Tổng Hợp Các Đoạn Trích H+

Chương 7: Hành trình tránh thịt


HÀNH TRÌNH TRÁNH THỊT

Tác giả: Tương Linh Cổ Sắt
Thể loại: Hệ thống, xuyên sách, sắc, NP
Edit & Beta: Duy Uyên, Hàn Băng
Nguồn: https://thaonguyentientu.wordpress.com
_____________
...
"Ngô."
Hai tiếng kêu đau đớn đồng thời vang lên, Nhạc Hải Sanh là đau, Lâm Dực là thích. Trong quá trình ngã xuống, nhờ vào trơn ướt thuỷ dịch, côn thịt đụng vào mật huyệt, toàn bộ qui đầu thuận thế khảm sâu vào bên trong. Tuy rằng lúc trước đã được ngón tay nới lỏng nhưng mật huyệt đột nhiên bị ép chứa một căn côn thịt thô to cũng là quá sức chịu đựng, vành mắt cô nhất thời đỏ lên.
Lâm Dực trấn an hôn lên môi đỏ mọng của cô, từ từ di chuyển thắt lưng, côn thịt bắt đầu ở miệng hoa huyệt nhợt nhạt ra vào, mỗi lần đều đi vào một cái đầu rồi rút ra. Chậm rãi, Nhạc Hải Sanh dần thả lỏng cơ thể, đón ý hùa theo động tác của hắn, trong cổ họng phát ra hừ hừ rên rỉ. Cô giãy dụa eo, đem đóa hoa giữa hai chân đưa về phía trước, khát cầu hắn thật sâu chiếm lấy.
Cô gái thấp giọng rên rỉ, Lâm Dực cầm lên một chân trần của Nhạc Hải Sanh tinh tế hạ xuống hôn nhẹ. Sống lưng bị kích thích, đâm nhanh vào mật huyệt. Cô cảm thấy hư không ban đầu đã biến mất, toàn bộ bị nhồi đến hư mềm, chặt khít không một khe hở, không kìm nổi thoã mãn thở dài.
Hoa huyệt Nhạc Hải Sanh không sâu, rất nhỏ bé mà côn thịt Lâm Dực kích thước vừa to lại dài, mặc dù lửa nóng đã đội lên tận tử cung, nhưng vẫn còn một đoạn ngắn dừng bên ngoài cửa huyệt.
U huyệt gắt gao cắn lấy côn thịt, thịt mềm bên trong liều mạng bóp chặt thân gậy, nếp uốn trong vách hang dần bị thu hẹp, kẹp Lâm Dực cả người chấn động.
Lâm Dực hít một hơi, bình phục một chút, sau đó vén lên hai chân thon dài tiếp tục đi chuyển thắt lưng đâm vào hoa huyệt. Côn thịt thô to đâm vào rút ra trong u huyệt tràn đầy chất mật, cảm giác vô cùng mềm mại trơn bóng.
Không giống với thiếu niên ngây ngô, Lâm Dực có đủ kĩ xảo của một nam nhân trưởng thành. Ban đầu hắn dùng động tác dịu nhẹ nhưng sau khi bị kích thích, đoạn côn thịt vốn bị lộ bên ngoài không biết lúc nào đã đâm đến tận cùng. Xương mu của hắn vỗ bành bạch vào mông cô, thanh âm ngày một lớn.
Trong căn phòng an tĩnh vang lên tiếng thở dốc của đàn ông cùng ẩn nhẫn rên rỉ cua phụ nữa, thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng nói.
"Tốt như vậy sao?"
"Ân."
"Muốn nhanh hơn sao?"
"..."
Mười ngón tay đan chặt vào nhau, hai mắt Nhạc Hải Sanh vô thần nhìn trần nhà, nhu nhược phát ra tiếng rên rỉ. Thân thể trong thoáng chốc bị côn thịt hung hăng va chạm, điện lưu nháy máy truyền khắp toàn thân. Nhạc Hải Sanh lập tức kêu thành tiếng, cơ thể buộc chặt cong lên, bốn vách tường trong mật huyệt lập tức bị thu hẹp, xoắn chặt khiến côn thịt tiến thoái lưỡng nan.
Côn thịt bị tiểu huyệt cắn nút điên cuồng, nơi qui đầu bị mật dịch tuôn xối xả, dã tính trong người đàn ông cuối cùng cũng bộc phát. Hắn cắn tăng đem hai đùi cô áp trước ngực sau đó đem quân tiến công thần tốc đưa đẩy trong mật huyệt.
Bị kích thích đánh úp, Nhạc Hải Sanh thần trí trống rỗng, tay chân giơ loạn xạ, luôn miệng rên rỉ gọi tên người đàn ông trước mặt:
“ A…A..Lâm Dực..quá nhanh."
“ Vâng. Tiểu thư." Lâm Dực theo lời nói động tác liền có phần chậm lại kì thực cũng vì muốn ức chế bản thân. Hắn thong thả mà kiên định, kích thích chín cạn một sâu đâm vào một huyệt. Khi thì cuối đầu hôn đôi gò bông đảo trước ngực cô, mút liếm khiến hai điểm đỏ kia vô cùng kiều diễm.
Ban đầu bị khoái cảm xói mòn muốn khống chế bản thân nhưng sau Lâm Dực thật sự chậm lại. Nhạc Hải Sanh lại cảm thấy có chút chưa đủ. Nhưng cô cũng không dám nói hắn nhanh lên một chút, chỉ dám cắn môi dưới tận lực đem thân thể căng cứng phối hợp theo hắn. Hi vọng côn thịt có thể gây ra cho cô nhiều khoái cảm hơn nữa.
“A..Lâm Dực.” Nhạc Hải Sanh vươn hai tay ôm lấy cổ nam nhân, làm cho bầu ngực trắng cọ sát vào thân thể hắn, hai chân dài nhỏ bé cũng gắt gao quấn chặt hông nam nhân. Vô luận như thế nào cũng không nói nên lời, chỉ có thể dùng da thịt tiếp xúc với da thịt để trấn an cảm xúc xôn xao của cơ thể.
“ Tiểu thư? “ Lâm Dực vẫn như cũ không nhanh không chậm, thong thả hỏi.
Nói không nên lời… cô nâng gương mặt nước mắt lã chã lên - đáng thương nhìn Lâm Dực cầu xin.
Lâm Dực thở dài, đè nén tâm tư muốn chơi đùa cô xuống, nâng hông của cô lên đem cô thành tư thế sườn đùa nghịch trên giường. Mà hắn lại dán vào phía sau cô, một tay nâng đùi lên hung hăng đem côn thịt tiến vào mật huyệt.
Cái tư thế này dễ dàng làm cho côn thịt đâm trúng điểm mẫn cảm của cô. Nhạc Hải Sanh không nhịn được kêu ra tiếng.
“ A…không được… Nếu như vậy.. tôi không được..” Khoái cảm đánh thẳng tới ót, Nhạc Hải Sanh khóc nức lên.
Người đàn ông vươn tay lau nước mắt cho cô gái, thấp giọng nói: Bởi vì biết tiểu thư cũng không thật sự không cần nên tôi mới không thể nghe theo được.
“ Không..Thật sự không được..tôi chịu không nổi."
Nhạc Hải Sanh ô ô nức nở cầu xin, người đàn ông phía sau thở dài một tiếng. Động tác dưới thân mãnh liệt giống như máy đóng cọc, đại khai đại hợp đâm cô đến choáng váng đầu óc, quên luôn cả việc khóc. Chỉ có thể theo động tác của hắn, cao thấp lên xuống thét chói tai, trong mật huyệt thịt mềm cùng côn thịt một lần nữa ma sát, sảng khoái run rẩy. Nhạc Hải Sanh nằm trên giường, cái mông mượt mà bị đè lại chặt chẽ, bất lực thừa nhận nam nhân va chạm.
Vừa đạt cao trào vài phút trước, mật huyệt mãnh liệt co rút nội bích, cô cao giọng thét chói tai theo từng nhịp rút cắm của Lâm Dực, từ hoa tâm phun ra một cỗ trong suốt dịch nhầy.


Cao trào quả thật rất tốt đẹp nhưng cũng rất mệt mỏi, nhất là khi cô phải trải qua hơn một giờ làm tình kịch liệt.
Mà Lâm Dực dường như không hề mệt mỏi, côn thịt vẫn không ngừng đỉnh nhập trong mật động, Nhạc Hải Sanh kêu đến cổ họng đều đau, khóc nức nở cầu xin:
"Lâm Dực, còn muốn bao lâu a... Tôi không được.. A.."
Lâm Dực khẽ dừng lại động tác, từ phía sau hôn lên lỗ tai mẫn cảm của cô: "Thực sự không được, hửm?"
"Ân..." Nhạc Hải Sanh lên tiếng.
Côn thịt chậm rãi rút ra không khỏi ma sát khiến vách tường thịt bên trong run rẩy. Không có trở ngại, mật dịch bên trong ào ạt chảy ra thấm ướt ga giường. Nhạc Hải Sanh thở dài nhẹ nhõm một hơi sau đó lười biếng xoay người nằm thẳng. Vừa nghiêng đầu, cô liền thấy Lâm Dực đã ngồi dậy, dùng tay cầm lấy côn thịt chính mình, cao thấp luật động.
Nhạc Hải Sanh ngây ngẩn cả người. Bởi vì săn sóc cô, thà rằng tự mình làm sao? Thật là một người đàn ông dịu dàng... Một lát sau, Nhạc Hải Sanh cả kinh bò dậy.
Tối qua lúc làm cùng Lâm Hải Sinh, thẳng đến lúc hắn bắn ra cô mới biết mình làm nhiệm vụ thất bại, như vậy "nó" nhận định khi nam nhân bắn vào mới được coi là hoàn thành nhiệm vụ. Nếu như Lâm Dực tự làm tự bắn, cô mệt mỏi nửa ngày như vậy là không tính ư?
"Không thể chỉ có một mình tôi... Anh cũng phải thoả mãn mới được..." Nhạc Hải Sanh khẽ hạ tầm mắt, chậm rãi ngồi xuống.
Lâm Dực nhướn mày, ánh mắt thâm trầm nhìn Nhạc Hải Sanh đem hai chân quỳ trên đùi hắn, sau đó nâng mông, dùng tiểu huyệt đã ướt đẫm nuốt toàn bộ côn thịt.
Như là trường kiếm được tra vào vỏ, côn thịt nhét vào tận cùng mật huyệt một cách khít khao. Nhạc Hải Sanh hai tay đặt trên bụng của Lâm Dực, cẩn thận nâng lên hạ xuống mông nhỏ. Tư thế nữ trên đối với cô vô cùng mới mẻ, đại quy đầu đặt bên trong hoa tâm mang đến tê dại khác thường.
Lúc trước cảm giác bị làm đến không cách nào khống chế chính mình, chỉ có thể giãy dụa, điên cuồng thét lên trong khoái cảm vẫn còn khiến cô sợ hãi. Mà tư thế này vừa đủ để cô tự điều chỉnh cảm xúc, không giống như trước bị động thừa nhận, biên độ lên xuống nhẹ nhàng, góc độ truy đuổi khoái cảm thoải mái, mị nhãn như tơ không khỏi câu lên thỏa mãn.
Nhưng nam nhân ở dưới không giống như cô thoải mái. Gương mặt lạnh lùng vĩnh viễn không gợn sóng lúc này ẩn nhẫn khó chịu, mày khoá, tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹp, vài sợi rơi xuống trước trán.
Côn thịt bành trướng muốn phá nát mọi thứ, bên trên lại là nhẹ nhàng chuyển động lên xuống, hoàn toàn không thể nào thỏa mãn dục vọng đang kêu gào.
Hưởng thụ một lát, cơ thể Nhạc Hải Sanh không tự chủ ngã về sau, hai tay chống lên đùi Lâm Dực, bộ vị kết hợp của hai người vừa vặn rơi vào tầm mắt hắn.
Mật huyệt bị trừu cắm dần chuyển sang màu hồng đào đang phun ra nuốt vào thật to côn thịt, mỗi lần lên xuống đều kéo ra mật dịch thơm ngấy, đem lông mao của cả hai đều ướt đến rối tinh rối mù. Hai mảnh cánh hoa sung huyết nở rộ duyện lấy gân xanh côn thịt, phía trên hạch hoa dính lấy một giọt dịch mật trong suốt, theo động tác run rẩy lên xuống của cô tuỳ thời có thể rơi xuống.
Nam nhân yết hầu lên xuống có chút giật mình, mâu quang phát ra tia sáng u ám. Khi Nhạc Hải Sanh bắt đầu vui vẻ vặn vẹo thắt lưng ở côn thịt của hắn mạnh mẽ xoay vòng, hắn rốt cục cũng không nhẫn nại nữa, tay giữ lấy thắt lưng mảnh khảnh của cô, nâng lên hạ xuống.
Nhạc Hải Sanh bất ngờ không kịp phòng bị, khẽ kinh hô, tiếp đến bị khoái cảm mãnh liệt cọ rửa không biết phải làm thế nào, chỗ sâu nhất trong cơ thể bị côn thịt trạc tới trạc lui, cảm giác tê dại theo hoa tâm truyền khắp cơ thể, chân cô cơ bản không thể nào chống đỡ toàn thân, chỉ có thể run rẩy ngã vào lồng ngực rộng lớn của người đàn ông, mọi giác quan dường như đều tập trung vào một điểm kết hợp kia.
Nam nhân lực cánh tay thật kinh người, đem thắt lưng mảnh khảnh cùng mật huyệt nhỏ hẹp của cô phun ra nuốt vào côn thịt. Hắn gắt gao nhìn chỗ giao hợp của hai người, đuôi mắt thậm chí kích động nổi lên màu đỏ tươi như máu. Nhạc Hải Sanh bị điên cuồng cắm rút ai ai kêu loạn, sau đó không ngừng khóc nức nở, toàn thân lơ lửng không có điểm đáp, chỉ có mật huyệt vẫn bị động thừa nhận đàn ông đâm vào không dừng, một lần lại một lần nhanh hơn.
"Lâm Dực... Lâm Dực..." Nhạc Hải Sanh hai mắt đẫm lệ, muốn cầu xin tha thứ, lại sợ Lâm Dực săn sóc rút ra rồi tự mình làm, chỉ có thể mềm yếu ôm cổ hắn, lung tung cắn loạn cằm, cổ cùng xương quai xanh của hắn, khóc cầu: "Dực, nhanh chút... Bắn ra có được không...?"
Nam nhân thở phì phì trả lời: "Có thể... Bất quá phiền toái tiểu thư một chút."
"Tôi... Ngô... Muốn làm như thế nào?" Nhạc Hải Sanh căn bản không hề suy nghĩ mà đáp ứng, chỉ cần có thể khiến nam nhân phía trên nhanh chóng bắn ra, mọi thứ đều tốt... Nhưng mà cô lập tức liền hối hận.
Lâm Dực ngồi dậy đem Nhạc Hải Sanh nằm sấp thành tư thế quỳ, khuỷu tay chống ở trên giường. Bộ mông tuyết nâng cao, nơi bí mật lộ ra một đóa hoa hướng Lâm Dực tầm mắt nở rộ. Nhạc Hải Sanh dịu ngoan mặc hắn đùa nghịch. Đột nhiên hoa huyệt bị thô to côn thịt lấp đầy, vọt sâu vào tận tử cung.
Lần này hắn phá lệ hung mãnh, Nhạc Hải Sanh bị hắn thô bạo va chạm ngay cả quỳ cũng không thẳng, đầu cũng suýt va phải trụ giường may có Lâm Dực kịp thời kéo lại.
" Ô ô... Lâm Dực... Quá sâu... Sẽ hư mất..." Nhạc Hải Sanh trong lòng run sợ thừa nhận hắn tấn công, thấy côn thịt dường như sắp đánh vào tử cung, nơi sâu nhất bị cắm tràn đầy, ma sát mạnh mẽ sinh ra đau đớn, chân cô cơ hồ sắp không chống đỡ nổi. Nhưng nghĩ đến mục đích làm Lâm Dực nhanh chút bắn ra, Nhạc Hải Sanh vẫn cố gắng ổn định cơ thể, thừa nhận Lâm Dực mạnh bạo va chạm.
"A... Lâm Dực... Cầu anh nhanh chút bắn ra... Ân!"
Lâm Dực đột nhiên hạ thắt lưng, một tay bao lấy bầu ngực trắng nõn, một tay đè ép hoa hạch của cô.
" - - - A a a a a!" Nhạc Hải Sanh thở dốc, liên tục hét lên. Cô căn bản không thể chống đỡ thân thể, mặt cùng ngực ma sát trên ga giường, chỉ còn cái mông vẫn như cũ bị Lâm Dực nâng cao, đỏ sậm côn thịt ra ra vào vào khiến hoa huyệt sưng tấy, hai cái túi phía dưới đập mang vào hoa môi vang lên " ba ba" thanh âm.
Âm đế bị trêu đùa quá mức, huyệt khẩu còn bị liên tục sáp nhập, trong ngoài giáp công khiến khoái cảm như sóng vỗ ào ạt, cô cảm thấy mình sắp bị đâm đến thích điên lên. Vách tường thịt mấp máy, mị thịt bên trong như giác hút gắt gao mút chặt lấy côn thịt.
Mồ hôi của Lâm Dực từng giọt từng giọt rơi xuống lưng trắng noãn, lại một cái trừu cắm thật sâu khiến mỹ huyệt co rút mạnh. Lâm Dực vỗ nhẹ mông cô để cô thả lỏng một chút, chính mình lại giáp thật nhanh. Hắn dứt khoát nắm lấy eo cô, tay nắm lấy co dãn mông thịt, không quan tâm cảm giác của người bên dưới mà va chạm, dùng hết toàn lực, cơ hồ muốn đem cả tinh hoàn nhét vào trong. Sau hơn trăm cú đâm chọc, ở cái cuối cùng khai hỏa khiến khoái cảm vọt tới đỉnh đầu. Mật huyệt khẽ nhếch hai môi hoa đồng dạng duyện lấy thật to côn thịt. Một trận tê dại thổi qua, một cổ nùng dịch bắn thẳng vào hoa tâm, nóng đến cả người Nhạc Hải Sanh đều chấn động, nội bích kịch liệt co rút, chất lỏng ấm áp trào ra tưới thẳng lên quy đầu.
Tinh dịch toàn bộ bắn ra, Lâm Dực thở dài một hơi. "Ba" một tiếng rút ra côn thịt vẫn chưa mềm hẳn, xoay người ngã trên giường, thuận tay ôm lấy cô áp vào ngực mình. Mà Nhạc Hải Sanh đã sớm bị khoái cảm mãnh liệt kia làm cho hôn mê, kiều diễm môi mọng hơi hé ra, thất thần nhìn trần nhà, trong đầu một mảnh trống rỗng.
...
Đăng bởi: