Quanh Ta Toàn Nhân Vật Chính

Chương 2: Trắc Khanh


Hắn là Trắc Khanh
Cuộc đời của hắn như là thiên đường đối với nhiều người: là con trai của chủ tịch tập đoàn xuyên quốc gia, từ nhỏ đã là một thiên tài với IQ hơn 160. Hắn là người được rất nhiều người ngưỡng mộ đồng thời là năm thân trong giấc mơ của các cô gái. Tiền tài! Danh vọng! Quyền lực! Nữ nhân! Hắn không thiếu cái gì...
Ngoại trừ tuổi thơ, hắn không thiếu cái gì!
Ngoại trừ tình yêu thương cha mẹ, tình bạn bè, hắn không thiếu cái gì!
Ngoại trừ ước mơ, hắn không thiếu cái gì!
Thật nực cười!
Hắn đã thiếu quá nhiều rồi.
Hắn chỉ như mọi con rối, thứ được chủ nhân con rối điều khiển là cha của mình.
--o--
Lại một ngày mới bắt đầu
Hắn tỉnh giấc bởi tiếng chuông điện thoại réo không ngừng. Tay nhấc điện thoại lên, hắn hỏi:
- Ai đấy?
- THẰNG CON MẤT DẠY!!! Tạo hẹn người ta để tạo điều kiện cho công tỷ phát triển mà mày là Tổng giám đốc Công ty lại vắng mặt là sai?
-...
Trắc Khanh im lặng, những lời chửi rủa của ông ta hắn đã nghe quá nhiều rồi. Người xưa có câu tục ngữ:" Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi" Với ba hắn thì chửi rủa hay đánh đập cũng đều ghét hắn thôi.
3 phút sau Sau vô số lời chửi rủa, ông ta chốt lại một câu "Trưa này mày đến gặp tao" rồi cúp máy. Nhìn vào danh bạ trong chiếc điện thoại đi động, hắn thở dài.
Ngoại trừ mục "Đối tác" hắn không còn mục gì nữa.
Đúng rồi nhỉ?
Từ xưa đến nay hắn đâu có cái thứ gọi là người thân?
Đinh!
Cái gì thế
Hệ thống đã dung hợp. Ngài là người tham gia thứ 23465, ngài có 5 giây chuẩn bị cho cuộc khảo hạch
Hả??
Chờ đã
--0--
-Chủ tịch Khanh, tôi đến dọn phòng cho ngài đây!
Mở cửa ra, thím Lý (người giúp việc) nhìn quanh, thở dài:
- Khổ thân thằng bé, lại bị cha gọi lên chửi mắng rồi. Có một người cha như thế thì đời khổ lắm.
Nói rồi, nàng bắt đầu dọn dẹp. Hoàn toàn không bận tâm gì đến cậu ta
Tác giả: Có ai như mình không. Mất công đánh truyện cuối cùng đăng xong mới phát hiện nãy giờ đánh ở thành tiêu đề
Đăng bởi: