The New Gate

Chương: The New Gate vol 6-1-1


Đã được vài ngày trôi qua kể từ sau bữa tiệc ăn mừng chiến thắng hủy diệt trước đám quái vật hướng về thành phố pháo đài Balmel.

Shin và những người khác vẫn ở lại Balmel để hỗ trợ những vấn đề hậu ‘Đợt sóng lớn’.

Ngoài những cái xác quái vật đang còn nằm rải rác xung quanh vùng đồng bằng, kỹ năng ma thuật (pháp kỹ) của Schnee【Phán Xét Xanh】và【Complete Destruction Palm】của Shin và những người khác chính là tác nhân gây ra những cái xác cháy thành than đó.

Công việc dọn dẹp được triển khai trước cả khi bữa tiệc được bắt đầu nữa, nhưng đến tận giờ phút này thì nó vẫn chưa hề kết thúc.



“Dù sao, cũng ngạc nhiên thật đấy. Những cái xác quanh đây là sản phẩm của một gã có tên là Red, phải không?”

“Đúng vậy đó. Khi đang đứng ở trên thành, tôi đã nhìn thấy rõ ràng mà. Không chỉ có tôi mà còn rất nhiều người khác cũng đã nhìn thấy nữa đấy. Cái đám quái vật trông giống như làn sóng đen sì như thế mà anh ta chỉ đơn thương độc mã mà càn quét cả đám. Dù anh ta là ai thì cũng thật sự rất tuyệt vời đấy.”

Những cuộc trò chuyện như vậy cũng đã truyền đến tai Shin.

Một số người trong đám đông đang đi về phía cổng sau khi đã dọn dẹp xong đống xác chết, và đang bàn luận về cái người bí ẩn có tên là ‘Red’.

Bên trong lâu đài cũng không ngoại lệ, những tin đồn khác nhau cũng đã lan rộng ra và mọi người đang trao đổi ý kiến của mình về danh tính của người đó. Có những ý kiến thì nghe còn có vẻ là hợp lý, nhưng cũng có những ý kiến thì lại quá xa rời, viển vông.

Chẳng hạn như, anh ta có thể là một người dưới trướng của một High Human, hoặc cũng có thể anh ta là một trong những vị anh hùng còn lại ở thế giới này, hay cũng có thể là hóa thân của hỏa thần Iira Suura, vân vân và mây mây.

Thực tế là những người hỗ trợ cho High Human như Schnee hay Shibaid cũng đều có thể làm được như vậy, nên giả thiết ‘người đó dưới trướng của một High Human’ là chiếm ưu thế nhất.

Với giả thiết về hóa thân của hỏa thần Iira Suura, đó là bởi vì bộ áo giáp đỏ rực mà Shin đã mặc. Đó là một trong những vị chiến thần và bằng cách nào đó cũng có rất nhiều người tin vào điều này.

(Sự tham chiến của Thần à? Trong thế giới trò chơi, thì Iira Suura chỉ như là một con boss quái vật mà thôi…)

Trong trò chơi, họ có thể chiến đấu chống lại sự hiện thân như là một phần của cuộc thử nghiệm. Chắc là vì thế mà Iira Suura mới được mọi người biết đến nhiều như vậy.

Ngoài ra, dáng vẻ của con boss quái vật đấy trong hình hài là một con người và cầm một thanh hỏa kiếm dài trên tay.

Nó cũng khá là gần giống với thứ vũ khí mà Shin, hay trong trường hợp này là Red, đã sử dụng trước đó.

“Cơ mà, tại sao tên anh ta lại là Red nhỉ ?”

"Có thể nào là do toàn bộ cơ thể anh ta đều màu đỏ không?"

“Thế thì đơn giản quá đấy. Anh không nghĩ nó phải là một biệt danh nào kêu hơn hay sao?”

Ouch!

Shin như thể bị cả khung thoại đó đâm xuyên ngực mình.

“(Cái tên đó kỳ lạ lắm à?)”

Tiếng Yuzuha từ trên đầu vọng xuống.

“(Anh đâu nghĩ có gì là lạ đâu nhỉ?)”

Cũng chẳng phải là kỳ lạ, nhưng Shin cũng không hề bác bỏ ý kiến của những người đó.

Red cũng đã được mời đến buổi tiệc, nhưng không có cách nào để liên lạc với anh ta cả. Schnee cũng đã được hỏi về Red nhưng Shin đã dặn cô từ trước là hãy trả lời rằng cô cũng không biết Red hiện đang ở đâu.

Shin đang trò chuyện với một nhà thám hiểm trung niên tên Rahl Ratt, người đã cùng làm việc với anh hàng ngày.

“Nhìn thế mà, cái công việc dọn dẹp tưởng chừng đơn giản như vậy mà cũng còn vất vả hơn cả khi chiến đấu nữa đấy.”

“Ông lại nghiêm trọng vấn đề quá rồi đấy. Rất may là không có thiệt hại về người trong trận chiến vừa rồi. Nếu chúng ta cứ than phiền nhiều hơn thế, chúng ta sẽ bị trừng phạt mất thôi.”

“Tôi hiểu mà, nhìn số lượng khủng khiếp thế này mà nản cả lòng. Mà, cậu cũng đâu có chiến đấu nhiều lắm đâu nhỉ? Có mấy gã đã thắc mắc là không hiểu tại sao cậu lại có mặt ở đó đấy.”

“Ôi không, bị họ phát hiện mất rồi. Hahaha!!”

Shin nói chuyện với ông một cách lịch sự khi mới bắt đầu, nhưng anh đã chuyển sang nói chuyện một cách dân dã sau khi thấy Rahl không thích với kiểu nói lịch sự đó.

Rahl là một mạo hiểm giả rank B, nên ông không biết về khái niệm ‘Người được chọn’. Có vẻ như ông nghĩ là những mạo hiểm giả đang chiến đấu ở tiền tuyến đang ở những mức rank cao hơn.

Như Shin đã nói, không hề có cơ hội cho những nhà mạo hiểm giả tham gia vào cuộc tấn công bất ngờ vừa rồi.

Bởi vì cũng giống như những người hiệp sĩ, họ không hề có sự phối hợp bài bản với nhau, nên họ không thể tấn công vào những đám quái vật như vậy được.

Ngoài ra, vị trí mà họ đứng là ở ngay phía trước những con quái vật đã bị nhắm bởi ma thuật của Schnee và Guile rồi. Nếu như tấn công, họ sẽ lẫn lộn cùng với chúng và nhanh chóng về với đất mẹ mà thôi.

Có vẻ như là họ đang bảo vệ Guile và những người khác ở một mức độ nào đó, nhưng nó khó có thể coi như là một trận chiến.

“Dù sao thì, Schnee Raizar cũng thật tuyệt vời. Dù có cố gắng thế nào đi nữa thì cả đời này chúng ta cũng chẳng thể được như cô ấy đâu.”

“Với những người bình thường thì cô ấy giống như một con quái vật vậy. Nếu hứng, cô ấy có thể xóa sổ cả một quốc gia một cách dễ dàng. Ông có cảm thấy sợ cô ấy không?”

“Tất nhiên là có rồi. Tôi không hề muốn phải đối đầu với cô ấy một chút nào cả, nhưng có lẽ tôi sẽ bị giết bởi vẻ đẹp tuyệt trần của cô ấy mất thôi. ”

“…À, tôi có thể hiều được cảm xúc của ông.”

“Cậu hiểu à? Tôi đã từng nghĩ rằng đó chỉ là những lời nói phóng đại từ những người nói rằng Schnee là một nữ thần hay là thánh nữ gì đó. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy cô ấy bằng xương bằng thịt thì tôi không thể không đồng ý với họ được nữa rồi. Những tên trẻ tuổi khi nhìn thấy cô ấy thì như hồn bay phách tán. Mặc dù là đã chứng kiến sức mạnh ma thuật khủng khiếp của cô ấy ngay khi trận chiến vừa bắt đầu, chúng tôi như đã đánh mất linh hồn của mình theo một nghĩa khác.”

Rahl cười khi nói về cái tính hào hùng của nó. Kể cả là những người hiệp sĩ cũng đánh mất bản thân mình, nên không có gì ngạc nhiên khi những nhà mạo hiểm giả cũng đứng hình cả.

Hơn nữa, Schnee cũng đã thu hút được nhiều fan hâm mộ hơn là những gì trong hiểu biết của Shin.

Nếu đó là một gã cao, to, đen, hôi với dáng vẻ hung tợn, mọi người có thể sẽ sợ anh ta, nhưng nếu đó là Schnee, sức mạnh chỉ càng góp phần vào sự quyến rũ của cô mà thôi.

