Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 5: Lang Lạc Đại Lục


Chấn Lang nghe vậy hoảng hốt "võ hồn bị phế? tại sao lại bị phế? nếu như võ hồn ngươi bị phế tại sao ngươi không dùng Huyền Long Thảo để chữa trị, đưa cho ta làm gì chứ"

Hạo Thần buồn bã đáp "cha ta lúc nhỏ nói với ta có ơn phải trả mà thúc cứu ta hai lần, đương nhiên phải chữa trị cho thúc trước rồi, còn ta bị phế thì sao chứ, võ hồn của ta đã là phế võ hồn rồi có dùng tiên thảo thì cũng vậy thôi"

"Tiểu tử ngốc, trên đại lục này ko có phế võ hồn chỉ có con người phế vật thôi, ngươi dừng suy nghĩ đó lại cho ta, ngươi võ hồn yếu kém thì đã sao khi xưa Thiên Thủ Đấu La Đường Tam võ hồn Lam Ngân Thảo đã sáng lập Đường Môn , Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo võ hồn Linh Mâu đã trùng hưng Đường Môn tạo nên truyền kì Truyền Linh Tháp, Long Hoàng Đấu La Đường Vũ Lân cùng Chung Cực Đấu La Đường Hiên Vũ cũng thuộc loại võ hồn yếu cũng đã trở thành những cường giả đứng đầu đại lục đấy thôi, quan trọng là ngươi có chịu nổ lực hay không thôi, võ hồn bị phế cũng có thể chữa trị được chuyện đó ngươi ko cần lo ta sẽ tìm cách".

Hạo Thần suy nghĩ một lúc rồi nói "đa tạ thúc nhắc nhở, ta đã hiểu rồi , lúc trước cha ta cũng nói như thế" Hạo Thần vừa nhắc đến cha, hắn liền nhớ đến những chuyện lúc trước, hắn nhớ cha của hắn, trong lòng lo lắng không biết cha như thế nào.

Chấn Lang bước tới vỗ vai hắn "tiểu tử ngoan, ngươi cứ yên tâm ta sẽ tìm cách giúp ngươi khôi phục võ hồn, ta đoán ngươi bây giờ cũng không có chỗ trú thân phải không, nhanh cùng ta đi tìm một nhà trọ để nghĩ chân đi, sáng mai ta và ngươi tìm cách để chữa trị võ hồn".

Hạo Thần nhanh chân đi theo Chấn Lang, vừa đi Hạo Thần vừa hỏi rất nhiều câu hỏi "Lang thúc, đây là nơi nào vậy, không giấu gì thúc lúc ngài vừa gặp ta thì ta cũng mới tỉnh dậy thôi, lúc trước ta gặp nạn nên vừa tỉnh lại liền thấy thúc và Ma Luân nên cũng không biết nơi này là nơi nào a".

Lang Thúc nghe vậy giật mình " Tiểu Thần, con không phải người ở đây à, vậy để ta giải thích cho con vậy, đây là Lang Lạc Đại Lục, phía Tây tiếp giáp Thiên Lang Đại Lục cùng, Thần Lao Đại Lục cùng Phong Can Đại Lục, phía Nam tiếp giáp Nam U Đại Lục , Phía Đông tiếp giáp Bạch Nhật Đại Lục cùng với Đông Hải, còn về phía Bắc tiếp giáp với vùng đất sinh ra nhiều thần nhất chính là truyền kì lục địa Đấu La Đại Lục".

"Không ngờ, ta trôi dạt đến tận phía Nam, mà thúc biết nơi đây tên gì không vậy" Hạo Thần tò mò hỏi.
"Nơi đây ư, nơi đây là ngoại ô Kiến Phong Thành, nơi chúng ta ở lúc nãy là bở biển Ô Nhật còn khu rừng đó là U Minh Lâm, nói về Lang Lạc Đại Lục ta cũng rất ngạc nhiên, nơi đây tài nguyên hạn hẹp nên hồn sư cũng rất ít, nhưng một trong Thất Đại Tông Môn cư nhiên lại tồn tại, từ xa xưa Đăng Thần Tông đã từ Đấu La Đại Lục di dời đến đây và chọn đây là nơi dừng chân, nghìn năm qua đã thủ hộ Kiến Phong Thành cùng với cả Lang Lạc Đại Lục này".

"Thúc Thúc, ta vẫn chưa hiểu, tài nguyên đối với hồn sư mà nói rất quan trọng, vậy sao một đại tông môn như vậy lại chọn nơi hẻo lánh này mà lập tông chứ"

"Tiểu tử ngốc, tài nguyên dù nhiều đến đâu cũng không bằng cảm ngộ của chính bản thân, Lang Lạc Đại Lục tuy tài nguyên hiếm hoi nhưng môi trường ở đây bất cứ hồn sư nào thuộc Đăng Thần Tông tu luyện cũng gấp 3 lần hồn sư thông thường, quan trọng hơn Đăng Thần Tông cùng với Hồng Liên Tông quan hệ rất mật thiết, mà Hồng Liên Tông trước kia trấn thủ đại lục này, con hiểu chưa".

Nói được một lúc thì trước mặt đã xuất hiện một nhà trọ, nhà trọ này không được lớn lắm, nhưng bên trong lại vô cùng sạch sẽ, hai người bước vào tìm ông chủ trọ để thuê 2 phòng, phòng của Hạo Thần và Chấn Lang sát bên nhau, để đề phòng bất trắc Chấn Lang đã đưa cho Hạo Thần một miếng ngọc màu lam trên miếng ngọc khắc chữ "Phá".

Trời đã tối, cả hai về phòng nghĩ ngơi, màn đêm ngày càng tối không gian bốn bề yên tĩnh, trong căn phòng nhỏ nằm trên giường là một cậu bé, trên cánh tay trái của cậu ánh sáng mập mờ, trong đầu cậu bé phát ra tiếng gọi thân quen "tiểu tử, thức dậy đi ta có việc cần bàn bạc với ngươi, ta có cách giải quyết vấn đề hiện tại của ngươi"

Cậu bé mập mờ mở mắt, hắn nhìn xung quanh ko có ai liền nhớ đến giọng nói có chút quen thuộc "ngài là tay trái tiền bối hay tay phải tiền bối vậy, ngài đến để ra điều kiện sao?" Hạo Thần trông có vẻ hoang mang thì thầm trả lời.

"Ặc, ngươi đừng gọi ta như thế, ngươi cứ gọi ta là Hồng Miêu, chúng ta nằm trong tay trái của ngươi, thứ mà các ngươi gọi là võ hồn, ta còn bằng hữu cũng nằm trong võ hồn này nhưng họ lại ngủ say rồi, ta hiện ra đây để chữa trị võ hồn của ngươi".
Đăng bởi: