp giáp ngực của tên hiệp sĩ.

Mùi hôi thối kinh tởm bốc lên, dưới lớp giáp ngực là một khối máu thịt vẫn còn đang ngọ nguậy, lúc nhúc. Nó không chết vì những đòn kia của Bologo mà ngược lại còn có một sức sống mãnh liệt.

Sau đó, Bologo mới mơ hồ hiểu được rằng áo giáp không phải là để bảo vệ máu thịt mà là ngăn cản chúng. Thoát khỏi sự hạn chế của áo giáp, máu thịt bắt đầu phát triển một cách bừa bãi.

Tên hiệp sĩ vẫn đang cố gắng đứng dậy lần nữa, nhưng lúc này cục thịt ở trước ngực đã phát triển thành một cái túi thịt khổng lồ, nặng trĩu treo trên lồng ngực của hắn. Nó đi được vài bước, nhưng không giữ nổi thăng bằng mà ngã thăng xuống, tuy nhiên cục thịt vẫn không ngừng phát triển.

Máu thịt sền sệt cắm rễ vào đất như thực vật, rồi lan ra khắp bậc đá lạnh toát như một thảm vi khuẩn.

Bologo ngó sang nơi khác, những người khác cũng gặp phải trường hợp tương tự. Thậm chí có một vài con quỷ xui xẻo bị cục thịt tóm lấy, đống máu thịt đó rất giống với Cục Thịt Dư Thừa mà họ từng thấy trước đây, nó há to cái miệng lởm chởm răng nanh, cắn bừa bãi vào con quỷ xui xẻo vừa rồi.

Khác với Cục Thịt Dư Thừa cực kỳ ổn định, đống máu thịt này vô cùng hung hãn, như thể không bao giờ được thỏa mãn, chúng nuốt chửng tất cả những gì có thể ăn được xung quanh.

Có người chật vật đối phó với đợt tấn công của các hiệp sĩ và cục thịt, có người hoảng sợ bỏ chạy, tìm đường bỏ đi, cũng có người vẫn đứng tại chỗ và nhìn chằm chằm trái tim bất diệt.

"Đám thương nhân này thật biết chọn chỗ a."

Bologo thì thào, bây giờ nơi này đã thực sự trở thành một Đấu trường La Mã.

Sống và chết, máu và xương. Mọi người vui vẻ chặt chém không ngớt ở đây, họ thân thiết như thể giữa họ có một mối hận thù sâu sắc.

Bologo cúi đầu hít một hơi thật sâu, khi ngẩng đầu lên lần nữa, con ngươi xanh lam sáng lên, khiến cả quầng sáng màu vàng kim cũng lấp lánh.

Lấy kíp nổ trên tay ra, Bologo không ngần ngại nhấn công tắc để kích hoạt Aether.

Sau một khoảng thời gian ngắn, tiếng nổ rung chuyển đất trời vang lên, tác động của Aether quét qua khắp tòa nhà, tiếng động ầm ầm lấy đi thính giác của tất cả mọi người.

Chẳng mấy chốc cơn cuồng phong quét qua tai mỗi người.

Miền ảo duy trì hội trường đã bị tổn hại nặng nề. Sự áp chế ban đầu lên Người thăng hoa đang dần suy yếu, thậm chí có nơi tường còn thi nhau bị nứt ra, vô số tảng đá khổng lồ rơi xuống từ đỉnh đầu, nghiền máu thịt nát bét.

Trong bối cảnh như ngày tận thế, Bologo và Amy sợ hãi không thôi cùng nhau đứng trong làn bụi mù.

Bologo mặc kệ những tảng đá đang rơi xuống kia, đứng thưởng thức tác phẩm của mình như một nghệ nhân thuốc nổ.