Tensei Shitara Slime Datta Ken

Chương 45: Những Người Quan Sát


Khi nhận được báo cáo từ đội Ám bộ, Vua Dwarf Gazelle Dwargo chìm trong suy nghĩ.

Đội Ám bộ, khi được lệnh phải giám sát con Ma vật đáng ngờ kia, đã có bản báo cáo khiến Nhà vua không thể làm ngơ được.



Thị trấn đang được xây dựng cho các Ma vật sinh sống.





‘Chuyện đùa đấy à?’ ông nghĩ, nhưng đội Ám bộ không bao giờ biết đùa.

Bọn họ gởi báo cáo ngay lập tức. Ngoài ra, báo cáo vẫn còn tiếp diễn.



Quân Đổn đầu tộc {Orc} đã xâm lấn.

Tình trạng chiến sự của Tích dịch nhân tộc {Lizardman}.

Sự tham gia của một đạo quân Ma vật bí ẩn, và chiến tranh kết thúc.



Nhóm Ma vật bí ẩn đó, có lẽ là của con Ma vật {Slime} kia.



Đưa bản báo cáo lên trên ngọn lửa đèn cầy, ông đốt nó đi.

Nhắm mắt lại, ông sắp xếp lại các thông tin.

Hiện tại, tổn hại từ sự hoạt tính hóa của bọn Ma vật trong khu rừng vẫn còn khá thấp.

Mặc dù chắc chắn là có tăng lên so với khi còn Veldora, nhăng vẫn không khác mấy so với năm rồi.



Họ đã ước tính rằng, ít nhất, tổn hại cũng phải là gấp đôi.

Nên chắc hẳn phải có một lực lượng nào đó giữ trị an trong khu rừng. Có lẽ, phải có liên hệ đến {Slime} kia.

Và cả chuyện quân {Orc} ngừng cuộc náo loạn lại.

Nếu đám Orc đó mà tràn vào các thị trấn, quy mô tổn hại sẽ khó mà tưởng tượng nổi.

‘Không có gì đảm bảo rằng mũi tấn công sẽ không chĩa về phía chúng ta. Việc này, không phải là vấn đề về sự may mắn.’

‘Ngay lập tức, phải tiến hành gặp mặt.’ Nhà vua nhanh chóng quyết định.

‘Ta muốn tránh phải trở thành kẻ địch. May mắn thay, bọn họ, có những đối tác Dwarf rồi.

Không nên động chạm đến vấn đề trục xuất kia, mà phải tiến hành thương lượng thật thuận lợi.

Không… có lẽ sẽ tốt hơn nếu đi một nước cờ đáng tin cậy hơn nữa.’

Đã quyết định xong, Nhà vua bắt đầu hành động.



— — — — — — — — — — — — — — —



4 Ma vương
Hội nghị 4 Ma vương



4 Ma vương đã đồng ý hiệp định, ‘Nghiêm cấm tự mình can thiệp vào sự việc trong rừng’.

Cho đến đó, sự việc vẫn ổn.

Và, “Ai, sẽ quan sát?’ Bọn họ ngay lập tức tiến hành tranh chấp.



Ma vương có vẻ ngoài trông như một cô gái nghĩ. ‘Nếu để cho mấy tên ‘đầu đất’ này, mọi chuyện sẽ hỏng hết!



Bởi vì toàn bộ bọn kia đều là ‘não cơ bắp’ không mà.

Cho nên, đây là lúc để một ‘ta’ rất ‘ngầu’ và khôn ngoan dẫn đầu việc này!’

Chả là, mới nãy, việc cô đã ném cái bàn về phía tên Gelmudo đã không còn trong tâm trí cô nữa.

Có thể nói, cô gái này, cũng thuộc vào diện “những người có cơ bắp lấp đầy não bộ”, hay còn gọi là “Não cơ bắp”.

Ngoài ra…

Cô gái này còn là người nóng nảy và đơn thuần nhất, nên cô không hề biết tí gì về thường thức của các Ma vương khác ngoài cô cả…



Nữ vương Hữu dực tộc {Harpie} (tộc có cánh), cũng là một trong số Ma vương, Frey cảm thấy chán.

‘Hơn nữa, Milim sẽ ‘quậy lên’ ngay, nên cho cô ta đi là không thể được. Cũng vì ‘dọn dẹp’ mọi thứ sẽ lại là ta thôi.’



Nhưng cô lại không thể chống lại được. Bởi tuy nói là đồng đẳng Ma vương, nhưng có khoảng cách rõ rệt trong sức mạnh.

‘Chúng ta là những kẻ thống trị bầu trời, còn ta là tồn tại gọi là “Thiên không Nữ vương {Sky Queen”.

Cô có đủ tự tin mình sẽ không bại trận trước đối thủ không thể bay được.

Năng lực đặc thù chủng tộc 『Ma lực phương hại』 khi được sử dụng, sẽ ngăn cản 〈Phi hành hệ Ma pháp〉 của đối phương. Những ai không thể tự bay được, sẽ bị rơi từ trên không xuống và chết ngay.

Với Ma vương, mặc dù rơi từ trên cao xuống sẽ không chết, nhưng cách thức tấn côn cô sẽ bị giới hạn lại.

Cho nên những ai không thể bay trên trời, không phải là mối đe dọa cho cô.

Tuy thế, Milim Nava lại là chuyện khác.

Cô gái này, là Long nhân tộc {Dragonoid}[1]. Là vị vương mạnh nhất. Và cái tên thứ 2 “Phá hoại Bạo quân” (Bạo chúa của sự phá hoại) không phải là chuyện đùa.

Cô gái này dùng Ma lực chứ không phải Ma pháp để bay.

Hay nói đúng hơn, cô dùng đôi cánh của mình bay trên trời. Và hoạt động thể lực của cô không phụ thuộc vào Ma pháp. Nên Frey hoàn toàn bị bất lợi.

Thực sự là Thiên địch tồi tệ nhất.[2]

Lần này cũng vậy, Frey chỉ đơn giản là bị ép phải đi theo.

Cô chỉ đơn giản là muốn có cuộc thảo luận hợp lý để cuộc hội nghị kết thúc nhanh thôi.

‘Hy vọng là sẽ không có vấn đề gì xảy ra…’

Cô nghĩ như vậy, và nhẹ thở ra một hơi dài.



“Sư tử vương” Karion của Thú nhân tộc {Lycanthrope}[3] cảm thấy rất tốt.

Anh tham gia Ma vương hội nghị này chủ yếu để giết thời gian, nhưng lại thấy được một ‘show’ rất thú vị.



‘Bằng bất cứ giá nào cũng phải chiêu mộ nhóm Oni đó làm thuộc hạ’ anh nghĩ vậy.

Có lẽ Frey, Nữ vương {Harpie} không có hứng thú.

Cô ta có lẽ chỉ bị ép đi theo Milim mà thôi. Còn Milim, mặc dù có hơi nóng nảy và đơn thuần, nhưng không phải là kẻ ngốc.

Trông chờ vào việc bất đồng ý kiến của các Ma vương và sẽ thành biểu quyết theo đa số, anh ta đã mang theo một người bạn để ủng hộ mình.

‘Thật là một kẻ khinh suất!’ anh ta nghĩ, trong khi liếc nhìn Milim.

Thật là một gương mặt tràn đầy tự tin.

Đầu tiên. Cái tên Gelmudo làm gì có đủ năng lực khiến 4 Ma vương hành động chứ.

Tức là, toàn bộ chuyện này đều được nghĩ ra bởi Ma vương đáng ghê sợ Clayman ngồi kế bên anh ta.

Gelmudo chỉ là một Ma nhân ‘chó săn mồi’ của Clayman mà thôi, để đáp lại lời yêu cầu của chủ nhân, đã mời những người kia đến.

Dù có nghĩ gì đi nữa, thì đó vẫn là một người đàn ông có thái độ lịch thiệp che giấu ý định thật sự của mình.

Rồi, Milim và Clayman. Ai là kẻ thù đáng dè chừng hơn…

Xét về sức mạnh chiến đấu, Milim là nhất.

‘Đến ta có lẽ cũng chẳng thể nào thắng được.’ Ý nghĩ đó thật khó chịu, nhưng nếu đâm đầu vào chiến đấu mà không phân tích chính xác sức mạnh chiến đấu thì chỉ có thua mà thôi.

‘Nếu theo phán đoán đó, thì Milim và ta là ngang bằng nhau. Không, Milim có lẽ nhỉnh hơn.

Clayman có lẽ còn yếu hơn cả chúng ta nữa.

Dẫu vậy!

Lần này đòi hỏi sự khéo léo. Nếu là như thế, một Milim dễ bị ‘đọc vị’ thì không phải vấn đề.

Frey thì đi theo Milim, nên không cần phải tính đến!



Cho nên kẻ địch chính là Clayman.’Anh ta rút ra kết luận như thế.

‘Vậy thì làm thế nào để tiếp cận vấn đề đây.’

Karion vừa liếm môi vừa lên kế hoạch.



Một nụ cười lịch lãm nở trên mặt Clayman khi hắn quan sát 3 Ma vương kia.

Khi Gelmudo nhờ tư vấn, chính hắn là người giới thiệu những Ma vương kia.

‘Chính ta mới là người giật dây sau mọi chuyện.

Gelmudo nghĩ rằng các Ma vương hành dộng vì những món Ma pháp võ cụ (áo giáp) {Magic Item} và Ma bảo cụ {Artifact} của hắn, nhưng không phải như thế.

Chính ta sắp xếp tất cả.

Và 2 Ma vương được chọn là người có tính cách đơn thuần nhất.’

Hoàn toàn đoán được rằng Nữ vương {Harpie} Frey sẽ được mang cùng. Tuy Frey là người thận trọng và gian trá, nhưng lần này chắc hẳn sẽ không có hứng thú gì.

‘Nói vậy tức là, mọi việc đều theo như dự tính.’

2 Ma vương chuyên về chiến đấu.

Dẫu bọn họ có suy nghĩ đến thế nào đi nữa, ý tưởng hay vẫn sẽ khó mà xuất hiện.

Chính ta sẽ ngăn chặn trước họ.

Nếu dẫn dắt tốt, ta có thể ‘đưa’ chuyện này thành việc báo thú cho Gelmudo. Với 2 người ‘nhẹ dạ’ này, đánh lừa là rất dễ!’

Khi nghĩ vậy, hắn liền nhắc đến vấn đề…



“Này, đây chỉ là ý tưởng thôi, mọi người nghĩ sao nếu mỗi người cử một thuộc hạ của mình đi?

Như thế, ta cũng có thể cho con gái của mình đi?”



Với bộ dáng bơ phờ, Frey phát biểu.

3 Ma vương sững người lại trong một thoáng.

‘Mặc dù có lý do để từ chối, nhưng một khi đã từ chối rồi, ta sẽ không có lý do nào để đơn độc điều tra cả.’

3 người kia cúng nghĩ như thế.

Thế là, họ không thể làm gì khác ngoài chấp thuận.

Sau khi kiểm tra vẻ mặt của nhau, cả 3 đều gật đầu.



“Fu, Fuhaha! Chỉ là, ta cũng vừa mới định nói như vậy!”



“Bất ngờ nhỉ, cả ta nữa!”



“Không còn cách nào khác. Ngươi đã nói trước mất rồi… Nên, quyết định như thế?”



Và như thế, mặc dù mỗi một Ma vương đều có ý định riêng của mình, nhưng mỗi người đều cử một thuộc hạ đi thám xét.

Trái ngược với ý định của mình…

Như thế… thị trấn nơi nhóm Rimuru đang sống, sẽ sớm có 3 Ma vật đến thăm.



— — — — — — — — — — — — — — —



Nhóm 3 Mạo hiểm giả đang bước đi trong rừng.

Là Cabal, Elen, và Gido.

Bọn họ đang tìm kiếm trong rừng, để goàn thành ủy thác (request) thảo phạt và thu thập.

Sau khi đã chuyển tin nhắn tới Guild Master, họ đã đến thị trấn của Rimuru nhiều lần rồi.

Thì trấn đó là căn cứ lý tưởng để mạo hiểm. Và món yakiniku (rô-ti – thịt quay) rất là ngon.

Mỗi lần ghé thăm, thị trấn đều thay đổi, và có thể thấy rõ được sự thay đổi đó.

Bây giờ, họ có thể nhờ sửa lại áo giáp cho mình, và muốn có thể dựng một căn nhà làm căn cứ.

Gia vị và muối được họ mang đến như những món quà. Mặc dù, phần lớn là vì chính họ.

Đi tuần tra, bảo vệ thị trấn là nhóm lính theo bộ đôi Nhân quỷ tộc {Hobgoblin} và Sói, nhờ vào sự nhanh nhạy của mình mà an toàn quanh vùng được đám bảo.

Trị an trong rừng được đảm bảo, chính là nhờ vào cái thị trấn này.

Trên tất cả! Có thể lấy những phần họ không cần đến miễn phí!

Thật ‘ngon’ quá.
Sừng của Nhất giác (sừng) thố {Horn Rabbit} và lớp màng (chân) của Đại độc oa (ếch) {Poison Frog}. Và khi may mắn, còn có thể lấy được sừng của Giáp xác tích dịch {Armosaurus} (Thằn lằn giáp xác).

Nếu lấy mấy thứ đó đem về Guild, chúng có thể được xem như là thành tích hoàn thành ủy thác thảo phạt.

Chuyện đó, dĩ nhiên là gian lận, nhưng nếu không bị bắt thì cũng chẳng sao cả.

Dạo gần đây, Guild Master Fuse của Hiệp hội tự do chi nhánh Brumund đã bắt đầu nghi ngờ rồi.

Dĩ nhiên, khi thành tích đột nhiên tăng lên, thì sẽ có nghi ngờ. Nếu làm quá trớn thì sẽ không tốt chút nào, nên họ cần phải cẩn thận hơn nữa.

Cho nên,

Lần này, cũng như thường lệ, họ lại đi thảo phạt trong rừng! Những người đó đang trên đường đến thị trấn của Rimuru.



“Này này! Thức ăn càng lúc càng trở nên ngon hơn.

Trình độ của Shuna-chan đã đạt đến cấp Đầu bếp ở Vương đô rồi nhỉ?”

“Đúng vậy—! Tôi thường kén ăn, nhưng mọi thứ đều rất ngon ở đó!”

“Nghe này, các cậu. Mục đích ta đến đó, không phải là ăn uống đâu nhé. Hiểu chứ?

Chúng ta có mục đích rõ ràng khi đến đó đấy, hiểu chứ?”

“Cái—, hỏi gì mà ngớ ngẩn quá vậy!”

“Đúng rồi! Đã 2 tháng kể từ lần đến cuối rồi. Cũng khá lâu rồi—”

“Quả vậy, cũng khá lâu rồi. Không biết họ hoàn thành “Bể tắm” chưa nhỉ?

Mong chờ quá!”

“Vương đô cũng có bể tắm mà! Tôi muốn đến đó một lần quá—!”

“Các “Dị thế giới nhân” muốn có bằng mọi giá! Họ cứ làm ầm lên nhỉ?

Dường như đó là thói quen rồi!”

“Vậy hả? Mong chờ quá! Nhưng mà…

Anh biết không, Gido. Trong thế giới này, có một quy tắc tuyệt vời gọi là “Tắm hỗn hợp” đấy.

Lần trước, Rimuru-danna rất nhiệt huyết nói về chuyện đó.

‘Quy tắc đó cũng sẽ được áp dụng ở trấn này!’ Ngài ấy nói vậy đấy.

Hiểu rồi chứ, Gido?

Chúng ta, cuối cùng cũng đến được Utopia rồi (chủ yếu là, sắp được tắm cùng với Shuna-sama và Shion-san!)!”

“C- Ca- Cái gì— — — —!!!”



“… Này, cứ ở đó mà vui đùa và mong chờ đi nhé, tôi đi trước đây.”



Cứ huyên thuyên như thế, bọn họ tiến về trước. Hướng về vùng Utopia vẫn chưa hề thấy kia!

Và, tiến lên một lúc nữa, họ gặp phải những người không ngờ đến.



— — — — — — — — — — — — — — —



Lãnh địa Bá tước của Vương quốc Farmas.

Vùng biên giới tiếp giáp với Jura Đại sâm lâm, và trong vùng ảnh hưởng đó.

Tuần tra quanh các ngôi làng vùng biên giới đó là Đội bảo vệ biên cảnh.

Đội bảo vệ biên cảnh này được đích thân Bá tước Nidole Maigam bổ nhiệm, đó là một tổ chức hướng dến việc đáp lại những tình huống khẩn cấp bằng việc tuần tra từ làng này sang làng khác.

Đội trưởng tên là Youmu.

Đó là một người trẻ tuổi nhanh trí và gan dạ, nước da xạm nâu vì cháy nắng, cùng với cơ thể khá săn chắc.

Không cao lắm, cũng không thấp lắm.

Người đàn ông đó có gương mặt mang nét cẩu thả. Không quá xấu xí, hay đúng hơn, nét mặt khá điển trai.

Có 30 người trong tổ chức đó, chia làm 3 đội luân phiên tuần tra các ngôi làng.

Chiến lực được phân chia khá cân bằng, luôn có 1 đội nghỉ ngơi tại căn cứ. Nên trong trường hợp khẩn cấp, đội dó có thể chạy đi giúp ngay khi nhận được tin báo.

Thế nên, mặc dù vị trí của một ngôi làng làm căn cứ là rất quan trọng, vẫn chưa có ngôi làng nào thỏa điểu kiện cả.

Mỗi ngôi làng đều nằm ở phần ngoại vi của khu rừng, nên vấn đề ở đây chính là khoảng cách giữa chúng.

Với ngôi làng ở gần nhất, dẫu có đi bằng ngựa, tuy không cần mang theo lương thực dự trữ, cũng phải mất đến 1 ngày, với những làng ở xa hơn, nhất thiết phải mang teo lương thực dự trữ.

Thị trấn nơi Bá tước sống, thì quá xa xôi để làm căn cứ, nên không thể được.

Hơn nữa, sinh hoạt ở những ngôi làng thì cũng khó mà nói là dư dả, thửc ăn thì đơn giản, còn giường nằm thì không thoải mái.

Thế nên dẫn đến sự bất mãn của các đội viên.

Tiên quỹ cho quân sự cũng chẳng phải nhiều nhặn gì, nên cũng không thể mua cái gì xa xỉ quá được.

Và để bảo trì áo giáp và vũ khí, lại phải dùng đến tiền.

Thứ khiến họ ‘kìm nén’ bớt sự bất mãn chính là những dân làng thực sự biết ơn họ.

Những kẻ thô bạo và vô lại này, được dân làng chào đón với lòng hiếu khách nhất.

Dân làng hiểu rằng họ bảo vệ mình khỏi những cuộc tấn công của Ma vật, và giữ an toàn cho khu vực xung quanh, nên có thể nói chắc chắn rằng cảm xúc đó là thực lòng, không hề giả dối.

Họ rất vui với lòng biết ơn đó, nên cố gắng làm thật tốt công việc

Hơn thế, vẫn chưa có đợt tấn công của Ma vật nào nghiêm trọng, nên vẫn chưa có thương vong gì đến các thành viên.

Không nói đến chết, thậm chí bị trọng thương vẫn chưa có nữa.

‘Ngày hôm nay, vẫn súp cỏ đắng nữa…’ vừa nghĩ vậy, Youmu vừa dẫn một đội đi vào rừng.

Dựa trên báo cáo nhìn thấy Cự đại dùng {Giant Bear}, họ đang quay về sau cuộc thảo phạt nó.

Không đủ rộng để xe ngựa đi qua, nhưng ngựa thì có thể di chuyển len lỏi giữa cây rừng.

Với những cành nhỏ quất về phía mình, họ dễ dàng dùng Ma pháp đánh bật ra.

Nếu dùng xe ngựa, thì phải đi con đường vòng sườn núi. Nếu đi bằng con đường đó, thì phải đi vòng và mất nhiều ngày hơn.

Nếu đi gần, thì không cần lương thực dự trữ, nhưng nếu đi xa, thì cần phải có, và phải dùng xa ngựa.

Cho nên, sẽ phải đi vòng và mất nhiều thời gian.

Vấn đề vừa mới nói đến chính là ở đây.

Ngay lúc đó, họ chú ý thấy có một nhóm người đang bước đi.

‘Rõ ràng, trông như những Mạo hiểm giả. Họ đến vì yêu cầu thảo phạt à?’ Anh ta nghĩ.

Bởi vì báo cáo đến tất cả trị trấn biên giới, nên yêu cầu thỉnh thoảng có thể trùng nhau.

Với Tinh linh công học (Khoa học nghiên cứu về tinh linh), kỹ thuật truyền đạt bằng ý thức đã được phát triển, nên những việc như thế này đã ít đi rồi, nhưng với những ủy thác thảo phạt khẩn cấp, chắc hẳn phải có xác nhận chính thức ở mỗi thị trấn.

Nghĩa là, để tránh tình trạng úy thác bị trùng nhau.

‘Nếu là {Giant Bear}, chúng ta đã hạ rồi. Nên nếu {Giant Bear} là mục đích, thì đã trở thành vô ích.

Nếu nhìn bên ngoài, thì thấy được 3 người họ là những Mạo hiểm giả khá giỏi.

Tạo mối quan hệ với những người này cũng không tệ đâu.’ Nghĩ thế, anh ta cất tiếng nói.



“Oi! Các vị. Các vị có việc gì ở phía trước hả?

Nếu đó là ủy thác thảo phạt {Giant Bear}, các vị đang phí thời giờ đấy!”



Trước lời đó.

Họ,



“À, không. Chúng tôi không thảo phạt, à, thảo phạt là một trong số lý do nhỉ?”

“Danna, vừa nói gì thế? Mục đích của chúng ta, hiện giờ, là thảo phạt kia mà?”

“Phải phải! Bề ngoài là vậy! … A!”



Thật khả nghi.

Youmu bí mật ra hiệu, và họ bao quanh lấy 3 ngừi.

‘Giản điệp của nước khác chăng? Tuy không có nhiệm vụ bắt giữ, nhưng nếu bọn họ gây ra hỗn loạn, thì sẽ rắc rối lắm.

Tại sao lại ở đây nếu không phải là bởi thảo phạt?’. Nghĩ vậy,



“Các người! Các người tính làm gì! Trả lời ta!

Nếu không, ta sẽ không đảm bảo sinh mạng!”



Tuy không có ý định giết, nhưng anh ta tạm thời đe dọa.

3 người đó ngốc ngếch tranh cãi với nhau, nhưng cuối cùng đầu hàng.



“Chẳng là, chúng tôi đang hướng đến một thị trấn…”



Đại diện cho họ, một người đàn ông to lớn trả lời.

‘Thế quái nào mà lại có một trấn ở phía trước chứ.

Chắc chắn đáng nghi rồi… để bảo vệ lãnh chúa chăng? Tuy vậy, chúng ta không thích con chồn đó. Nên làm gì đây?’



“Không, thực ra! Những Ma vật tử tế/tốt bụng…”

“Oi! Sao lại tự tiện khai ra thế!”

“Không biết gì à nha? ‘Đừng đến nữa!’ lỡ mà họ nói thế, tôi sẽ bỏ lại Nee-san đấy?”



‘Quá khả nghi, không thể làm ngơ được.’

Trong khi 3 người đó lại tranh cãi với nhau, Youmu nghĩ.

‘Cần phải xác nhận ngay!’



“Các người, là Mạo hiểm giả từ đâu? Trả lời đi!

Đừng cố gắng che giấu.

Đây, là Đội bảo vệ biên cảnh thuộc lãnh địa Bá tước Vương quốc Farmas. Tôi là Đội trưởng Youmu!”



Bộ 3 đó nhìn nhau rồi gật đầu, như thể đầu hàng rồi vậy.

Tuy bắt giữ gián điệp không phải là nhiệm vụ chính, nhưng cũng không phải là không thể.

Tức là không thể bỏ mặc được.

Vốn dĩ, đã có thỏa thuận với nhau là không cử gián điệp sang nước khác. Nhưng không có gì đảm bảo cả, và đó chỉ là thỏa thuận ngầm mà thôi.

Dù không biết họ thuộc quốc gia nào, nhưng chỉ những tên gián điệp ngớ ngẩn mới giả dạng thành Mạo hiểm giả.

Nếu là gián điệp, thông thường, họ sẽ cố kết thúc tính mạng mình một khi bị bắt, nhưng nhóm này không cho thấy có dấu hiệu gì.

‘Họ thực sự là Mạo hiểm giả?’ khi vừa mới nghĩ thế,



“Không, nghiêm túc đấy! Có một thị trấn của Ma vật đó…

Mà, có nói ra, các người cũng không tin đâu nhỉ?”

“Ngoài ra, chúng ta không muốn gây rắc rối cho Rimuru-san…”

“Tôi không biết gì hết à nha? Người lõ miệng nói ra, là Danna đó nha?

Chúng ta sẽ làm gì đây nếu lỡ họ bảo ‘Cấm đến nữa’ chứ?”



Và, họ lại tranh cãi với nhau nữa.

Youmu trở nên rất sửng sốt, và nghĩ ‘Có lẽ nào bọn họ không hề nói dối?’.

Nếu là vậy, chỉ còn nước xác minh lại thôi.



Sau khi trói 3 người và chất họ lên ngựa, anh bắt họ chỉ dẫn đường đi.

Đi đến cái thị trấn vẫn chưa hề thấy đó.

Và sẽ gặp một Ma vật có quan hệ rất nặng đến tương lai của họ về sau.



Chú thích:

[1] Long nhân tộc {Drogonoid} (Milim) – 竜人族(ドラゴノイド), khác với– Long nhân tộc {Dragonewt} (Gabil) – 龍人族(ドラゴニュート). Mặc dù xét về Hán tự, chữ 竜 là dạng viết giản dị của 龍 (theo từ điển Hán Việt online).

[2] Thiên địch: kẻ thù tự nhiên – một thuật ngữ Sinh học.

[3] Lycanthrope: người hóa sói (nghĩa gần tương tự như vậy) hay còn được gọi là Werewolf.


Đăng bởi: