Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 4: Phá Hồn Thương



Hồn Hoàn quanh người Chấn Lang vừa sáng, Hạo Thần há hốc mồm kinh ngạc "Hồn...Hồn...Hồn Đấu La, Lang thúc vậy mà là Hồn Đấu La".

Tên áo đen vừa nhìn thấy hai hồn hoàn cuối màu đỏ như máu quanh người Chấn Lang sắc mặt rất khó coi liền dốc hết sức bình sinh mà chạy ra khỏi khu rừng. Chấn Lang rượt theo hắn, tay cầm Phá Hồn Thương thi triển đệ nhất hồn kĩ "Bất Phá Bất Quy", hồn kĩ vừa khai Phá Hồn Thương truy tung rượt theo tên áo đen, hồn kĩ với sức công phá mãnh mẽ càn phá mọi nơi, tên áo đên chạy đến đâu Phá Hồn Thương đuổi theo đến đó Phá Hồn Thương đi qua nơi nào đụng đến đâu nơi đó liền tan nát, tên áo đen bị thanh trường thương đuổi theo liền phóng ra đệ tam cùng đệ tứ hồn kĩ "Ăn Mòn cực độ" và " Gia tăng ăn mòn" chắn trước cơ thể chặn lại Phá Hồn Thương đang lao tới.

Phá Hồn Thương phóng tới bị hai hồn kĩ tên áo đen chặn lại, hai hồn kĩ của hắn cùng Phá Hồn Thương va chạm và đối kháng lẫn nhau, Chấn Lang thấy vậy liền thi triển hồn kĩ thứ ba "Chiến Giả Dũng Dã" và hồn kĩ thứ tư " Nhất Cổ Tác Khí". Hồn kĩ vừa được thi triển Phá Hồn Thương tăng thêm sức công phá, đánh nát hai hồn kĩ của tên áo đen.

Trường Thương đâm xuyên tầng phòng ngự tiến tới đâm thẳng vào tên áo đen, "Phốc" tiếng máu phun ra khi bị trường thương đâm trúng hắn ngã nhào xuống đất, máu me văng khắp nơi. Hắn run rẩy thân thể trọng thương cảm thấy bất an bò lại cầu xin " Chấn Lang, ngươi tha cho ta, sau này ta không dám có ý nghĩ với vật đó nữa, xin ngươi đó sao này gặp ngươi ta sẽ chạy thật xa, ngươi tha cho ta có được không".

Chấn Lang nhìn thấy hắn như vậy liền tỏ ra vẻ thất vọng " Ma Luân, ngươi đường đường là chấp pháp của Tà Vực, lại ra dáng vẻ thê thảm đến mức này sao?, thật đáng thất vọng, ngươi nghĩ ta sẽ tha thứ cho ngươi sao, không phải lúc nãy Hạo Thần cứu ta, ngươi nghĩ ta còn sống sao, không nhiều lời với ngươi, Tà Vực các ngươi giết người vô số, hôm nay ngươi để mạng lại đây tạ tội đi".

Sát ý vừa động trên không mây đen mịt mù, sấm sét rền vang trên trời xuất hiện một thanh trường thương khổng lồ từ từ hạ xuống, Chấn Lang thi triển đó là hồn kĩ thứ bảy Võ Hồn Chân Thân.

Võ Hồn Chân Thân vừa xuất hiện, Ma Luân cảm thấy không còn đường lui hắn dùng sức tàn phóng ra bảy hồn hoàn "Võ Hồn Chân Thân" cũng thi triển ra.

Hạo Thần phía xa quan sát cảm thấy thích thú " đây là trận chiến của cường giả sao, Võ Hồn Chân Thân cũng thật mạnh quá đi a, đáng tiếc..." Hạo Thần bỗng trầm mặc không nói gì.

Hai Võ Hồn Chân Thân đối kháng trên cao, tạo chấn động dữ dội xung quanh Phá Hồn Thương cùng Thôn Linh Ma Thú dằn co. Chấn Lang trên mặt tỏ vẻ mỉm cười hồn hoàn thứ tám màu đỏ phát sáng rực rỡ "Hồn Thánh như ngươi cũng đòi đối kháng với ta, không biết lượng sức, để ta dạy ngươi thế nào là chênh lệch"

Chấn Lang thu nhỏ lại võ hồn chân thân, tay nắm trường thương xoay quanh người, mỗi lần thương quay tạo nên một vòng lôi điện ẩn ẩn mờ mờ, không khí xung quanh vặn vẹo theo hướng xoay của cây thương, vừa đến lần thứ 7 cây thương giờ đây uy thế ngút trời, hắn lao tới tên áo đen tay cầm Phá Hồn Thương chĩa vào tên áo đen.
"Nghịch Thế Phá Trùng Thiên "

Thương vừa tới Ma Luân gắng sức đánh trả, Hồn Thương ngày càng khủng bố, chèn ép lui về sau, hắn chống trả trong vô vọng, nhưng được một lúc thì hắn lấy từ trong áo ra một vật màu đen nhìn như thạch ngọc trên đó khắc một chữ màu đỏ khoảng cách xa nên ko nhìn rõ đó là chữ gì.

"Chấn Lang, ngươi cứ đợi đấy, ngươi đuổi tận giết tuyệt, đừng trách ta ác độc, sau này các ngươi đừng hòng sống yên ổn, hahaha" hắn vừa cười vừa bóp nát miếng ngọc màu đen, cơ thể hắn bạo phát dữ dội và nổ tung khói bay mịt trời.

Hạo Thần cùng Chấn Lang chạy lại nơi hắn phát nổ xung quanh khói mờ tan dần, chỗ hắn đứng lúc nãy cả một dấu vết cũng ko có hai người liền tìm kiếm xung quanh cũng ko thấy gì.

"Lang Thúc, tên đó chết rồi sao, hắn lúc nãy đã làm gì mà mất tích rồi"

"Ta cũng không chắc, hắn vừa nãy đã dùng một loại bí thuật của Tà Vực, nơi đó có rất nhiều bí thuật kì dị"

Bỗng chỗ Ma Luân đang đứng phát ra một ánh sáng màu tím kì lạ và cũng rất quỷ dị, hướng thẳng một hướng mà lao đi rất nhanh.

"Hạo Thần, ta biết thứ đó là gì rồi đó là Tà Vực Độn Thiên Thạch của Tà Vực, ép hắn dùng tới vật đó thì ta cũng mãn nguyện được phần nào rồi, điều kiện cần khởi động của nó rất khắc nghiệt phải trả giá 5 cấp hồn lực của chính bản thân. Ta thấy hắn lúc nãy cũng khoảng gần 80 cấp rồi , chắc bây giờ hắn đang tức điên a, 5 cấp đối với Hồn Thánh tu luyện rất nhiều thời gian, thấy hắn như vậy ta rất sảng khoái" Chấn Lang gương mặt cười gian xảo vừa cười vừa nói.

Hạo Thần thấy vậy cảm thấy hơi sợ "Lang thúc, thúc đừng làm ra khuôn mặt như vậy a, ta rất sợ đó"

"Tiểu tử nhà ngươi, lâu rồi ta mới cảm thấy sảng khoái như vậy, ngươi cho ta tự mãn một chút không được sao, mà còn ngươi ta cảm thấy ngươi rất thích thú với nghề hồn sư a, ngươi muốn làm hồn sư sao"

"Hồn Sư sao, ta đã từng rất muốn a, hồn sư rất thú vị. Nhưng bây giờ không được rồi, ta sinh ra song sinh phế võ hồn nhưng ông trời lại trêu ngươi ta, lại phế mất võ hồn của ta, bây giờ đến tư cách làm hồn sư cũng không có".
Đăng bởi: