Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 133: Phản kháng hay phối hợp?


Chương 133: Phản kháng hay phối hợp?

Thế nhưng là An Phùng Tiên dĩ nhiên đưa tay nhào nặn trên bộ ngực đầy đặn, An Viện Viện cúi đầu nhanh như tia chớp, mở ra cái miệng nhỏ nhắn khả ái, hung hăng cắn xuống trên mu bàn tay của An Phùng Tiên.

- Á...

Đau đớn kịch liệt, hai hàng dấu răng rõ ràng trên mu bàn tay khiến An Phùng Tiên quát to một tiếng, hắn tức giận điên lên, giật tay ra, nhào tới lần nữa, vì để tránh bị cắn, An Phùng Tiên bỗng nhiên nhớ tới tình cảnh buổi chiều cưỡng gian Bối Nhị Nhị, lúc này cũng y như vậy, hắn đem An Viện Viện đè xuống cho nằm úp sấp ở trên ghế sa lon, đưa hai tay của nàng bẻ bắt chéo sau lưng.

- Ai cứu mạng a! Ai cứu với, Tĩnh Phương, ông ngồi đó làm gì, ông còn là đàn ông sao? Vợ ông bị người khác cưỡng hiếp ông cũng không quản sao? A! Ai cứu mạng, người cứu mạng với!

An Viện Viện phản kháng có thể dùng từ mãnh liệt để hình dung, An Phùng Tiên sử xuất ra khí lực cả người mới ngăn chặn được An Viện Viện.

Bối Tĩnh Phương đột nhiên xông lại, hai tay hắn nắm chặt:

- An lão sư, tôi xem... Tôi xem hay là để hôm khác đi! Tâm tình Viện Viện kích động quá rồi.

An Phùng Tiên đang trong tình trạng tên đã lên dây, côn thịt lớn đã cứng rắn đến cực hạn, hắn bức thiết muốn cắm vào mật huyệt của An Viện Viện, thấy Bối Tĩnh Phương lâm trận muốn bỏ chạy, An Phùng Tiên linh cơ khẽ động:

- Không có khả năng dời sang hôm nào nữa đâu, kinh nguyệt của Viện Viện tỷ đã sắp tới rồi, ngày hôm nay không làm, sẽ phải đợi 1 tháng sau đó man.

Bối Tĩnh Phương vừa nghe nhất thời hạ quyết tâm:

- Điểm ấy tôi không nghĩ tới, được rồi, chú quất đi!

An Phùng Tiên đắc thế không buông tha người, hắn lớn tiếng kiến nghị:

- Bối tiên sinh, Viện Viện tỷ phản kháng quá lợi hại, ông giúp tôi một tay đi, giữ hai tay của nàng nhé.

- ... Được rồi.

Bối Tĩnh Phương thấy thê tử phản kháng lợi hại, cũng lo lắng không cách nào giao phối, hắn khẽ cắn môi, vươn hai tay đồng dạng cầm chặt đôi tay nhỏ bé của An Viện Viện.

An Viện Viện thét chói tai thê lương:

- Bối Tĩnh Phương, ông là đồ súc sinh, ông dĩ nhiên, dĩ nhiên trợ giúp người khác hiếp dâm tôi, tôi là vợ ông, ngươi dĩ nhiên trợ giúp người khác cưỡng gian vợ mình, ô... Huhu! Ai cứu tui với!

An Phùng Tiên bị An Viện Viện la toáng lên lại càng hoảng sợ, hắn đứng chết trân tại chỗ, ngược lại là Bối Tĩnh Phương đang xấu hổ vạn phần lớn tiếng nhắc nhở:

- An lão sư, cậu nhanh lên một chút nha.
An Phùng Tiên lấy dũng khí, cấp tốc nhấc lên chiếc váy ngủ sexy của An Viện Viện, lộ ra cặp mông trắng bóc căng tròn, ngón tay thật nhanh vồ tới, hạ xuống trên chiếc nội khố nhỏ đang che chắn khe đít gợi cảm, hắn giật mạnh xuống, hai đầu gối dụng lực tách ra hai chân An Viện Viện, lộ ra âm hộ màu trắng hồng xinh đẹp lọt giữa đám cỏ non đen tuyền:

- Tui sợ phía dưới của Viện Viện tỷ thiếu độ trơn, mạnh mẽ tiến vào sẽ làm nàng bị thương, cho nên trước tiên phải liếm một cái.

Bối Tĩnh Phương liên tục gật đầu:

- Không sai, nghìn vạn đừng làm nàng bị thương.

An Viện Viện lại là một vòng điên cuồng giãy dụa:

- A! Đồ vô lại, buông ra, không ra, có được liếm chỗ đó...

Bối Tĩnh Phương bắt lấy hai tay An Viện Viện, An Phùng Tiên mới dùng hai chân đè nén An Viện Viện, thân thể khom xuống, đưa mặt dán vào mỹ đồn của An Viện Viện, mỹ đồn của nàng giống như bản thân nàng vậy, cao quý đầy ắp, rất tròn mịn nhẵn, không có một chút tì vết, khe đít hẹp dài hợp chặt lại, kẹp chặt mật huyệt ở giữa, tin tưởng dương vật nam nhân chỉ cần cắm vào khe đít này là có thể cảm nhận được cảm giác vui sướng.

Bất quá, trước mắt không phải là thời điểm tìm tình thú, An Phùng Tiên lè lưỡi liếm vào mật huyệt xinh đẹp của An Viện Viện, An Viện Viện vốn thích sạch sẽ đã đem hạ âm của mình tẩy trừ sạch sẽ, phỏng chừng nàng cũng vừa ngâm mình trong bồn tắm xa hoa kia, trong mật huyệt đỏ hồng cùng bụi cỏ đen rậm rạp lộ ra một tia mùi hương của hoa khô hương thảo, phương thảo nồng đậm đen sẫm rất có trật tự mà quấn quanh mật huyệt xinh đẹp, mật huyệt tươi mới, hình dáng như hoa phù dung, các múi thịt chồng nhau phân tán vài bụi thịt nha, dùng miệng liếm vào, vài bụi thịt nha này có thể co rút lại, thực sự là kỳ diệu cực kỳ, An Phùng Tiên yêu thích không buông đc miệng, liếm, mút, cắn, thổi, hút, tất cả thủ đoạn đều đem ra hết, còn không thấy có ái dịch chảy ra, hắn không khỏi âm thầm cấp bách, sợ hãi bản thân côn thịt lớn sẽ làm hư đóa hoa phù dung xinh đẹp này, tình thế bất đắc dĩ làm người ta cấp bách, An Phùng Tiên không thể làm gì khác hơn là đem nướt bọt của mình nôn vào bên trong mật huyệt, đóa hoa phù dung như có linh tính, nhuyễn động vài cái, cư nhiên đem nướt bọt hút đi, được tư nhuận, tươi như vừa được tưới, mật huyệt của An Viện Viện lặng lẽ lộ ra một cái lỗ nhỏ, huyệt động sâu thẳm, lại dụ cho người ta hướng về.

- Oh... Đừng liếm, đừng mút nữa.

Tiếng khóc anh anh vang dội bốn phía căn phòng, An Viện Viện còn đang giãy dụa, cặp đùi đẹp thon dài rất tròn kia liên tục đá lung tung, nhiều lần đều đá trúng xương sườn của An Phùng Tiên.

An Phùng Tiên không để ý tới xương sườn đau đớn, điên cuồng mà liếm hút, còn dùng ngón tay trơn vào mật huyệt khuấy thọc, từ ngón tay bị mút vào đến xem ra, mật huyệt của An Viện Viện quả nhiên là cực phẩm âm huyệt, ôm mông thịt màu mỡ, An Phùng Tiên xung động cắn cắn múi thịt đỏ tươi, toàn thân An Viện Viện nổi lên một trận run rẩy, phản kháng đột nhiên ngừng lại, An Phùng Tiên mừng rỡ, nhanh chóng đứng lên, cầm côn thịt khổng lồ nơi tay, nhắm chuẩn mật huyệt xinh đẹp của An Viện Viện mà cắm vào.

- A...!

An Viện Viện phát sinh một tiếng rên rỉ cực kỳ ỏn ẻn, tùy ý côn thịt lớn của An Phùng Tiên chậm rãi đưa vào trong chỗ sâu nhất của âm đạo.

Sắc mặt Bối Tĩnh Phương lúc đỏ lúc tím, hắn kinh ngạc nhìn âm đạo của thê tử bị ngọc hành của một người nam nhân từng điểm từng điểm thâm nhập vào, cho đến hoàn toàn bị chiếm giữ.

Toàn bộ đều đã cắm vào, côn thịt 100% không có để lại mảy may chút nào tại ngoài lỗ huyệt chặt hẹp, An Phùng Tiên thở ra một hơi thở:

- Bối tiên sinh, ông hãy buông tay ra đê! Đừng làm đau phu nhân nữa.

Bối Tĩnh Phương cũng cảm thấy có lý, nhưng hắn mới vừa buông lỏng tay, An Viện Viện liền kịch liệt mà ưỡn ẹo thân thể, hình như tùy thời muốn đẩy cho An Phùng Tiên rớt ra khỏi tư thế giao hợp, An Phùng Tiên áp sát bờ lưng ngọc của An Viện Viện, đem côn thịt cắm ở trong mật huyệt một cách chặt chẽ, An Viện Viện chỉ cần vặn vẹo, An Phùng Tiên cũng không động đậy, An Viện Viện dừng lại nghỉ, An Phùng Tiên liền đâm thọc cực mạnh, hơn nữa đều là đâm thọc thế lớn lực mạnh, vài lần vật lộn qua đi, An Viện Viện thở hổn hển ngừng lại, trên lưng ngọc có một tầng mồ hôi nhàn nhạt, may là nội y thiếp thân bằng lụa thấm nước, đem mồ hôi đều hút đi, An Phùng Tiên vươn hai tay vòng ra trước người nàng, ngay trước mặt Bối Tĩnh Phương cầm lấy cặp nhũ phong cao vót của An Viện Viện, có lẽ là mệt mỏi, An Viện Viện không có bất kỳ kháng cự nào, mặc cho An Phùng Tiên một tay nắm một vú, còn xoa nắn trên dưới, vặn bóp nhồi nắn các kiểu, côn thịt dưới khố phối hợp đào đưa mà đâm thọc, mang đến trí mạng đả kích cho An Viện Viện, nàng bắt đầu chìm đắm vào khoái cảm bị côn thịt trùng kích mang tới, ái dịch dính trơn cấp tốc tiết ra, trong âm đạo dần dần trơn trượt như cá chạch, An Phùng Tiên nở nụ cười, đây mới thực sự là ý nghĩa làm tình, tuy rằng An Viện Viện tình cờ phản kháng một cái, nhưng An Phùng Tiên cảm giác được đó không phải là phản kháng, mà là phối hợp 1 cách vi diệu, mỹ đồn của An Viện Viện không phải là đong đưa tránh né, mà là nhún động, nhún động để nghênh hợp với An Phùng Tiên đâm thọc, ảo diệu trong đó chỉ có hai đương sự đang giao cấu mới có thể thấu hiểu.

- Oh, thật thoải mái... An lão sư đâm mạnh nữa đi!!!

- --Hết chương 133---