Đấu Phá Luân Hồi

Chương 45: Đệ Nhất Phong Lưu


Nam Cung Huyền cùng Nam Cung Nhược Vân là hai tỷ muội  cũng là những sinh linh đầu tiên thời sơ khai. Mặc khác Nam Cung Huyền là người địa cầu xuyên qua nơi này. Tại đây hắn bắt đầu hành trình về huyền thoại Phong Lưu Tôn Giả.
Nam Cung Huyền đi đến đâu treo hoa ghẹo nguyệt đến đó, con đường tu hành của hắn đầy mỹ nữ bên cạnh, hắn là người đầu tiên tạo ra dự đoán thiên cơ, thao diễn tử vi đấu số, khống chế vận mệnh thiên địa. Khi Thiên Tộc được sáng lập tỷ tỷ của hắn lòng thầm mến tộc trưởng của Thiên tộc còn hắn cũng để ý đến một thiếu nữ của Thiên tộc vì hắn cũng là người có công tạo ra Thiên tộc, bị nguyên do nào đó một ít hình dáng của hắn lưu lại vào việc tạo Thiên tộc nên tạo ra một thiếu nữ y như hắn được sinh ra và thiếu nữ ấy gọi là Thiên Thư.
Chuyện tình của hai người diễn ra rất tốt đẹp mà khi biết bên cạnh hắn nhiều hồng nhan nên nàng không chấp nhận hắn có nhiều người phụ nữ nên đã rời đi, khiến Tiêu Huyền nãn chí truyền hết những gì mình ngộ cho Thần Thiên rồi hắn rời đi.
Không lâu sau đó trận hạo kiếp thứ nhất hàng lâm các hỗn hải tinh khác tiến đánh, nàng bị chết trong trận chiến đó, vì vậy hắn đã nổi điên chém chết hơn trăm vị thần trong đó có ba mươi vị thần minh của ba hỗn hải tinh kia khiến mọi người khiếp sợ và thực lực của hắn chỉ có ba bốn người biết thôi.
Vì muốn cứu nàng hắn chém đi một nửa cơ thể của Thiên đạo tạo nên một bảo vật gọi là Thiên Thư.
Hắn vì nàng mà bỏ qua thần vị, bị nghiệp lực nguyền rủa vì đánh mất sự cân bằng của thế giới hắn chém cả tối cao của thiên đạo, khiến nàng vô cùng hận, hận bảng thân nên nàng tránh né đi hắn và đến chổ Thiên Cơ trú ở.
Hắn cũng vì vậy hoá thành một thiên đạo ngóc tại đây không muốn rời đi nơi nào, nhưng danh tính hắn vẫn lan xa bởi sự tài hoa của hắn Quang Minh Nữ Thần, La Sát Thiên Nữ một trong chín đứa con của Địa Mẫu, Hoả Thiên Thần Nữ, Thần Hậu nữ nhân của vị Thần Đế cũ, Hải Long Nữ, Thiên Tộc Vạn Cổ Thánh Nữ, Ma Hậu chủ mẫu của Ma tộc,.... danh phong lưu tôn giả của hắn không phải để chưng.

.......

Trong ngôi nhà băng Tiêu Huyền nhìn Thiên Thư cùng Nam Cung Huyền rời đi rồi đến cạnh Nam Cung Nhược Vân tâm sự kể về những gì về hắn trong thời gian qua.

- Sư nương ta tựa cũng như hắn rồi, ta không hợp với thế giới này.

- Đứa nhỏ ngốc, số mệnh của người đã định phải trải qua bao phong ba, ta biết ngươi đã sinh ra hai phân cách nhưng ta tin người có thể khắc phục nó.

Nhị phân cách là trong con người sinh ra hai suy nghĩ nhân cách khác nhau, như trong một cơ thể mà hai người đang sống. Lí do nào đó tại Tiêu Huyền mang theo kí ức kiếp trước sự oán niệm của hắn và sau khi tái tạo lại cơ thể hắn sinh ra hai nhân cách, tuy không hiện rõ nhưng đôi lúc hắn thích giết chóc, đôi lúc hắn lại thích yên bình là do nhân cách tạo nên. Còn một nguyên do nữa là do thiên địa có hai mặt thiên và địa, âm và dương, ác và thiện nên sinh ra nhị phân cách.

- Sư nương người có đem theo sinh mệnh thạch không.

- Người lấy chi

- Ta đang tạo ra tân vũ trụ.

- Ngươi tu luyện Sáng Thế Tạo Hoá Công.

- Đúng.

- Vậy ngươi biết tại sao lão ấy chỉ chép một nửa không.

- Vì sao.

- Vì Sáng Thế Tạo Hoá Công là tạo ra sinh linh, khi người tạo ra tân vũ trụ đó thì chúng sẽ tạo ra tân sinh linh như thời khai thiên vậy, khi đó chúng có thể phá hủy bên trong ngươi để ra bên ngoài.

Tiêu Huyền biến sắc, vậy hắn đã sai lầm khi chưa hỏi hết Thiên Thư.

- Vậy nên lão ta chỉ cách tạo ra vũ trụ chứ không chỉ cách tạo ra sinh linh, và có chút cãi biến khiến thế giới đó dễ dàng khống chế hơn.

- Đây là sinh mệnh thạch, thiên đạo bi, thiên địa thạch, thủy hà thạch, luân hồi phủ, đạo tâm, vô chi tinh, ngộ đạo thụ, hắc ám nguyệt, quang minh cầu, cửu tinh châu, hỗn độn châu, định hải tiên, phân cách sơn, thiên sơn phù, thiên đạo chung, thất tình kiếm, tứ hải ấn, tứ linh kính, ma ha vô lượng kính, vĩnh sinh đồ, hỗn độn thụ.

Nam Cung Nhược Vân ném đầy ấp vật dụng để rạo nên tân vũ trụ vào tiểu thế giới của Tiêu Huyền.

- Còn đây là quà của lão đó cho ngươi.

Tiêu Huyền tiếp nhận một cái hộp gỗ như lúc trước Phán Quân từng cho.

- Đừng nói là họ cố chơi ta.
- Chơi gì ngươi.

- À không có gì, mà sư nương biết địa cầu ở đâu không.

- Cái đó là tiểu vũ trụ do sư thúc ngươi tạo, muốn về đó thì đi tìm hắn đi, giờ ta phải đi.

- Vâng.

Nam Cung Nhược Vân ném cho Tiêu Huyền một cái túi trữ vật bị phong ấn liền rời đi.
Tiêu Huyền tiếp tục trong nhà băng chờ Thiên Thư về.
......
Ngoài vũ trụ Thiên Thư đang ngồi trên một mảnh thiên thạch còn Nam Cung Huyền đầy cười khổ đứng ở phía sau nàng.

- Tiểu thiên thư cớ gì ngươi phải hận.

- Ngươi cút đi.

- Nhưng Nhạc Nhi cùng Vũ Nhi rất nhớ người.

Nam Cung Huyền ánh mắt đầy yêu thương ôm lấy nàng, Thiên Thư trầm mặc không nói để hắn cứ ôm nàng.

- Các con thế nào rồi

- Chúng không chịu kết hôn khiến cho con dâu suốt ngày tìm ta hỏi ta sao không tìm ngươi, Nhạc Nhi và Vũ Nhi nhất thiết phải đợi nàng về mới kết hôn.

- Chúng ta không thể.

- Các nàng ấy vẫn chờ ngươi cùng kết hôn chứ ngươi cũng là vợ cả ai dám cùng ta kết hôn trước.

- Làm sao phải khổ như vậy.

Thiên Thư mím môi nói, nàng rất yêu hắn, cùng nhớ các con của nàng nhưng nàng không thể chấp nhận hắn nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy.

- Chúng ta đã tách ra 8 triệu năm rồi, đã 8678956 năm rồi người vẫn không thể nào tiếp thu sao.

- Lâu vậy rồi sao, ta còn tưởng chỉ mới chớp mắt.

- Thời gian có thể lấy chứ không thể trả được, nàng định chờ đến khi nào.

- Chờ ta làm hết nhiệm vụ của mình đã rồi sẽ nghĩ lại.

- Tốt thôi ta sẽ mãi theo cạnh ngươi.

Nam Cung Huyền mĩm cười hài lòng hôn lên má Thiên Thư một cái rồi biến mất, Thiên Thư đỏ mắt liếc Nam Cung Huyền một cái mĩm cười, hắn vẫn là hắn ngày nào.


Đăng bởi: