Tối Cường Tu Tiên Hệ Thống

Chương 2: Đệ Nhất Khách Điếm


Hắn quyết định hành của mình tại Thánh Quốc, nơi này có nhiều điều kiện để hắn phát triển.

Thiên Huyền thế giới tồn tại nhiều vương quốc. Trong đó 5 vương quốc lớn mạnh nhất. Thủy Hỏa Thổ Kim Thánh Quốc.

Thánh tông, thế lực tông môn lớn nhất được đặt ở đây.

Thánh tông chính là biểu tượng quyền lực ở nơi này, mỗi năm đều tuyển chọn hàng nghìn đệ tử thiên tài khắp mọi nơi miễn tu vi đạt đến Luyện Khí cảnh và tuổi tác dưới hai mươi.

Tu vi trước đó của hắn một năm đã đến Luyện Khí cảnh tầng hai, còn tuổi tác? Hắn bất quá năm nay chỉ mười bảy mà thôi.

Hắn muốn bái nhập Thánh Tông, tăng tu vi nhanh hết sức có thể.

Sau hơn một tháng thời gian, hắn đã đặt chân đến Thánh Quốc. Trước đó hắn dùng một số lượng lớn thần tinh để hối đoái Linh Thạch.

Thuận lợi đến nơi hắn cần đến, việc tiếp theo hắn cần tìm một nơi để dùng chân.

Hắn rốt cuộc dừng chân ở một khách điếm.

Trong tiệm liền có một người ra đón, đầy mặt dáng tươi cười: “Mấy vị khách quan bên trong mời!”

Dương Phù Vân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái gã sai vặt bộ dáng cách ăn mặc gia hỏa chính xông nhóm người mình cúi đầu khom lưng, trên bờ vai còn đắp một đầu vải trắng, thoạt nhìn cùng hắn trước kia bái kiến khách sạn tiểu nhị hoàn toàn không có gì khác nhau.

Tâm thần không khỏi một hồi hoảng hốt...

Vô ý thức hắn phát giác được, điều tra đối phương tu vi, kết quả lại làm cho hắn ngạc nhiên đến cực điểm, chính mình lại hoàn toàn nhìn không ra cái này điếm tiểu nhị đến cùng là dạng gì thực lực, thằng này cúi đầu khom lưng đầy mặt dáng tươi cười, cả người nhưng thật giống như căn bản không tồn tại, lộ ra cổ quái đến cực điểm.

Hắn thoạt nhìn thật không đơn giản.

"Hệ thống, hắn là tu vi dạng gì?"

Dương Phù Vân rốt cuộc mở miệng dò hỏi hệ thống.

"Keng! Người trước mắt kí chủ có tu vi Hư Kiếp cảnh tầng một"

Dương Phù Vân cảm giác khách điếm này thoạt nhìn không đơn giản như vẻ bề ngoài.

"Vậy những người khác thế nào?"

"Keng! Đều là Hư Kiếp cảnh!"

Hắn ngẫm nghĩ lại, đối với thực lực siêu việt hơn hắn, việc rời đi là không có khả năng. Hắn bước vào trong khách sạn.

Từ bên ngoài xem, cái này khách sạn không có gì kỳ lạ quý hiếm, một tòa tường đỏ thanh nhà ngói mà thôi, nhưng tiến vào bên trong mới phát hiện cái này trong khách sạn đúng là có một tiểu không gian.

Toàn bộ khách sạn đại đường đúng là diện tích không nhỏ, xếp đặt hai mươi mấy bàn lớn, không chỉ như thế, còn có bảy tầng.

Trong hành lang, huyên náo một mảnh, hơn hai mươi bàn lớn mấy có lẽ đã ngồi đầy, ăn uống linh đình gian, nâng ly cạn chén, cái kia một bàn bàn khách nhân cách ăn mặc khác nhau, có thoạt nhìn rõ ràng cho thấy xuất thân từ cùng một cái tông môn , bởi vì mặc phục thị cực kỳ tương tự, có nhưng lại bất đồng, bất quá rõ ràng đều là một đám người.

Vào cửa địa phương có một quầy hàng, quầy hàng về sau, một cái phòng thu chi bộ dáng trung niên chính sờ chút một cái Kim Toán Bàn, đánh chính là đùng đùng tiếng nổ, trong hành lang, chạy đường gã sai vặt lui tới, một bàn bàn tinh xảo thức ăn bưng lên, hương khí tung bay.

Dương Phù Vân sau khi vào cửa, cái kia phòng thu chi ngẩng đầu nhìn liếc liền không có lại để ý tới, tiếp tục sờ chút trước mặt bàn tính.

Dẫn đường gã sai vặt ân cần địa đem Dương Phù Vân tới một trương bàn trống trước, cầm lấy trên bờ vai vải trắng một bên lau sạch lấy cái bàn vừa nói: “Vị khách quan này ăn chút gì đó?”

"Tùy tiện một vài món là được"

“Ngài chờ một lát, lập tức sẽ tới.” Gã sai vặt nói một tiếng, quay người bề bộn đi.

“Cái này thật đúng là khách sạn?”

Một người tu vi Hư Kiếp cảnh đi làm tiểu nhị? Theo hắn biết được trước đó, một vị Hư Kiếp cảnh tùy tiện có thể làm một tông trưởng lão nào đó.

Trong hành lang y nguyên náo nhiệt, Dương Phù Vân thờ ơ lạnh nhạt phía dưới, ngược lại phát giác rất nhiều khí tức cường đại. So với đều cường hơn không ít, có một số đều đồng dạng tu vi với những tên tiểu nhị.
Đợi bất quá nửa thời gian uống cạn chung trà, cái kia gã sai vặt liền đưa đồ ăn lên đây,một bàn tinh xảo ăn sáng, một chậu súp, hai bầu rượu nước.

Cái kia ăn sáng cũng không biết là cái gì tài liệu, nhưng thoạt nhìn nhưng lại làm cho người vô cùng có muốn ăn, hơn nữa xông vào mũi hương khí

“Đồ ăn đủ, mời ngài chậm dùng!” Gã sai vặt nói một tiếng, liền muốn lui ra.

"Tu vi cao như cao như vị huynh đệ đây lại ở đây làm một chân sai vặt sao?" Hắn nhịn không được rốt cuộc hỏi

Nếu người ở đây biết được gã sai vặt Hư Kiếp cảnh không biết biểu cảm sẽ như thế nào!

Gã sai vặt quay lại, một vòng dò xét Dương Phù Vân, gã sai vặt nói: "Vị khách nhân này, ngài có thể xem thấu được ta sao?"

"Điểm tài mọn mà thôi!" Dương Phù Vân cười cười

"Ta là Bạch Tú Tài, không biết vị khách nhân này xưng hô thế nào?" Gã sai vặt ôm quyền trên mặt mang theo nụ cười.

"Tại hạ Phù Vân" Dương Phù Vân cũng ôm quyền đáp lễ.

"Vậy Phù Vân huynh đệ, không giấu gì huynh đệ, nơi này là đệ nhất khách điếm, tu vi của ta miễn cưỡng chỉ có thế làm chân sai vặt thôi" Gã sai vặt nói ra làm cho Phù Vân hắn càng thêm giật mình, Hư Kiếp cảnh miễn cương làm sai vặt. Khách điếm này rốt cuộc là thuộc dạng thế lực gì.

"Quý khách chậm rãi dùng bữa!" Gã sai vặt cười cười muốn rời đi

"Có hay không có thể mua điểm tin tức?"

Gã sai vặt quay người, cười cười trả lời: "Tất nhiên có thể, đệ nhất khách điếm có thể mua bán tin tức, vậy khách quan muốn mua tin tức gì?"

"Ta muốn tìm hiểu tin tức về Thánh Tông? Được chứ?"

"Có thể, có thể. Chủ nhân đệ nhất khách điếm quan hệ hết sức mật thiết với Thánh Tông đấy, đó là lí do từ trước đến giờ không ai dám đắc tội với đệ nhất khách điếm. Vậy vị khách nhân muốn tin tức gì?"

Nghe gã sai vặt nói hắn sững sốt hơn. Chủ nhân khách điếm lại quan hệ mật thiết với Thánh Tông? Chủ nhân nơi này chắc chắn là một nhân vật khủng bố tồn tại.

"Thời gian tuyển chọn đệ tử sẽ diễn ra thời gian nào? Ta muốn biết thật cụ thể!"

"100 Hạ Phẩm linh thạch!" Gã sai vặt báo ra giá

Phù Vân lấy 100 Hạ Phẩm linh thạch ra đưa cho hắn.

Nhận được linh thạch xong, gã sai vặt cười cười nói: "Thời gian tuyện chọn đệ tử của Thánh Tông còn kém nửa năm, muốn thông qua khảo hạch cần phải tiến vào bí cảnh thể hiện chính mình, tuyển chọn một nghìn người hoàn thành đầu tiên, hoàn thành càng sớm sẽ thuận lợi tiến vào nội môn đệ tử. Vị khách quan này muốn tiến vào Thánh Tông?"

"Vâng! Ta muốn tiến vào Thánh Tông!"

Gã sai vặt một phen dò xét Phù Vân mở miệng nói: "Vị khách quan này tu vi không sai, dám hỏi khách quan năm nay đã bao nhiêu"

Phù Vân cười cười: "Ta năm nay vừa đến mười bảy!"

"Mười bảy tuổi, Luyện Khí cảnh tầng hai, ngài xem ra cũng là một thiên tài đấy. Ta có thể đưa vị khách quan một cơ duyên, quý khách có muốn hay không tiếp nhận? Chỉ mười nghìn Hạ Phẩm linh thạch"

"Thành giao!" Hắn sảng khoái đáp, liền sau đó đem ra mười nghìn Hạ Phẩm linh thạch

"Thú thật, vị khảo sát sát hạch lần này là gia gia của ta, ta có thể cho khách quan biết trước tin tức cuộc khảo hạch" Nói xong hắn lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Phù Vân.

"Đa tạ!"

"Vậy vị khách quan chậm rãi dò xét, ta lui trước" Nói xong gã sai vặt rời đi.

Hắn dò xét tin tức bên trong ngọc giản, đơn giản hắn biết được nhiều loại thông qua bí cảnh một cách nhanh chóng, hay nhiều cơ duyên nằm tại bên trong bí cảnh.

Chậm rãi dùng xong bữa ăn của mình, đặt một gian phòng sau đó trực tiếp đi về phía gian phòng của mình nghỉ ngơi




Đăng bởi: