Phế Vật Tiểu Thư: Yêu Nghiệt Vạn Nhất Đừng Chọc Vào

Chương 2: Đản Y hiện thân


"Tao còn gì để hối hận đâu, vốn dĩ không còn đường thoát, chết cũng là phải! Giờ sức mạnh cũng không thể sử dụng, thành ra bất lực rồi!" Vũ Tinh mặt vẫn tươi cười nói.

"Vậy tao nên đẩy mày hay là mày tự mình nhảy xuống đây?" Vũ Điệp khoanh tay trước mặt chờ đợi câu nói của Vũ Tinh.

"Mày đẩy tao, vậy chết nhục rồi!" Vũ Tinh nói xong ngửa người ra đằng sau về phía vách núi mà rơi.

Vũ Tinh vừa ngã xong, cha mẹ nàng đã chạy tới nơi để ngăn lại. "Vũ Tinh!"

"Sao hai người lại tới đây? Con đây mà!" Vũ Điệp thấy cha mẹ nuôi của chạy tới hô mà đóng vai Vũ Tinh.

"Vũ Điệp, không ngờ mày còn dám giả dạng Vũ Tinh! Ăn Hóa Dung đan tưởng tao không nhận ra mày à?" Vũ phu nhân thấy Vũ Điệp chính là giả thành Vũ Tinh, vì nàng có thể nhìn thấy sức mạnh bên trong, vô cùng ít ỏi.

"Nó là Vũ Điệp sao?" Vũ Hàn bên cạnh quay sang hỏi lại vợ mình rồi nhìn về phía Vũ Điệp với ánh mắt hận thù.

"Đúng vậy, chỉ số sức mạnh bên trong nó không thể nào là Vũ Tinh!" Vũ phu nhân hét ầm ĩ lên, quát Vũ Điệp: "Sao mày lại có thể làm vậy? Mày là em gái nó mà sao lại như vậy hả?"

"Hai người tưởng tôi không biết hay sao? Hai người giết chết cha mẹ tôi rồi mang tôi về nuôi để hối lỗi!" Vũ Điệp lên cơn tức giận, nước mắt từ lúc nào mà ứa ra khi nghĩ về cha mẹ mình.

"Không...!" Vũ Hàn nghe thấy vậy nghẹn họng.

"Chị ta nuốt Y giới chỉ, phẩm đồ gia truyền Vũ tộc." Vũ Điệp nói thêm về chuyện Vũ Tinh.

"Vì tao cho phép Vũ Tinh, Vũ Tinh là người nhận chức vị nắm quyền trong tộc. Vũ Tinh có thể tái tạo lại Y giới chỉ nhưng giờ mày khiến chị mày phải chết, vậy thì mày không phải là người nhận chức vị này, mà là dòng ruột được nhận kế thừa." Vũ Hàn quát lên, Vũ Tinh mất rồi, vậy thì bọn họ phải truyền lại sức mạnh cho con trai mình kế thừa. Nhưng như thế khiến tính mạng đứng ngay bên bờ vực địa ngục, Vũ Phong sẽ tái tạo lại Y giới chỉ mới mà không được nuốt.

Trong khi đó, Vũ Tinh vẫn rơi xuống đáy vực, nhìn về phía bầu trời đêm đầy sao trên kia mà nghĩ: "Mình cuối cùng cũng được trải nghiệm cảm giác khi chết rồi. Ha ha! Vui thật đấy!"
"Ngươi không thể chết được!" Một giọng nói kì lạ phát ra khiến cho Vũ Tinh giật mình nhận ra.

"Ngươi là ai? Sao ta không thể chết?" Vũ Tinh liền hỏi, không có cảm giác sợ sệt là mấy về tiếng nói kì lạ này.

"Nơi này là cánh cửa tới thế giới khác, linh hồn chuyển vào thân thể khác. Vì chỉ có cơ hội một lần, nên ngươi mạng lớn lắm." Giọng nói ấy tiếp tục phát ra. Đây là vách núi Giảng Miên, với truyền thuyết kì lạ, không ngờ lại có thật.

"Vậy thân thể của ta sẽ ở đâu?" Vũ Tinh nghe thấy, chỉ có chuyển tải linh hồn nhưng không nghe thấy thân thể này sẽ đi về đâu.

"Thân thể này ta sẽ giữ bảo quản, khi linh hồn chuyển thể, ta sẽ ở bên trong ngươi giúp đỡ." Tiếng nói này xuất hiện trước mắt nàng, đó là Y giới chỉ, với hình dạng viên đá hình giống quả trứng phát quang màu bạc trắng.

"Ngươi là Y giới chỉ?" Vũ Tinh vẫn cảm nhận được linh khí trong Y giới chỉ.

"Thế nào? Thấy ta đẹp không? Ha ha!" Y giới chỉ liền nói, hỏi xem thân thể này đẹp không, rồi cười hớ hớ.

"Đản Y, tự luyến cũng phải vừa thôi!" Vũ Tinh thấy vậy cười cười, liền đặt cho cái tên.

"Đản Y là có ý gì? Ta không có giống quả trứng! Ta là Y giới chỉ đấy!" Đản Y tỏ ra hậm hực, thấy cái tên được đặt quá tùy tiện rồi.

"Y giới chỉ đọc dài dòng lắm, ngươi lại giống quả trứng, Đản Y là đúng rồi!" Vũ Tinh thấy vậy liền nói lại, tên Đản Y cũng rất dễ thương.

"Hừ! Không chấp người đáng ghét như ngươi!" Đản Y dỗi, quay sang chỗ khác không thèm nhìn lại Vũ Tinh đang cười cười, trộm trộm.


Đăng bởi: