Tensei Shitara Slime Datta Ken

Chương 37: Xung Đột – Benimaru & Ranga


Gabil vẫn tiếp tục cuộc chiến vô vọng.

Tình hình chiến trận rõ ràng là chống lại bọn họ.

Như thể chẳng hề biết mệt mỏi, cũng chẳng hề cần nghỉ ngơi, lính Orc cứ dồn dập tấn công.

Đội quân Goblin và Lizardman, trái lại, bị tiêu diệt dần dần do không thể thoát ra được.

Họ chỉ cần chỉnh trang lại đội hình, và đột phá vòng vây là có thể thoát, nhưng như thế, các Goblin kém linh động hơn sẽ bị bỏ lại.



Không chỉ có vậy, chẳng biết có bao nhiêu những Lizardman bị thuơng và mệt mỏi có thể theo ra ngoài…

Mặc dù đã nghĩ đến việc rút lui, nhưng lúc này, hắn chỉ nghĩ đến việc cố gắng cứu dẫu chỉ ít người cũng tốt.

‘Thông thường, một khi thắng lợi đã được xác định, chiến tranh sẽ ngừng. Nhưng, bọn lính Orc này dường như chỉ muốn tận diệt chúng ta thôi.

Không thể đầu hàng được. Chỉ còn nước bị giết sạch và ngấu ghiến thôi.’

Sự thật đó gây nên hoảng sợ. Và những kẻ yếu về tinh thần liền mất tinh thần chiến đấu, khiến cho đội hình tan rã.



Nhóm Goblin, vốn đã yếu đuối sẵn rồi, nên không còn có thể xem đó là chiến lực được nữa.

Một số bỏ cuộc, và cố gắng chạy thoát, nhưng tụi lình Orc không cho phép chuyện đó. Chúng săn lùng những Goblin chạy trốn, giết và ‘chén sạch’.

Lực lượng Golbin còn chưa đến 1000. Rất nhanh thôi, toàn bộ sẽ bị giết sạch…

Đoàn chiến sĩ Lizardman cũng chẳng hơn gì. Lúc đầu, có đến 8000 quân, hiện chỉ còn chưa đến 6000.

Họ dần dần bị mất đất, và càng lúc càng khó hành động theo tổ chức hơn.



Tuy vậy, hắn vẫn liên tục khích lệ. Trong lúc cố gắng đột phá vòng vây của đám lính Orc.

Tuy thế…

Đột nhiên, một đám lính Orc mặc giáp đen bắt đầu chuyển động.

Khác hẳn những binh lính Orc thông thường, đó là nhóm những kẻ ban ra mệnh lệnh chiến đấu. Tất cả đều mặc Toàn thân khải {Full Plate Armor} (giáp toàn thân).

Chắc sức mạnh cơ bản của chúng cũng chẳng mấy khác so với những binh lính Orc thông thường. Nhưng, đó là những kẻ ra lệnh cho toàn quân, nên tính năng của trang bị vượt xa hẳn đám còn lại.

Thêm nữa, có 1 Orc khác điều khiển nhóm này. Mang theo một loại Yêu khí {Aura} áp đảo, nên có thể thấy ngay hắn mạnh đến mức nào.

Đổn đầu tướng {Orc General}.

Một cá nhân có sức mạnh tương đương cả một đạo quân, chính là Tướng quân của đám lính Orc. Và dưới trướng hắn là 2500 Đổn đầu kỵ sĩ đoàn {Orc Knight}.

Có tất cả 5 {Orc General} như thế. Năng lực của chúng, có thể sánh ngang mức “B+” Rank.



1/4 quân đội kèm với chiến lực tối cao của Đổn đầu đế {Orc Lord} đã hành động.

‘Kết thúc rồi.’

Thứ sức mạnh đó đã để mắt đến Gabil.

