Thái Giám Võ Đế

Chương 58: Vẫn một trăm điểm đáng sợ!


Cách tính khoảng cách đến mặt trăng, có thể dùng phương pháp kết hợp giữa nguyệt thực và hình tam giác của người Hy Lạp, đương nhiên quá trình vẫn là vô cùng phức tạp.

Bước đầu tiên, phải chứng minh trái đất cùng mặt trăng cũng là hình cầu, điểm ấy cũng không khó.

Bước thứ hai, tìm được hai cái giếng sâu vuông góc với mặt đất, cách nhau hai nghìn dặm. Ở cùng thời điểm quan sát góc độ ánh nắng bắn vào hai cái cái giếng sâu chênh lệch bao nhiêu, bởi vì địa điểm khác nhau, bóng nắng không đồng dạng. Lợi dụng sự chênh lệch góc độ, vị trí hai nơi cách nhau hai nghìn dặm, tái lợi dụng số Pi tính toán ra đường kính và chu vi trái đất.

Bước thứ ba, ghi lại hai mốc thời gian nguyệt thực bắt đầu đến nguyệt thực toàn phần, thời gian trăng tròn hoàn toàn bị che phủ cho đến khi khôi phục viên mãn, lợi dụng thời gian chênh lệch, tính ra đường kính của mặt trăng khoảng 3,5 lần đường kính của trái đất.

Cuối cùng, tìm đồng xu đồng xu nhắm ngay mặt trăng, lúc đồng tiền hoàn toàn che mặt trăng. Khoảng cách từ mắt đến đồng xu bằng 110 lần đường kính của đồng xu. Sau đó nhân đường kính của mặt trăng cho 110, cho ra khoảng cách giữa mặt trăng và trái đất là 70 nghìn dặm.

Tất nhiên, kết quả tính toán này không phải là hoàn toàn chính xác, nhưng nó là đủ để chinh phục Ninh Tông Ngô. Hơn nữa mấu chốt ở chỗ không cần phải sử dụng bất kỳ công thức toán học mới, chỉ cần Pi, mà thế giới này số Pi đã được tính toán ra tới nơi.

Người Hy Lạp cổ dùng mấy thập niên mới cơ bản tính ra khoảng cách mặt trăng với trái đất, mà Đỗ Biến chỉ cần lấy mấy thập niên trí tuệ đưa ra, biến thành mấy phút khiếp sợ Ninh Tông Ngô thiên tài.

...

Đề bài thứ hai, vẫn cực kỳ phi thường khó khăn như cũ, nhất là đối với người của thế giới này mà nói, đơn giản là khiến người ta hỏng mất.

Bởi vì cái đề này cần phải dùng phương trình bậc hai bậc ba mới có thể giải ra.

Ngày chó má gì thế này, những thành tựu toán học của thế giới này cũng không có tiến hơn so với Trung Quốc cổ đại bình thường bao nhiêu, ngược lại vẫn có một sự thoái trào nhẹ. Người giỏi bình thường biết cộng trừ nhân chia cũng đã đặc biệt rất giỏi, cái lão Ninh Tông Ngô thực sự đã đưa ra một đề phương trình bậc hai bậc ba, ngươi muốn đem người ngược khóc à?

Bất quá đây đối với Đỗ Biến mà nói, quả thực quá đơn giản, hoàn toàn không cần tốn nhiều sức, hắn dù sao chính là đã từng học sinh đứng top, hơn nữa còn là thạc sĩ đại học danh tiếng.

Đạo thứ ba đề mục là một đường lịch sử đề bài, hơn nữa còn là một đề bài thiên lịch sử vô cùng gian nan hiểm hóc.

Trong bộ《 Sử Ký 》 có quyển《 Phong Thiện Thư 》 viết: Sau khi Thuỷ Hoàng lên ngôi mười hai năm, nhà Tần vong, nhiều nho sinh ghét nhà Tần đốt thi thư, huỷ hoại văn tự, dân chúng oán hận pháp luật, thiên hạ nổi loạn. Như vậy, quân vương tế thiên địa bắt đầu từ người nào? Có bằng chứng gì?

Cái đề này cũng tuyệt đối chó má, có thể làm khó tuyệt đại đa số người!

Bất quá trùng hợp đề này Đỗ Biến cũng biết, đáp án là Chu công Cơ Đán. Chứng cứ ở 《 Chu công dữ sơn hà giản thư》, thân thể Vũ Vương bỗng nhiên có biến, thế là để cho em trai Cơ Đán thế chỗ tế tự trời đất. Được phép tế trời chỉ có vua hoặc người thừa kế ngôi vua mới có quyền làm.

...

Ba đề này cực kỳ khó khắn, đều được Đỗ Biến dựa vào thực lực của chính mình giải đáp ra.

Nhưng mà cũng dừng ở đây, bảy đề bài phía sau, hắn hoàn toàn không giải nổi, nhất là ba đề cuối cùng, hoành khóa huyền khí, tinh thần, võ đạo, luyện đan học tứ đại ngành học, đối với Đỗ Biến mà nói càng thêm như là thiên thư vậy.

Nói cách khác bằng vào thực lực của chính Đỗ Biến, cũng chỉ có thể được 30 điểm mà thôi. Mặc dù cái điểm này đã đủ khủng rồi, nhưng khoảng cách đến yêu cầu của Ninh Tông Ngô là 80 điểm còn có chênh lệch thật lớn, cho nên hắn vẫn thất bại, không thể lạy Ninh Tông Ngô làm thầy, trực tiếp bị tống cổ.

Ninh Tông Ngô xem như người cổ đại, dĩ nhiên ra mười đề bài như vậy, đây không phải là học sinh đứng top, tuyệt đối là yêu nghiệt a, tri thức hắn vượt lên đầu thế giới này nhiều lắm.

Cũng chính là ở phía sau, cái lão già áo trắng trong giấc mộng lại một lần nữa xuất hiện, sắc mặt là trước đó chưa từng có đó nghiêm túc.

“Ninh Tông Ngô là một người vô cùng quan trọng, từ trên người hắn cho phép khai thác ra tầng sâu nhất bí mật thế giới này. Mà bí mật này quan hệ đến sứ mệnh tối cao của ngươi đi tới thế giới này.”

Tức khắc, Đỗ Biến kinh ngạc.

Hắn chẳng qua là tới bái sư, lợi dụng Ninh Tông Ngô trong thời gian ngắn nhất tăng lên mình luyện đan học, võ đạo, cưỡi ngựa vân vân, tranh thủ thi tốt nghiệp lên hàng đầu.

Còn sứ mệnh tối cao khi xuyên đến thế giới này, thành thật nói hắn không quan tâm.

“Đương nhiên, chuyện này đối với ngươi bây giờ vẫn quá mức xa xôi.” Lão già áo trắng nói: “Cho nên ngươi không cần tận lực đi khai thác bí mật của hắn, chỉ cần biến thành đệ tử hắn đắc ý nhất là được.”

Đỗ Biến nói: “Ninh Tông Ngô không muốn thu ta làm đồ đệ, cho nên cho ta ra mười đề cực kỳ khó khăn. Ta đem hết toàn lực cũng chỉ có thể trả lời ba đề, như vậy nhất định sẽ bị hắn đuổi đi.”

Tiếp tục, Đỗ Biến đem mười đề này đặt ở trước mặt lão già áo trắng nói: “Còn lại bảy cái đề, ngài có thể giúp ta giải đáp à?”

“Không thể!” Lão già áo trắng trong mơ nói: “Tất cả cần nhờ chính ngươi!”

Tiếp tục, hắn lại nói: “Bất quá, ta có thể cho ngươi mấy cuốn sách tham khảo, đáp án những đề này đáp án đều ở trong sách.”

“Tốt.” Đỗ Biến nói.

Thế nhưng một giây sau hắn sợ ngây người, bởi vì sách vở hiện tại ở trước mặt hắn, có chừng cao hơn một thước.

Cái này... Cái này mẹ nó là mấy cuốn sách?

Đối với người thường mà nói, muốn đọc kỹ những sách này tối thiểu cũng nhiều năm đi, dù cho Đỗ Biến có cái mộng cảnh bàn tay vàng này, cũng chỉ có trí năng đọc xuống một phần mười a.

“Đầu tiên, ngươi hoàn thành nhiệm vụ điên cuồng đánh cuộc, lấy được mười giờ Tinh Thần Lực thưởng cho. Cho nên năng lực bộ não ngươi càng cường đại hơn, hơn nữa mộng cảnh thời gian cùng hiện thực chênh lệch tỉ lệ thời gian rất nhiều, nói cách khác ngươi ở đây trong giấc mộng cho phép tồn tại càng lâu.” Lão già áo trắng nói: “Đương nhiên dù cho như vậy, ngươi cũng vô pháp trong một đêm đem những sách này tất cả đọc xong tinh thông, ngươi chỉ có thể có lựa chọn nội dung mà xem, còn có thể đọc hiểu bao nhiêu thì hoàn toàn nhìn phần số của ngươi.”

Dứt lời, lão già áo trắng trực tiếp biến mất.

Sau đó, Đỗ Biến tiến vào công việc đọc sách vất vả không gì sánh được.

Không thể tất cả đọc xong hơn mười quyển sách này, phải có đọc có chọn lọc, hơn nữa muốn loại suy, càng phải suy nghĩ nhiều hơn.

Hắn bắt đầu khó khăn đọc, bình thường duyệt đọc mấy nghìn chữ sau đó thì muốn ngẫm nghĩ.
Bởi vì tinh thần lực tăng lên, cho nên hiện thực mười canh giờ, ở trong giấc mộng gần như tương đương với nửa tháng, nhưng thời gian này còn chưa đủ.

Ở trong giấc mộng, sơ sơ tốn năm ngày, Đỗ Biến mới ở trong những thư tịch này tìm được phương pháp giải đề thứ tư.

Lại tốn bốn ngày, Đỗ Biến tìm được phương pháp giải đề thứ năm.

Lại dùng ba ngày, Đỗ Biến tìm được phương pháp giải đề thứ năm.

Lại dùng ba ngày, Đỗ Biến tìm được biện pháp giải quyết đề thứ bảy.

Mộng cảnh sẽ phải kết thúc, mà Đỗ Biến mới có thể giải đáp bảy đề bài. Hắn rất nhanh đã cần từ trong giấc mộng tỉnh, phía ngoài gà trống đã cất tiếng gáy.

Ninh Tông Ngô yêu cầu là tám mươi điểm, mà Đỗ Biến chỉ có thể hoàn thành bảy mươi điểm, cho nên như thế đi thi vẫn biết thất bại!

Không biết có phải hay không là đến từ linh cảm chín tầng mây bên ngoài, Đỗ Biến dùng tốc độ nhanh nhất lật tới trang cuối cùng của bộ sách này.

Sau đó, hắn phát hiện câu trả lời chính xác của mười đề này thật sự viết chỉnh tề ở phía trên.

Thật... Thật là một câu ĐCM không biết có nên nói ra không nữa?

Lão già áo trắng cũng quá nham hiểm, dám gạt Đỗ Biến không thể ngủ mà đọc sách nửa tháng, ra sức suy nghĩ giải đề đến độ tóc tai mặt mày khô rang không còn chút máu.

Vẫn luôn nói cái gì phải dựa vào chính mình, kết quả đem câu trả lời chính xác đặt ở một trang cuối cùng. Đỗ Biến thậm chí cảm thụ được ác ý châm biếm của cái lão già áo trắng này.

Không kịp nghĩ nhiều, Đỗ Biến đem trả lời chính xác của mười đề rất nhanh thứ nhớ kỹ, một lần lại một lần, sơ sơ mười lần sau đó, nhớ kỹ không sai chút nào.

Lúc này, tiếng gà trống gáy chui vào lỗ tai của hắn, Đỗ Biến tỉnh lại.

Bên ngoài đã mặt trời lên cao, Lý Văn Hủy nói: “Điểm tâm đã làm xong, nhưng không kịp ăn, còn có nửa giờ thì bị muộn rồi.”

Đỗ Biến vội vàng rời giường rửa mặt, lấy lên mấy cái bánh bao rất nhanh hướng chùa Liên Hoa chạy đi.

...

Hai mươi mấy phút sau, Đỗ Biến gặp được đại tông sư Ninh Tông Ngô, hắn thậm chí không để cho Đỗ Biến tiến vào sơn môn, mà là trực tiếp để cho Đỗ Biến ở bên bàn đá ngoài chùa Liên Hoa tiến hành cuộc thi bái sư.

“Mười đạo đề bài, mỗi đề mười điểm, tối đa một trăm.” Ninh Tông Ngô nói: “Vượt lên hơn tám mươi điểm thì ngươi ở lại làm đồ đệ của ta, bằng không lập tức rời khỏi, thời gian thi một canh giờ, chính thức bắt đầu!”

Sau đó, Ninh Tông Ngô trực tiếp xuất ra một cái đồng hồ cát để trên bàn đá bắt đầu đếm ngược thời gian.

Ninh Tông Ngô nửa câu cũng không muốn nhiều lời, thậm chí cũng không muốn nhìn Đỗ Biến một cái. Dù sao cũng Đỗ Biến là tuyệt đối không có khả năng qua khảo hạch, trình tự đi sau thi xong thì đuổi đi cho khuất mắt.

Một màn này có cảm xúc quen quen, người như đại tông sư như thế nào cùng một giọng với Bạch Xuyên a? Chỉ bất quá võ công của hắn cùng học vấn, cao hơn Bạch Xuyên một nghìn lần hoặc hơn nữa.

Lý Văn Hủy gần bắt đầu vừa nhìn, tức khắc sắc mặt lập tức trở nên tái mét.

Ninh Tông Ngô đây là ý gì? Hắn căn bản sẽ không có muốn thu Đỗ Biến làm đồ đệ, cái đó và trực tiếp từ chối có cái gì khác nhau?

Mười đề này hoàn toàn khó lên đến trời xanh a?

Người nào không biết Ninh Tông Ngô đã từng có đã từng kỳ ngộ, cho nên mới biến thành toàn tài đại tông sư. Chỉ ngươi ra cái này mười đề bài, thiên hạ lại có mấy người có thể trả lời tám đề?

Kế tiếp Lý Văn Hủy hoàn toàn không ôm hy vọng, Đỗ Biến là thiên tài không giả, nhưng thiên tài cũng cần quá trình học tập đi. Những đề mục này căn bản cũng không phải là trời mới có thể trả lời được.

Cho nên, Lý Văn Hủy trong lòng đã bắt đầu muốn biện pháp khác, thúc ép Ninh Tông Ngô bắt Đỗ Biến làm đồ đệ.

Mà Ninh Tông Ngô nhắm mắt bên cạnh ngồi, sẽ chờ một canh giờ sau khi kết thúc sẽ người đi.

...

Vậy mà lúc này Đỗ Biến cầm tờ đề bài đến độ khó nghịch thiên này lâm vào suy nghĩ, rốt cục nên thi tám mươi điểm hay một trăm điểm? Hay là điểm trung bình chín mươi?

Vừa vặn nửa phút sau Đỗ Biến thì có quyết định, từ sau khi biến thành thái giám, hắn thì triệt để cùng trung dung vô duyên. Thập Thường Thị trung dung à? Bọn họ có thể thao túng hoàng đế? Cửu Thiên Tuế Nguỵ Trung Hiền trung dung à? Lại đem quan văn đánh cho quỳ trên mặt đất kêu cha.

(Mèo Thầy Mo: Khả năng Trung Dung được Bánh đề cập ở đây không hẳn là quyển Trung Dung trong bộ Tứ Thư - 3 quyển còn lại là Đại Học, Luận Ngữ và Mạnh Tử - mà là ý của Khổng Tử nói về đạo Trung Dung: Cách giữ cho ý nghĩ và việc làm luôn luôn ở mức trung hòa, không thái quá, không bất cập và phải cố gắng ở đời theo nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, cho thành người quân tử.)

Hơn nữa ngươi chính là một tiểu thái giám có tư cách gì mà trung dung khiêm tốn? Ngươi có cái gì công danh, là cử nhân vẫn tiến sĩ trong đó? Cái này giống như chuyện cười một người nghèo không lóa trước sự giàu có vậy.

Thế là, Đỗ Biến bắt đầu hạ bút làm thi, hoàn toàn là mây bay nước chảy lưu loát sinh động, vận dụng ngòi bút như bay.

Một đề bài gây khó dễ không gì sánh được, ở dưới ngòi bút của hắn được giải ra, hơn nữa mỗi một lời giải so với đáp án chuẩn còn lợi hại hơn.

Quy định thời gian làm bài là một canh giờ, nhưng mà Đỗ Biến vừa vặn tốn không đến nửa giờ cũng đã hoàn thành. Lần này ngay cả kiểm tra đáp án đơn giản đã không cần, trực tiếp đem bút vừa để xuống nói: “Đại tông sư, ta đã đáp xong.”

Hắn biết, không cần kiểm tra đáp án, là tuyệt đối tối đa!

...