Tử Vong Khai Đoan

Chương 10: Chuyện năm xưa




Tử Vong Khai Đoan

Quyển 5: Atlantis City!

Chương 10: Chuyện năm xưa

Dịch: Shun


StarCraft là một game kinh điển và nổi tiếng nhường nào? Đám nam giới có mặt ở đây đương nhiên là đều đã từng chơi nó, thế nên khi nghe được những gì cô bé nói, cả bọn lập tức nhớ tới game chiến thuật được mệnh danh là kinh điển nhất và cũng hoàn mỹ nhất này. Mà cũng không thể không nói rằng loài Bọ trong StarCraft quả là có những đặc điểm giống như những sinh vật mà cô bé miêu tả.

“Loài Bọ?” Cô bé khẽ nhíu rồi lại gật đầu nói: “Cũng đúng! Quả thật có thể gọi sinh mệnh kia là loài Bọ. Lúc ấy, người Ba Mắt và loài Bọ giao chiến kịch liệt tại vị trí chòm sao Nam Thập Tự. Thế nhưng càng về cuối, loài bọ không ngừng tiến hóa ra những sinh mạng thể có tính cực đoan, ví dụ như Bọ Hố Đen, Bọ Neutron, thậm chí là Bọ Mặt Trời Phát Nổ, khiến cho phòng tuyến của chúng ta liên tục bị đánh tan. Đúng lúc đó, Viện Khoa Học Tối Cao lại bất ngờ đưa ra một mệnh lệnh rất khó hiểu: Lệnh cho tất cả lực lượng ở tiền tuyến, bằng bất cứ giá nào, bất cứ chiến thuật nào, thậm chí không được phép rút lui, không được kéo dài thời gian, phải tiến hành đối công trực diện tổng lực khốc liệt nhất với loài Bọ! Mệnh lệnh này đưa ra, đã khiến cho tộc Ba Mắt lần đầu tiên trong lịch sử xuất hiện kẻ đào ngũ... Nhưng kết quả ấy mà, lại ngoài dự đoán của tất cả mọi người: Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, loài Bọ đột nhiên... Biến mất!”

“Biến mất?” Mọi người đều vừa thấy nghi ngờ, lại vừa thấy khó hiểu, chỉ có vài người trong đó là thoáng nghĩ tới một đáp án. Tuy vậy thì họ cũng không dám chắc, dù sao thì đáp án như vậy cũng thật quá khó tin.

“Đúng vậy, biến mất! Loại sinh mệnh này đã có được sự mạnh mẽ tới mức cực đoan! Ngoài thôn phệ, sinh sôi, cướp đoạt, tiến hóa ra thì nó không còn bất kỳ thứ tư duy nào khác. Không cảm xúc, không tư tưởng, không thiện cảm, không ác cảm, vứt bỏ toàn bộ phương diện tinh thần của một sinh mạng thể, dùng cái nhìn thuần túy nhất để thực hiện một mục đích duy nhất: Sinh tồn! Nó làm tất cả chỉ để nâng cao khả năng sinh tồn trong vũ trụ, vì vậy mà gặp mạnh càng mạnh. Khi nó đụng phải tộc Ba Mắt mạnh mẽ, nó càng trở nên mạnh mẽ hơn, hơn nữa, khi trận chiến càng ác liệt thì tốc độ tiến hóa của nó càng trở nên dị thường khủng bố. Có biết cái đó nói lên điều gì không? Khi một sinh mạng tiến hóa lên tới đỉnh cao cuối cùng thì nó chỉ có thể gặp phải một trong hai tình huống, một là sinh mạng này vượt qua sự bó buộc của thứ nguyên, đến được Bỉ Ngạn, hai là hoàn toàn tiêu tan, chết đi. Ngay khi sinh mạng này đạt tới đỉnh cao của sức mạnh thì cũng là lúc nó hoàn toàn tan biến!”

Cô bé nói đến đây thì mới dừng lại một chút, chờ mọi người có vẻ đã hiểu hết những gì mình vừa nói rồi mới tiếp tục: “Thế cho nên, vì ví dụ đó mà khi những hậu duệ người Ba Mắt bọn ta tới được Trái Đất, bọn ta đã căn cứ theo những gì mà các nền văn minh trước gặp phải để đưa ra một số kết luận. Đầu tiên, Nguồn Gốc Tội Lỗi đã là sinh vật mạnh mẽ đỉnh cao nhất của cả vũ trụ chúng ta, có thể coi nó ‘Thần’ không gì không làm được. Thứ hai, Nguồn Gốc Tội Lỗi vẫn là sinh mạng thể của thứ nguyên hiện tại. Thứ ba, bởi vì các thành phần cấu tạo mà Nguồn Gốc Tội Lỗi chưa hoàn chỉnh và cũng là một sinh mạng thể cực đoan. Nó gần như chắc chắn chưa đạt được tới Bỉ Ngạn.”

“Thế nên, căn cứ vào ba luận điểm đã tổng kết được này, Viên Khoa Học Tối Cao đã đưa ra kết luận: Nguồn Gốc Tội Lỗi đang lên kế hoạch bồi dưỡng cho các nền văn minh trên Trái Đất, rồi khi nền văn minh đó phát triển tới đỉnh cao huy hoàng nhất, nó sẽ nuốt chửng nền văn minh đó, từ đó đạt tới mục đích khiến bản thân nó trở thành một sinh mạng thể hoàn chỉnh và toàn mỹ, tiếp theo sẽ thoát khỏi sự trói buộc của thứ nguyên, đạt tới Bỉ Ngạn thực sự.”

Lúc Bùi Kiêu nghe đến đó thì cơ thể hắn chợt run lên, trong đầu nhớ lại cảnh tượng đã từng thấy trong trí nhớ của Odin, nhất là một màn cuối cùng trong trận chiến Ragnarok. Khi ấy, một quả cầu màu đen xuất hiện trên đỉnh của cột ánh sáng, nó nói Odin có thể gia nhập với bọn chúng để cùng nhau trở thành thần. Tình cảnh khi ấy chẳng lẽ còn không giống với sự miêu tả của cô bé kia hay sao?

Cô bé bỗng nở nụ cười rồi nói: “Thế nên, lấy suy luận này làm cơ sở, Viện Khoa Học Tối Cao đã đưa ra một kế hoạch cuối cùng. Nội dung của kế hoạch này chính là lợi dụng ý định muốn hoàn thiện bản thân của Nguồn Gốc Tội Lỗi. Nếu có thể dùng một phương pháp nào đó, khiến cho ‘ác ý’ và ‘thiện ý’ cũng như ‘trung lập’ mà Nguồn Gốc Tội Lỗi đã hấp thụ từ các nền văn minh trước đây xảy ra xung đột, mâu thuẫn, vậy thì rất có thể sẽ khiến bản thân nó bị ‘rạn nứt’, thậm chí tan rã. Tên của kế hoạch được đặt là...”

“Kế hoạch Phong Thần!”

“Mà người chỉ đạo chính của kế hoạch này, là Nhà Khoa Học Lỗi Lạc thực sự duy nhất trong lớp hậu duệ của người Ba Mắt chúng ta! Chính là ngươi đấy, anh Odin... Còn có cả cô nàng đang đứng bên cạnh ngươi nữa. Ừm, cô ta là cánh tay phải của ngươi.”

Bùi Kiêu nhìn nhìn cô bé này rồi lại đưa mắt nhìn về phía Valkyrie, sau đó mới nói tiếp với cô bé: “Thế rồi sau đó ra sao? Vì sao ngươi lại ngủ đông ở đây? Kế hoạch Phong Thần của người Ba Mắt đã thất bại sao?”

Cô bé nhìn về phía xung quanh với vẻ buồn bã, một lúc sau mới gật đầu nói: “Hẳn là đã thất bại rồi. Sau khi kế hoạch Phong Thần được quyết định thông qua, bọn ta liền thực hiện việc kết hợp gen của một loài vượn cổ với gen thúc đẩy tiến hóa mà tộc ta lưu trữ. À, gen thúc đẩy tiến hóa này được lấy từ chính loài Bọ đã tiêu tan kia đấy. Sau khi thực hiện, gen của loài vượn kia đã có sự tiến hóa bay vọt. Vì loài vượn này cũng bị á không gian ăn mòn nên bọn họ có thể dung nhập hoàn mỹ vào á không gian mà không bị bài xích như người Ba Mắt chúng ta. Tiếp theo, dùng chủng tộc mới hình thành này làm tiền đề, chúng ta chế tạo ra vài hệ thống binh khí Rune rất mạnh mẽ. Nhờ có sự trợ giúp của chủng tộc mới này, chúng ta đã thành công bắt giữ Tam Đại Quỷ Quái Ma Vương Cấp Đỉnh Cao. Cho tới lúc đó thì kế hoạch Phong Thần dường như vẫn được tiến hành hết sức thuận lợi. Nhưng chính vào lúc đó, các Nhà Khoa Học Lỗi Lạc ở lại giữ căn cứ bỗng nhiên nhận được một tin tức khẩn cấp tới từ tiền tuyến. Tin tức đó yêu cầu chúng ta lập tức phong tỏa Viện Khoa Học Tối Cao, toàn bộ nhân viên tiến vào thiết bị duy trì sự sống. Đó chính là những tin tức cuối cùng mà chúng ta nhận được... Có điều, trước khi ta đi vào ngủ đông trong thiết bị duy trì sinh mạng, ta đã cố gắng dùng chữ Rune để tìm kiếm thông tin mật của quân đội tiền tuyến. Ta nghĩ, dường như là... Anh Odin, người đã tử trận.”

“... Còn sau đó, lúc ta thức tỉnh thì những kẻ trước mắt chính là các ngươi. Thế nên đừng có hỏi ta là năm đó đã có chuyện gì xảy ra! Trừ khi tìm được Máy Chủ Trung Tâm của Viện Khoa Học Tối Cao, nếu không thì chính ta cũng chẳng thể biết chính xác được chuyện gì đã xảy ra.” Nói tới đó thì cô bé khoát tay áo, trả lời dứt khoát.

“Thì ra là thế...” Đúng lúc đó, Cung Diệp Vũ bỗng nhiên khẽ gật đầu với vẻ rất nghiêm túc. Khi mọi người xung quanh đều đổ dần ánh mắt về phía hắn, tưởng rằng hắn sắp nói điều gì vô cùng hệ trọng, không ngờ hắn bỗng nhiên lại ôm đầu tỏ vẻ rất uể oải: “Hóa ra loài người đúng là do bọn khỉ biến thành à!”
“...” Cả bọn đều cảm thấy ‘cạn lời’. Vu Nữ Trần thì là xấu hổ tới đỏ bừng cả khuôn mặt, cô nói: “Xưa nay anh ấy vẫn luôn cho rằng con người tiến hóa từ loài rồng... Thế nên không cần để ý anh ấy đâu, chỉ thuần túy là niềm tin đổ vỡ nên oán thán đấy thôi.”

“Rồng?” Cô bé ba mắt thoáng sửng sốt rồi chợt nói: “Nếu nói loài người tiến hóa từ rồng thì cũng đúng đấy. Tuy tổ tiên nguyên gốc của các người là một loài vượn cổ nhưng gen thúc đẩy các ngươi tiến hóa thì lại được lấy từ sinh mạng thể của loài Bọ kia. Mà trong ngôn ngữ của người Ba Mắt chúng ta thì rồng và bọ đều là từ để chỉ cùng một dạng sinh mạng thể. Thế nên nói loài người có gen của rồng cũng là chính xác.”

“Ă... C?” Cả bọn lại lần nữa kinh ngạc. Lần này thì vì quá mức kinh ngạc mà không biết đã phát ra cái dạng âm thanh gì.

Lúc này, Valkyrie bỗng đột ngột nói: “Nãy giờ ngươi vẫn luôn nhắc tới chữ Rune, nói rằng chính nhờ nó mà Odin đã trở thành Nhà Khoa Học Lỗi Lạc thực sự duy nhất trong lớp hậu duệ của người Ba Mắt. Vậy thực ra thì cái chữ Rune này là dạng kỹ thuật thế nào?”

Cô bé ba mắt cười hắc hắc rồi nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi có thể nín nhịn được suốt chứ, thế mà vẫn phải hỏi à? Mà câu hỏi này rất hay, chữ Rune... Đó là những ký hiệu ở trạng thái lượng tử mà anh Odin sáng tạo ra. Nếu nói một cách chính xác thì đó hẳn là dùng phương thức tổ hợp những hình khối, chữ viết và cả các ký hiệu để biểu diễn các trạng thái lượng tử của vũ trụ. A, nói đơn giản một chút thì chính là dùng số liệu thuần túy để tạo ra hiệu quả của máy móc. Đây chính là một phát minh vượt thời đại, hầu như có thể sánh được với sự phát hiện ra á không gian của một Nhà Khoa Học Lỗi Lạc thời kì xa xưa.” Cô bé càng nói càng hưng phấn, đồng thời cũng vui tươi hớn hở nhìn về phía Bùi Kiêu, như thể vinh dự của Odin cũng chính là vinh dự của cô vậy.

Thế nhưng mọi người xung quanh thì lại không hiểu cho lắm. Thế nào là tổ hợp số liệu thuần túy để tạo thành hiệu quả như máy móc? Chẳng lẽ cứ viết ra mấy số 4, 5, 6 gì đó, hay là A, B, C gì đó thì có thể tạo ra lửa, sinh ra điện?

Cô bé thấy cái vẻ mặt khó hiểu của mọi người thì chỉ đành cố hít sâu mấy hơi, miệng khẽ lẩm bẩm mấy tiếng lũ khỉ, sinh vật nguyên thủy gì đó. Sau đó mới vươn tay ra, nhẹ nhàng vung vẽ trong không khí mấy cái. Cũng không biết cô làm thế nào mà theo động tác của cô, trong không khí dần dần ngưng tụ ra một cái kí hiệu kì dị. Kí hiệu này giống như chữ viết, lại giống tranh vẽ, lại giống sinh vật, lập lòe phát sáng trong không gian. Khi kí hiệu này hoàn thành, chỉ thấy cô bé quát khẽ một tiếng rồi kí hiệu kia lập tức bùng cháy dữ dội, hóa thành một quả cầu lửa màu cam sậm lớn cỡ quả bóng rổ. Có điều nó chỉ cháy khoảng một, hai giây rồi liền tắt ngấm, tan biến vào hư vô không chút dấu vết, như thể một màn vừa rồi chỉ là ảo giác vậy.

“Không! Không phải là ảo giác!” Cung Diệp Vũ nhíu mày, hắn nói rất nghiêm túc: “Ngọn lửa vừa rồi có sức công phá rất lớn. Hơn nữa... Hơn nữa ngọn lửa đó dường như cũng có thể gây ra sát thương cho linh hồn thể!”

Cô bé liền tươi cười đắc ý: “Đó là chuyện đương nhiên! Thứ kí hiệu phù văn Rune này có thể thu lấy năng lượng từ á không gian nên mới có được sức mạnh như thế. Cũng chính nhờ anh Odin sáng tạo ra chữ Rune mà những hậu duệ tộc Ba Mắt bọn ta mới có niềm tin để dám đối mặt với Nguồn Gốc Tội Lỗi đấy rồi. Nhờ có sự hữu ích, thiết thực của chữ Rune mà những hệ thống vốn đã biến mất từ lâu của tộc Ba Mắt là Tiên Tri và Thuật Sĩ mới lại một lần nữa xuất hiện. Tuy trong thời gian ngắn còn chưa thể xuất hiện Thuật Sĩ Vĩ Đại hay Nhà Tiên Tri Lớn, nhưng đã có lượng lớn những vị Thuật Sĩ và Nhà Tiên Tri xuất hiện. Hơn nữa còn có đám tôi tớ loài người các ngươi tham gia, tất cả đã khiến cho thực lực của bọn ta được đề cao không chỉ trăm lần. Hết thảy những điều này đều là công lao của chữ Rune và cũng từ đó mà anh Odin được xưng tụng là chúa cứu thế của người Ba Mắt.”

(Chữ Rune sao?)

Lúc cô bé kia ‘vẽ’ ra không khí kí hiệu Rune kia, Bùi Kiêu chỉ cảm thấy tim mình bỗng rung lên rộn rã. Bởi vì hắn thật sự rất quen thuộc với loại kí hiệu này! Tuy rằng hình dạng có khác, nhưng cái thứ kí hiệu vừa giống chữ viết, vừa giống tranh vẽ, lại giống cả sinh vật này thật sự rất giống! Không sai, đó chính là cái ký hiệu phù văn lôi điện trong cơ thể của hắn! Chỉ khác là ký hiệu phù văn trong cơ thể hắn càng phức tạp và hoàn mỹ hơn, nhưng cả hai rõ ràng đều thuộc cùng một loại... Mà không chỉ là ký hiệu lôi điện trong cơ thể hắn, thậm chí ngay cả trong các Thiên Sinh Vũ Khí cũng có những kí hiệu phù văn như vậy!

Trong chuyện này chắc hẳn còn rất nhiều điều huyền bí, chỉ có điều là giờ Bùi Kiêu cũng chưa thể phân tích tường tận ra được. Hắn chỉ đành để tin tức này qua một bên, đợi đến khi rảnh rỗi sẽ thảo luận cùng những người còn lại một phen.

Lúc này, tiếng nói của cô bé lại tiếp tục vang lên: “Chính nhờ vào ký hiệu phù văn Rune, cùng với sự trợ giúp của những kẻ tôi tớ loài người, chúng ta đã thừa dịp Nguồn Gốc Tội Lỗi chưa hoàn toàn tỉnh lại, xâm nhập vào á không gian... Chỉ tiếc rằng đến cuối cùng, vẫn là ‘sắp thành lại bại’. Ôi! Vậy ra người Ba Mắt bọn ta xem như đã hoàn toàn diệt chủng rồi!” Cô bé nói xong, nước mắt lại lã chã tuôn rơi.

Valkyrie chỉ thoáng trầm ngâm trong chốc lát, sau đó cô điềm nhiên như không liếc nhìn Bùi Kiêu một cái, sau đó mới nói: “Nói một cách khác, tất cả những tin tức bí mật đều lưu trữ trong Máy Chủ Trung Tâm ư? Muốn lấy được những tin tức này, vậy nhất định phải công phá Đảo Phục Sinh... Này, ngươi biết cách để rời khỏi ảo giới này đúng không?”

Cô bé ba mắt đầu tiên là gật đầu, rồi bỗng như nhớ ra gì, lại giận giữ kêu lên: “Không được gọi ta là ‘này’! Ta tên là Albert Schnau, các ngươi có thể gọi ta là Nhà Khoa Học Lỗi Lạc Schnau, hoặc là chủ nhân Schnau cũng được. Riêng anh Odin có thể gọi ta là Schnau cũng được.”

“Như vậy...” Valkyrie dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Schnau, dẫn chúng ta rời khỏi ảo giới này đi.”

“Ta nói rồi! Không được phép gọi thẳng tên ta...” Schnau khẽ lẩm bẩm. Tuy vậy thì rõ là cô bé vẫn rất sợ Valkyrie, thế nên vừa nói chuyện, hai tay cũng liên tục thao tác trên màn hình ánh sáng. Cô nói: “Trước mắt thì căn cứ đang ở trong trạng thái không gian thứ cấp – cũng chính là trạng thái không gian mà các ngươi gọi là ảo giới. Phần lớn lối thoát hiểm khẩn cấp đều không thể dùng được vì chúng đều dẫn thẳng vào trong á không gian, những lối ra vào không thông với á không gian thì lại bị một trường năng lượng lớn bịt cứng lại. Nếu như vậy... Thì chỉ còn ba lối ra vào bí mật là có thể dùng được.”

Có thể đi ra ngoài rồi! Cuối cùng đã có thể rời khỏi cái ảo giới đã vây hãm cả bọn hơn một năm nay rồi!