Thái Giám Võ Đế

Chương 65: Nhận nhiệm vụ chinh phục công chúa, khởi động


“ĐCM, đây là người sao?”

Ước chừng sau một hồi, đại tông sư Ninh Tông Ngô phát ra một câu cảm khái.

Hắn đã gần như hai ba mươi năm không có chửi bậy, nhưng bây giờ không thể ngừng thốt ra.

Vị này thật sự là không có phong độ đại tông sư, văng tục tự nhiên từ miệng vậy.

Bất quá cái này ngược lại để cho Đỗ Biến cảm thấy thân cận hơn, hắn không thích cái loại cố làm ra vẻ, ra vẻ lợi hại ghê gớm. Thế giới này có hắn cố làm ra vẻ là đủ rồi, người ta tốt nhất cũng không muốn thấy lắm kẻ vờ vịt.

Đỗ Biến bèn hỏi: “Đại tông sư, ta hoàn thành chương trình nhanh nhẹn sớm hơn nửa tháng, hơn nữa độ hoàn thành còn vượt qua hơn phân nửa. Hiện tại cho phép ta ở lại cùng ngài học tập à?”

Lúc này, trong lòng đại tông sư Ninh Tông Ngô có hai thanh âm.

Giọng bên trái giận dữ: Tự do của ta a, nhàn vân dã hạc của ta a, vân du tứ hải của ta a, hết thảy cũng không có, ta lại phải buộc thêm một bình dầu. Đâu có ba năm lại ba năm, qua ba năm lại đến ba năm, mười hai năm a, ta muốn một khung trời tự do mà cứ gặp khó khăn như vậy?

Giọng bên phải phấn chấn kích động: Đây không phải là thiên tài, mà là yêu nghiệt hiếm có a. Có thể có đệ tử như vậy chẳng phải là nhân sinh điều thú vị? Lý Văn Hủy đã nguyện ý vì hắn dốc hết toàn bộ, ta vì cái gì không thể? Có thể đây là hy vọng của Yêm đảng tương lai, thậm chí là hy vọng của đế quốc tương lai a.

Bên trái: Ta muốn tự do, ta muốn vân du tứ hải.

Bên phải: Ta Ninh Tông Ngô, có máu nhưng không lạnh! Một ngày là Yêm đảng, cả đời cũng là Yêm đảng.

Ninh Tông Ngô ở lựa chọn gian nan, thần sắc khuôn mặt cực kỳ phức tạp.

Đỗ Biến lại một lần nữa bèn hỏi: “Đại tông sư, cho phép ta ở lại à?”

Mắt Ninh Tông Ngô bỗng nhiên rực sáng lên, nhìn Đỗ Biến nói: “Ngươi nhất định phải ở lại à?”

Ánh mắt của hắn trở nên có chút dọa người.

Đỗ Biến gật đầu nói: “Đương nhiên.”

Ninh Tông Ngô nói: “Lúc trước ta chỉ là cho qua ngươi, cho nên cũng không có dạy ngươi thật tốt. Mà một khi ta quyết định thực sự dạy ngươi, dốc hết toàn bộ thứ dạy ngươi. Chuyện đó sẽ giống như là địa ngục vậy thử luyện, chân chính chương trình học ma quỷ.”

Tóc gáy Đỗ Biến chợt dựng thẳng lên?

Địa ngục thử luyện? Chương trình học ma quỷ? Tại sao lại nói dọa người như vậy a? Đường đường đại tông sư sẽ dùng hai cụm từ đó như thế nào?

“Ngươi là một thiên tài, hơn nữa vừa vặn lại để cho ta biết điểm này.” Ninh Tông Ngô nói: “Vậy ta sẽ đem thiên phú của ngươi chèn ép đến mức tận cùng, dùng cách ngươi hoàn toàn không nghĩ tới đi huấn luyện ngươi, cho ngươi đạt được đề thăng lớn nhất. Khoảng cách ngươi thi tốt nghiệp còn có năm tháng, duyên phận thầy trò chúng ta cũng chỉ có năm tháng. Cái năm tháng này sẽ dùng hết mọi thủ đoạn, vắt hết mọi trí tuệ đi dạy ngươi, ta thực sự muốn biết, cực hạn thiên tài ở nơi nào.”

“Tốt.” Đỗ Biến nói.

“Ta hứa.” Ninh Tông Ngô nói: “Ngày mai nghỉ ngơi từ sáng đến tối, sau này chúng ta chính thức bắt đầu chương trình ma quỷ.”

Vì sao phải bắt đầu ngày mốt? Ngày mai không được sao? Đỗ Biến nghi ngờ, nhưng hắn không có nói ra.

Ninh Tông Ngô vẫn chất vấn: “Ngươi có thể nói cho ta biết vì sao ba ngày rưỡi thì hoàn thành chương trình nhanh nhẹn à? Cái này thực sự không phù hợp lẽ thường a.”

Đỗ Biến nói: “Không biết vì sao, 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 của thầy Ninh cùng ta đặc biệt hữu duyên, trong nháy mắt hình như thiên nhân cảm ứng vậy. Ta tìm được tinh túy linh hồn《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, sau đó rất nhanh đã thông hiểu đạo lí triệt để nắm giữ. Mà một khi học xong 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 nhanh nhẹn đề thăng to lớn, trực tiếp từ một hơi thở đâm ra 3 kiếm đề thăng tới 14 kiếm. Sau đó ta phụ trọng trăm cân, luyện tập ba ngày Hình Ý Kiếm Pháp luyện tập độ chính xác.”

Đỗ Biến không thể nói ra hệ thống Mộng Cảnh, lời này của hắn coi như lừa ma gạt quỷ, ai sẽ tin tưởng.

Nhưng mà, đại tông sư Ninh Tông Ngô gật đầu một cái nói: “Thì ra là thế, thì ra là thế!”

Đỗ Biến kinh ngạc, cái này cũng tin?

“Ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi.” Ninh Tông Ngô nói.

“Vâng.” Đỗ Biến rời đi.

Sau đó, công chúa Ninh Tuyết đi ra, nàng và đại tông sư Ninh Tông Ngô đối diện mà không nói gì.

“Thật ngạc nhiên a.” Ninh Tông Ngô nói.

Công chúa Ninh Tuyết gật đầu.

“Quá đột nhiên, một chút suy nghĩ cũng không có chuẩn bị, một thiên tài hiếm có như vậy xuất hiện ở trước mặt của ta.” Ninh Tông Ngô nói: “Tự do của ta vừa hỏng bét, bất quá trong lúc mơ hồ có chút hưng phấn cùng kích động.”

Công chúa Ninh Tuyết nói: “Vậy ta cầu xin thầy Ninh.”

Ninh Tông Ngô nói: “Công chúa vừa rồi vì sao không được cùng hắn gặp mặt? Thiên tài hiếm thấy a.”

Công chúa Ninh Tuyết nói: “Muốn gặp ngay từ đầu chỉ thoáng nhìn, đến khi phát hiện hắn là thiên tài mới ra ngoài gặp mặt, có vẻ quá lợi dụng.”

Đại tông sư Ninh Tông Ngô nói: “Bất kể như thế nào, một thiên tài sinh ra đối với điện hạ, đối với hoàng thất, đối với toàn bộ thủ đô đế quốc là chuyện tốt.”

Công chúa Ninh Tuyết gật đầu, Yêm đảng là lực lượng chính quy hoàng thất trong tay duy nhất. Mà Lý Văn Hủy đối với hoàng thất cùng đế quốc trung thành trời đất có thể biểu, Đỗ Biến trước mắt là Lý Văn Hủy nghĩa tử, kia sau này là có thể đem làm tâm phúc.

Đỗ Biến càng xuất sắc, đối với hoàng thất thì càng có lợi.

Công chúa Ninh Tuyết nói: “Thật hy vọng thiên tài như vậy nhiều hơn chút, để cho Lý Văn Hủy công công không cô đơn phấn đấu như vậy.”

...

Ngày kế, thái giám truyền chỉ tới sớm hơn một chút so với trong tưởng tượng.

Toàn bộ liên hoa phòng bị băng bó vây kín không kẽ hở, ba bước một trạm gác, năm bước một đồn, Đỗ Biến xem như những người không có phận sự nên phải đem ra xa.

Hoàng đế ý chỉ vô cùng đơn giản: Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chế viết, tuyên công chúa Ninh Tuyết hồi kinh.
Cuối cùng, thời hạn ba năm lưu vong trói buộc vị công chúa điện hạ này kết thúc, nàng cuối cùng có thể trở về kinh, có thể khôi phục tự do.

“Nhi thần tuân chỉ, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

Công chúa Ninh Tuyết quỳ xuống tiếp chỉ, đường cong eo mông xinh đẹp mê người làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.

Nhưng mà không người nào dám nhìn, một mắt của thái giám truyền chỉ cũng không dám nhìn, chỉ dám đưa mắt chăm chú vào trên thánh chỉ. Bởi vì đây là công chúa hoàng đế sủng ái nhất, đây cũng là nàng công chúa đẹp nhất đế quốc, cường đại nhất, xuất sắc nhất.

Khi các thái giám từng diện kiến vị công chúa này đều cho rằng trong thiên hạ hẳn không có binh sĩ nào có thể xứng đôi với vị công chúa điện hạ võ công tuyệt đỉnh, hiệp cốt nhu tràng, xinh đẹp vô song, cao quý vô song.

Lúc này Đỗ Biến mới biết được, nguyên lai ngay căn lầu cao sang nhất có công chúa Ninh Tuyết danh chấn đế quốc ở.

Nàng có thể là chân chánh nổi danh toàn bộ đế quốc, thậm chí toàn bộ Đông Bắc Á.

Nàng tuyệt đỉnh xinh đẹp, võ công của nàng, trái tim nghĩa hiệp của nàng vân vân, để cho mọi người ngưỡng mộ ca tụng không gì sánh được.

Ba năm trước đây, gã vương tử Mông Cổ bị nàng giết ở kinh thành dẫn đến hiệp ước thất bại, bị xử lưu vong biên cương, trói buộc tự do.

Lúc đó hơn mười vạn dân kinh thành khóc lóc, trở nên không cam lòng, quỳ gối hoàng cung trước mặt vì nàng xin tha thứ, có thể nói danh tiếng của vị công chúa điện hạ này thậm chí vượt qua thái tử điện hạ.

Thật không ngờ, nơi nàng lưu vong dĩ nhiên là ở đây.

Thảo nào biểu cảm của đại tông sư Ninh Tông Ngô có vẻ khác thường, bởi vì hắn chẳng những là thầy của Ninh Huyết, cũng là người bảo hộ nàng. Công chúa Ninh Tuyết không có tự do, Ninh Tông Ngô hắn cũng không có tự do.

Mà Phương Kiếm Chi cùng Viên Đình sở dĩ ở tại cái nơi xa xôi Quảng Tây ngây người ba năm, cũng căn bản không phải vì muốn cùng Ninh Tông Ngô học võ, mà là vì muốn theo vị công chúa điện hạ này a.

Cho phép nói như vậy, cưới được vị công chúa này, người đó chính là người đàn ông vinh dự nhất thiên hạ.

Đỗ Biến băn khoăn đến đầu ngón chân, nỗ lực nhìn thấy vị này trong truyền thuyết công chúa Ninh Tuyết là xinh đẹp ra sao? Quyến rũ cỡ nào?

Nhưng mà có ba bức tường với mất trăm trên võ sĩ che khuất tầm mắt của hắn. Hoàn toàn không nhìn thấy, ngay cả một chút bóng dáng cũng không thấy.

Chí ít bây giờ thân phận của Đỗ Biến với công chúa Ninh Tuyết chênh lệch nhau như cống rãnh với đại dương vậy.

...

Thiên hạ dân chúng rất ngưỡng mộ ủng hộ minh châu đế quốc, hoàng thất kiêu ngạo, ca ngợi là đệ nhất mỹ nhân công chúa Ninh Tuyết phải về kinh.

Công chúa Ninh Tuyết lúc này đây hồi kinh, nhất định một bước lên trời, phượng hoàng niết bàn.

Trải qua thời gian dài đánh cuộc, với ý chí tuyệt đối của hoàng đế, công chúa Ninh Tuyết cuối cùng có một nhánh quân đội của mình, nhân số không nhiều lắm chỉ tầm vạn người, ở Hà Bắc luyện binh, sau này đem đóng ở Sơn Hải Quan, biến thành một trong mấy nhánh tinh nhuệ bảo vệ xung quanh kinh thành.

Đến tận đây, ai có thể đủ lấy đứa con của hoàng đế cao quý vô song này thì chỉ có thể là người đàn ông chân chính đệ nhất thiên hạ.

Ngày trước chùa Liên Hoa chim không sót cứt, lúc này tiếng người ồn ào, từng đợt sóng nhân vật quyền quý nổi tiếng tới bái phỏng tiễn biệt.

Ly Giang thư viện Sơn Trường Âu Dương Đàm mang theo Quảng Tây giải Nguyên Thôi Phu, Nam Hải đạo trường Sơn Trường Chúc Vô Nhai mang theo con gái Chúc Vô Song, tiền thái tử thiếu phó Quế Đông Ương, Quảng Tây tuần phủ lạc nghe thấy, Quảng Tây Đông Hán trấn phủ sử mang theo đám Đường Nghiêm tới nơi.

Đương nhiên không phải ai cũng mò tới, ví như Trương Dương Minh triệt để ẩn cư, hay ví như Lý Văn Hủy, bọn họ cũng không có tới gần cái nơi náo nhiệt này.

Kẻ tự phong cho mình là người sau này đứng đầu Yêm đảng Đường Nghiêm, lại cùng một loại văn võ quyền quý chuyện trò vui vẻ.

Đây chính là ưu thế của hắn, hắn dù sao cũng là xuất thân từ quan văn sĩ phu gia tộc, đã từng Quảng Đông giải Nguyên. Lúc trước văn võ quyền quý tập đoàn đối với Vương Dẫn cũng là xa cách, nhưng mà theo Lý Văn Hủy quật khởi, Quế Đông Ương cùng Lạc Văn các đại lão dĩ nhiên cùng Đông Hán trấn phủ sử Vương Dẫn cũng tỏ vẻ thân thiết.

Vương Dẫn mang theo Đường Nghiêm tiến vào chùa Liên Hoa nhìn thấy Đỗ Biến, thoáng kinh ngạc, sau đó nhắm mắt làm ngơ.

Vương Dẫn thậm chí hướng bên Võ Sĩ Trị Thủ nói: “Những người không có nhiệm vụ, tất cả đuổi đi.”

“Vâng.” Tên Thiên Hộ từ kinh thành tới trực tiếp coi Đỗ Biến là những người không có nhiệm vụ bèn đuổi đi.

Chùa Liên Hoa bị quyền quý chiếm cứ đến đưa tiễn, Lý Văn Hủy không ở, không ai làm chỗ dựa cho Đỗ Biến, cho nên chỗ ở của hắn cũng bị chiếm, chỉ có thể đến nhà dân dưới chân núi dừng chân.

Cái đãi ngộ này cùng so với Đường Nghiêm, quả thực khác nhau trời vực.

Mà đại tông sư Ninh Tông Ngô vì ma luyện tính nết của Đỗ Biến, cũng cố ý ra vẻ làm cái gì cũng không biết, tùy ý Đỗ Biến bị đuổi ra khỏi chùa Liên Hoa.

...

Buổi tối, khi đang ngủ ở nhà dân dưới chân núi, Đỗ Biến tiến vào một mộng cảnh đặc biệt ly kỳ.

Ở trong giấc mộng hắn gặp được một cô gái tuyệt thế vô song, bất luận là dung mạo, khí chất, tư thế cũng là tuyệt đỉnh, chân chính trời đất tạo hóa kiệt tác, chân chính khuynh quốc khuynh thành, diễm tuyệt nhân gian.

Mặc dù trong giấc mộng Đỗ Biến không thấy được mặt của nàng, thế nhưng từ khí chất cao quý trong đó liền có thể ngửi ra, đây là sắp phượng hoàng niết bàn công chúa Ninh Tuyết.

Sau đó, quang ảnh ở sâu trong đầu nói: “Kí chủ Đỗ Biến mục tiêu cuối cùng 2: Lấy công chúa Ninh Tuyết, chính thức khởi động!”

“Hiện nay độ hảo cảm của công chúa là 5.”

“Nhận nhiệm vụ đầu tiên chinh phục công chúa Ninh Tuyết mở ra, nhân sinh sơ kiến.”

“Nhiệm vụ mục tiêu: Ngày mai tiệc đưa tiễn nghiền ép đông đảo thanh niên tuấn kiệt, cho công chúa lưu lại ấn tượng khó có thể phai mờ.”

“Nhiệm vụ thưởng cho: Độ hảo cảm của công chúa tăng lên 15, giá trị dương khí của kí chủ Đỗ Biến tăng lên 10.”

“Độ hảo cảm của công chúa Ninh Tuyết đạt được một trăm, sẽ triệt để chinh phục nàng. Mặc kệ nỗ lực bất kỳ giá nào, nàng đều có thể không chút do dự đi theo gả cho kí chủ Đỗ Biến.”