‘Không thể chạy thoát được. Đã như thế, không còn cách nào khác ngoài hy sinh anh dũng thôi…

Ít nhất, ta cũng được hy sinh như một chiến sĩ.’, hắn nghĩ vậy.



“Guhahahaha! Tướng quân lũ lợn hèn nhát! Ngươi có đủ dũng khí để 1 đấu 1 với ta không!!!”



Hắn cất cao giọng hỏi.

‘Ta không thể thắng được. Bộ Lân khải {Scale Mail} (giáp vảy) của ta cũng tả tơi rồi.

Ngược lại, bộ {Full Plate Armor} của đối thủ dường như được Ma pháp hỗ trợ.



Nếu hắn chấp nhận yêu cầu, ta sẽ chết như một chiến sĩ. Nếu thuận lợi, có lẽ ta sẽ có thể hạ được một trong số các tướng quân’, là suy nghĩ của hắn.



“Gugugu. Tốt lắm. Ta sẽ là đối thủ của ngươi!”



Trả lời như thế, {Orc General} xuống ngựa và bước tới.

Xung quanh, bầu không khí tĩnh lặng bao trùm. Tuy bên ngoài, chiến đấu vẫn tiếp diễn, nhưng kỳ lạ thay, chẳng có tiếng động nào lọt vào tai hắn cả.

Gabil cảm thấy sự tập trung của mình lên cao hơn hẳn so với trước đây.



“Cảm tạ!”



Sau đó, cả 2 không hề nói gì, chỉ đối mặt nhau.

Gabil nắm chặt Ma pháp trang bị {Magic Weapon}: Thủy qua thương, và chờ sơ hở.



“Tới đi!”



{Orc General} hét lên. Ngay khi đó,



“Ăn đi!!! Qua thương thủy lưu kích {Tornado Crush}!!!”[1]



‘Ta đã tung ra đòn tấn công mạnh nhất với toàn bộ sức mạnh. Cộng thêm kỹ thuật dùng thương, và Ma lực của {Magic Weapon}, đó sẽ là một đòn tất sát.\

Đó là đòn tấn côn mạnh nhất Gabil có. Tiếc thay,



“Hỗn độn thực {Chaos Eater}!!!”



Cây thương của {Orc General} xoay một vòng về phía trước, và uy lực xoáy nước đã biến mất.

Không chỉ vậy, tốc độ của vòng xoay tăng lên, và phát ra một luồng {Aura}. Luồng {Aura} màu vàng đáng ngại kia, vật chất hóa và tấn công Gabil/



‘Nó muốn ăn ta!’ Gabil lộn mình tránh theo bản năng. Tuy nhiên, luồng {Aurra} vẫn không tha cho Gabil.



“Guguguga. Đúng là thằn lằn. Lăn mình trân đất rất hợp với ngươi!”



Gabil bị {Orc General} chế nhạo.

Nhưng Gabil không từ bỏ. Ít nhất, ít nhất phải trúng một phát…

Nắm một nắm đất, hắn quăng vào {Orc General}. Dẫu có bị xem là hèn mạt cũng được, nhưng ít nhất phải trúng một cú!

Dẫu vậy, đòn tấn công đó bị thứ {Aura} màu vàng kia nuốt chửng.

Gabil cảm nhận được một đòn tấn công bằng thương nhắm thẳng vào mình.

Gabil tuyệt vọng muốn tránh thứ {Aura} màu vàng kia, không thể để bị thứ đó đánh trúng được.

‘Chỉ đến đây thôi sao…’

Gabil nghĩ vậy, và nhắm mắt lại.



Đột nhiên, một tiếng gầm điếc tai vang lên.

Như thể sự tĩnh lặng từ nãy đến giờ đột ngột bị khuấy động vậy.

Như thể bị âm thanh đó làm xao nhãng, cú tấn công bằng thương của {Orc Genaral} vào Gabil bị lệch, không gây vết thương chí mạng.

‘Chuyện gì vậy?’

Ngay cả Gabil, vẫn đang giữa chiến trường, mà phải bối rối. Lúc này, tình hình đã bắt đầu thay đổi.

Những sự việc vượt ngoài suy nghĩ của Gabil nhanh chóng diễn ra trước mắt hắn.



— — — — — — — — — — — — — — —



Một đòn của Shion đánh văng rất nhiều Orc lính.

Đó trở trành dấu hiệu bắt đầu cuộc chiến.

Benimaru không hề ngạc nhiên gì về cú chém dữ dội từ phía sau lưng mình đó.

Thay vào đó, chỉ là,



“Cái quái gì vậy… đồ ngốc này…”



Anh ta chỉ lẩm bẩm có vậy.

Không rõ là viên chỉ huy là dao động hay an tâm, chứ nhóm Goblin Lang binh {Rider} không hề dao động.

Thay vào đó, anh chỉ tiếc vì đã bị mất cơ hội tung đòn mở đầu. Tuy vậy, giờ anh đã có thể thoải mái ‘quậy’, nên anh có thể chịu đựng được điều đó.



Vẫn không hề mất đi sức mạnh, nó đâm sầm vào đám lính Orc.

Mặc dù đám lính Orc vừa bị bối rối vừa cảnh giác sau đòn tấn công không rõ lai lịch kia, chúng vẫn không thể kịp trở tay trước tốc độ tấn công của nhóm Goblin {Rider}.

‘Yếu đuối.’

Đó là cảm tưởng của Benimaru.

‘Chúng ta chẳng cần phải động thủ, chỉ cần sức tấn công nhóm Goblin {Rider} là đủ rồi.

Chẳng vui gì cả’, anh ta nghĩ.



“Toàn quân, ngừng lại!”



Anh ta hạ lệnh.

Đột ngột vứt bỏ đi lợi thế, thông thường, chẳng mấy ai nghĩ đến việc đó cả. Mà lại yêu cầu một đội quân thiên về tốc độ từ bỏ đi lợi thế của mình nữa chứ…

Nhưng các Goblin {Rider} hoàn toàn chẳng nghi vấn gì mà dừng lại ngay.



“Ranga, cậu có thể dùng Ảnh di động nhảy đến chỗ nhóm Lizardman Gabil không?”



Benimaru hỏi. Ảnh di động của Souei, cũng là kỹ năng của Ranga. Do cùng là một hệ thống, nên chắc cũng tương tự nhỉ? Anh không biết nên mới phải hỏi.



“Có thể được.”



Câu trả lời rất ngắn gọn.



“Được rồi. Cậu đi trước và bảo vệ bọn họ. Tôi sẽ đi bộ theo sau!”



Quả là một câu nói lạ lùng. Nơi đây là chiến trường, và binh lính ở khắp chung quanh.

Nhóm của Gabil đang ở trong vòng vây bọn Orc, rất khó có thê đột phá vòng vây thoát ra được.

Mà thay vì nhanh chóng chạy đến, anh ta lại bảo đi vào. Đây là điều chưa từng được nghĩ đến trong những trận chiến trước đây…



“Được. Cứ từ từ mà bước vào, đi trước đây!”



Nói xong, Ranga nhảy ngay vào cái bóng.

Benimaru đứng vững trên mặt đất, và nhẹ nhàng ‘khởi động’.

Đám lính Orc thấy hành động này nên đâm ra lúng túng. ‘Chúng ta có nên tấn công?’, tất cả đều ngần ngừ.

Còn nhóm Goblin lại thấy các tư thế này rất tuyệt.

Trong số đó,



“À rế? Sao chúng ta ngừng lại~su? Chạy về phía trước là không được sao~su?

Nói vậy, chúng ta cũng phải bước đi từ từ sao~su? Mình ghét đi bộ~su!?”[2]


Chỉ có một Golbin nói vậy, nên cứ phớt lờ tên đó thôi.



“Đư—ợc. Ê, đám kia. Nó đó, đám lợn đang ở trước mặt ta, các ngươi đó. Tránh đường, thì ta bỏ qua cho!”



Dường như đã ‘khởi động’ xong, Benimaru hét lên với đám Orc trước mặt mình.

Nhưng chẳng có lấy một Orc nào nhúc nhích cả.



“Đừng có đùa! Ngươi muốn bị…”

“Vậy, chết hết đi.”



Khi đã xác nhận đám lính không chịu lùi, Benimaru từ từ đưa tay phải về trước.

Trong bàn tay phải đó, một quả cầu lửa đen được tạo ra.

Quả cầu lửa đen lớn dần và khi đạt tới đường kính 1m, nó yawng tốc tiến về phía trước.

Cảm nhận được nguy hiểm, đám lính Orc vội vã chạy trốn. Nhưng, quá muộn rồi.

Khối cầu lửa đen đó vừa lớn dần vừa lao nhanh về đám Orc. Vận tốc của nó chắc vào khoảng 600km/h, tốc độ mà đám lính Orc không tài nào thoát được.

Những kẻ chạm trúng đều bốc cháy ngay, và chẳng để lại tí tro nào.

Tuy nhiên, sự khủng khiếp của khối cầu lửa đen kia không dừng ở đó.

Khi vào đến nơi có nhiều Orc tập trung, khối cầu lửa đen đó liền giải phóng lượng Ma lực {Energy} được nén bên trong.

Nơi khối cầu lửa đen đó chạm đến, giờ thành trung tâm của một hình bán cầu {cái vòm} bán kính 100m.

Ngay khi đó, âm thanh *Ầm ầm!* vang rền.

À, cũng không lớn đến mức đó đâu, nhưng những ai nghe âm thanh đó có cảm giác lạnh cả xương sống.

Chính là đòn tấn công thiêu đốt tiêu diệt diện rộng… 『Hắc viêm ngục {Hell Flare}』.

Đó là Skill mà Benimary đạt được. Cái {vòm} đen biến mất sau vài giây, để lại sau mặt đất bị thiêu cháy.

Lẽ ra nơi đây là vùng đất ngập nước, nhưng mặt đất đã bị nung đến mức thành thủy tinh luôn.

Khó mà tưởng tượng ra nhiệt độ lên cao đến mức nào!

Đương nhiên là, đám Orc bị nhốt trong cái {vòm} nóng đến 2000 ~ 5000 độ đó, bị thiêu chết mà chẳng thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

Chỉ mới 1 phút sau khi Benimaru ném khổi cầu lửa đen đi.

Benimaru nở một nụ cười tà ác.



“Tránh đường ra, lũ lợn!”



Lại một lần nữa, anh ta tuyên bố.

Nhóm lính Orc rơi vào tình trạng hoảng loạn.

Do đám Orc đó dưới sự ảnh hưởng của Unique Skill 『Cơ ngạ giả』, cảm giác sợ hãi đã bị che đi một phần.

Tuy vậy, đòn tấn công vừa nãy đã có thể đánh thức cảm giác sợ hãi kia.

‘Chúng ta, dù có dùng bất cứ phương pháp gì, vẫn không thể thoát khỏi đòn tấn công kia.

Thứ uy lực cực cao chưa từng thấy. Chỉ những Cấm thuật cực kỳ cao cấp mới có thể tạo ra thứ Ma pháp uy lực khủng khiếp như thế.

Không có cách nào đôi phó với đòn tấn công kia, tuy có thẻ ăn tử thi để đạt được tính Kháng, nhưng những cái xác đã bị thiêu cháy hoàn toàn, chẳng còn lại cả tro bụi.

Đấy rõ ràng là một Ma tộc cấp cao, vượt quá tầm với của chúng ta. Đó chính là hiện thân của nỗi sợ.’

Những quân lính Orc rơi vào tình trạng hoảng loạn, và bắt đầu bỏ chạy.

Rất nhanh chóng, tình hình đã trở nên rất khó để quản lý kỷ luật được.

Trước tình hình đó, Benimaru bắt đầu bước đi.

Đối vứi anh, sự hiện diện của đám lính Orc chẳng còn là chướng ngại nữa.



— — — — — — — — — — — — — — —



Gabil đã quyết định chờ chết, nhưng lạ thay, hắn chẳng cảm nhận gì khác nữa ngoài đòn đánh vào bên hông vừa nãy.

Cảm giác có chuyện gì đó kỳ lạ, nên hắn thận trọng mở mắt ra.

Ngay trước mắt hắn là một con sói đen.

‘Hình như đã từng thấy ở đâu đó rồi… Phải rồi! Chính là kẻ thế thân của Tộc trưởng Lang nha tộc.’



“Ô, ôô! Thế thân-dono, cậu đến để trợ giúp chăng?”



Hắn vô thức hỏi.

Gabil chưa hề có dịp nhìn quanh để quan sát xem chuyện gì vừa xảy ra.

Gabil liền hối hả quay nhìn xung quanh.

Đâu đó ở nơi xa, một âm thanh vang trời có thể nghe thấy, chắc hẳn có chuyện xảy ra rồi.

Với một Gabil đang trong tình trạng đó,



“Ta không phải Lang nha, cũng chẳng phải Thế thân.”



Bằng giọng trầm từ sâu trong bụng, Ranga nói.

Như thế mất hết hứng thú với Gabil, Ranga nhìn vào {Orc General}.

Họ nhìn nhau một lúc.

{Orc General} cũng rất bối rối. Bởi đột nhiên lại có một con Ma vật cấp cao xuất hiện.

Hắn cảm nhận rõ sức mạnh rất lớn chảy tràn trong cơ thể đó.

Thêm nữa, có điều còn đáng ngại hơn. Ngay sau khi xuất hiện con Ma vật này, hắn cảm nhận được sự phóng xuất lượng rất lớn Ma lực ngay trước mắt.

‘Sắp có việc không hay xảy ra rồi.’ {Orc General} cảm giác như thế.

Nhưng, không hề đọc được chuyện gì cả,



“À vâng! Vậy, nếu không phải là Nha lang tộc, chắc ngài là Trưởng tộc Hắc lang tộc?”



Giọng Gabil toát lên sự ngạc nhiên.

Ngạc nhiên trước việc tên Gabil đó không thể nhận ra mình quan trong đến mức nào, Ranga thở dài,



“Im lặng một lúc coi. Ta là Ranga! Là bầy tôi trung thành phục vụ cho Rimuru-sama!!!”



Nói xong. Ranga tiếp tục,



“Lũ lợn kia, nếu các ngươi rút lui, ta sẽ không truy đuổi, nếu tấn công, ta sẽ không tha!”



Cậu ta sủa lên về phía đám Orc.

Đám lính Orc run rẩy, nhưng không phải do sợ.

Bởi vì có {Orc Genaral} ở đây, nên ảnh hưởng của Unique Skill 『Cơ ngạ giả』 được tăng cường.



“Guguguga! Thật kiêu ngạo! Đồ súc sinh nhà ngươi, mà dám giương nanh trước ta sao!!!”



{Orc Ganeral} vặn lại.

Thế là cả 2 bắt đầu chiến đấu.

{Orc Genaral} liền ra lệnh cho đám lính Orc bao quanh lấy Ranga.

‘Đối thủ là một con thú, nên không cần chiến đấu 1 vs. 1 công bằng’ hắn nghĩ thế.

Nhưng Ranga chỉ cười to.

‘Lâu lắm rồi mới được cao hứng như thế. Bản năng Ma thú săn mồi của ta sắp được giải phóng rồi.’



*Uo— — — — — — — — — n!!!*



Hú lên với tất cả sức mạnh, Ranga xả hết {Aura} của mình ra.

Đã ẩn nấp bao lâu trong bóng của vị Chủ quân (lãnh chúa, chủ nhân) kính yêu Rimuru rồi, dắm mình trong lượng Yêu khí đó, và tưởng tượng đến hình ảnh cơ thể Ma vật ấy.

‘Hãy nhắm đến hình dạng này!’ kể từ khi được bảo như vậy, Ranga vẫn luôn tưởng tượng đến hình ảnh đó.

Và ngay lúc này, bản năng của Ranga mách bảo, đã đến lúc thức tỉnh rồi.

Sức mạnh trào dâng từ bên trong cơ thể.

Cơ bắp nở to lên, móng vuốt cứng chắc hơn, răng cũng sắc bén và cứng hơn nữa.

Và, 2 cái sừng đặc trưng mọc ra trên đầu…

Hình dạng này, trông y như hình dạng khi trước của Chủ quân vậy, thế là, Ranga đã tiến hóa thành Hắc lam tinh lang {Tempest Star Wolf}.[3]



Ranga liếc nhìn vào {Orc General}.

Không hề cảm thấy đe dọa gì cả. Cậu ta cảm nhận sức mạnh của mình, và di chuyển để chưng minh điều đó.

Ranga cảm nhận được dòng chảy sức mạnh, và tập trung Ma lực vào cặp sừng.

Quan sát sự chuyển hóa của Ranga, {Orc General} cảm nhận được nguy hiểm.

‘Tản ra!’ hắn ra lệnh như thế…

Chớp sáng, và tiếng ầm ầm đinh tai vang lên.

Rất nhiều cột sét xuất hiện, kết nối bầu trời và mặt đất lại.

Và những vòi rồng xuất hiện.

Đó chính là Skill cố hữu mà Ranga đạt được, 『Hắc lôi lam {Death Storm}』. Đó là Skill 『Hắc đạo thê』 (sấm sét đen) ứng dụng trên phạm vi rộng.

Ngay lập tức, {Orc General} bốc hơi ngay, Và những lính Orc ở quanh đều bị những tia sét và lốc giết cả.

Khi cơn bão qua đi, không còn thấy bóng dáng một Orc nào quanh đó.

Skill diện rộng 『Hắc lôi lam』, thực sự có uy lực khủng khiếp.

Ranga quan sát tình hình.

Không hề có tổn thất nào về phía Lizardman cả, không có tổn hại gì cả kể cả khi cậu đã dùng nó với uy lực và phạm vi cực đại.

Đúng như dự đoán, rất nhiều Ma tố lượng {Energy} đã được dùng, cậu không thể hoạt động được nữa.

Xác nhận đã hoàn toàn làm chủ được kỹ năng này, nên,



*Uo— — — — — — — — — n!!!*



Lại một lần nữa, tiếng tru chiến thắng vang lên.



Khi nhìn xuống chân mình, Gabil đã gục ngã và bất tỉnh mất rồi.

Thế nhưng, việc đó chẳng quan hệ gì đến Ranga cả. Cậu đã nhận lệnh phải bảo vệ nhóm Lizardman, và lỡ bọn họ có bất tỉnh, cũng chẳng phải là chuyện gì to tát.

Có lẽ bây giờ, tên Lizardman ngu ngốc này sẽ có thể giải trừ được sự ngộ nhận của bản thân.

Nghĩ vậy, Ranga ngồi xuống.



Xa xa kia, cậu có thể thấy Benimaru đang thong thả bước đên.



Chú thích:

[1] Dịch thô là: Đòn tấn công nước xoáy của cây thương xoáy nước. :v

[2] Câu này không cần giải thích, chắc mọi người cũng đoán được của ai nhỉ? Các câu nói của Gobuta thường kèm thêm “~su” vào trong.

[3] “Hắc”: đen, “Lam”: bão, “Tinh”: sao, “Lang”: chó sói. → Chó sói bão sao đen :v
Đăng bởi: