Quanh Ta Toàn Nhân Vật Chính

Chương 3: Người mặc áo choàng đen


Lại một con quái vật lao tới, Trắc Khanh vung kiếm chém con quái vật làm đôi. Cũng may ngay từ nhỏ hắn đã được huấn luyện một cách khắc nghiệt nên bây giờ thể chất của hắn viễn siêu người bình thường.
Tuy vậy, bây giờ chỉ mới 4 phút trôi qua, vẫn còn đến 6 phút nữa nhưng hắn đã cảm thấy cơ thể nặng nề, khó mà có thể đi chuyển linh hoạt.
-Gàoooo!
Liên tiếp, từng con quái vật lao nhanh vào Trắc Khanh, hắn né từng đòn tấn công rồi vung nửa thanh kiếm chém chết. Nhưng có một con quái vật né được rồi dùng chiếc càng rạch một vết thương thật sâu ở bụng. Trắc Khanh bắt đầu thấy mắt mờ dần, cơ thể không chuyển động được nữa.
Chẳng lẽ mình phải chết ở đây sao?
Thật buồn cười
Bị đưa vào một nơi kỳ lạ, phải bị hàng trăm con quái vật bao vây tấn công. Và bây giờ hắn lại phải chết ở đây.
Đột nhiên, các con quái vật đang lao vào hắn dừng lại. Một con quái vật lớn nhất đi ra, mở miệng nói:
-Nhân loại... Đồng bọn của ngươi đâu?
Đồng bọn? Chúng đang nhắc đến một người khác tham gia? Sao chúng lại biết? Chúng rốt cuộc là cái gì? Rất nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu Trần Khanh, hắn mấp máy môi, khó khăn nói:
-không có đồng bọn, chỉ có ta ở đây thôi, Khục!
Nghe vậy, con quái vật rít gào tức giận đá vào vết thương của Trắc Khanh:
-Nói láo, Chúa đã nói rằng sẽ có hai tên nhân loại đang vào đây!
Chúa?
Hắn ta là ai? Sao hắn biết sẽ có 2 người tham gia?
Trắc Khanh còn đang suy nghĩ, con quái vật tức giận, giơ càng lên:
- Nếu ngươi không chịu nói thì chết đi!!!
Ai! Mặt dù không biết người tham gia kia là ai, nhưng mình đã kéo dài thời gian cho hắn rồi. Chắc chắn trong 3 phút còn lại hắn sẽ sống sót thôi.
Bỗng, có một giọng nói trầm trầm vang lên:
-Bỏ tay ra, ta sẽ cho ngươi chết một cách nhẹ nhàng.
Từ đằng xa, một người con trai mặc áo choàng đen, hông đeo kiếm, trên tay cầm một cây... Chờ đã, đó có phải cây cuốc không?
Đăng bởi: