Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 352: Vụ hổ


Không khó để Bologo tìm thấy nơi đây. Không cần tới Amy dẫn đường, hàng loạt gầm thét điên cuồng kia chẳng khác nào một ngọn núi lửa đang phun trào, chỉ cần cảm nhận một chút là Bologo đã cảm thấy các dây thần kinh của mình đang râm ran.

Càng đi xa, cảm giác nhoi nhói này càng trở nên dữ dội hơn, cho đến khi không thể chịu nổi và trên bờ vực suy sụp.

Con nhện sói màu máu chiếm toàn bộ tầm nhìn. Giống như một người khổng lồ trên núi, Bologo không hề bàng hoàng trước khung cảnh trước mặt, hắn đã sớm có linh cảm về cái kết của câu chuyện.

"Đi thôi!"

Bologo ra hiệu cho Palmer và Amy.

Ánh sáng vàng lập lòe, Bologo và Amy lại hợp làm một.

Trong trạng thái Cơ Thể Cộng Hưởng, Bologo có một cảm giác vô cùng kỳ diệu, như thể cả trái tim như được lấp đầy, không còn là sự hờ hững trống rỗng mà tràn đầy ấm áp.

Đu người về phía trước với sợi dây móc, mặc dù vô cùng không tình nguyện, nhưng khi nhìn con sói đang ở ngay bên cạnh, Palmer vẫn phải nghiến răng nghiến lợi xông tới.

Palmer biết rất rõ nếu mình đào tẩu vào ngay thời điểm như này, Nhận Giảo Chi Lang chắc chắn sẽ làm tròn nhiệm vụ giám sát, tặng mình một nhát dao.

Thật tệ a, tâm trạng của Palmer không hề có bước đệm nào, chui vào miệng cọp ngay khi vừa xuất viện, trong khoảnh khắc ấy, hắn thậm chí còn có suy nghĩ từ chức.

"Cẩn thận!"

Giọng của Bologo truyền đến từ phía trước. Khi Palmer nghe rõ thì một khuôn mặt dữ tợn đã nhanh chóng tiến đến trước mặt hắn.

Cơn cuồng phong đột ngột nổi lên, Palmer hiệu lệnh luồng không khí, vừa đảo ngược quỹ đạo di chuyển của mình, vừa giáng cho khuôn mặt xấu xí kia một cú đấm nặng nề và đấm bay nó vào màn sương mù dày đặc bên dưới.

"Cái quái gì thế!"

Palmer hét lớn. Hắn ngẩng đầu lên thì nhìn thấy trên vách đá dựng đứng có rất nhiều sinh vật có hình thù kỳ quái.

Đó là hết con Thực Thi Quỷ này đến con Thực Thi Quỷ khác khoác trên mình lớp da đỏ tươi, những móng vuốt sắc nhọn của chúng bấu chặt vào đá, kèm theo đó là vô vàn tiếng rì rầm của quỷ dữ, chúng trèo đi khắp mọi nơi để tìm kiếm máu thịt tươi mới.

Khe nứt lớn là một nơi hỗn loạn, một thùng rác được Cục Trật tự sử dụng để chứa các thứ bỏ đi. Hầu hết những kẻ sống ở đây đều là ác ma ẩn mình trong bóng tối, nhưng ngoài ác ma thì vẫn còn rất nhiều người bình thường sinh hoạt trong đây.

Chẳng hạn như Thị trấn Autumn Hurt.

Đám Thực Thi Quỷ đã ngửi thấy mùi của người sống. Chúng thậm chí còn không thèm để mắt đến mấy người Bologo mà chỉ thi nhau lao về phía Thị trấn Autumn Hurt.

"Làm sao bây giờ!"

Palmer hét lên với Bologo. Hắn cũng đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, đó là chặn cuộc tấn công của đám Thực Thi Quỷ này hay hỗ trợ Lebius xử lý tình hình hiện tại.

Bologo không suy nghĩ nhiều, hắn tăng tốc chạy về phía trước, băng qua vách đá ở một bên bằng dây móc, vượt lên trước đám Thực Thi Quỷ, rồi đập mạnh vào vách đá bằng một cú đấm.

Nghe thấy tiếng boong-ke sụp đổ, trong lòng Bologo bừng lên một niềm vui sướng khi được hủy diệt, hắn đã muốn làm điều này từ lâu rồi.

Vệt sáng màu xanh lam lập tức bao phủ tảng đá khi vừa chạm vào, dưới sự thúc giục của Aether, Bologo đã ra lệnh sụp đổ cho mọi thứ dưới quyền.

Các vết nứt lan rộng ra xung quanh, vỡ vụn, rồi sụp xuống thành một dòng nước lũ ngay lập tức, cuốn trôi đám Thực Thi Quỷ đang bò vào trong đó. Sau đó đi kèm với vô số âm thanh than khóc, tất cả rơi xuống nơi sâu nhất của biển sương mù.

Bologo không hề nương tay, khả năng kiểm soát Năng lượng bí mật của hắn đã đạt đến cực hạn, phá tan mọi vách đá mà hắn chạm vào, khiến chúng liên tục sụp đổ như một cơn mưa thiên thạch, kéo theo những thứ điên rồ này xuống vực sâu.

Nhưng chỉ riêng sức của mình Bologo thôi rõ ràng là không đủ để lật ngược tình thế trận chiến. Đám quái vật xấu xí này chạy lung tung ra bốn xung quanh, dù có bị gãy xương sống thì chúng vẫn cố chấp ngọ ngoạy bò tiếp, không còn lại gì ngoài cơn đói và sự háu ăn trong cái đầu trống rỗng.

Đám Thực Thi Quỷ tụ lại thành dòng, lao về thị trấn Autumn Hurt như một cơn thủy triều, nhìn từ xa, chúng trông giống như một đàn kiến đỏ thẫm đang hành quân.

Lebius cũng nhận thấy điều này, mặc dù hắn có thể thống lĩnh bầy sói nhưng tình hình hiện tại hoàn toàn không phải là thứ bầy sói có thể giải quyết được.

Tiếng súng chói tai vang lên, Nhận Giảo Chi Lang đang canh gác bên cạnh Lebius vung lưỡi dao sắc bén ra, dễ dàng chém bay viên đạn đang phi nước đại.

Đôi mắt nhắm nghiền của Lebius hé ra một tia, hắn đã nhìn thấy đám Người thăng hoa đang lượn lờ đằng xa.

Trong cuộc đối đầu khốc liệt này, Người thăng hoa của Cận vệ Lá Chắn đã đi mò mẫm tìm kiếm, tất cả đã được thông báo trước về sức mạnh của Lebius nên không hề có ý định chiến đấu trực diện với hắn.

Mà chỉ ngắm bắn Lebius từ xa, can thiệp vào quá trình điều khiến của Lebius, chuyện này khiến Lebius bực bội không thôi.

Cuộc chiến đa tuyến đã khiến Lebius kiệt sức, giờ hắn không còn thừa tinh thần để đấu trí đấu dũng với đám Người thăng hoa này.

Chuyện này hiếm khi xảy ra với Lebius trong quá khứ. Hắn luôn hành động với Jeffrey, khi hắn tập trung vào việc điều khiển bầy sói, Jeffrey sẽ dùng hắn làm mồi nhử, chờ đợi những kẻ đang có ý đồ ám sát trong bóng tối.

Nhận Giảo Chi Lang chống lưỡi kiếm sắc bén xuống đất, đứng trước Lebius như tấm khiên tròn nhô cao để bảo vệ Lebius trong đó. Sau hàng loạt tiếng va chạm của kim loại, vô vàn tia lửa bắn ra.

Tiếng gầm gừ của quái vật vẫn vang lên không ngớt. Sau khi vách đá sụp đổ, Lebius đã sớm nhìn thấy hình bóng bước ra khỏi màn sương mù.

Con nhện sói đang đi về phía hắn, hướng về phía sâu của Khe nứt lớn.

Trên hang ổ máu thịt, cuộc tranh chấp giữa Nhà ảo tưởng và Hiệp sĩ bạc vẫn đang tiếp tục diễn ra. Aether bạo ngược xé rách máu thịt một cách thô bạo, nhưng dù hắn có chém đứt chúng bao nhiêu lần đi chăng nữa thì chúng vẫn luôn lành trở lại.

Hood và Barker đang phải đối mặt với các cuộc tấn công của bầy sói ở ngoại vi, Lebius lấy sức một mình cực lớn trình độ kéo lấy bọn hắn.

Chiến trường di chuyển dần theo bước chân của Nhện sói. Trong lúc hỗn loạn, Fast đã nhận thấy vị trí của Lebius, đồng thời cũng nhìn thấy những Người thăng hoa đang quấy rối hắn.

Đây là một cơ hội tốt.

Một ý nghĩ như vậy chợt lóe lên trong đầu Fast. Tường Thành Vô Hình bao quanh hắn, hắn nắm chặt lấy thanh kiếm sắc bén và khẩu súng của mình, sau đó trao đổi bằng mắt với Hood và những người khác, rồi âm thầm lao về phía Lebius.

Fast không cho rằng mình có cơ hội để giết chết Lebius, nhưng lúc này hắn đang ở trong thế bị động, nếu mình đánh lén thì có lẽ có cơ hội khiến hắn bị trọng thương.

Nghĩ đến điều này, ánh sáng của Aether tăng vọt, không khí ngưng tụ rồi xếp chồng lên nhau, Tường Thành Vô Hình đã đạt đến cực hạn, bảo vệ Fast ở trong đó.

Lebius đã cảm nhận được sự xuất hiện của Fast, sức mạnh của Nguyện Cầu Giả khá là khác so với Người thăng hoa.

Con sói đang bảo vệ Lebius bất ngờ di chuyển và tấn công Fast. Fast vung kiếm lên, luồng khí rắn cố gắng đánh bay Nhận Giảo Chi Lang, nhưng Lebius, nhờ Aether Cảm giác nhạy bén, đã điều khiển Nhận Giảo Chi Lang dễ dàng né được đòn tấn công.

Lưỡi kiếm băng giá ở gần trong gang tấc, nhưng khi sắp chém xuống thì lại bị chặn lại bởi Tường Thành Vô Hình.

Fast kinh hoàng nhìn thanh kiếm đen sì ngay trên đầu mình. Hắn ở gần thanh kiếm này đến thế, thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng từng vết xước lốm đốm trên lưỡi kiếm.

Nhưng cũng chỉ thế thôi.

Nhiều lớp Tường Thành Vô Hình chồng lên nhau đã chặn được đòn tấn công, Lebius đã sớm đoán được kết quả như này từ lâu.

Bây giờ Lebius đang bị kiềm chế bởi chiến trường, nếu trong mấy lần tua lại trước đo thì Fast sẽ chết ngay lập tức khi tiếp cận hắn.

Quả nhiên, sức mạnh của một người vẫn không đủ để lật ngược tình thế của trận chiến.

Trong lòng Lebius nghĩ vậy, nhưng hắn không hề có ý định từ bỏ, Lebius đã nhận ra phản ứng Aether của Bologo, đồng thời cũng nghe thấy âm thanh va chạm liên tục sau đó.

Mấy người Bologo đang cố gắng chặn cuộc chạy trốn của đám Thực Thi Quỷ lại, đồng thời tiếp tục tiến gần hơn đến con Nhện sói khổng lồ...

Tiếng súng lạnh lùng làm gián đoạn suy nghĩ của Lebius, một vết máu nông chạy dọc vai hắn, kèm với nó là một ít máu chảy ra.

Ở đằng xa, Fast cầm súng và nhìn Lebius với ánh mắt suy tư.

"Ngươi còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa?"

Fast hơi căng thẳng. Theo hắn thấy thì Lebius chỉ còn hai sự lựa chọn, hoặc từ bỏ việc thống lĩnh bầy sói để đối phó với mình trước, hoặc mặc kệ mình tấn công để tập trung vào chiến trường chính.

Họng súng nhắm thẳng vào Lebius. Dưới sự can thiệp của những Người thăng hoa khác, tuyến phòng thủ của Nhận Giảo Chi Lang đang không ngừng mở ra, cuối cùng sẽ có một viên đạn sẽ găm vào người Lebius và lấy đi mạng sống của hắn.

Fast muốn bóp cò một lần nữa, nhưng giờ đây các ngón tay của hắn bỗng cứng lại, không nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân.

Trong ánh mắt kinh hãi hiện lên một tia sáng vàng, nó hiện ra từ sau lớp sương mù, kèm theo hàng loạt tiếng gầm nhẹ kinh hoàng.

Fast nhìn thấy một con hổ bước ra khỏi sương mù.