Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 2: Chuẩn Bị Vào Âm Phong Cốc


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

Tuyết Vân khuôn mặt mỉm cười nhẹ, sau đó nàng quay lưng đi vào sau biếp nấu nướng còn hắn vẫn ngồi thừ nơi đó trầm tư suy nghĩ.

“Ta nên làm như thế nào để tăng lên thực lực nhanh chóng, đan dược không có khả năng, linh thạch thì quá khó, hay là ta đi làm ăn cướp, không được không được, haiz…”

Vừa nghĩ đến làm ăn cướp hắn liền lắc đầu liên tục, tuy làm ăn cướp có thể có nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng rất nguy hiểm, mà hắn cũng không muốn mình làm ăn cướp.

Hắn biết rất rõ lúc đó cha mẹ nàng chết là do bọn cướp làm nên, nếu để Tuyết Vân biết được hắn đi làm ăn cướp chắn chắn nàng sẽ cho hắn một trận ra trò, thậm chí còn không thèm nhìn mặt hắn.

“Xâm nhập vào các bí cảnh hay di tích thượng cổ thì lại không có khả năng,với thực lực của ta vào đó chỉ có nước quy tiên!”

Vừa nghĩ ra được một phương án nữa, nhưng hắn lại lắc đầu lần nữa, những nơi như bí cảnh hay di tích thượng cổ là nơi nguy hiểm nhất trên đại lục.

Tuy nguy hiểm nhưng trong đó lại có rất nhiều báu vật, nhưng với thực lực mèo ba chân của hắn vào khơi khơi là đi bán muối liền, hắn không ngốc đến nổi đâm đầu vào đó.

“Bất quá ta có thể vào trong sơn mạch tìm linh dược, nếu may mắn ta có thể kiếm được một ít linh dược cùng ma thú để đổi lấy linh thạch.”

Đang mãi mê suy tư thì có một mùi thơm truyền xộc vào mũi hắn, theo phản xạ lập tức hắn nhìn vào phía sau nhà cười cười.

“Thơm quá! Tuyết Vân muội làm đồ ăn ngon thật!”

Trần Vũ nói vọng lại sau nhà, đứng dậy tiến vào trong biếp, nơi đó có một người con gái đang nướng thịt ma thú trên lò, trên trán đầy mô hôi, nhìn cảnh tượng đó làm hắn cảm thấy yêu nàng nhiều hơn.

“Huynh đã vào rồi à!” Tuyết Vân nhìn Trần Vũ mỉm cười nói.

“Hắc hắc ta ngồi ở ngoài trước ngửi thấy mùi thịt nướng muội làm nên liền chạy vào đây xem như thế nào!”

Trần Vũ mỉm cười nói, nhưng hai mắt vẫn không ngừng nhìn chăm chăm vào trong xuyên thịt nướng nằm trên lò.

“Được rồi vậy chúng ta ăn thôi!”

Tuyết Vân thấy Trần Vũ cứ nhìn miết vào xuyên thịt nướng, nàng liền mỉm cười, sau đó đưa cho hắn một xuyên thịt ma thú nướng, Trần Vũ cầm lấy ăn như trâu.
Sau khi ăn xong hết số thịt nướng, Trần Vũ đi ra phía trước nhà, ngồi lên chiếc ghế gỗ, một lát sau Tuyết Vân đem nước lên cho hắn, cầm lấy ly nước Trần Vũ nói:

“Một lát nữa ta sẽ vào trong Âm Phong Cốc để bắt ít Âm Phong Thú đổi lấy linh thạch, muội ở nhà cẩn thận!”

Số linh thạch lần trước hắn kiếm được đã sử dụng sắp hết rồi, cũng chẳn còn lại bao nhiêu, nếu không đi thì lấy linh thạch đâu mà tu luyện, nên hắn buộc phải đi vào sơn mạch săn bắt ma thú hay là linh dược sau đó đem về bán lại cho các cửa hàng.

“Ân! Huynh nên cẩn thận, trong đó huynh không nên tin người quá mức như lần trước.”

Tuyết Vân sợ hắn lại bị người khác gạt như lần trước nên dặn dò hắn. Lần trước hắn đi vào trong Thanh Phong Sơn, nhưng giữa đường gặp được một tên thiếu niên ăn nói rất nho nhã.

Hắn tưởng tên kia là người tốt nên kết bạn cùng bắt ma thú, nhưng không ngờ lúc về lại bị tên kia mạnh mẻ cướp bốc của hắn khiến Tuyết Vân nhớ tới tận giờ. (Con gái nhớ dai thật!)

“Muội đưa ta hai viên hạ phẩm linh thạch đi, trên người ta chỉ còn có một viên hạ phẩm linh thạch thôi nên không đủ mua một số thứ trang bị.”

Trần Vũ có thói quen sau khi bán hết số ma thú mình bắt được, thường đem số linh thạch chia lại phân nửa cho Tuyết Vân để nàng tu luyện, nếu nàng cần có thể lấy dùng khi hắn không có ở đây, nhưng hiện tại hắn chỉ còn lại một viên hạ phẩm linh thạch trong người không đủ mua một số đồ dùng để chuẩn bị.

Tuyết Vân mỉm cười nhẹ, sau đó lấy ra hai viên hạ phẩm linh thạch đưa cho hắn, Tuyết Vân bình thường thì làm giúp việc cho nhà Ngô gia, hằng tháng nàng nhận được năm viên hạ phẩm linh thạch, nhưng nàng rất ít khi mua đồ nữ trang như các nữ nhân khác, nàng muốn dùng số linh thạch mình có đưa cho Trần Vũ tu luyện.

“Được, ta đi đây, muội nhớ cẩn thận!”

“Ân!”

Tuyết Vân gật đầu mỉm cười nhìn hắn, Trần Vũ đứng dậy cước chân tiến đến trong Thanh Phong Thành mua một ít phẩm kiện sau đó mới vào trong Âm Phong Cốc, bước đi trên con đường đông nghẹt người khiến hắn hơi khó chịu.

Con đường này được xưng là Hoàng Hậu đại đạo, nghe nói từng có một nữ nhân khuynh quốc khuynh thành xuất thân ở nơi này, đã trở thành hoàng hậu của Thiên Lam Quốc, mà Tàng Trân Các chính là kiến trúc hoa lệ nhất tại nhắn tư đường phồn hoa Thanh Phong Thành.

Nghe nói toàn bộ phân các của Tàng Trân Các khắp Thiên Lam Quốc đều có phong cách như thế, hết sức cao quý cùng hoa lệ, đại biểu cho tiêu chí cao nhất của một tòa thành thị.

Theo Trần Vũ biết, ở Thanh Phong Thành có hai gia tộc kinh doanh đan dược và linh phù sinh ý, một là Tần gia, một là cửu phẩm chân vũ thế gia Ngô gia. Ngoài ra còn có địa phương kinh doanh đủ loại vật phẩm quý giá, tên là Tàng Trân Các.

Tàng Trân Các ở khắp Thiên Lam Quốc đều có phân các, tiền vốn có thể nói vô cùng hùng hậu, nghe nói truyền thuyết gia tộc đứng sau lưng là nhất phẩm chân vũ thế gia!

Số Từ: 1085

Đăng bởi: