Thái Giám Võ Đế

Chương 104: Kinh biến! Các ngươi tự tìm đường chết


Đêm qua Lý Tam xuống núi đi, hỏi về chuyện thiên lý mã.

Sau khi ngủ say sưa, Đỗ Biến tỉnh lại, bắt đầu theo Ninh Tông Ngô học lý luận cưỡi ngựa.

“Cưỡi ngựa cùng bắn cung có chút tương tự, kỵ thủ bình thường dựa vào chăm học khổ luyện, đồng thời cùng chiến mã của mình thành lập tình cảm lâu dài, bồi dưỡng tuyệt đối ăn ý.”

“Nhưng mà đối với người có Tinh Thần Thiên Phú mà nói, nhưng có thể trực tiếp dùng Tinh Thần Lực cùng chiến mã giao lưu, như thế mới có thể chân chánh người ngựa hợp nhất, đạt được cảnh giới cưỡi ngựa cao nhất.”

“Đương nhiên vẫn là câu nói kia, bởi vì người thức tỉnh Tinh Thần Lực triệu người có một, phần lớn người đều dựa vào chăm học khổ luyện, bình thường ôm chiến mã ngủ bồi dưỡng tình cảm.”

“Mà người có thiên phú Tinh Thần Lực cao, thì cho phép học 《 Thú Ngữ Lục 》, nắm giữ sóng tinh thần của chiến mã, trực tiếp khống chế chiến mã tiến tới lui về phía sau, tránh chướng ngại, tích lực có thể chạy nước rút.”

Nói chung, người thức tỉnh Tinh Thần Lực giống như mở ra cánh cửa.

Ninh Tông Ngô lại nói: “Chỉ bất quá dù cho Tinh Thần Lực thức tỉnh, muốn triệt để nắm giữ sóng tinh thần của chiến mã cũng là rất khó. Cái này tương đương với học tập ngôn ngữ của chiến mã, cũng là cần mấy tháng mấy năm. Đương nhiên cái này là đối với người có thiên phú phổ thông cao mà nói, đối với ngươi ta cũng không biết.”

Tiếp tục Ninh Tông Ngô nói: “Thiên lý mã của ngươi chưa tới, chúng ta rất khó làm a. Bởi vì cùng chiến mã giao lưu sự sống, là hoàn toàn cần phải có đối tượng cụ thể, hơn nữa mỗi một con chiến mã tính tình cùng bước sóng ngắn sinh lực, cũng là có tính chất vô cùng khác nhau.”

“Hơn nữa, con thiên lý mã của Đường Nghiêm kia đã cưỡi nhiều năm, độ ăn ý đã đặc biệt cao. Thiên lý mã của Đỗ Biến ngươi vẫn ở trên đường, cần bắt đầu từ con số không học tập cưỡi ngựa, hàng bắt đầu coi như là rớt phía sau rất nhiêu.” Ninh Tông Ngô nói: “Cho nên, ngươi muốncưỡi ngựa vượt lên trước hắn, quả thực không quá dễ dàng.”

“Như thế, bởi vì thiên lý mã của ngươi còn chưa tới, chúng ta không được lãng phí thời gian, trước vào học《 Thú Ngữ Lục Mã Thuật Thiên 》.” Ninh Tông Ngô lấy ra một bản bí tịch vừa dày vừa to tổ chảng.

Quyển bí tịch này là chuyên trình bày thế giới tinh thần chiến mã, bước sóng tinh thần, ngôn ngữ tinh thần.

Sau khi nắm giữ những thứ này, liền có thể dùng tinh thần giao lưu với chiến mã và khống chế.

Có phải rất lợi hại hay không, cho nên người thức tỉnh Tinh Thần Lực thực sự như là đề máy vậy đó.

Ninh Tông Ngô đang muốn bắt đầu bài giảng 《 Thú Ngữ Lục Mã Thuật Thiên 》, vừa lúc đó, lão bộc vội vội vàng vàng chạy vào đây, trong tay cầm một con bồ câu đưa tin, còn có một cuốn đồng mật thư.

“Chủ nhân, phía nam tới mật thư khẩn cấp.”

Ninh Tông Ngô lấy ra mật thư vừa nhìn, tức khắc sắc mặt kịch biến.

Đỗ Biến nói: “Thầy Ninh, đã xảy ra chuyện gì?”

Ninh Tông Ngô nói: “Trấn Nam công Tống Khuyết bị ám sát, xuất thủ là bậc thầy võ đạo nước Xiêm La Kuwaiwan, hắn hôm nay lại theo vua phản của An Nam.”

Kuwaiwan, sinh ra ở đế quốc Đông Doanh, sau khi lớn lên thì chuyển sang nước Xiêm La, khai tông lập phái.

“Trấn Nam công có sao không? Có nguy hiểm đến tính mạng hay không?” Đỗ Biến thất kinh hỏi.

Tuy rằng vị Trấn Nam công tước này vả một phát vào vai khiến hắn té lăn, nhưng Đỗ Biến vẫn tương đối quan tâm hắn. Nhất định vì hắn là anh hùng chân chính, hơn nữa cùng nghĩa phụ Lý Văn Hủy như người tuyệt đối cùng chung chí hướng.

Quan trọng nhất là vị Trấn Nam công này là cột chống trời cả phía nam, nếu như hắn xảy ra chuyện, toàn bộ phía nam sẽ phải đại loạn, đám thổ ty vừa mới được bình định sẽ nổi dậy, đến lúc đó hắn Đỗ Biến làm sao an hưởng vinh hoa phú quý a.

“Trấn Nam công võ công cực cao, cùng Kuwaiwan đối chiến cũng không rơi xuống hạ phong, cho nên chỉ là bị thương một chút, tính mạng không lo.” Ninh Tông Ngô nói: “Bất quá mười cao thủ võ đạo bên người hắn bị giết được sạch sẽ, tổn thất nặng nề.”

“Vậy là tốt rồi, Trấn Nam công không có việc gì là tốt rồi.” Đỗ Biến nói.

Ninh Tông Ngô cả giận nói: “Đại Ninh đế quốc chúng ta là Thiên Triêu thượng quốc, hiện tại ngay cả nước Xiêm La đều lấn tới cửa. Tên Kuwaiwan là bậc thầy võ đạo nước Xiêm La, lại bị vua phản của họ Nguyễn nước An Nam lợi dụng, tới ám sát công tước của đế quốc Đại Ninh nỗ lực ngăn cản Đại Ninh xuất binh giúp đỡ quốc vương An Nam bình định. Nếu không cho giáo huấn, chẳng phải là để người lấn Đại Ninh đế quốc chúng ta sao, võ đạo tông sư ta đây đâu còn thể diện?”

Đỗ Biến nói: “Vậy ngài có ý kiến gì?”

Ninh Tông Ngô nói: “Còn nữa, Kuwaiwan là loại bậc thầy thích khách hiếm có, hắn thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm Trấn Nam công nỗ lực ám sát, Tống Khuyết làm sao lĩnh binh tác chiến? Một trận chiến này gần như quan hệ đến Đại Ninh vận mệnh quốc gia, chỉ có thể thắng không thể thua. Cho nên tên Kuwaiwan nhất định phải diệt trừ.”

Đỗ Biến nói: “Trấn Nam công để cho ngài hỗ trợ đi giết Kuwaiwan à?”

“Không có.” Ninh Tông Ngô nói: “Hắn kêu ngạo như vậy sẽ không mở miệng cầu nhân tài, chỉ bất quá hắn để cho người ta đem chuyện này nói cho ta biết, ta thì không thể làm bộ không biết. Kuwaiwan ám sát Tống Khuyết, chính là đối với ta khiêu khích.”

Đỗ Biến nhìn vị đại tông sư này, có một chút không hiểu.

Hắn luôn mồm nói vương triều Đại Ninh sắp tiêu, máu ta đã lạnh, muốn bỏ xuống tất cả vân du tứ hải, không đi quản chuyện suy vong vương triều Đại Ninh.

Nhưng mà chuyện một khi tới nơi, hắn liền xách theo kiếm muốn giết tới cửa đi.

Máu toàn thân hắn rốt cuộc là nóng hay lạnh vậy?

“Ta phải đi ba ngày, đem Kuwaiwan giết xong sẽ trở lại.” Ninh Tông Ngô nói: “Ngươi chương trình học bắn cung lúc đầu cần mười ngày, kết quả từ sáng đến tối thì hoàn thành, kết quả dư chín ngày thì phải? Ba ngày nay ngươi chuyên tâm nghiên cứu bí tịch《 Thú Ngữ Lục 》 ta đưa cho ngươi, hơn nữa thiên lý mã của ngươi vừa lúc không có đến. Chờ ta trở lại sau đó chúng ta đi học tập cưỡi ngựa, tranh thủ ở trong vòng mười ngày liền đem nó đối phó, ra sao?”

Đối mặt giọng điệu tức giận của lão già như thế, Đỗ Biến có thể nói không à?

Hơn nữa mấu chốt là Đỗ Biến cũng không muốn việc Trấn Nam công có chuyện, tuy rằng Tống Khuyết võ công cực cao, không thua Kuwaiwan, nhưng dù sao cũng là một quân thống soái, luôn không khả năng mỗi ngày đề phòng một thích khách cấp bậc thầy, chỉ có ngày hôm trước làm kẻ trộm, không có ngàn ngày đề phòng kẻ cướp.

“Tốt.” Đỗ Biến nói: “Trấn Nam công quan hệ đến xã tắc an nguy, so với tiền đồ của Đỗ Biến coi là cái gì.”

Tiếp tục Đỗ Biến nói: “Đại tông sư, vị Kuwaiwan kia rất lợi hại phải không?”

Ninh Tông Ngô nói: “Mười nhị phẩm võ đạo cao thủ, vài nhất phẩm cao thủ, tất cả chết ở dưới một mình hắn, ngươi nói lợi hại hay không?”

Đỗ Biến nói: “Vậy ngài lần này đi có thể bị nguy hiểm hay không?”

“Luận võ công ta phải cao hơn hắn.” Ninh Tông Ngô nói: “Thế nhưng hắn là thích khách, một thân bản lĩnh ám sát để cho người ta khó lòng phòng bị. Nếu như nhỡ ra ta không về được, chính ngươi trở về Quế Lâm đi.”
Đỗ Biến cần đang nói chuyện, Ninh Tông Ngô trực tiếp quăng qua quyển bí tịch 《 Thú Ngữ Lục Mã Thuật Thiên 》.

Sau đó, hắn xách theo một thanh kiếm cỡi một con ngựa liền đi, ngay cả lão bộc cũng không có mang theo.

Mà lúc này, Đỗ Biến coi là là chân chính thấy được khí thế của đại tông sư Ninh Tông Ngô.

“Thầy Ninh, hy vọng ngươi có thể thành công chém giết Kuwaiwan, bình an trở về.” Đỗ Biến hướng bóng lưng của ông thầy đi khom người lạy xuống.

...

Ninh Tông Ngô đi, Đỗ Biến thì tự học lý luận tri thức cưỡi ngựa.

Mở ra 《 Thú Ngữ Lục Chiến Mã Thiên 》, bên trong viết Ninh Tông Ngô là tác giả.

Hắn coi như là thành thật chịu phục, vị đại tông sư này thật đúng là một vị thần nhân a. 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 là hắn viết, 《 Tinh Thần Lực Giác Tỉnh Thuật 》 cũng là hắn viết, ngay cả quyển bí tích 《 Thú Ngữ Lục 》 này cũng là hắn viết.

Chân chính toàn tài, chân chính lợi hại a.

Thảo nào nghĩa phụ Lý Văn Hủy trăm phương nghìn kế muốn đem Đỗ Biến đưa đến đại tông sư làm học trò, là chân chính cho phép đột nhiên tăng mạnh.

Cho phép nói thế này, nếu như Đỗ Biến là theo chân đỉnh cấp cao thủ khác học tập, dù cho hắn có hệ thống Mộng Cảnh, cũng cần hai năm trở lên mới có thể đột phá thất phẩm võ sĩ, mà thời gian theo Ninh Tông Ngô có thể rút ngắn gấp mấy lần.

Câu đầu tiên bên trong《 Thú Ngữ Lộ Chiến Mã Thiên 》 là, muốn khống chế chiến mã của ngươi, biện pháp trực tiếp nhất chính là cùng bước sóng ngắn Tinh Thần Lực của nó sản sinh cộng hưởng, tiến vào nó thế giới tinh thần.

Câu nói đầu tiên cứ lợi hại như vậy!

Nhìn bí tịch của hắn, Ninh Tông Ngô giống như thần tiên trên trời bên ngoài chín tầng mây cao cao tại thượng. Bất quá trong hiện thực nhìn thấy bản thân của hắn, thật tình cảm thấy vị đại tông sư này có chút độc nhất vô nhị, không biết nhìn cái này có khiến cái tính chất khác mất luôn không.

Vừa buồn nôn vừa kính ngưỡng đại tông sư, Đỗ Biến bắt đầu học tập quyển bí tịch này.

Vẫn là tối nghĩa, thâm ảo không gì sánh được.

Đỗ Biến vốn cho là quyển bí tịch này sẽ như mấy quyển《 Thế Giới Động Vật》đem thói quen của ngựa, phân loại giải thích rõ ràng, nhưng mà hoàn toàn không phải.

Bên trong nói cũng là sóng tinh thần, tất cả cũng là huyền ảo rồi lại thêm rắc rối, hoàn toàn thế giới năng lượng nhìn không thấy, sờ không xong.

Vì giải nghĩa thế giới tinh thần chiến mã, bước sóng tinh thần. Quyển bí tịch này đem não, thần kinh của ngựa toàn diện triệt để phân tích, hơn nữa có sơ đồ chi tiết giải thích nữa. Đ

Không chỉ có như vậy, để cho tiện xem và hiểu được, Ninh Tông Ngô còn minh hoạ cả bước sóng tinh thần của ngựa, nhìn qua đặc biệt sinh động.

Người này, rõ ràng thần kỳ!

Bên ngoài là một quyển bí tịch, trên thực tế có thể đem đi dự thưởng giải Nobel sinh học.

Sau khi nghiền ngẫm, Đỗ Biến rõ ràng đối với đại tông sư chỉ có thể ngước mắt nhìn lên, hoàn toàn đắm chìm trong quyển bí tịch này.

Mặc dù nội dung quyển bí tịch này đã sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, hơn nữa còn có sơ đồ lý giải, nhưng vẫn là thật quá khó khăn. Vừa vặn một trang, nếu Đỗ Biến cũng mất mấy canh giờ, nhìn phút nào cũng phải ngẫm nghĩ phút nấy.

Mà quyển bí tịch này có chừng hơn tám trăm trang, dính đến bước sóng ngắn Tinh Thần Lực có mấy phần.

Đơn giản là khó như lên trời, thảo nào Ninh Tông Ngô nói tầm mấy năm mới có thể nắm giữ quyển bí tịch này.

Bất quá, bí tịch nghịch thiên như thế Ninh Tông Ngô lại viết ra, đây không phải là thần nhân là cái gì?

Sau mấy canh giờ, lão bộc của đại tông sư vào đây đưa cơm, ngạc nhiên nói: “Thiếu gia Đỗ Biến, ngài quỳ trên mặt đất làm gì?”

“A...” Đỗ Biến kinh ngạc, phát hiện mình dĩ nhiên thực sự bất tri bất giác quỳ xuống đọc.

Nguyên lai có một câu nói trên địa cầu kia là thật: Mẹ hỏi ta vì cái gì quỳ trên mặt đất nhìn video.

Sau khi ăn cơm xong, Đỗ Biến tiếp tục xem quyển bí tịch《 Thú Ngữ Lục Chiến Mã Thiên 》, lại một lần nữa hoàn toàn đầu nhập vào thế giới thời gian.

Càng chìm đắm học tập quyển bí tịch này, Đỗ Biến càng chờ mong con thiên lý mã của mình, giống như thanh niên hiện đại trông chờ chiếc xe đầu tiên, hơn nữa còn là siêu xe.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên bên ngoài vang lên giọng của một người.

Là Lý Tam đêm qua xuống núi dò hỏi thiên lý mã.

“Tiểu chủ nhân, lúc đầu thiên lý mã của ngài hôm nay là có thể chuyển đến cảng, thế nhưng đêm qua khi tiến vào ngoài khơi Quảng Tây lại bị người đoạt đi!”

Cái gì?

Đỗ Biến gần như lập tức bùng nổ? Lại có người dám đoạt thiên lý mã của hắn?

Lại có người dám đoạt tài sản của Đông Hán sao? Không muốn sống nữa à?

...

Chú thích của Bánh: Phần thứ bảy đưa lên, các huynh đệ, số nguyệt phiếu đề cử sách mới từ hạng tư chạy đến hạng bảy, cứu mạng a!

Mèo Thầy Mo: Có cảm giác nhớ tới phim Avatar huyền thoại, nhất là lĩnh vực ngự thú -_-