“Ngoài ra, chúng ta cũng không thể đánh giá một con người chỉ bằng sức mạnh của họ được. Đến tận bây giờ thì tôi cũng đã gặp rất nhiều loại người rồi, có người thì trở thành anh hùng hay có những kẻ thì lại trở thành trẩu tre. Cái đó là tùy thuộc vào khả năng và tính cách của từng người. Để hiểu họ là loại người như thế nào, không thể chỉ đánh giá qua những điểm mạnh hay điểm yếu của họ được. Hơn nữa là có sức mạnh cũng chưa chắc đã tốt.”

Rahl có lẽ có rất nhiều kinh nghiệm khi đã ở tuổi này.

Những gì ông ấy nói giống như kiểu dập khuôn, nhưng đồng thời cũng rất có trọng lượng.

“Cậu có biết người nào như vậy ư, bởi vì cậu đã hỏi tôi về điều đó mà phải không, Shin.”

“Ưm, đại loại là vậy.”

“Tôi hiểu rồi. Nếu như vậy thì hẳn là cậu cũng chẳng phải sợ hãi nhiều làm gì. Nhưng tôi thì thật thất bại.”

Rahl nói một cách buồn bã, khác hẳn với một Rahl vui vẻ thường ngày.

“Tôi sẽ ghi nhớ nó.”

“Ừ, cậu nên làm thế. Chà, gần về tới nơi rồi.”

Họ để chiếc xe ngựa đang chất đầy xác của lũ quái vật cạnh cánh cổng, rồi sau đó tiến thẳng về phía Hội để nhận thưởng.

Để cho công việc trở nên suôn sẻ hơn, Hội đã đưa ra công việc cho các nhà mạo hiểm giả.

Sau khi đã nhận được phần thưởng của mình, Shin nói lời tạm biệt với Rahl khi ông đang gặp gỡ những người quen của mình. Anh liếc nhìn xung quanh.

Schnee và Tiera thì đang bận rộn ở một nơi khác, nhưng họ cũng đã hẹn nhau là sẽ gặp mặt ở đây rồi.

Ở góc của quầy bar bên trong guild, Shin đang nhâm nhi ly nước trái cây của mình thì Eliza, nữ tiếp tân của Hội đến bắt chuyện.

“Xin thứ lỗi, Shin-sama. Bây giờ anh có rảnh không ạ?”

“À, vâng. Chẳng là tôi đang đợi ở đây để chờ bạn của mình. Nên tạm thời khá là rảnh rỗi. Mà tôi mang theo cả Yuzuha thì có được không nhỉ?”

“Tất nhiên là được rồi. Bởi vì qua mấy ngày vừa rồi, tôi biết là em ấy sẽ không gây rắc rối đâu.”

‘Đợt sóng’ đã kết thúc và Balmel lại trở về với những tháng ngày yên bình của nó. Nhưng Shin không hiểu vì sao mà mình lại được gọi.

“Tôi xin lỗi vì đã yêu cầu anh quá nhiều như vậy. Nhưng nhân viên của chúng tôi sẽ tiếp đón khi mà bạn của anh đến đây.”

Thế là Shin đi theo cô tiếp tân.

Những người xung đang đều đang hướng sự chú ý của họ vào Shin, nhưng đây không phải là lúc anh bận tâm về nó. Khi chiến đấu với tư cách là một Người được chọn, tên tuổi của Shin đã khá nổi tiếng trong một bộ phận giới mạo hiểm giả.

Nơi Shin được dẫn tới là căn phòng của chủ Hội. Bên trong phòng có hai người đang đợi anh. Một là chủ Hội, Baren, và người thứ hai không ai khác, chính là nhị công chúa của vương quốc Bayreuth, Rionne.

“Tôi rất xin lỗi vì đã đột ngột gọi cậu đến đây. Nhưng vừa có một nhiệm vụ dành cho cậu, mà chúng tôi cũng không thể để để nó trên bảng nhiệm vụ được.”

Shin có thể phần nào đoán được nội dung của nhiệm vụ đó khi đang có Rionne đứng bên cạnh Baren.

“…Là hộ tống Rionne-sama phải không?”

“À, vâng. Đúng là như vậy. Chẳng phải là hai người cũng quen biết nhau đấy thôi. Nội dung của nhiệm vụ này chính là tháp tùng Rionne-sama về đến Bayreuth.”

Kể từ khi ‘Đợt sóng’ kết thúc và sau bữa tiệc vừa rồi, Shin đã không còn nhìn thấy cô ấy đâu cả, anh đã nghĩ là cô ấy đã rời khỏi Balmel rồi. Thật đáng tiếc, là cái mong đợi đó của anh đã chẳng thể tồn tại được lâu.

“Anh đã giúp đỡ tôi rất nhiều kể từ khi tôi bị dịch chuyển đến Kalkia. Và tất nhiên là anh cũng sẽ nhận được khen thưởng cho lần đó.”

Nghe giống như là cô ấy sẽ trao thưởng cho Shin vào một ngày nào đó.

Tại thời điểm này, có một vài thứ mà cô muốn đưa cho Shin, vì vậy, phần thưởng cho nhiệm vụ tháp tùng lần này cũng được bao gồm trong đó.

“Xin lỗi… nhưng tôi không thể chấp nhận lời đề nghị này được.”

“Ý anh là muốn từ chối một nhiệm vụ được yêu cầu bởi hoàng tộc?”

“Theo như những quy định của Hội thì một mạo hiểm giả có quyền chấp nhận hoặc từ chối nhiệm vụ được yêu cầu mà, phải không?”

Có những điều khoản quy định về việc mạo hiểm giả được chọn nhận những yêu cầu của Hội.

Nhưng tất nhiên là họ có quyền nhận hay không nhận và sẽ chẳng có hình phạt nào từ Hội đối với họ cả.

Trong quá khứ, những nhiệm vụ chỉ định đã từng là một phần bắt buộc. Nhưng đã từng xảy ra một sự cố mà kẻ gian lợi dụng nó để hãm hại một nhà mạo hiểm giả nào đó. Đó là một cái bẫy có thù oán khi mà những kẻ đó yêu cầu người mạo hiểm giả đến một nơi đã được một tên sát thủ ẩn náu từ trước và chúng sẽ giết anh ta và tạo hiện trường giả như thể anh ta bị tấn công bởi một con quái vật. Nhưng sự việc đã nhanh chóng bại lộ sau khi mà mạo hiểm giả nọ đã xoay chuyển tình thế và báo cáo lại với Hội.

Những vụ việc tương tự trong quá khứ cũng nhanh chóng bị phanh phui và từ đó nó đã trở thành một nhiệm vụ mà những nhà mạo hiểm giả có quyền từ chối những yêu cầu đó. Tuy nhiên, trong những tình huống mà những nhà mạo hiểm giả gặp khó khăn trong việc từ chối yêu cầu từ giới quý tộc hay những thương nhân giàu có, lúc đó, Hội sẽ đứng ra như là người hòa giải.

“Tại sao vậy?”

“Như tôi đã nói, tôi còn có việc cần phải giải quyết.”

“Ngay cả là khi tôi nhờ vả anh?”

“Ai đã dạy cô cái ánh mắt đó?”

“Cái điệu bộ đó không phù hợp với người tên Rionne đâu!” Shin phẫn nộ nói.

Sau đó, Baren đã xác nhận lại.

“Cậu hoàn toàn có quyền từ chối nhiệm vụ này, nhưng cậu muốn như thế chứ ? Thông thường thì chỉ những mạo hiểm giả có thứ hạng cao mới được nhận những yêu cầu từ hoàng tộc thôi đấy.”

“Tôi không quan tâm nó đâu. Thực ra, nếu tôi bất cẩn mà thân thiết với cô ấy quá, thì tôi lại sợ có nhiều anti-fan lắm đấy. Hơn nữa, hiện tại chúng tôi có dự định là sẽ đi Kilmont rồi. Hai hướng hoàn toàn ngược so với nhau và tôi cũng đã chuẩn bị mọi thứ cả rồi.”

“Tôi muốn Shin gặp phụ vương của tôi.”

“Không đời nào. Tôi cá là ông ta sẽ yêu cầu tôi phải phục vụ cho đất nước của ông ấy, vì vậy tôi sẽ không đi đâu.”

“Muu!”

“Ngay cả khi có hờn dỗi thì tôi cũng sẽ không thay đổi quyết định của mình đâu.”

Shin được coi như là một Người được chọn cấp cao bởi những người có quyền lực cao nhất của Bayreuth, nhưng không có nghĩa là những người đó sẽ hoan nghênh anh.

Rionne là một thành viên trong hoàng thất và được vây quanh bởi giới quý tộc. Đôi khi, những người thuộc tầng lớp đặc quyền thì thường có những hành động nhằm giữ cái ghế của mình nhiều hơn là xem xét các vấn đề về lợi ích của quốc gia.

…Mặc dù đó là một suy nghĩ có phần ích kỷ của Shin, nhưng anh muốn đến Kilmont càng sớm càng tốt để gặp lại Shibaid và bắt đầu vào công cuộc nghiên cứu về thánh địa Kalkia.
Nhưng, kể cả Shin có từ chối trong việc tháp tùng cô, thì cũng sẽ có ai đó từ Bayreuth đến đón cô thôi, hoặc là cô cũng có thể yêu cầu những nhà mạo hiểm giả khác. Họ sẽ không bao giờ để cho cô công chúa phải trở về một mình đâu. Nhưng thật lòng là Shin cũng không nghĩ là Rionne cần một người bảo vệ mình.

“Chà, nên nói sao nhỉ… có vẻ như hai người rất thân thiết nhỉ?”

“Dĩ nhiên rồi! Tôi với Shin mà lại.”

“Cái tôi lo sợ là những người khác có thể nghĩ…”

Shin lặp lại nó khi tránh ánh mắt của Baren, người đang nở một nụ cười gượng gạo.

“Buồn quá nhỉ, nhưng không thể khác được rồi. Tôi không muốn phải ép buộc anh làm gì. Nhưng nếu có đến Bayreuth thì phải nhớ đến thăm tôi đấy nhé !”

“… Tôi sẽ cố.”

Xem xét thái độ vừa rồi của Rionne, có vẻ như là cô ấy sẽ rất vui sướng nếu như Shin chấp nhận yêu cầu của cô.

Shin cảm thấy thật nhẹ nhõm vì họ đã không liên tục dồn ép mình. Mặc dù không muốn phũ với cô, nhưng vì anh đã có việc cần phải ưu tiên trước rồi.

“Chuyện là vậy đó. Xin lỗi vì đã làm mất thời gian của cậu.”

“Không sao đâu. Vì lúc này tôi cũng đang rảnh mà. Vây thì, xin cáo từ.”

Shin cùng với Eliza, người đang đợi anh ở góc phòng, hai người rời khỏi phòng của chủ Hội.

Khi ra ngoài sảnh, cảnh tượng ở góc quầy bar tương tự như lần trước lại diễn ra.

“Lại nữa à…”

Đó chính là một đám đông đang vây quanh Yuki và Tiera. Shin hoàn toàn có thể cảm nhận được tâm trạng lúc này.

Những điều như vậy quá đỗi thường xuyên, nên Shin hoàn toàn giữ được bình tĩnh. Anh đã nghe từ Eliza về lý do tại sao có rất nhiều người đến đây. Cũng đương nhiên thôi, hầu hết những nhà mạo hiểm giả đều là đàn ông mà. Cũng có những nữ mạo hiểm giả, nhưng rất ít ai hót gơ, dáng nuột và tài giỏi như Schnee.

Mà nếu có những người phụ nữ như thế, thì đa phần họ thường đi chung với những người phụ nữ khác hoặc là họ làm việc cho các quý tộc và sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để mà quen biết được họ.

Vì những lý do đó, mà những nhà mạo hiểm giả này đang cố gắng mời gọi cặp đôi Schnee và Tiera về phía guild của mình, kể cả là những người phục vụ các quý tộc nữa, họ cũng đang cố thuyết phục hai người đến nhà của quý tộc.

“Hôm nay nhiều người vây quanh họ quá nhỉ?”

“Tên tuổi và sự xuất hiện của họ rất nổi tiếng ở Balmel này mà. Không thể tránh được.”

“Vậy thì, một gã đàn ông đồng hành cùng họ là tôi đây sẽ phải hứng nhận sự GATO và những ánh mắt thù hận nhỉ?”

“Nhọ cho anh rồi.”

Eliza đã không còn cách nào khác để trả lời.

“Không có cách nào để giải tán những người đó sao?”

“Tôi cũng đã dặn dò nhân viên Hội rồi, nhưng…”

Eliza nhìn quanh nhưng không hề thấy một nhân viên nào, ngay cả là ở quầy tiếp tân.

“Kỳ lạ thật. Tôi tưởng là phải có ít nhất một người túc trực ở quầy tiếp tân?”

“… À, có vẻ như là họ đang nỗ lực làm công việc của mình.”

Với một tiếng thở dài, Shin tiến về phía đám đông. Mặc dù rất đông, nhưng anh có thể nhìn thấy một người phụ nữ khác phía sau Schnee và Tiera.

Những người nhận ra sự tiếp cận của Shin đều đang show ra những ánh mắt tiêu cực trong mắt họ. Nhưng vì cũng đã quen rồi, nên anh lờ đi và gọi hai người họ.

“Yuki! Tiera! Đến lúc phải đi rồi.”

Sau một lúc chững lại, đám đông bắt đầu giải tán. Tiera đang đứng ngay sau Schnee, người có một mái tóc vàng hoe và đôi mắt màu đỏ, và một người phụ nữ mặc đồng phục của Hội đang đứng phía sau cô.

“Em xin lỗi đã để anh phải đợi.”

“Không đâu, anh mới là người phải xin lỗi ấy. Anh đến đây trước tụi em nhưng lại có chút chuyện. Anh sẽ kể lại sau. Nhưng mà, cô gái này là ai vậy?”

Một số thì đang bị say mê bởi nụ cười của Schnee mà cô dành cho Shin, những người khác thì lại đang tỏ ra ghen ăn tức ở. Shin phớt lờ những gã đó và hỏi về người phụ nữ đang đứng phía sau Schnee và Tiera.

“Ưm, t-tôi là Fran,th-th-thuộc chi nhánh Hội mạo hiểm giả ở Balmel!”

Cô ấy bối rối và trả lời lắp bắp.

Cô ấy là một người phụ nữ nhỏ nhắn và cao khoảng 150 cemel. Mái tóc màu nâu cùng đôi mắt to tròn của cô ấy thật mê hoặc lòng người.

Cô ấy nhìn trông giống như là một học sinh trung học cơ sở hơn, thậm chí là còn giống như một học sinh tiểu học ấy chứ.

“Fran, những nhân viên khác đâu cả rồi? Họ không nên để một người mới như cô ở một mình như vậy mới phải chứ?”

“Sempai thì đang bận giao dịch với một mạo hiểm giả rank cao từ trước đó. Những người khác thì cũng khá là bận bịu, nên tôi đã cố gắng hết sức, nh-nhưng…”

“Vì đông quá nên cô ấy không thể tự mình giải quyết hết được.”

“…Vâng, chuyện là như vậy.”

Fran đồng ý với những lời giải thích của Schnee với đôi vai rũ xuống.

Một điều chắc chắn là không hề dễ dàng gì cho một nhân viên mới khi phải đối phó với tất cả những người đang vây xung quang Shcnee và Tiera được.

Nếu Shin ở hoàn cảnh tương tự, anh chắc chắn mình cũng sẽ không muốn đến gần đám đông đó đâu.

Có thể những nhân viên kỳ cựu có thể sẽ xử lý tốt hơn, nhưng điều đó là không thể tránh khỏi.

“Tôi rất xin lỗi. Chúng tôi đã gây rắc rối cho mọi người. Xin hãy chấp nhận lời xin lỗi của tôi, và nếu mọi người có bất kỳ yêu cầu gì, xin hãy vui lòng cho tôi biết. Tôi sẽ hỗ trợ nhiều nhất nếu có thể.”

“Tôi xin lỗi!”

“À, anh nghĩ như vậy là đủ rồi, phải không Yuki?”

“Vâng. Cũng có lúc này lúc nọ và chúng ta cũng không có vấn đề gì, nên là xin hai người đừng quá lo nghĩ.”

Schnee gật gù đáp lại lời của Shin.

Cô ấy cũng thường từ bỏ nửa chừng với những người thường vây xung quanh cô. Nên là cô cũng không thể đổ lỗi cho Fran được.

“Chúng tôi rất lấy làm cảm kích!”

Dù vậy, Eliza và Fran vẫn lộ ra cái vẻ xin lỗi trên khuôn mặt của họ.

Cũng đúng thôi. Vì đó là nhiệm vụ của họ mà. Sự tự tin trong họ sẽ giảm đi phần nào nếu họ đã chấp nhận trách nhiệm nhưng lại không thể giải quyết được nó. Dù Schnee nói mọi thứ đều ổn cả, nhưng có vẻ như là họ vẫn cảm thấy xấu hổ vì điều đó. Shin cùng những người bạn của mình rời khỏi Hội và nói với hai cô tiếp tân đang cúi đầu ‘Đừng bận tâm về nó nữa’.

“Xin lỗi hai người nhé. Nếu anh ra sớm hơn, có lẽ đã tránh được tình huống như vậy rồi.”

“Anh có việc gì đó đúng không? Có vẻ như là anh đã được gọi đến.”

“Phải đấy, chuyện là sao vậy?”

Bằng một cách nào đó mà cả hai đều cảm nhận được điều gì đó, nên Shin đã giải thích về lời đề nghị đó.

Schnee thì lắng nghe với một nụ cười trên mặt và Tiera cũng có vẻ là đã hiểu được vấn đề.

“Lẽ tự nhiên là họ muốn có Shin để phục vụ cho đất nước của họ rồi. Rionne là một người của hoàng gia mà. Mặc dù cô ấy có vẻ là không biết về thân phận của anh, nhưng cô ấy lại ít nhiều biết về sức mạnh của anh rồi phải không?

“Có lẽ. Nếu anh ở vị trí của cô ấy, chắc anh cũng sẽ nghĩ như vậy. Mặc dù là anh biết nhưng nó quá khác so với lối suy nghĩ của anh.”

Mặc dù là nói vậy, nhưng Shin vẫn luôn nghĩ rằng Rionne có thể khác với những người khác trong hoàng tộc.

“Nếu không có sự cố bất thường như lần này, cô ấy sẽ không có thiện cảm nhiều như bây giờ đâu.”

“Anh thực sự nghĩ như vậy à?”

“Ý em là sao, Schnee?”

“Lối suy nghĩ và quan điểm của anh rất là hiếm trong cái thế giới này đấy, Shin ạ. Đối với những người dân thường thì những gia đình hoàng tộc giống như là người nhà trời vậy đó, nhưng tất nhiên là không áp dụng đối với người chơi. Nhìn nhận tính cách của Rionne-sama, cô ấy sẽ bị thu hút bởi một người tình cờ nói chuyện với cô ấy và lại có sức mạnh để cô ấy có thể nương tựa vào. Cả hai điều đó Shin đều đáp ứng cả, nên dù không có sự cố nào như lần này chẳng hạn, thì vẫn có khả năng là cô ấy thích anh đấy.”

“Chà, nếu như người đó không phải là Rionne-sama, thì họ đã nói anh là một kẻ thô lỗ rồi đấy!”

“Em nên nói như thế nào nhỉ… Em nghĩ rằng lối suy nghĩ của Rionne-sama khá là gần gũi với giới thường dân hơn là của một gia đình hoàng tộc.”

“Em cũng đồng ý như vậy.”

Với Rionne, sự giáo dục mà cô có chính là tập trung vào việc trở thành một người lính hơn là làm một thành viên trong hoàng tộc. Vì vậy, đó có thể là lẽ thường tình mà cô trông khác với những người khác.

“Dù là vậy, nhưng anh không hề có ý định kết hôn với Rionne. Vì vậy cô ấy sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải từ bỏ ý định với anh mà thôi.”

“Chỉ cần anh nói anh là một High Human đích thực, chắc chắn là cô ấy sẽ đến với anh cho dù cái giá có như thế nào đi nữa.”

“Theo như những lời tuyên bố của cô ấy thì anh không thể phủ nhận điều đó rồi.”

Shin nghĩ Rionne có thể hùng hồn nói đó là vì những lợi ích của tình hữu nghị. Nếu như họ có được một High Human bên cạnh, nhà vua chắc chắn sẽ sẵn lòng gả cô công chúa cho mình.

“Dù sao thì, ưu tiên hiện giờ là gặp mặt Shibaid và những người khác. Nếu như anh mà đi với Rionne, thì anh sẽ phải gặp mặt đức vua. Anh đã xin lỗi Baren-sama rồi, và cũng đã nhờ Hội giải quyết vấn đề quốc gia đại sự đó rồi.”

Anh không biết Hội sẽ xử lý đến đâu, nhưng Shin lại là một Người được chọn, cho nên anh nghĩ rằng Hội sẽ phải dốc hết sức mình để giải quyết vấn đề như vậy.

Phần vì đã nói chuyện với Rionne, nên Shin không khỏi cầu nguyện sẽ không còn phải nhận được những yêu cầu thái quá như vậy trong tương lai nữa.

Shin có một lá thư giới thiệu từ Tsuki no Hokora… Khi nghĩ về nó, Shin nhận ra là mình chẳng biết gì nhiều về nó.

Shin cất nó trong Hộp Vật phẩm nhưng anh đã quên béng mất cho đến lần anh phải sử dụng nó ở Balmel.

Bởi vì đã có rất nhiều biến cố khác nhau đã liên tục xảy ra do Shin đã để lộ lá thư ở Bayreuth, nên Shin lưỡng lự sử dụng nó nếu mà không có suy tính trước. Mặc dù nó là một manh mối để gặp Schnee, nhưng Shin có thể gặp cô mà không cần dùng đến nó. Shin không thể biết được tất cả các vật phẩm trong THE NEW GATE và anh cũng không biết là có loại vật phẩm như này tồn tại hay không nữa. Nhưng dù sao đi nữa, còn tùy thuộc vào người chơi, việc tạo ra những vật phẩm có thể hoạt động hiệu quả dưới một điều kiện nào đó không phải là không thể. Thành thật mà nói thì, nó không hề có cái tên có giá trị như ‘Tsuki no Hokora’, mà thay vào đó, nó chỉ đơn thuần là một tờ giấy có thể phát sáng mà thôi.

“Schnee này, dù có hơi muộn, nhưng anh muốn biết là, làm thế nào mà em có thể tạo ra được một lá thư giới thiệu thế?”

Theo như những gì Shin biết, thì chức năng tạo ra những vật phẩm có hiệu ứng như của lá thư giới thiệu không hề tồn tại ở Tsuki no Hokora.

Điều đó cũng có nghĩa là, đó hẳn phải là một vật phẩm gốc của Schnee.

“À, là lá thư giới thiệu sao? Em chỉ là sử dụng loại giấy được sản xuất bởi một cái máy ở bên trong Tsuki no Hokora thôi mà. Cũng có sử dụng cả giả kim thuật vào đó nữa. Đó là sự mê hoặc từ khả năng phát sáng của nó.”

“Giấy từ cái máy đó mà có độ bền ghê gớm đến vậy à? Nó không phải là một loại giấy gì đó đặc biệt để có thể làm mê hoặc được ai.”

“Em đã nhận thấy sau khi Shin rời đi được một thời gian, nên em cũng không biết chi tiết ra làm sao nữa… Chắc chắn là nó đúng là loại giấy hay dùng ở kỷ nguyên trò chơi, nhưng nó lại là loại giất tốt nhất khi thế giới này thay đổi. Vì vậy, em nghĩ rằng nó có ẩn chứa ma thuật bên trong. Tất nhiên là em cũng đã kiểm tra rồi và nó không phải là một thứ gì đó xấu xa.”

Cái máy sản xuất ở trong Tsuki no Hokora, giống như như là một cái nhà sản xuất ra nhiều loại vật liệu khác nhau, hoặc là những thiết bị cho guild. Có một số loại máy trong Tsuki no Hokora, ngoài việc sản xuất ra giấy thì nó còn có thể tạo ra được những vật phẩm khác như là những nguyên liệu thô hoặc là kim loại.

Nhưng hiện tại, chỉ còn có một cái là đang hoạt động và sản phẩm của nó tất nhiên là giấy rồi. Khi còn đang là trò chơi tử thần, lần cuối cùng mà Shin rời khỏi Tsuki no Hokora, anh đã khóa căn phòng có chứa những loại máy sản xuất khác.

Và việc vì sao mà cái máy sản xuất giấy còn hoạt động đó là do nó được đặt ở một căn phòng khác, và Shin đã quên mất tiêu nó.

“Phải check hàng thôi.”

Sẽ tốt hơn nếu đi Kilmont càng nhanh càng tốt để có thể gặp được Shibaid, nhưng điều quan trọng bây giờ là cần phải kiểm tra lại căn nhà của bản thân cùng với ngôi nhà guild mà Shin phụ trách nữa.

“Vậy thì, khu rừng đằng đó khá yên tĩnh và cũng không nổi bật gì cho lắm.”

“Phải đó. Vậy chúng ta đi thôi.”



◆◆◆◆
Đăng bởi: