Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 14: Võ Hồn Dung Hợp Kĩ



Hai người nắm tay nhau, cỗ hồn lực trong cơ thể dâng trào, cảm giác thoải mái lan tỏa, xung quanh hai người không ngừng biến hóa, một tầng lưu quang nhàn nhạt bao phủ hai người bên trong, hai võ hồn cộng hưởng với nhau, đồng thời phóng thích. Một cái cây bút màu đen trắng cùng với một tiểu tinh linh xuất hiện trên không trung, hai hồn ấn hiện lên rực rỡ cả bầu trời, sau đó hai cái nhanh chóng hòa làm
một. Xung quanh không khí trở nên ngưng trệ, cây cối dần dần chậm lại, cảnh vật xung quanh từ từ mờ đi, một khung cảnh đầy tuyết trắng xóa bao quanh một vùng, ở giữa vùng tuyết xuất hiện một thiếu nữ mặc áo màu lam nhạt, hai con mắt nàng lóe sáng, đôi mắt hai màu trắng đen toát lên một vẻ uy nghiêm chưa từng có.

Nàng chỉ tay về phía tên nhỏ con đó, một cơn bão tuyết dày đặc từ đâu nổi lên hướng thẳng kẻ thù mà lao tới, cơn bão tuyết mang theo cơn giá lạnh thấu xương cùng với một cỗ năng lượng kì bí, cơn bão quét qua nơi nào nơi đó đóng băng ngay tức khắc, trong cơn bão tên nhỏ con đó sợ hãi chạy quyết liệt nhưng hắn càng chạy càng chậm lại, không gian xung quanh hắn cũng bắt đầu vặng vẹo, cơn bão quét ngang hắn cả cơ thể hắn bất động, một lớp băng dày đặc bao phủ cả người hắn, trông bộ dạng hắn như không còn sức sống, nói đúng hơn là không khác một bức tượng tuyết được điêu khắc tỉ mỉ, thiếu nữ tuyết ấy khẻ cười búng tay nhẹ một cái, bức tượng băng lập tức vỡ nát, thế là một hồn sư nhị hoàn đã vĩnh viễn rời khỏi thế giới này.

Bỗng một luồn sáng lóe lên, thiếu nữ ấy dần dần biến mất vào hư vô, cơn bão tuyết cũng từ từ tan dần, xung quanh dần dần yên tĩnh trở lại, ở giữa trung tâm luồn sáng ấy xuất hiện hai thân ảnh, một trai một gái. Đó không phải là Hạo Thần và vị tiểu cô nương đó sao, hai người vừa trong ánh sáng hiện lên, không biết vì nguyên nhân gì cả hai liền nằm trên mặt đất mà hôn mê.

Từ phía xa xa, một thân ảnh với vóc dáng to lớn chạy thẳng tới "Là ai, là ai dám giết Địa Cửu, là ai dám giết đệ đệ của ta".
Hắn nhanh chóng lao đến, tìm kiếm xung quanh, hắn ngạc nhiên phát hiện đằng xa xa, chỗ mà tên nhỏ con bị đóng băng và đập tan nát có một mảnh băng nhỏ có một miếng ngọc thạch khắc chữ Địa Cửu. Hạo Thần và vị tiểu cô nương đó cũng không ngờ rằng sức mạnh của hai người kết hợp cũng không phá được miếng ngọc thạch đó a.

Tên to con nhìn thấy miếng ngọc thạch, hắn liền biết đệ đệ của mình gặp chuyện không hay, hắn la hét trong vô vọng, hắn đau đớn mà ôm miếng ngọc đó trong nửa canh giờ.

Bỗng nhiên hắn chợt tỉnh lại, hắn nhìn miếng ngọc sao đó tìm kiếm xung quanh, hắn gặp hai đứa nhóc nằm trên mặt đất, hắn suy tư một hồi rất lâu.
"Không lẽ hai đứa trẻ này giết Địa Cửu sao? Không thể nào, dù sao chúng cũng khoảng 6 đến 7 tuổi thì làm sao giết Địa Cửu với tu vi nhị hoàn được a, tên nhóc con đó thân thể đầy máu, không lẽ hắn bị bắt làm con tin, còn đứa con gái thì có lẽ không sống nổi a, đem về bán cũng không được."

Hắn suy đi tính lại, hắn cười thầm rồi cầm miếng ngọc bỏ đi "Không thể nào, chúng nhất định không có thực lực để giết đệ ấy được a, có lẽ ta quá đa nghi rồi."

Hắn bước đi nhanh chóng sắp ra khỏi con hẻm thì tự nhiên quay đầu lại. "Không được, nếu ta đi như vậy thì đệ đệ ta chết rất oan ức a, đã vậy thì thà giết lầm còn hơn bỏ sót, các ngươi bồi tán theo đệ ấy đi."

Vừa nói xong hắn phóng thích võ hồn cùng hồn kĩ ra bên ngoài, võ hồn của hắn màu sắc gần giống với Địa Cửu, tuy nhiên không phải đôi giày mà là một bộ áo giáp a, bộ giáp màu trắng xám, không có mũ giáp cũng không có giáp tay cùng giáp chân, đơn thuần chỉ là một bộ giáp , Đơn Tâm Giáp chính là võ hồn của hắn a.

Hắn vừa lao đến hai đứa trẻ thì trong góc khuất của con hẻm, hai bóng đen bí ẩn từ từ bước ra, nhìn bóng dáng thì là một nam một nữ, tên nam nhân từ trong góc khuất bước ra, một khí thế mãnh liệt áp bức cả con hẻm, hắn mặc y phục màu trắng xen vào đó là xọc màu vàng, nhìn vào mắt hắn có cảm giác như một con ác thú muốn nhào tới nuốt chửng con người ngay tức khắc vậy, còn thiếu nữ áo kia mang y phục màu xanh lục, trên bộ y phục còn đính lên những viên ngọc bích màu lục rất rực rỡ a, xung quanh nàng toát lên khí chất băng lãnh cùng cao ngạo chưa từng có.

"Động sát tâm rồi, hắn động sát tâm rồi a".Tên bạch y nam tử khẻ cười la lên.

Vị lục y nữ tử vẻ mặt tức giận với ánh mắt băng lãnh nhìn tên to con "Không ngờ a, ta lần theo dấu vết về cơn bão tuyết đến đây, lại có người muốn giết bảo bối của chúng ta, đúng là ăn gan hùm rồi".
Đăng bởi: