Hoa Hồng Tím

Chương: Hoa Hồng Tím Chap 2 - Vô Tình Gặp Lại


HOA HỒNG TÍM
Tác giả: LKTNN
----------
Tiếng chuông reo bắt đầu tiết học đầu tuần, ở bàn cuối lớp có một cô gái đang nằm ngủ, để lộ khuôn mặt của cô. Làn da trắng mịn tựa như làn da của em bé, chiếc mũi cao nhỏ nhỏ xinh xinh, môi hình trái tim, một khuôn mặt hoàn hảo không tì vết tựa như thiên thần nhỏ. Một bàn tay đập vào vai cô, khiến cho cô phải nhíu mày.
" Này, Mộc Tử Hạ mày lại thức khuya cày truyện nữa hả !! Thầy giáo vô lớp rồi mau đứng dậy ". Cô gái kéo cô đứng lên không ai khác là bạn thân của Mộc Tử Hạ- Mộ Chỉ Dung.
Mộc Tử Hạ đứng dậy tinh thần vẫn mơ màng, đêm qua cô thức tới 2 giờ sáng chỉ vì cày truyện. Đây là tuần thứ 2 kể từ khi bắt đầu năm học lớp 12 là năm học cuối cấp của cô.
Mộ Chỉ Dung nhìn cô bạn bên cạnh chỉ biết lắc đầu, 3 năm qua cô ấy vẫn không thay đổi gì.
Tiếng thầy giáo vang lên kéo tâm tình của Mộ Chỉ Dung lại " Cả lớp ngồi xuống, hôm nay chúng ta có 5 bạn học sinh nam mới chuyển đến. Các em vào lớp đi ".
Khi 5 cậu thanh niên bước vào lớp, cả lớp đột nhiên im lặng. Im lặng bởi vì vẻ đẹp của các cậu nam sinh quá mỹ mạo tựa như các hoàng tử đến từ phương xa. 5 người mang 5 phong cách khác nhau, tạo nên một bức tranh hoàn mĩ.
Tiếng nói thầy giáo vang lên phá đi không gian im lặng này: " Được rồi, các em giới thiệu bản thân mình đi rồi về chỗ ngồi, chúng ta còn phải bắt đầu tiết học mới".
Cậu nam sinh đứng ở giữa năng động tự giới thiệu bản thân mình trước " Xin chào mọi người, mình tên là Lục Văn Khải, nhờ các bạn giúp đỡ tụi mình nhé ". Không đợi 4 người kia giới thiệu, Lục Văn Khải lên tiếng giới thiệu thay họ: " Bạn nam đầu tiên tên là Tô Diễm, là người cực kì thích nghiên cứu cây cỏ hoa lá mắc bệnh suy tưởng hơi bị cao, còn bạn nam thứ 2 là Hứa Đình Văn là người thích luyện võ khác với tên cậu ấy-môn Văn cậu ấy phải nói là nhìn gần trông hẹp, còn bạn thứ 3 là Ngô Trấn Khiêm là người rất lạnh lùng như quỷ nha môn ".Nói tới đây, bỗng nhiên không khí trầm xuống khiến mọi người đều sởn da gà, khuôn mặt của Ngô Trấn Khiêm trở nên lạnh lùng hơn sát khí đằng đằng như ăn tươi nuốt sống Lục Văn Khải khiến Văn Khải lạnh cả sống lưng.
Lục Văn Khải nhanh chóng chuyển chủ đề: " ai da, còn bạn cuối cùng là Vũ Mai Châu tính tình cậu ấy vẫn còn con nít, ham chơi lắm mong mọi người thông cảm và giúp đỡ tụi mình nhé".
Ngô Đình Khiêm: " Lục Văn Khải, Tôi nghĩ tan học chúng ta cần tâm sự nhau về cuộc đời rồi !!!".
Lục Văn Khải: " ai dô, bổn tọa tan học có chút chuyện rồi thỉnh thí chủ tâm sự sau có được không hả". Câu đối thoại của hai người khiến cả lớp đều cười, ngay cả thầy giáo cũng không khỏi cười một tiếng. Tiết đầu tiên của tuần bắt đầu bằng những âm thanh cười đùa của cả lớp và 5 cậu học trò mới đến khiến lớp học trở nên tươi vui tươi hơn hẳn.
Thầy giáo sẳng giọng: " Được rồi, bàn cuối còn ghế các em hãy ngồi đó đi, cả lớp mở sách ra lật trang 8. Vương Kiều Huyên đứng lên đọc bài ".
Mộ Dung Chỉ: " Nè nè, tụi nó ngồi sau tao với mày đó sướng quá đi, có thể ngắm nhìn trai đẹp hằng ngày tao không còn gì luyến tiếc nữa". Mộc Tự Hạ liếc nhìn cô bạn bên cạnh khinh bỉ 100 lần: " Trai đẹp không ăn được, tao chỉ thích những thứ ăn được thôi !!! Chừng nào tụi nó ăn được tao sẽ thích tụi nó ". Chỉ cần nhắc tới đồ ăn Mộc Tử Hạ đều tươi hẳn, trên đời này cô chỉ thích ăn và đọc truyện, còn mọi thứ cô không quan tâm.
5 người đi xuống chỗ ngồi, nghe được lời nói của Mộc Tử Hạ chỉ biết đần mặt.
Vũ Mai Châu: " Chúng ta trong mắt người ta chỉ bằng đồ ăn sao?".
Lục Văn Khải: =='
Ngô Trấn Khiêm: =='
Tô Diễm: =='
Hứa Đình Văn: =='.
Mộc Tử Hạ đột nhiên lên tiếng : " Không các cậu chưa bằng thức ăn". Cô gái cười, nụ cười như ánh ban mai chiếu vào khiến cô tràn đầy sức sống mãnh liệt. Nụ cười cô đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng 5 người con trai đó, có lẽ bởi vì nụ cười ấy sau này sẽ gặp lại nhưng ở một hoàn cảnh khác.
Vũ Mai Châu tự tát vào mặt mình: " Này thì tự tìm ngược, tự tìm ngược này"
Lục Văn Khải lên tiếng: " Tiểu Hạ, khuôn mặt cậu vẫn không thay đổi gì cả ".
Mộc Tử Hạ ngơ ngác nhìn cậu nam sinh trước mặt chậm rãi nhớ lại, miệng mấp máy một hồi mới thành lời: " Lục Văn Khải, 13 năm qua tính cách cậu vẫn không thay đổi ".




Đăng bởi: