Chúa tể trở về hỗn đô thị

Chương: Chúa tể trở về hỗn đô thị Chương1 chúa tể trở về


Thiên giới
Thiên đạo: "Chúa tể đại nhân ngài đừng làm điều đó việc đó sẽ khiến tam giới đảo loạn đó "

Diệp Thiên Đế "thiên đạo ngươi câm miệng ngay ta đã sống 10 vạn năm rồi bây giờ là lúc bù đắp lại khoảng thời gian ta đã bỏ qua chỉ cần thành công bù đắp lại tâm cảnh ta sẽ bước ra một bước cuối kia"
Hahaha
Diệp Thiên Đế cười to . Bỗng nhiên hai tay hắn ta đưa ra phía trước xé rách thời không tạo ra một đạo thời không thông đạo đen nhánh.
Sau đó hắn ta không một chút do dự nào liền là vọt vào bên trong thời không thông đạo liền biến mất.

Trái đất năm 2004

Trên đỉnh núi Hoa Sơn bỗng có một vết nứt xuất hiện . Từ trong đó bước ra một thanh niên với khuôn mặt tuấn tú thân cao khoảng 1m85 . Đó không phải ai khác mà chính là thiên giới chúa tể Diệp Thiên( Diệp Thiên Đế) .
Hahaha
Bỗng nhiên hắn ta cười to lên có vẻ rất vui mừng . Sau đó hắn hét to lên một chữ "hợp" từ phương xa có một đạo thân ảnh đang lao tới người này không ai khác chính là Diệp Thiên của hiện tại rồi hai người hợp lại với nhau trở thành một.

Một đạo thân ảnh cao 1m85 mái tóc trắng dài với khuôn mặt tuấn tú đứng trên đỉnh Hoa Sơn cười to nói “ta Diệp Thiên đã trở lại rồi trái đất” Dường như nhớ ra gì đó hắn ta liền đứng trầm ngâm một lát nghĩ “nếu ta nhớ không lầm thì đây là thời điểm ta học đại học đi” “vừa hay là thời điểm ác mộng đến với cuộc đời ta . Ta sẽ không để những việc đau buồn kia sẽ xảy ra nữa đâu hahaha”
Sau đó hắn ta liền hoá thành một đạo lưu quang biến mất ở nơi chân trời

Hoa Hạ Diệp gia một tiểu gia tộc

Trước cửa Diệp gia xuất hiện một đạo thân ảnh tuấn tú đang tại bước từng bước một tiến vào bên trong trên người hắn mang theo khí chất như một vị chúa tể hắn không phải ai khác chính là Diệp Thiên.

Từ trong nhà lao ra một thân ảnh hướng Diệp Thiên lao tới ôm lấy hắn người này chính là mẹ của Diệp Thiên Nguyệt Lệ “Thiên nhi hôm nay ngươi đã đi đâu vào hôm nay ngươi giáo viên có nói với ta hôm nay ngươi bỏ học đúng không” “mẫu thân con xin lỗi”
“Thôi vào nhà đi” “vâng ạ”

Hai người cùng đi vào trong nhà thì thấy một nhân ảnh người đàn ông trung niên đó chính là cha của Diệp Thiên Diệp Thần ông ta mở miệng nói “thôi trời đã muộn rồi hai mẹ con hãy đi ngủ đi thôi”

Sáng hôm sau
Diệp thiên rời phòng đi rửa mặt đánh răng vừa mới bước ra phòng tắm hắn đã ngửi thấy một cỗ nồng nặc mùi hương đây chính là mùi thức ăn đã hàng vạn năm hắn chua từng được thưởng thức qua đồ ăn do mẫu thân làm rồi mùi hương này khiến hắn hồi tưởng lại rất nhiều thứ
Nguyệt Lệ nói “Thiên nhi ra ăn sáng thôi con sáng nay còn phải đi học nữa”. Một bữa sáng ba người nhà ăn khiến cho Diệp Thiên cảm thấy rất vui vẻ . Cứ thế cả nhà đã ăn xong bữa ăn sáng rồi.
Đăng bởi: