Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 448: Chim ruồi


"Trốn rồi?"

Bologo nhìn xuống thì thấy rõ những vết máu trên tường đang dần nhòe đi dưới cơn mưa nặng hạt.

Phản ứng Aether của Zephyrin biến mất, Bologo không cho rằng mình đã giết chết đối phương, mà là đối phương không muốn vướng vào hắn.

Những tiếng xì xào khát máu vang vọng khắp nơi. Những Kẻ Khát Máu dùng móng vuốt sắc nhọn bám vào tường như một bầy tắc kè, có kẻ tiến đến về hướng Bologo, có kẻ bò lại liếm vết máu của Zephyrin.

Máu của tộc Bóng Đêm cấp cao có một sức hấp dẫn khó cưỡng đối với những Kẻ Khát Máu, sau đó tất cả bọn chúng lần lượt dừng động tác đang làm, rồi đồng loạt quay đầu nhìn Bologo.

Hơn chục cặp mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Bologo, khuôn mặt của Bologo được phản chiếu trong tấm gương màu máu.

Trận chiến còn chưa kết thúc.

Ngọn lửa xanh lam lại bùng lên, bao trùm khu vực xung quanh Bologo. Là một tộc Bóng Đêm cấp cao, hẳn Zephyrin có ép những Kẻ Khát Máu làm theo lệnh mình, tiếng rên rỉ không dứt vang lên, những Kẻ Khát Máu cào vào tường, thi nhau lao về phía Bologo.

Bologo nheo mắt lại, hắn không có cảm giác của người chiến thắng mà càng trở nên cảnh giác hơn. Muốn công phá Morrowind thì không thể dựa vào mấy Kẻ Khát Máu này, nhất định phải còn rất nhiều tộc Bóng Đêm cấp cao như Zephyrin.

Cấp bậc của kẻ địch không chỉ là Nguyện Cầu Giả, mà ít nhất còn phải có Phụ Quyền Giả, thậm chí là cả Thủ Lũy Giả.

Đúng vậy, lực lượng của đối phương phải rất mạnh, nếu không chỉ cần gặp phải Vaughn thì đám người này không khác gì đang tự sát.

Ngay khi Bologo đang nghĩ về điều này thì bỗng có một tiếng sấm rền và tiếng gió hú phát ra từ phía trên vòm trời. Phản ứng Aether ngột ngạt nổ ra, giống như hai mặt trời rực lửa va chạm vào nhau.

Áp lực khổng lồ khiến chiến trường chìm vào sự tĩnh lặng ngắn ngủi. Bologo bất giác hạ thấp người xuống để chống lại dao động Aether đang áp chế. Đám Kẻ Khát Máu bên dưới thì lũ lượt ngừng tấn công, cuộn tròn thân thể như một bầy dã thú hoảng sợ.

Bologo nhìn vào sâu trong đám mây giông, rất khó để nhận ra là ai đang trong đó, nhưng hắn có chắc chắn rằng Vaughn đang chiến đấu với kẻ thù.

Đây là một cường độ Aether vượt xa sức mạnh của Phụ Quyền Giả, một cuộc chiến giữa những Thủ Lũy Giả đang nổ ra trên bầu trời.

Bologo điều chỉnh tâm trạng và thay đổi thái độ, đây không còn là một cuộc đột kích của tộc Bóng Đêm nữa mà là một cuộc chiến theo đúng nghĩa đen rồi.

Cuộc chiến siêu phàm.

Sau một thời gian ngắn áp chế, tiếng sấm rền cùng gió hú dần biến mất, cuộc chiến giữa hai phe đã chuyển sang mặt biển, cuộn lên từng tầng sóng lớn vỗ vào bờ.

Tiếng gầm khát máu vang lên, chiến trường lại trở nên náo nhiệt, những Kẻ Khát Máu tiếp tục lao về phía Bologo.

Bologo không quá để tâm đến những Kẻ Khát Máu này. Chúng không thể tạo ra bất kỳ mối đe dọa nào cho mình, điều duy nhất mình cần cảnh giác là khả năng tự phát nổ của chúng.

Đại khái có thể cảm nhận được khi Kẻ Khát Máu tự phát nổ thì có một làn sóng Aether khác dâng trào, nhưng Bologo không biết liệu đó là do trang bị giả kim gây ra hay là do một tộc Bóng Đêm khác bí mật điều khiển.

Một người điều khiển như Lebius.

Bologo bước về phía trước, mặc cho thân thể rơi tự do, hai tay cầm hai thanh kiếm sắc bén vừa được chế tạo, trong nháy mắt mang theo máu tươi đầy trời.

Kẻ Khát Máu dừng lại nửa giây, sau đó nhao nhao nứt ra thành khối lớn khối lớn thịt nát, máu tươi lẫn vào mưa to bên trong, bôi nhiễm tại bốn phía mỗi một chỗ bên trên.

Bologo ưu tiên chém vào trang bị giả kim của Kẻ Khát Máu, dễ dàng đập vỡ nó, nhưng vụ nổ như mong đợi đã không xảy ra, có vẻ như khả năng tự phát nổ không phải do trang bị giả kim.

Dây cáp từ bắn ra từ thắt lưng, găm đinh tán vào bức tường phía trên, Bologo giẫm lên mặt tường, cố định cơ thể giữa không trung.

Nhanh chóng quay lại, hắn tiếp tục quan sát những xác chết rơi lả tả. Ngay sau đó, dòng máu ấm bắn lên mặt Bologo, mang đến một cảm giác nhớp nháp, sau đó dòng máu ấm bắt đầu nóng lên.

"Làm đi! Derby!"

Zephyrin ra lệnh từ trong bóng tối. Những dao động Aether dữ dội tỏa ra từ dòng máu nóng.

Nhiệt độ tăng mạnh, máu sôi trào trong nháy mắt, cháy không ngừng như thủy ngân nóng đỏ.

Máu dính vào người Bologo đã bốc cháy hoàn toàn, ngọn lửa nhanh chóng lan rộng, gây ra một loạt vụ nổ.

Khả năng tự phát nổ của Kẻ Khát Máu không phải là tác dụng của trang bị giả kim, mà là một loại năng lượng bí mật nào đó của kẻ địch. Bologo đã biến thành một quả cầu lửa, những kẻ Kẻ Khát Máu bị hắn giết cùng nổ tung, biến toàn bộ khu vực này thành một biển lửa sôi sục.

Trong chiến trường hỗn loạn và tối om, ngọn lửa bay vút lên trời, trông như một ngọn đuốc rực cháy.

Zephyrin trốn ở trong góc, hô hấp dần dần tăng thêm, ánh mắt của nàng từ trong biển lửa na di trở về trên thân thể của mình, thân thể nàng vết thương chồng chất, mảng lớn mảng lớn bỏng bao trùm tại trên nhục thể, bong bóng lít nha lít nhít.

Sau khi liên tiếp bị trọng thương, tốc độ tự phục hồi của Zephyrin đã giảm dần, cơn khát máu cũng dần trở nên dữ dội hơn, cào cấu vào trái tim nàng.

"Ngươi nhìn có chút hỏng bét a."

Một giọng nam trầm vang lên, vây quanh Zephyrin.

Nàng ngẩng đầu lên thì thấy một con chim ruồi nhỏ bé đang bay bên cạnh, nó di chuyển rất nhanh và khéo léo, lượn quanh để quan sát Zephyrin.

"Câm mồm…"

Zephyrin kiểm tra lại cơ thể và chống lưỡi hái để đứng dậy một cách khó khăn.

Trong đầu không ngừng nghĩ về cảnh tượng trước đó, rõ ràng là mình đã làm Bologo bị thương nặng, tại sao vết thương của hắn đã lành lại? Một loại Năng lượng bí mật nào đó có thể tự chữa lành? Vậy còn khả năng định hình vật chất của hắn thì sao?

Đầu Zephyrin đau như búa bổ. Sự khát máu thôi thúc ham muốn của nàng, khiến nàng khó có thể tiếp tục suy nghĩ, nàng chỉ có thể cho rằng khả năng tự lành của Bologo là nhờ một loại thuốc giả kim cực mạnh nào đó.

"Derby, đến giúp ta, ta đã bắt được Palmer Krex. Hiện tại hắn hẳn chưa khôi phục lại..."

Biểu cảm của Zephyrin bắt đầu biến dạng và trông gớm ghiếc, với những mạch máu màu xanh nhô ra, hiện rõ dưới làn da nhợt nhạt.

"Được, đã hiểu," Hiọng nói phát ra từ con chim ruồi, "Những Kẻ Khát Máu xung quanh đang đến gần, bọn chúng sẽ nghe theo lệnh của ngươi."

"Ta đang nói ngươi ấy! Đó là Người thăng hoa, chứ không phải một đám quái vật chỉ có thể phát nổ!"

Zephyrin nguyền rủa, sau đó nhoài người ra khỏi chỗ nấp để quan sát biển lửa rực cháy.

Sau khi dính một vụ nổ kinh khủng như vậy, Người thăng hoa bình thường sẽ bị thương nặng hoặc thậm chí sẽ chết, nhưng vì một lý do nào đó, nàng luôn cảm thấy rằng Bologo vẫn chưa chết hay thậm chí là bị thương.

Zephyrin nghiêng người nuốt làn sương do chính mình tạo ra, nó không chỉ có thể ảnh hưởng đến kẻ địch mà còn có lợi cho Zephyrin ở một mức độ nhất định, chẳng hạn như đưa bản thân vào trạng thái tê liệt nông để giảm đau cho cơ thể.

Dùng sức chà phần cơ thể bị bỏng lên tường, những vết phồng rộp lần lượt vỡ ra, máu thịt trong đó mơ hồ chậm rãi vặn vẹo, tự chữa lành khá chật vật.

Giọng nói lại phát ra từ con chim ruồi, "Được rồi... đã hiểu, hỗ trợ gần nhất đang đến."

"Là ai?"

"Hatch, cùng đám người hầu của hắn."

Zephyrin nhớ lại Hatch và đám người hầu của hắn.

Hatch, giống như Zephyrin, là một Nguyện Cầu Giả giai đoạn hai, việc này giúp Zephyrin bớt căng thẳng đi rất nhiều, nhưng để bắt được Palmer, không ai biết sẽ gặp phải chuyện gì tiếp theo, hơn nữa nàng vẫn có chút bất an.

Đối với đám người hầu của Hatch, Zephyrin không đặt quá nhiều kỳ vọng vào chúng, nhưng ít nhất chúng cũng là Người thăng hoa giai đoạn một, không phải là đám quái vật mất trí như Kẻ Khát Máu.

Người hầu rất phổ biến trong tộc Bóng Đêm, có thể nói, tộc Bóng Đêm cấp thấp là nô bộc của tộc Bóng Đêm cấp cao, mà tộc Bóng Đêm cấp cao lại là nô bộc của tộc Bóng Đêm thuần huyết.

Zephyrin vẫy tay với một Kẻ Khát Máu ở đằng xa, dựa vào sức mạnh của huyết thống, Kẻ Khát Máu hoàn toàn nghe theo lệch Zephyrin và nhanh chóng lại gần, nhưng vào lúc cả hai gần hơn, Zephyrin vung lưỡi hái, chặt phăng đầu của Kẻ Khát Máu.

"Ồ!"

Con chim ruồi phát ra tiếng hô kinh ngạc.

Nếu không phải đây là tình huống khẩn cấp, Zephyrin không hề muốn làm điều này chứ đừng nói là bị người khác nhìn thấy.

Mặc dù không che giấu sự ghét bỏ trong mắt mình, nhưng Zephyrin vẫn nắm lấy phần cổ. Xác chết không đầu run rẩy dữ dội, khi Zephyrin cắn vào cái xác kinh tởm ấy, máu của Kẻ Khát Máu được tinh chế và ngưng kết lại.

Zephyrin buông cái xác không đầu ra, lau khóe miệng dính máu, cơn buồn nôn trào ra từ cổ họng.

Nếu có thể, Zephyrin thực sự không muốn làm điều này, sử dụng dòng máu đê hèn của Kẻ Khát Máu để tạm thời thỏa mãn cơn khát, giống như những kẻ ăn xin đói khát lục lọi đồ ăn trong bãi rác.

Chim ruồi hỏi, "Cảm giác như thế nào?"

"Câm mồm!"

Zephyrin không muốn thảo luận về việc này, nàng rất quan tâm đến hình ảnh của mình, luôn giữ vẻ thanh tú và phong độ.

Bây giờ Zephyrin đang ở trong tình trạng thảm thương, làn da trắng mịn chi chít những vết sẹo xấu xí, hình ảnh lịch lãm sa sút đến mức Zephyrin vô cùng căm thù Zephyrin.

Không biết là Bologo đã chết hay còn sống, nhưng ngay cả khi hắn có một loại thuốc giả kim trị liệu cực mạnh thì giờ cũng đã gần cạn kiệt.

Zephyrin nhìn tòa nhà đang cháy và sàn nhà đã sụp xuống, Palmer hẳn đang trốn trong một căn phòng nào đó, Cự Hồn Giới Hạn của hắn đã bị chọc thủng, hơn nữa cơ thể hẳn vẫn đang bị chất độc khống chế, mình cần phải nhanh lên.

Một vài phản ứng Aether đang tiến lại gần đây từ xa, Zephyrin không cần nhìn cũng biết đó là Hatch và đám người hầu của hắn. Khi bọn họ tập hợp lại thì về cơ bản có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo nếu không gặp phải Phụ Quyền Giả.

Tìm kiếm Palmer, tìm kiếm Hầm Gió...

Giờ Zephyrin không vội lắm. Trong hành động tối nay, tộc Bóng Đêm đã huy động phần lớn lực lượng, ngoại trừ Zephyrin thì còn x rất nhiều tộc Bóng Đêm khác đang hành động.

Zephyrin hỏi chim ruồi, "Tình hình thế nào rồi? Derby."

“Vài tiểu đội đã tiến vào Morrowind, nhưng vẫn chưa tìm được vị trí của Hầm Gió, có vẻ như nó đã bị miền ảo bao phủ,” chim ruồi nói, “Nhưng đừng lo, chúng ta còn rất nhiều thời gian, Vaughn đã bị giữ chân."

Zephyrin thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy thì tốt... không cần giấu giếm nữa, thả tất cả Kẻ Khát Máu ra đi, d dù sao thì chúng cũng vô dụng sau đêm nay. "

Con chim ruồi không đáp lại, sự im lặng này kéo dài mất một lúc. Zephyrin không thể hiểu làm thế nào mà Derby, người luôn nói nhiều, lại im lặng vào lúc này. Nàng ngó nghiêng tìm kiếm con chim ruồi, nhưng lại nhìn thấy một bóng người đang đứng trên đống đổ nát trên đầu mình.

"Thú vị... Quả nhiên là người điều khiển sao?"

Bologo nhìn con chim ruồi đang giãy giụa trong tay, sau đó rời đôi mắt lạnh lùng về phía Zephyrin.