Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 316: Tuyên chiến


Chiếc xe màu xanh dương rơi xuống Vùng đất bị bỏ hoang rồi chìm vào trong biển sương mù mênh mông. Trước đó, Bologo và Lebius đã kịp nhảy ra khỏi xe, rồi hạ cánh an toàn xuống một góc của Ngã Ba Vô Định nhờ móc câu của Cánh tay thích ứng.

Hai người đứng ở hành lang trên vách đá và nhìn về phía đầu bên kia của biển sương mù. Hàng loạt phản ứng Aether bạo ngược đang truyền đến, ngoài ra còn có thể thấy bóng dáng mơ hồ đang chiến đấu không ngừng nghỉ.

Bologo nói, "Vẫn chậm mất một ít."

Vốn tưởng rằng tốc độ của mình đã đủ nhanh, có thể tìm thấy Taida và Amy trước khi trận chiến nổ ra, nhưng kết quả là Bologo vẫn trễ một bước.

Trận chiến đã nổ ra. Theo tính toán của Bologo, khi Cận vệ Lá Chắn đột kích vào xưởng của Taida thì Amy và Taida đã tách nhau ra, chạy trốn trong Khe nứt lớn, sau đó Amy chạm trán với mình rồi bị Cận vệ Lá Chắn bắt giữ.

Lebius chống gậy, cau mày và nhìn chằm chằm vào biển sương mù đang cuộn trào kia.

"Không... rất có thể Amy đã bị buộc phải thực hiện một điều ước."

"Bị buộc? Ý ngươi là..."

Bologo nhìn Lebius. Trên danh nghĩa là Lebius hỗ trợ mình, với nguyên nhân là do mình đã trải qua vài lần tua ngược thời gian, nhưng xét về kinh nghiệm liên quan thì Lebius là người chuyên nghiệp hơn rất nhiều.

"Ngươi không thấy đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên sao? Ngay khi Amy vừa sử dụng hạt giống không tưởng thì lập tức bị đột kích bởi Cận vệ Lá Chắn." Lebius hỏi ngược lại.

"Nàng bị tấn công bởi Cận vệ Lá Chắn. Trong lúc tuyệt vọng, nàng đã chọn sử dụng Hạt giống không tưởng để kích hoạt việc tua ngược thời gian." Bologo thì thầm, và rồi chợt nhận ra," Vậy thì khởi nguồn của việc này..."

"Kể từ thời điểm tua ngược thời gian được kích hoạt, cuộc đột kích của Cận vệ Lá Chắn đã bắt đầu. Vì vậy dù có nhanh đến mấy thì chúng ta vẫn sẽ không thể đuổi kịp." Lebius nói.

Bologo im lặng một lúc rồi vượt lên trước Lebius để dẫn đường, "Chúng ta phải nhanh hơn nữa, trận chiến này sẽ dần trở nên khốc liệt. Lúc đó Taida sẽ tạo ra Cái ác và phá hủy tất cả mọi thứ xung quanh."

Tốc độ của hắn dần tăng nhanh hơn. Trong lần tua lại lần trước, Bologo bất lực nhìn hành lang này bị những tảng đá đập vỡ, cho nên giờ hắn mới phải vội vàng, rất nhiều công trình kiến trúc sẽ bị sập vẫn còn đang đứng nguyên tại chỗ.

"Đội trưởng, có thể chứ?"

Borlogo quay đầu lại và liếc Lebius. Lebius luôn mang đến cho người khác một cảm giác rất áp bức và mạnh mẽ, điều này khiến Bologo thường quên rằng đội trưởng của mình là một người bị thọt.

"Không có vấn đề gì."

Một tia sáng lóe lên trong mắt Lebius, bóng ma hư vô bao trùm lấy hắn để bù vào chỗ trống tàn tật trên chân.

Sau đó, Bologo mới nhận ra mặc dù Lebius đang chống nạng nhưng những bước đi của hắn vẫn mạnh mẽ chẳng khác gì mình. Cái nạng gần như không đóng một vai trò gì mà chỉ giống như một vật trang trí được cầm trên tay.

Bologo biết rất ít thông tin về người đội trưởng này của mình. Lúc đầu, Bologo chỉ biết rằng hắn là người sống sót sau cuộc chiến bí mật, nhưng không ngờ ở giai đoạn sau của cuộc chiến bí mật lại còn có cả cuộc tấn công về thời gian, chưa kể Lebius còn là người lật ngược tình thế cuộc chiến.

Ngoài ra còn có năng lượng bí mật của Lebius. Dựa trên rất nhiều dấu hiệu khác nhau thì Lebius là người thống trị của bầy sói, cách thức chiến đấu chính của Người Thăng Hoa loại hình điều khiển này thường dựa vào vật bị điều khiển.

Nhưng bây giờ Lebius lại rời xa vật bị điều khiển của bản thân và chỉ có một mình.

Vì tin tưởng vào Lebius nên Bologo vẫn tin rằng hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng dù vậy, Bologo cũng không khỏi hoài nghi, liệu Lebius có thể ngăn nổi những kẻ đó hay sao?

"Đúng rồi, Năng lượng bí mật của chúng..."

Bologo nói với Lebius về thông tin mà hắn có được từ lần tua lại gần đây nhất.

Thông tin về năng lượng bí mật cực kỳ quan trọng đối với Người thăng hoa, một khi đã hiểu rõ về bản chất năng lượng bí mật của đối phương thì hoàn toàn có thể lập kế hoạch để ứng phó trong trận chiến, thậm chí là giết chết đối thủ.

Đây cũng là lợi thế lớn nhất của Bologo trong lần tua ngược này. Với lượng thông tin này thì dù chỉ có hai người, kể cả khi phải đối mặt với đợt công kích của Cận vệ Lá Chắn, cả hai vẫn tự tin có thể giết chết đối thủ với tốc độ nhanh nhất.

Sau khi nghe Bologo kể xong, Lebius gật đầu và không nói gì.

Giữ im lặng.

"Chúng ta sắp đến nơi rồi, và nếu tính toán của ta đúng thì chúng ta sắp gặp Amy... và chúng, sớm thôi."

Bologo ước tính thời gian. Trong lần tua ngược này, hắn không đi tìm Bailey nên không mang theo thiết bị theo dõi.

"Chúng không hành động cùng nhau mà tản ra, nhưng một khi xảy ra xung đột thì chúng có thể đến tiếp viện rất nhanh chóng."

Bologo nhớ lại và tiếp tục, "Kẻ đầu tiên xuất hiện là tên sở hữu Năng lượng bí mật có thể tạo ra một lớp bảo vệ vô hình. Hắn cũng là người đầu tiên phát hiện ra Amy. Hơi phiền phức nếu giết hắn nhanh chóng... nhưng không phải là không thể."

"Đừng quên một việc, Bologo, chúng ta có ký ức về lần tua lại trước đó, nhưng Amy cũng vậy. Việc tua lại lần này sẽ không đơn giản như thế."

Lời của Lebius khiến Bologo bừng tỉnh, đôi khi suy nghĩ quá kỹ sẽ dẫn đến việc rơi vào góc chết.

"Được rồi, đã hiểu," Bologo nhớ lại câu họ thường hay nói, "Tùy cơ ứng biến."

"Đúng, tùy cơ ứng biến."

Lebius gật đầu đồng ý. Cả hai nhanh chóng đến địa điểm nơi Bologo đã từng chiến đấu ở lần tua lại trước và nấp ở một bên.

Vài phút sau, một tiếng nổ lớn vang lên, có thể nhìn thấy những xúc tu đỏ tươi đang trồi ra từ đầu bên kia của biển sương mù, nó cuốn những tảng đá và ném vỡ mọi thứ xung quanh chúng.

Trong dòng thời gian luôn thay đổi, việc căn cứ theo giờ của đồng hồ có vẻ không đáng tin cậy, đợt bùng nổ này của các xúc tu này đã trở thành một dấu hiệu báo trước sự phát triển của tình thế.

Bologo hạ thấp nhịp thở khiến ánh sáng trên người mờ dần đi, hắn đã bước vào trạng thái Aether Ẩn Nấp.

Chỉ trong trạng thái trì trệ này thì hắn mới có thể che giấu hoàn toàn phản ứng Aether của mình, Bologo đang chờ Amy xuất hiện.

Bologo tin rằng Amy vẫn sẽ xuất hiện, nàng không biết rằng mình có thể giữ lại ký ức của mình nên sẽ tiếp tục chạy trốn theo con đường này, ngoài ra nhờ kinh nghiệm của lần tua lại trước thì quá trình chạy trốn sẽ càng trở nên suôn sẻ hơn.

Nhưng ... Cận vệ Lá Chắn đã theo đuổi Amy bằng cách nào? Chúng không hề có thiết bị theo dõi.

Hình ảnh về Hạt giống không tưởng lóe lên trước mặt Bologo, đó là một khối u trong mờ, lóe sáng ở vị trí cố định trên ngực của Amy.

Cận vệ Lá Chắn có thể phát hiện ra sức mạnh của Hạt giống không tưởng?

Không, chúng không thể cảm nhận được sức mạnh của hạt giống không tưởng mà là bởi phản ứng Aether với cường độ kinh khủng do nó mang lại.

Bologo nhắm mắt. Dựa trên các kỹ năng cực hạn mà Bologo hiện đang nắm vững thì Aether Cảm Giác là kỹ năng cực hạn cao thứ hai của hắn.

Hắn có thể cảm nhận được lượng Aether giống như một cơn thủy triều kia, hắn cũng có thể mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của các vòng xoáy trong cơn thủy triều Aether này. Có những thứ giống như cơn bão tồn tại trón đó, chúng rất lớn, nhưng lại ở rất xa bản thân.

Nhận thức tiếp tục mở rộng. Bologo đã lờ mờ cảm nhận phản ứng Aether quen thuộc. Nàng đang liều mạng chạy trốn như một con cáo, ngay khi hắn sắp chạm vào nàng thì một giọng nói trầm ổn làm gián đoạn sự tập trung của Bologo.

"Amy chuyển hướng, nàng đã chạy sang một phía khác."

Lời của Lebius khiến Bologo giật mình thức giấc.

Lebius duỗi ngón tay chỉ xuống dưới đất, "Nàng đã rời đi từ phía dưới, còn Cận vệ Lá Chắn thì bị lừa đến đây, nhưng chúng sẽ nhanh chóng nhận ra rằng mình đã đuổi nhầm hướng."

Bologo sững sờ một lúc, sau đó hỏi: "Ngươi có thể nhận thức được tất cả những thứ này sao?"

"Ừm, ta biết rất nhiều kỹ năng cực hạn."

Lebius nói rồi đứng dậy, từ từ cầm lấy chiếc nạng và vặn nó.

"Bologo, có vội không?"

“Ta?” Bologo không hiểu tại sao Lebius hỏi mình câu này.

"Ngươi sắp thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả. Với tư cách là đội trưởng của ngươi, ta nghĩ rằng mình có nghĩa vụ phải cho ngươi một vài lời khuyên cho việc thăng cấp này... Ngươi có cho rằng Học phái phụ của ta là Học phái Bản Nguyên không?"

Lebius nhìn về phía trước, hắn đã có thể cảm nhận được phản ứng của Aether đang đến gần.

"Đại khái."

Bologo trả lời. Nếu học phái phụ là Học phái Bản Nguyên thì nó sẽ giúp Người thăng hoa thành thạo nhiều kỹ thuật cực hạn nhanh chóng hơn. Dựa trên lời nói của Lebius, Bologo đã đưa ra phán đoán này.

"Không, con đường ta đi là con đường bị nhiễu, khiến bản thân có rất nhiều khả năng và không còn bị ràng buộc bởi những quy tắc."

Lebius phủ nhận câu trả lời của Bologo, hắn biết Bologo muốn hỏi gì và trả lời ngay lập tức.

“Ngươi muốn nói, ta đã làm chủ những kỹ năng Cực hạn này như thế nào?

Trên thực tế, mỗi Người thăng hoa đều có thể hoàn toàn làm chủ các kỹ năng cực hạn, suy cho cùng thì đây chỉ là điều khiển Aether một cách tinh vi hơn mà thôi, ngay cả khi ngươi không liên quan gì đến Học phái Bản Nguyên.

Điều đó có nghĩa là, chỉ cần đủ tập trung thì ngươi có thể học được những thứ này, vượt qua hạn chế của Học phái Bản Nguyên."

Lebius tháo chiếc nạng rồi rút ra một thanh kiếm dài và hẹp từ đó, ánh kiếm sáng chói lòa phản chiếu lên trên mặt Bologo khiến hắn phải nhíu mắt.

“Ngươi có cho rằng mình là một Người thăng hoa bình thường không?” Lebius hỏi lại.

Bologo trả lời không do dự, "Không."

Những Người thăng hoa bình thường không phải là mối đe dọa đối với Bologo, thậm chí nếu Nguyện Cầu Giả không cẩn thận cũng sẽ bị Bologo giết chết.

Nghe thấy câu trả lời như vậy, Lebius mỉm cười và gật đầu.

"Tình cờ, ta cũng không phải là một Phụ Quyền Giả bình thường."

Vừa nói xong, tiếng nổ của Aether và ánh sáng thiêu đốt phát ra từ cơ thể Lebius, nó giống như một quả bom vừa được kích nổ, từng đợt dao động của Aether trộn lẫn với sóng không khí lan ra mọi hướng.

Lebius siết chặt thanh kiếm của mình và tuyên chiến với tất cả những ai có thể cảm nhận được dao động Aether của hắn.

Ngay sau đó, như một làn sóng âm ngược dòng, một số phản ứng Aether nổi lên và gầm rú, chấp nhận lời tuyên chiến của Lebius.