Phế Vật Tiểu Thư: Yêu Nghiệt Vạn Nhất Đừng Chọc Vào

Chương 9: Lão gia Vũ tộc


Noãn Cơ nghe vậy liền nhìn lại nàng. Khuôn mặt Vũ Tinh đã có sắc hồng, không còn trắng bệch như người sắp chết nữa. Trên người nàng vừa đẩy liền cảm thấy Vũ Tinh đã nặng hơn trước.

Sau khi đánh giá lại nàng, Noãn Cơ liền gật đầu, Vũ Tinh thấy vậy liền ngơ ngác, dấu hỏi chấm to đùng trên đầu.

"Bây giờ mình đi thôi, để Noãn Cơ đưa người đi!" Noãn Cơ nói xong liền dìu Vũ Tinh đến chỗ lão gia Vũ tộc.

Trên đường đến viện, Vũ Tinh không ngại mà ngắm nghía một chút. Phủ Tướng quân cũng phải gọi là lớn, trang trọng. Viện nào cũng đều rất đẹp, cây cỏ mọc cũng nhiều, xanh tươi tốt. Các nha hoàn ở đây cũng giữ được phép tắc.

Biết Vũ Tinh nàng là phế vật không thể tu luyện đi qua, dù vậy nhưng vẫn kính cẩn mà chào hỏi. Khác với kiếp trước của nàng, Vũ Tinh luôn bị đối xử giả tạo vô cùng, khiến cho nàng cảm thấy muốn nôn ọe.

Tới viện của lão gia Vũ tộc, hắn danh là Vũ Khắc, tướng quân được triều đình vô cùng coi trọng. Viện của Vũ Khắc có vẻ như là đặc biệt hơn các viện khác.

"Nhị tiểu thư, tới rồi!" Noãn Cơ đến phủ liền báo cho Vũ Tinh biết.

"Ngươi vào báo với người trong viện là ta đã đến đi!" Vũ Tinh biết phép tắc ở đây, liền giục bảo Noãn Cơ vào báo cho ngươi bên trong và Vũ Khắc.

Noãn Cơ nghe vậy, liền đưa Vũ Tinh vào và bảo với nha hoàn bên trong. Nha hoàn đó lập tức đi đến vào trong gọi Vũ Khắc.

Một lúc sau, nha hoàn đó lại trở ra, bảo là đi vào đi. Noãn Cơ nghe vậy, trực tiếp đưa nàng vào bên trong.

Vũ Tinh thấy bên trong, bao gồm có cả Đại thiếu gia, Trần Quý phi và Tam tiểu thư. Vũ Tinh nàng không nghĩ tới: Vũ Khắc là người nhất kiến chung tình với mẫu thân nàng, dù triều đình có giục lấy thêm Quý phi nhưng cũng chỉ có một người thôi.

"Vũ Tinh bái kiến phụ thân, bái kiến Trần Quý phi nương nương." Vũ Tinh lễ phép chào hai người, nhún người xuống nói.

"Tam tiểu muội, đã lâu không gặp." Vũ Tinh mới nhớ ra, đứng thẳng lên, chỉ cúi đầu xuống hơi thấp nói rồi ngẩng mặt lên.
Vũ Điệp nghe thấy vậy, trong nội tâm liền phẫn nộ: Nàng ta lúc nào cũng cúi xuống e dè sợ sệt nàng, nay lại cao cao tại thượng chào nàng như thế?

Còn Trần Phỉ Lộ thấy nàng đã khỏe lại: Thuốc lúc nào cũng có tác dụng, sao giờ nàng ta lại có thế bước ra khỏi viện chứ? Thuốc có vấn đề sao?

"Tinh nhi đấy à, ngồi xuống đi con!" Vũ Khắc thấy Vũ Tinh đến, liền gọi nàng tới đây ngồi.

"Tinh muội, muội khỏe lại rồi sao? Đi từ đấy đến đây có mệt gì không?" Vũ Lộc là nam trưởng Vũ tộc, nam nhi của Vũ phu nhân. Vì Vũ Tinh là muội muội ruột nên rất quan tâm tới nàng.

"Muội đã ổn hơn rồi! Ca ca đừng lo!" Vũ Tinh biết tính của vị ca ca này, liền mỉm cười nói và ngồi xuống bên cạnh Vũ Khắc.

"Nhị tỉ, ngươi đi ra chơi ở hoa viên với ta!" Vũ Điệp đi tới bên cạnh Vũ Tinh, ôm tay lay lay nàng.

"Vũ Tinh, ta cũng đi cùng với ngươi! Đều là nữ nhân, chúng ta cùng đi ra ngoài!" Trần Phỉ Lộ biết ý định nữ nhi của mình, liền rủ thêm vào.

"Được rồi, con đi cùng với hai người!" Vũ Tinh liền thuận theo ý của hai người, tất cả chỉ có một ý đinh trong đầu: Cần giải quyết con tiện nhân này!

"Được rồi!" Vũ Khắc thấy tình cảm của ba người đoàn kết, liền đồng ý.

Vũ Tinh lại đi ra chỗ của Vũ Khắc, thì thầm vào tai khiến hắn gật đầu. Nói xong liền đi ra chỗ của hai người kia.

Vũ Điệp và Trần Phỉ Lộ thấy nàng ra chỗ Vũ Khắc thì thầm cái gì đó nhưng không có bận tâm mấy về chuyện này nên làm ngơ.


Đăng bởi: