Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 331: Giết giết giết!


Bologo Lazarus, một người đi vay dưới danh nghĩa chuyên gia, nhưng đáng tiếc, dù Bologo có là chuyên gia thì cái gọi là “chuyên gia” này vẫn có những hạn chế.

Bologo là một chuyên gia về bạo lực, giỏi đối phó với tất cả các vụ bạo lực và giải quyết chúng bằng cách bạo lực hơn, nhưng có thể nói Bologo không biết gì khác ngoài bạo lực.

Tình huống trước mắt này cần một chuyên giá đàm phán để giúp Amy bình tĩnh và thay đổi suy nghĩ của nàng, rõ ràng là kỹ năng đàm phán của Bologo rất tệ, nó đã dẫn mọi việc đi thẳng theo một chiều hướng xấu.

Nhìn Bologo chìm trong tường, khi nghĩ đến cảnh mình nằm trong vòng tay hắn, nói những lời mà phải cần can đảm và không thể để ai nhớ đó, trong lòng Amy dâng lên một cảm giác sỉ nhục đến khó tả.

Tên khốn này không chỉ nhớ hết mọi chuyện, mà còn cố tình giả vờ như không biết gì nữa.

Nghĩ về những phản ứng nực cười kia của mình, Bologo đã nhìn thấu tất cả!

Bẽ bàng, tức giận, bối rối... đủ thứ cảm xúc đan xen lẫn lộn khiến Amy gần như mất trí.

"Giết giết giết giết giết..."

Amy đã hoàn toàn mất kiểm soát. Giọng nói bạo lực chen rít qua kẽ răng, đủ loại kỹ xảo chiến đấu tàn bạo lóe lên trong đầu nàng, hôm nay nàng nhất định phải cho Bologo xem thế nào là một con rối giả kim nổi loạn.

"Giữ bình tĩnh! Amy! Giữ bình tĩnh! Kiểm soát bản thân!"

Bologo cũng hơi hoảng khi nhận ra rằng mình đã làm cho mọi chuyện trở nên quá đà.

"Bologo! Ta sẽ giết ngươi!"

Amy không thèm nghe Bologo nói bất cứ điều gì, lao tới với một nắm đấm giơ lên.

Đừng nói gì về việc trốn khỏi Opus và bắt đầu một cuộc sống mới. Nếu bây giờ ước lại, Amy chắc chắn sẽ ước được đánh chết Bologo.

"Đừng hòng sống!"

Lõi vĩnh cửu đang gầm rú, nếu con rối giả kim có nhịp tim như con người, thì nhịp tim hiện tại của Amy hẳn đã vượt quá ngưỡng giới hạn, nhấp nháy không ngừng trong vùng màu đỏ.

Nghe những lời giận dữ của Amy, Bologo cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Có thể chắc chắn rằng Amy đã thực sự mất trí, phải biết mình là một kẻ bất tử! Nàng thế mà lại muốn giết một kẻ bất tử, đùa à?

Bologo lách ra khỏi bức tường, trước khi Amy kịp lao tới tung nắm đấm vào mặt thì Bologo đã nhấc cột đèn đường vừa bị mình tông gãy lên và quật nó về phía Amy.

Sau một tiếng nổ lớn, cột đèn đường bị Amy đấm cong, tuy nhiên đây chưa phải là dấu chấm hết, nàng đang nhanh chóng tiến đến gần Bologo.

Năng lượng bí mật Chinh Chiêu Chi Thủ.

Một vệt sáng màu xanh lam xuất hiện trên cột đèn đường, sau đó nó bắt đầu cong rồi xoắn lại, tách ra thành nhiều mắt xích trong tay Bologo, cuối cùng quấn về phía Amy.

Amy cúi thấp người xuống, thực hiện một động tác trượt xẻng để tránh cú quất của sợi dây xích, sau đó nàng bật dậy và tung một cú đấm về phía Bologo.

Cú đấm sượt qua Bologo, giáng mạnh xuống đất để lại một vết lõm sâu.

Nhìn thấy cảnh này, Bologo hét lên trong lòng, Amy thật sự không nương tay a!

Amy ngẩng đầu lên nhìn Bologo với ánh mắt tàn nhẫn, sau khi đấm xong, hơi nước bốc lên từ khung máy của nàng như lửa giận đang thiêu đốt.

Bologo nuốt nước bọt, không chút do dự, đạp vào người Amy một phát thật mạnh.

Đáng lẽ ra cú đá của mình có thể đá văng Amy ra xa vài mét, nhưng Amy chỉ lùi lại vài bước. Trên bề mặt cơ thể của nàng, một lớp lá chắn Aether đã chồng lên từ sớm.

Amy đã truyền một lượng lớn Aether vào bộ giáp do Bailey đưa cho. Đầu tiên, lá chắn Aether đã chặn cú đá của Bologo lại, sau đó, một lực xung kích cực mạnh được giải phóng khỏi tay nàng.

Bologo thậm chí còn không có cả thời gian để chửi thề lần này. Cơn bão quét qua đường phố khiến các cửa sổ kính dọc theo con đường thi nhau bị vỡ tan, những mảnh kính vỡ bắn về phía Bologo như những lưỡi dao sắc nhọn.

Trong lúc lộn nhào cực nhanh, Bologo siết chặt bầy rắn, cắm ngọn giáo xuống đất để cố định cơ thể mình, đung đưa trong gió như một lá cờ, sau đó mặt đất vỡ tan tành, một bức tường bỗng nhô lên khỏi mặt đất.

Tuy nhiên ngay sau đó, Amy đã lao đến theo làn gió, phá vỡ bức tường, thuận thế đấm thẳng vào người Bologo.

Sau một tiếng kêu thảm thiết, Bologo ngã văng ra đất, rồi bị Amy đè lên. Nàng đã hạ gục đối thủ, chuẩn bị thừa thắng xông lên.

"Mới sáng sớm này ra đã làm cái gì đấy a!"

Trận chiến giữa hai người rõ ràng đã lên đến mức gây ảnh hưởng đến người dân đang ngủ, có một tên thừa sống thiếu chết đứng trước cửa sổ hét vào mặt hai người trên đường phố.

Amy cưỡi lên người Bologo, một tay nắm lấy cổ áo hắn, tay còn lại nắm thành nắm đấm trên không trung, nàng cau mày quay đầu lại nhìn tên thừa sống thiếu chết kia.

Người đàn ông bị sốc bởi ánh mắt lạnh lùng của Amy, sau đó một bàn tay khác vươn ra từ cửa sổ kéo hắn lại.

"Người ta đang cãi nhau, đừng có chõ miệng vào!"

"Nhưng quá đáng quá!"

"Tuổi trẻ bây giờ áp lực nhiều lắm, hiểu không!"

Khi cuộc trò chuyện hoang đường kết thúc, Bologo nở một nụ cười ngượng ngùng với Amy, đồng thời còn không quên giơ ngón tay cái đồng ý: "Ai cũng đang phải chịu áp lực rất lớn."

Amy vô cảm đáp lại, "Ừ."

Nói xong nàng tung một cú đấm vào mặt Bologo, Bologo nghiêng đầu khiến cú đấm của Amy đấm vào đất. Ngay sau đó Bologo túm lấy cổ Amy bằng một tay, tay còn lại vỗ xuống đất.

Mặt đất phồng lên, Bologo lật úp lại đè Amy xuống dưới. Hiện giờ Bologo đang rất mong có được cuốn “Sổ tay hướng dẫn bảo dưỡng” của Amy, nếu có thì chắc chắn hắn sẽ đọc thuộc lòng cách tháo rời nàng.

Bologo vốn định khiển trách Amy với giọng điệu mắng mỏ, nhưng khi lời đến đầu môi thì lại như mất hết sức, "Bình tĩnh lại! Amy! Đánh nhau nhiều như vậy rồi! Còn chưa đủ hay sao?"

"Bologo! Ta sẽ giết ngươi! Đồ khốn nạn!"

"Dù sao thì chuyện cũng đã xảy ra rồi nên cứ thản nhiên cho qua đi! Chúng ta không thể tán gẫu trong vui vẻ sao?"

Chất lỏng vảy rắn được đúc thành một bao tay sắc bén, Bologo đấm vào vai Amy với ý định tháo rời tay chân của nàng.

Kim loại cọ xát vào nhau tóe ra những tia lửa chói mắt, Amy phí sức vung lên hai tay, cùng Bologo đánh lẫn nhau lên, tựa như hai con mèo hoang vồ lấy nhau, đã quyền kích không được, liền vung móng vuốt ra cào Bologo.

Bologo la hét liên tục, nhưng nghe kỹ thì lại thấy có vẻ rất sung sướng. Thực ra thì sau một vài hiệp đấu, Bologo mới là người chiếm thế thượng phong.

Khí thế của Amy rất hung hãn, nhưng cả hai tay nàng đều bị Bologo dùng chất lỏng vảy rắn khóa chặt, mặc cho nàng ra sức vùng vẫy đều không thể thoát ra .

Rất tức giận! Amy tức giận đến mức nghiến răng ken két, cơ thể run lên bần bật, nhưng nàng lại không thể làm gì được, nếu không có sự trợ giúp của cạm bẫy thì nàng chỉ có thể tức giận trong bất lực khi đối mặt với sự phong tỏa của Bologo mà thôi.

Biểu cảm của Bologo cũng rất phức tạp, rõ ràng Amy đã tức giận đến phát điên rồi, một khi buông nàng ra... mình tuyệt đối không được buông nàng ra.

"Bình tĩnh, bình tĩnh!"

"Ngươi bảo ta bình tĩnh kiểu gì!"

Amy bị Bologo khống chế vững vàng, bị đè xuống đất trong sự hổ thẹn.

Amy hét lên, "Buông ta ra!"

"Buông ra ngươi có bình tĩnh không?"

"Buông ta ra trước!"

"Không được, ta thả ngươi ra ngươi lại động thủ với ta thì sao?"

Với đống cảm xúc chồng chất lên nhau, Amy hét lên một cách cuồng loạn. Có chuyện gì với cái tên Bologo này vậy?

Trong cơn tuyệt vọng, ánh sáng vàng rực rỡ lóe lên choáng ngợp tầm mắt của Bologo.

Cánh tay của Amy trở nên hư ảo, Bologo không kịp phản ứng nên đã để Cơ Thể Cộng Hưởng của Amy đi xuyên qua chất lỏng vảy rắn kỳ lạ và cơ thể mình.

Xong.

"Ngươi đã nói là ngươi sẽ bình tĩnh..."

Bologo chưa kịp nói xong thì đã ăn một cú đấm thẳng vào mặt, máu mũi tóe ra, giọng của Amy theo sát ngay sau đó.

"Giờ đã bình tĩnh hơn rất nhiều!"

Amy bình tĩnh lại và nhìn Bologo đang đè lên mình, nàng đột ngột nâng đầu gối lên thụi mạnh vào lưng Bologo.

Bologo mất thăng bằng ngã về phía trước. Amy tận dụng cơ hội này để lăn tròn rồi đứng dậy. Nàng đang định thừa thắng xông lên.

Nhưng nghĩ đến ước nguyện của bản thân thì Amy cố gắng hết sức để kìm chế cảm xúc của mình.

Đúng vậy, không cần phải vật lộn với tên thần kinh này, miễn là hắn không cản đường mình là được.

Cơn giận của Amy đã giảm rất nhiều, nàng quay đầu lại và chui vào trong con hẻm.

Nhưng mới bước được vài bước thì một sợi dây thừng gắn móc đã xé gió mà tới, quấn quanh mắt cá chân của Amy. Trọng tâm không ổn định khiến nàng ngã xuống đất.

Bologo chậm rãi đứng dậy, lau máu ở trên mũi, rồi đi về phía Amy trong lúc thu hồi sợi dây thừng.

Hắn trông như một ngư dân đang chiến đấu với một con cá mập lớn. Sau rất nhiều trở ngại, cuối cùng hắn đã bắt được con cá mập này.

Nhưng chuyến đi vẫn chưa kết thúc cho đến khi trở về bến tàu an toàn.

Amy trông có vẻ như đã từ bỏ phản kháng, nhưng ngay khi Bologo kéo nàng đến trước mặt mình thì Amy bật dậy như một con mèo và bổ nhào vào người Bologo.

Bologo đã quá quen với chiêu thức này, lần trước Amy đã sử dụng chiêu này để đánh mình.

"Cái tên khốn nạn bám dai như đỉa này!"

Amy chửi rủa. Bologo thật phiền phức, trên đời sao lại có người như vậy? Hay là mấy tên kẻ bất tử sống quá lâu đều sẽ biến thành bộ dạng kỳ quái này?

Với tư thế đùi kẹp vào eo, bắp chân móc ra sau lưng, Amy tung một loạt cú đấm vào mặt Bologo.

Bologo đưa tay ra trực tiếp nắm lấy nắm đấm của Amy, hai người quần lấy nhau với nhau như đang đấu vật.

Để đảm bảo mình sẽ không bị Bologo áp đảo, Amy kẹp chặt đùi của mình, Bologo cảm thấy lồng ngực hơi ngột ngạt, sau đó là một cơn đau ập đến, hắn đoán xương sườn của mình đã bị dập gãy.

Chết tiệt, tại sao con rối giả kim này lại có sức lớn đến như này! Bailey, ngươi đã làm cái quái gì vậy?

"Amy, ta biết ngươi đang rất khó chịu, nhưng chúng ta hãy xử lý việc trước mắt trước có được không?"

Bologo lời nói có chút cương, hắn đối Amy có đầy đủ kiên nhẫn, nhưng khi nghĩ về những gì mình vừa mới nói thì ngay chính hắn cũng cảm thấy không xong.

"Sau khi giải quyết xong chuyện, chúng ta có thể chiến đấu trong phòng thực chiến ba ngày ba đêm!"

"Ngươi tưởng rằng mấu chốt của vấn đề là ở đây sao!"

Amy phát điên lên, mỗi lần Bologo giải thích chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.

Đến giờ Amy có thể chắc chắn việc Bologo nói chưa từng bị một người phụ nữ nào lừa là thật. Rốt cuộc thì có tên nào vừa mù vừa rảnh đến mức đi lừa hắn a!

Khi đối đầu với Bologo, chắc chắn không những không lừa được mà còn bị hắn chọc đến tức phát điên.

Amy càng nghĩ càng tức giận, lúc này Bologo mới ngập ngừng mà hỏi như chán sống.

"Đây không phải là điểm mấu chốt sao?"

"Aaaa! Tên khốn Bologo này! Đã sống gần trăm năm rồi mà chẳng tiến bộ gì cả!"

Vừa mắng chửi Amy vừa lách hai tay ra.

Amy là một đứa trẻ rất hiếu học. Bởi không có thầy dạy võ nên nàng đã học mọi thứ từ sách vở.

Nói ra chưa chắc Bologo đã tin, Amy thậm chí còn biết sửa cả ô tô. Không phải do Amy yêu thích ô tô mà chỉ đơn giản là vì có một cuốn sách về sửa chữa ô tô ở trên kệ.

Cuộc sống hàng ngày của con rối giả kim rất nhàm chán, thế nên nàng lật tất cả những cuốn sách mà nàng có thể lật xem.

Cả hai vật lộn với nhau, rồi loạng choạng tiến vào một con hẻm nhỏ. Amy giáng xuống Bologo vô số cú đấm, nhưng dù nàng có gắng sức đến đâu thì Bologo vẫn chưa bao giờ ngã xuống.

Nàng biết Bologo trông như bị mình đè ra đánh, nhưng thật ra là do Bologo không nghiêm túc mà thôi.

Là một chuyên gia về bạo lực, sao Bologo có thể yếu hơn mình trong cách sử dụng nó?

Nghĩ đến đây, cơn giận trong lòng Amy càng thêm dữ dội hơn. Mặc cho mình nghiêm túc như vậy vẫn không thể khiến người khác nhìn thẳng vào mình, cho dù có liều mạng chiến đấu đi chăng nữa.

Bộ dạng giận dữ này của mình chỉ là cơn thịnh nộ của một đứa trẻ đối với Bologo? Ngay cả toàn bộ trận chiến này cũng thế, chỉ là một đứa trẻ đang nổi cáu.

"Nghiêm túc vào! Bologo! Chúng ta đang chiến đấu!"

Amy giận dữ hét lên, nhưng ngay khi nàng vừa nói xong thì đã bị chất lỏng vảy rắn nhấn chìm như một cơn thủy triều.

Kim loại rắn lại và khóa chặt tay chân của Amy. Nàng định tăng công suất vận hành của khung máy và dùng 'Aether - Khuếch Đại' để phá vỡ sự trói buộc, nhưng lần này lực níu của chất lỏng vảy rắn mạnh hơn trước rất nhiều... Không, đây là mới sức mạnh thực sự của Bologo.

Amy trông như một bức tượng đá rắn chắc, nắm đấm đang giơ ra cũng dần ngừng lại. Sau khi tia sáng màu xanh lam lấp lánh trong mắt Bologo thì nắm đấm của Amy bị cưỡng chế đẩy ngược về.

Là chất lỏng vảy rắn đã bám vào cánh tay, ép mình phải rút nắm đấm về.

Một cảm giác bất lực khổng lồ quét qua tâm trí Amy. Hóa ra mình cố gắng đến vậy rồi mà vẫn yếu ớt như thế. Nghĩ đến đây, trong cơn tức giận, Amy dùng đầu đập cho Bologo một phát thật mạnh.

Do tay chân đã bị trói nên Amy chỉ còn cách cắn vào vai Bologo, đánh trả với điệu bộ của một con chó hoang. Máu thấm vào cổ họng của nàng rồi lại tràn ra.

Amy không ngừng giãy dụa khiến bước chân của Bologo cũng lảo đảo theo, cả hai vấp ngã, cuối cùng lăn quay vào trong một thùng rác.

Bologo buông Amy ra, lũ rắn bò lại về dưới ống tay áo của hắn. Bologo lảo đảo bước sang một bên, sau đó ngồi dựa vào vách tường ẩm ướt với đống rác vừa bị rơi ra.

Amy thì té vào trong thùng rác, những túi rác chất đống dưới nàng như một biển hoa đen.

Trận chiến dừng lại, cả hai ngầm hiểu, cùng tiến vào thời gian tạm nghỉ giữa trận.

Âm thanh cơ học dần lắng xuống phát ra từ thùng rác. Hơi thở của Bologo cũng dần bình tĩnh lại, hắn móc túi, lấy ra gói thuốc nhàu nát, nghĩ một lúc rồi ném nó sang một bên.

Bologo ngập ngừng gọi, "Amy?"

"Để ta yên."

Amy thu mình trong góc của đống rác.

Cãi không xong, đánh không lại, lần này Amy đã thua rất triệt để, thất bại về mọi mặt.