Phế Vật Tiểu Thư: Yêu Nghiệt Vạn Nhất Đừng Chọc Vào

Chương 36: Mua đồ gặp chuyện lạ


Thật xấu hổ quá!

Vũ Tinh liền gõ đầu.

Vẫn là không nên nhớ tới nữa thôi.

Vũ Tinh nàng tiếp tục vào một hàng lụa.

Lụa ở đây cao cấp nhất Uy Quốc được sự tín trọng của triều đình rất cao.

Chủ hàng thấy khách vào là một cô nương mặc y phục cũng bình thường thì lập tức nhăn mặt.

"Này cô nương, đây không phải là nơi có thể ra vào thoải mái đâu."

Giọng khinh thường của bà ta khiến Noãn Cơ điên lên.

"Đây là khách hàng muốn mua đồ thì có gì là sao?"

"Đây chỉ là Cẩm Lụa dành cho khách quý, các ngươi có nhiều tiền mới được đi vào."

Vũ Tinh mặc kệ hai người họ cãi nhau vào xem lụa.

Công nhận cũng đẹp thật, không khác gì lụa mình mặc là mấy.

"Này nhá! Ngươi có biết vị cô nương kia là ai không?"

"Ta chính là không biết đấy, là ai quan trọng đến vậy?"

Noãn Cơ liền lôi ra trong túi mình thẻ bài Đại Tướng quân với thẻ tiền tệ của ngân hàng triều đình.

"Không... Không thể nào..."

"Đây chính là nữ nhi duy nhất của Đại Tướng quân Vũ Khắc - Nhị Tiểu thư Vũ Tinh!"

Hể?

Ai nhắc tên ta?

Bà ta liền nhanh chóng quay sang Vũ Tinh đang ngắm đồ mà quỳ xuống đập đầu xuống đất.

"Tiểu nhân có mắt như mù, Nhị Tiểu thư xin tha mạng!"

Vũ Tinh liền quay ra nhìn bà ta bằng ánh mắt sát khí.

Bổn cô nương đang xem đồ, không ai được làm phiền.

"Mau cút!"
Vũ Tinh hằn giọng lớn quát.

Sau khi làm náo loạn ở Cẩm Lụa, cuối cùng cũng mua về một bộ lụa màu đen tuyền bộ mỏng bộ dày.

Dĩ nhiên là không cần phải trả tiền gì.

Chạy qua bên Kim Hoàn, đây toàn loại đồ trang sức quý.

Vũ Tinh chính là mua đôi trân châu, về làm bảo tàng giữ gìn cẩn thận.

"Tiểu thư, người nên mua chiếc vòng cổ này."

Noãn Cơ quay sang chỉ vào chiếc vòng cổ tinh xảo vô cùng đẹp. Đó là viên ngọc xanh nhàn nhạt thanh lịch được đính trên dây óng ánh.

"Khá đẹp! Được rồi, Noãn Cơ mua đi."

Vũ Tinh gật gù, dĩ nhiên không bằng thiết kế của cô. Một nhà thiết kế trang sức của hãng dhxn nổi tiếng thế giới thì không thể nào không đánh giá.

Tuy món đồ này đối với mắt người nhìn có vẻ đẹp và quý hiếm, nhưng đối với cô nó chỉ là một thứ gì đó vừa được nâng cấp thêm một tí.

"Bà chủ, cho tôi chiếc vòng cổ này."

Noãn Cơ đồng thanh với một tiếng nói của một nữ nhân khác.

Noãn Cơ quay ra nhìn, cô nương này nhỏ tuổi hơn mình mà giọng kiêu ngạo vô cùng.

"Tôi nhìn thấy cái này trước, là của chủ nhân tôi."



Cả không khí trầm lặng nhìn nhau, Vũ Tinh liền nhàn nhạt nói "Thôi Noãn Cơ, chiếc vòng không quá đặc biệt, không tranh chấp nữa. Thanh toán đôi trân châu đi." Dù sao nó cũng chỉ là đồ vật không quý hiếm gì, nàng không quan tâm.

Vũ Tinh liền liếc sang bên vị cô nương kia rốt cuộc là vị nào?

Đó là một cô nương xinh đẹp, thanh tú và trông rất hiền trong bộ y phục đơn giản hai màu xanh trắng nhưng vẫn tôn lên vẻ quý phái của phụ nữ.

"Cô nương, hẹn khi gặp lại."

Vũ Tinh đi qua liền nói với vẻ hứng thú của sắc nữ, nàng mê thứ đẹp, như cô nương xinh đẹp này.

"Sắp được gặp lại rồi."

Cô nương đó nói lại, thần bí khiến cho Vũ Tinh có hơi vui vẻ.


Đăng bởi: