Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)

Chương 672: Chủ động đưa tới cửa. (1)


Ngu Kế Đô nắm chặt tay nói:

- Bản thân ta thật muốn nhìn, chỉ bằng lực lượng một mình hắn làm sao đối kháng với cao thủ của phường hội. Người của phường hội đều thuộc hành nghiệp y dược, lần này Phách Duyên Luận Dược kia, sẽ đem hắn chụp chết!

- Công tử cao minh.

Kinh Nguyên Phượng nói:

- Hắn chỉ mới tu hành vài năm, nếu bàn về y thuật làm sao là đối thủ của họ. Chẳng qua, vạn nhất, công tử, tôi chỉ là nói vạn nhất, vạn nhất y thuật của hắn thật sự quá mạnh…

- Lực lượng của một người sao có thể đối kháng cả phường hội!

Ngu Kế Đô ngắt lời Kinh Nguyên Phượng, sau đó ngữ khí vừa chuyển:

- Nhưng nếu y thuật của hắn đã tới nông nỗi bất bại, nguyên lão phường hội quả quyết sẽ không dung nhẫn hắn chỉnh hợp hành nghiệp Đông y, dao động căn cơ phường hội chúng ta. Cho nên nếu quả thật có vạn nhất, đó là tử kỳ của hắn! Phải chết!

Kỳ thứ nhất của tiết mục Phách Chuyên Luận Dược hưởng ứng bình thường.

Vô luận là phản ứng của công chúng hay bình luận của truyền thông, đều thật bình thản.

Đây là chuyện không có biện pháp, Tùy Qua vốn dự định sẽ liên tục chụp gạch ở kỳ thứ nhất, hơn nữa đã chuẩn bị xong, nhưng những chuyên gia vốn nên xuất hiện lại không đến, suýt nữa làm cho Tùy Qua bị vắng vẻ. Về sau nhờ có Dương giảng dạy cùng Liêm Bác hiện thân, theo ý nào đó mà nói xem như cứu viện. Nhưng bởi vì đối phương tới cứu viện, Tùy Qua không tiện thẳng tay, cho nên tiết mục vốn nên kịch liệt như lôi đài, biến thành tiết mục triển lãm y thuật bình thản.

Bởi vậy cũng tương tự những tiết mục mà quần chúng đã xem qua, đều có mấy chuyên gia danh y ở trong ti vi tâng bốc nhau vài câu, nghiên cứu thảo luận vài lời, sau đó chỉ điểm một chút. Tiết mục như vậy vẫn ngàn bài một điệu, không có tân ý, tự nhiên không có gì đáng xem.

Nhưng đối với Tùy Qua mà nói kết quả như vậy không tính là quá xấu.

Nếu như bị tẻ ngắt, kết quả như thế mới xem như phá hư.

Tùy Qua vốn có dự tính mượn dùng thanh thế của Mỹ Lệ Họa Thủy, lợi dụng tiết mục cùng danh khí mới phát hỏa chỉnh hợp thị trường thuốc Đông y, đây tuyệt đối là đại thủ bút, là danh tác chân chính. Không nghĩ tới đối thủ tựa hồ nhìn ra dã tâm của hắn, hơn nữa còn làm ra phản ứng châm chích, muốn cho Tùy Qua không thể xuống đài.

Đối với sự kiện này Tùy Qua lo lắng không chu đáo, suýt nữa trúng bẫy của đối phương. May mắn Trầm Quân Lăng đã nghĩ tới việc này, bỏ tiền cho Dương giảng dạy cùng sư thúc Liêm Bác của hắn lộ mặt, giúp hắn tránh thoát một kiếp.

Kỳ thứ nhất tiết mục bình bình đạm đạm cũng không sao, sợ là sợ tẻ ngắt.

Hiện trường trực tiếp bị tẻ ngắt, tiết mục không có biện pháp tiếp tục làm thêm nữa.

Nói vậy Tùy Qua chẳng những không thể tạo thế, ngược lại còn bị người mượn cơ hội công kích chèn ép.

Lúc này Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng đang trò chuyện trong quán cà phê bên ngoài trường học.

- Quân Lăng, cũng nhờ cô lo lắng được chu đao, bằng không đêm qua thật sự là mất mặt.

Tùy Qua khẽ thở dài.

Ngón tay thon dài của Trầm Quân Lăng cầm muỗng khuấy nhẹ ly cà phê, động tác bình thường lại mang theo mị hoặc vô cùng:

- Không phải tôi lo lắng được chu đao, mà là mấy ngày nay anh thắng lợi liên tục nên quên hết thảy. Nói thông tục một chút, là chỉ số thông minh của anh chỉ dùng ở nửa thân dưới, cho nên mới đánh giá thấp năng lực của đối thủ. Anh muốn chỉnh hợp thị trường thuốc Đông y, thủ bút lớn như vậy không dễ dàng làm được. Nhất là những kẻ luôn chỉ biết ích lợi, sao lại dễ dàng cho anh thực hiện thành công, cho nên bọn hắn sẽ không tiếc thủ đoạn chèn ép anh. Anh làm tiết mục Phách Chuyên Luận Dược có ý đồ thật tốt, nhưng lực ảnh hưởng của tiết mục còn chưa đủ lớn, hơn nữa hưởng ứng thường thường, cho nên tiết mục kỳ tiếp theo nhất định phải lửa nóng hơn mới được.

- Kỳ thứ nhất này là tôi tính sai.

Tùy Qua khẽ thở dài:

- Hiện tại phải kế hoạch tỉ mỉ từng kỳ tiết mục mới được. Nhưng nhìn hình dáng của cô, hẳn là chuẩn bị sẵn sàng rồi đi?

- Đương nhiên.

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Người mà tôi trúng ý, tự nhiên phải lo lắng công việc ngày sau mà thôi.

- Công tác?

Tùy Qua cười hỏi:

- Hiện tại cô đã là lão bản, vì sao còn cần tìm công tác.

- Lão bản cũng tốt, công nhân cũng vậy, đều là công tác, cũng là sự nghiệp.

Trầm Quân Lăng nói:

- Lý tưởng của anh là phục hưng hành nghiệp Đông y, lý tưởng của tôi là đem thuốc Đông y làm đẹp phát dương quang đại, chiếm cứ địa vị trong toàn cầu, hơn nữa hiện tại đã có cơ hội Mỹ Lệ Họa Thủy, tôi cũng không thể bỏ qua, cho nên đối với tôi mà nói, cũng không thể tiêu phí thời gian như ngày trước, sống uổng quang âm.

- Nghe ý tứ lời này của cô, tựa hồ có điều ám chỉ, giống như tôi là kẻ tiêu xài quang âm vậy đó.

Tùy Qua cười nói.

- Mấy ngày nay anh thắng lợi liên tục, biến thành đắc ý vênh váo. Nếu không thiếu chút nữa cũng không bị người ám toán.

Trầm Quân Lăng nói:

- Nhưng tôi có thể lý giải, từ nam sinh chuyển làm nam nhân, luôn có thật nhiều tinh lực không chỗ phát tiết. Nhưng Tùy Qua đồng học, tận dụng thời cơ, nếu mất không còn, cho nên ngàn vạn lần đừng nên xem nhẹ đối thủ mà tạo thành tiếc nuối. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, có lẽ lý tưởng mà anh cần đạt tới có thể cần tiêu phí càng nhiều thời gian. Tuy rằng anh là người tu hành, có lẽ không ngại hao phí thời gian, nhưng lưu cho đối thủ cơ hội thở gấp, có lẽ không phải là quyết định sáng suốt.

- Vậy cô có cao kiến gì?

Tùy Qua hỏi:

- Tôi chăm chú lắng nghe.

- Kỳ thứ hai của Phách Chuyên Luận Dược nhất định phải trù bị tốt.

Trầm Quân Lăng nói:

- Nếu như tôi đoán không sai, người của phường hội lần này rất có thể sẽ tham gia, nhưng chúng ta không đánh trận mà không chuẩn bị, cho nên tôi đã có kế hoạch, dù bọn hắn không phái người tham gia, chúng ta cũng sẽ không tẻ ngắt, hơn nữa cần cam đoan càng thêm phấn khích. Trái lại nếu bọn hắn phái người có mặt, lần này anh nhất định phải đem bọn hắn chụp chết!

- Đó là đương nhiên.

Tùy Qua nói:

- Chỉ cần bọn hắn dám lên đài, muốn làm cho bọn hắn không thấy rõ đông tây nam bắc.

- Đối với y thuật của anh, tôi rất có lòng tin.

Trầm Quân Lăng nói:

- Nhưng một mặt khác, còn phải tiếp tục tạo thế, anh xem…

Trầm Quân Lăng điểm mở di động, mở ra trang internet, hiện ra trước mặt Tùy Qua.

- Đây là…

- Tên này có chút ấn tượng đi?

Trầm Quân Lăng nói:

- Những người này đều là chuyên gia, học giả, danh y từng công kích công ty Hoa Sinh trên ti vi, báo chí cùng internet. Những người này tuy không tính là người của phường hội, thậm chí bọn hắn không biết phường hội tồn tại, nhưng bọn hắn thật sự chính là tay sai của đám người kia.

- Cho nên đây?

Tùy Qua có chút hăng hái nhìn nàng.

- Đánh chó xem chủ nhân. Nếu không có ý định cho chủ nhân mặt mũi, đương nhiên phải đánh chó trước.