Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 257: Sự kết hợp bá đạo


Toàn bộ khu vực sân đấu được bao phủ bởi băng tuyết, cơn gió lạnh lẽo của cực bắc bao phủ và nuốt chửng tất cả.

Hình Na nhanh chóng rời khỏi đấu trường của 3 người phía trước, cô cũng rất muốn xem xem 2 đứa nhóc có thể thể hiện như thế nào.

“Nuốt chửng đi”

Không một chút nao núng, Hình Tuyết không lo sợ trước hồn kỹ của Huyền lão, con bé đứng yên đó mà tiếp tục thao túng hồn kỹ của mình.

“Ầm”

Đòn hồn kỹ trực tiếp đi xuyên qua thân thể của Hình Tuyết và va vào mặt đất, tiếng chấn nỗ kinh hoàng của mặt đất vang lên.

“Ồ? Đây là?”

Huyền lão ngạc nhiên trước thái độ bình tĩnh của hai đứa, băng tuyết vẫn còn bao phủ, điều này chứng tỏ rằng hồn kỹ của ông không hề đánh trúng hoặc gây tổn thương cho Hình Tuyết, nếu như có thì hồn kỹ băng tuyết này đã phải bị dừng lại hoặc ngắt quãng một chút.

“Nát ra”

Đưa một tay ra đập võ hồn kỹ của Hình Tuyết, cây kiếm bằng băng của con nhóc cực kỳ cứng rắn, ông phải dồn nhiều lực hơn bình thường để phá nó, quả nhiên là cực hạn băng năng lực là không thể đùa được, quan trọng là chuyện lúc nãy...

Ảo ảnh ư? Làm thế nào mà bọn chúng có thể gây dựng được ảo ảnh ngay tức khắc mà còn trước mặt ông? Lúc nãy hồn kỹ của ông rõ ràng là đã đâm xuyên qua cơ thể Hình Tuyết, không còn nghi ngờ gì nữa, đây là ảo ảnh.

“Hừ”

Phóng lên cao, Huyền lão lập tức dồn hồn lực vào mắt để quan sát, một tiếng hừ mang theo uy áp chấn áp bọn nhóc phía dưới, tuy chơi vậy có hơi ăn gian nhưng ai biểu bọn nhóc này trâu bò quá chi, nếu không làm vậy thì còn gì vui nữa.

Một cơn sóng chấn ngang qua 2 đứa nhóc, vị trí thật sự của Hình Tuyết xuất hiện, cô bé được Hình Tử che ẩn trong ảo ảnh của mình.

“Chậc, hơi khó chịu à nha”

Đưa môi ra liếm lấy khóe miệng khô khốc, thằng nhóc này lập tức triển khai kế hoạch thứ 2, khu vực xung quanh đều đã bị Hình Tuyết phủ băng rồi, có thể lợi dụng sự phản xạ ánh sáng của băng để liên tục tạo ảo ảnh.

“Để em lo phần trên”

Lao thẳng ra sẵn sàng tiếp nhận bất cứ hồn kỹ nào của Huyền lão, 2 hồn kỹ băng giá lại được triển khai nhưng lại với một cách sử dụng khác.

10 thanh kiếm xuất hiện xung quanh Hình Tuyết, chúng xoay tròn và phóng lên cao nhắm vào phía Huyền lão, cô đang vây kín toàn bộ môi trường xung quanh Huyền lão.

“Hắc hắc, muốn trực tiếp tấn công? Khinh thường lão già ta quá a!”

Giang hai tay ra, một cơn hồn lực của ông như dã thú xổng chuồn đi 4 phương 8 hướng dập nát mấy cái hồn kỹ của Hình Tuyết,

“Uầy, chơi vậy không phải là hơi tuyệt đường sống bọn trẻ sao Huyền lão?”

Đứng ở xa cô nhìn ông già không hề nương tay mà trực tiếp phá hủy hồn kỹ của Tuyết nhi, nhưng nếu ông nghĩ chỉ như vậy thôi là đủ thì ông sai lầm lớn rồi, đám nhóc này không đơn giản đâu.

“Oành, oành oành”

Tiếng của mấy thanh băng kiếm vỡ ra, chúng phát ra những tiếng nỗ liên tục gây khói lạnh bao phủ toàn bộ sân trường.

“Trảm”

“Định vị”

Hai âm thanh vang lên cùng một lúc, dưới lớp khói xanh lạnh lẽo, Hình Tuyết trực tiếp điều khiển băng giá tiếp tục chiến đấu, Băng kiếm bị vỡ? Vậy thì trực tiếp ghép lại thôi a! Chuyện vô cùng đơn giản.

Đứng phía xa, Hình Tử điều khiển mọi hoạt động của đấu trường, thằng bé đang quan sát sự di chuyển của Huyền lão, đối đầu với một đối thủ khó chơi thì phải hiểu được thói quen và cách hành sự của ông, dù có là giả thì cũng phải quan sát, để cho não bộ hoạt động tốt nhất thì con mắt không được ngừng liếc.
Đưa một tay ra, hồn hoàn thứ 4 và 5 sáng lên, hai hồn hoàn vạn năm và một hồn đạo khí ở tay.

Một cơn sóng nhiễu loạn được phóng thích, vì cách tu luyện của Hoắc Vũ Hạo thiên về tinh thần lực làm cho Hình Tử cũng không có skill nào ngoài tinh thần lực cả, trực tiếp tấn công một cường giả đấu la bằng tinh thần lực? Đùa đấy à, phản phệ chết mẹ thì sao?

Nếu đã không thể trực tiếp chiến đấu, vậy cậu sẽ gia tăng năng lực của Hình Tuyết một cách hết sức.

Huyền lão thấy mấy tảng băng bằng kiếm đang lao về phía ông, lúc nãy nó mới bị phá xong nhưng lại trực tiếp được gắn lại với nhau, quả nhiên là năng lực trời ban của băng tuyết vương giả, khả năng khống chế băng cực mạnh.

“Cút”

Một chưởng được đánh ra về phía các băng kiếm, một lực xung kích cực mạnh, hồn lực như hóa thành thực chất, nhưng những thanh kiếm này như có một bàn tay khác đang nhúng vào, cả Hình Tuyết vào Hình Tử đều đang điều khiển những hồn kỹ này.

Tản ra nhiều phía và tránh khỏi bàn tay hồn lực của Huyền lão, không ngờ rằng hồn kỹ đã được phóng ra còn có thể điều khiển như vậy?

“Chậc, vậy thì thế này thì sao?”

Liên tục chưởng ra nhiều hướng, các cú chưởng của ông như các cây búa ngàn cân đâm xuyên thẳng qua các thanh kiếm.

Hình Tử và Hình Tuyết một mắt liếc qua nhau, tiếng băng bạo vỡ ra vang lên, toàn bộ sân trường bị bao phủ bởi khói băng, tầm nhìn tạm thời bị che mất.

“Tiếp chiêu đi”

“Lên nào”

Hai đứa nhóc trực tiếp phóng thích hồn lực lên mức tối đa, Hình Tử không thể trực tiếp tấn công hay gây một tổn thương trực tiếp đến lão, nhưng mà, một ảo ảnh toàn sân được hiện lên.

Khúc xạ ánh sáng, các thanh kiếm tưởng chừng như vỡ rồi lại chỉ là ảo ảnh, tiếng băng vỡ chỉ là Hình Tuyết phía dưới tạo ra, 2 đứa nhanh chóng hợp ý ăn rơ mà liên tục phát động hồn kỹ, vì giới hạn skill của Hình Tuyết nên không có nhiều đại chiêu xuất hiện.

“Hỗn loạn + Tăng cường hồn kỹ!”

Lập tức phóng 2 tay ra phóng thích 2 chuỗi sóng ngược tần số với nhau, hai loại sóng giao thoa va chạm tạo ra một sự hỗn loạn ảo ảnh và tầm nhìn.

Nhờ vào hồn đạo khí tăng cường phát tần lực của sóng, chúng đủ để gây ra một ảo tượng hỗn loạn, hình ảnh trong mắt Huyền lão bỗng nhiên trở nên mờ đi.

“Tinh thần trùng kích + Tinh thần vây hãm”

Lần này là các hồn kỹ tấn công, tất nhiên là không phải đánh về hướng Huyền lão, mà các hồn kỹ này đánh vào các hồn kỹ phía trước của cậu.

“Xoẹt, xoẹt, xoẹt”

Tiếng kêu gào của bầu trời, một sự ô nhiễm ảo ảnh xuất hiện, ngay khi Huyền lão một siêu cấp đấu la kịp thoát khỏi ảo ảnh của Hình Tử, một cơn chấn động khác đến từ các hồn kỹ công kích gây ra hỗn loạn cấp độ cao hơn.

Huyền lão bất ngờ choáng váng, vì không đề phòng với tinh thần hiển thị bên ngoài, trong tức khắc ông bị lôi vào một sự hỗn loạn ảo ảnh, nó không có tác dụng đánh lừa, nó chỉ đơn giản làm đầu ông hỗn loạn trong một tức khắc thôi, nếu là một người yếu hơn, có thể trực tiếp nỗ não mà chết đấy, tuy chỉ là trong 1 khắc ngắn ngủi, nhưng mà...

“Oành oành oành”

Tiếng băng kiếm va chạm vào cơ thể Huyền lão, trúng chiêu, 2 đứa nhóc còn nhỏ tuổi này đã có thể tấn công trúng đích được một siêu cấp đấu la!!!

“Chậc, khá lắm”

Huyền lão đưa tay xoa đầu và phần bụng, may mà ông có hồn lực hộ thể không thì cái xương già này không biết bị bọn nhóc này tổn thương đến thế nào rồi, cơn ô nhiễm ảo ảnh và hỗn loạn sóng lúc nãy làm ông buồn nôn thôi rồi.

Không thể trực tiếp tấn công, Hình Tử đổi phương hướng sang thay đổi môi trường, nếu đối thủ của cậu không phải là Huyền lão mà là một hồn sư cùng cấp thì một mình Hình Tử đủ để cho đối phương ăn hành ra bã rồi.