Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 42: Không được rời tầm mắt của tôi


Phản ứung đầu tiên của Hạ Úc Huân là luống cuống tay chân muốn kéo quần áo, kết quả phát hiện tên kia cư nhiên bạo lực đem khóa kéo kéo xuống...

“Có cái gì đẹp mà phải che, trả lời vấn đề của tôi.”

Phẩm vị nội y này của cô thật sự là làm anh chấn động, mặt trên im màu xanh da trời là thứ gì?

Hạ Úc Huân một tay nắm quần áo, một tay khác run rẩy căn ngón tay chỉ vào anh, nói: “Làm ơn, người ta tốt xấu gì cũng là con gái! Anh sao lại có thể... Anh quả thực... Tôi muốn nói với anh giới tính, cợt nhả, hỗn loạn...”

“Thì ra cô còn có ý thức giới tính.” Lãnh Tư Thần trào phúng mà liếc nhìn cô một cái, sau đó không hề báo trước mà đưa tay ôm lấy eo cô, dùng sức đưa tới giữa hai chân mình, hỏi: “Vết sẹo trên vai cô là chuyện như thế nào?”

Hạ Úc Huân suy sụp nói: “Anh muốn xem bả vai tôi lại đem quần áo kéo hết ra sao?”

“Đây không phải trọng điểm, trả lời vấn đề của tôi.”

Anh không biết miệng vết thương rốt cuộc ở đâu, lại hiểu tính cách cô là cái loại không phải chứng cứ vô cùng xác thực tuyệt đối sẽ không nói, cho nên đương nhiên phải lựa chọn phương thức trực tiếp nhanh nhất.

Hạ Úc Huân trầm xuống, sau đó bắt đầu nháy mắt, hơn nữa tần suất càng lúc càng nhanh.

Lãnh Tư Thần tới gần cô, hỏi: “Muốn lấy cớ sao?”

Hạ Úc Huân bực bội nói, “Không có, tôi nhớ lại!”

Vừa mới dứt lời liền biết chính mình xong rồi.

“Lần sau trước khi nói dối nhớ thông minh hơn một chút.”

“Ghi nhớ lời dạy bảo của tổng giám đốc!” Hạ Úc Huân ấp úng đáp.

“Hiện tại như thế nào? Muốn nói thật sao? Vết thương trên người cô, như thế nào tới...”

Kỳ thật trong lòng anh có lẽ có chút vui mừng nhìn thấy vết thương kia là do anh mà ra, chứ không phải dấu hôn của đàn ông khác...
“Tôi làm gì phải nói cho anh, tóm lại cùng anh không quan hệ!”

Lãnh Tư Thần hừ lạnh một tiếng, “Đó chính là cùng tôi có quan hệ!”

Hạ Úc Huân trong lòng ảo não không thôi, anh lại chưa nói cùng anh có quan hệ, chính mình làm gì chưa đánh đã khai a.

Xong rồi, anh rốt cuộc là như thế nào biết chuyện này, nếu anh biết chính mình bị người khác cảnh cáo bị thương nhất định sẽ cảm thấy mình thực vô dụng, cảm thấy mình thực phiền toái, có thể hay không bị cuốn gói đuổi đi a...

“Có đau hay không?”

Ai...? Hạ Úc Huân sửng sốt, anh cư nhiên không có chỉ vào đầu cô mắng cô ngu ngốc, mà ôn nhu hỏi cô có đau hay không?

Quá không bình thường a! Đầu óc anh có phải xảy ra vấn đề hay không?

Hạ Úc Huân gãi gãi đầu, lẩm bẩm nói, “Kỳ thật... Đúng là rất đau!”

Lãnh Tư Thần hít một hơi thật sâu, sau đó chỉ vào đầu cô tức giận mắng: “Hạ Úc Huân! Cô là đồ ngốc sao? Coi bản thân là nữ hiệp cao thủ võ lâm! Vì cái gì gạt tôi? Nếu tôi hôm nay không hỏi, cô có phải hay không vẫn luôn giấu đi? Nếu có lần sau, rồi lần sau nữa thì sao? Cô cho rằng thân thể nhỏ của cô có thể chịu được bao nhiêu viên đạn, Hạ Úc Huân cô...”

Hạ Úc Huân mặt đầy hắc tuyến, một tay nắm quần áo, một tay níu lỗ tai, thành kính mà nghe Lãnh Tư Thần đang hét to giận dữ.

Lúc này, trong lòng cô chỉ có một ý niệm: Anh quả nhiên vẫn bình thường.

Lãnh Tư Thần tràn ngập lửa giận mà nhìn dáng vẻ đáng thương tội nghiệp kia của cô, hận không thể đem đầu cô gõ bung một lần nữa phóng đại não đi vào.

“Hạ Úc Huân, từ giờ khắc này, không được rời khỏi tầm mắt của tôi!”

“Vì cái gì...”

“Cận vệ, biết cái gì gọi là bên cạnh không?” Lãnh Tư Thần thật sự bị cô làm cho tức điên lên, ôm eo cô đột nhiên siết chặt, Hạ Úc Huân lập tức dán vào lồng ngực anh.

“Quần áo của tôi quần áo rách rồi...” Hạ Úc Huân hoảng loạn mà ở trong lòng anh giãy giụa...