Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 288: Làm quen


May mắn làm sao vì có Mặc Lâm ở đây làm cứu tinh, làm tốt lắm Mặc Lâm gia gia, good job, cả đám phía Tôn Vũ âm thầm lau mồ hôi mặt.

“Vậy thì để ta tự giới thiệu bản thân trước đi”

Mặc Vũ lập tức đứng lên, ông là người lớn tuổi nhất ở đây, lại là người xa lạ nhất ở đây nữa nên ông muốn tự giới thiệu bản thân trước,

Nhìn về phía mọi người đang tập trung vào mình, Mặc Lâm cười cười và nói:

“Ta tên là Mặc Lâm, là một hồn đạo sư từng thuộc về Nhật Nguyệt đế quốc học viện, cấp 9 hồn đạo sư, tu vi là cấp 82 hồn đấu la, tuy nhiên thực lực của ta lại không mạnh lắm, chủ yếu ta chỉ muốn nghiên cứu về hồn đạo kiến thức luôn”

“Vì một vài vấn đề mà ta làm giảng viên của các học viên trao đổi sinh giữa hai học viện, Nhật Nguyệt đế quốc học viện hoàng gia và Sử Lai Khắc học viện, ta nhân một cô gái tên là Thiên Lam làm đệ tử”

“Nhưng mà không ai ngờ cô bé đó chính là Hình Na, con bé sở hữu một lượng lớn ý kiến hoàn toàn trái ngược và mở rộng xa hơn so với các hồn đạo khí hiện nay, chính nhờ con bé mà ta mới đột phá lên hồn đạo sư cấp chín khi còn ở tu vi này, nhưng dần dần, học viện và đế quốc cao tầng của bọn ta ngày càng điên cuồng hơn trong việc chế tạo vũ khí chiến tranh hủy diệt”

“Là một người đam mê hồn đạo khí, ta không ủng hộ cho việc này, việc phát triển vũ khí như vậy là vượt quá tầm kiểm soát rồi, ta thất vọng và từ bỏ giới hồn đạo của Nhật Nguyệt, và rồi Hình Na giới thiệu và mang ta đến đây”

Một hơi nói hết cả đống thông tin, tuy có phần dài dòng nhưng nó kể hết toàn bộ tình trạng hiện tại của ông, kể cả thông tin cá nhân lẫn lý do xuất hiện ở đây.

“Tiểu Na? Tiểu Na đâu?”

Tiêu Linh và Tôn Vũ nghe thấy việc Hình Na mang Mặc Lâm đến đây, vậy không phải là Hình Na cũng sẽ ở Tinh La thành sao? Đã rất lâu bọn họ chưa gặp lại Hình Na, ai ai cũng nhớ cô rất nhiều.

“Ừm, vì có một số việc mà con bé lại rời đi, nó còn đưa cho ta một tờ giấy dặn dò là đưa cho Dạ Phong cậu ta”

Gãi gãi đầu, vừa nói Mặc Lâm vừa đem đồ vật giao cho Dạ Phong, cậu gật gật đầu nhận lấy và đưa lên đọc.

Trong khi đó, mọi người tiếp tục giới thiệu về bản thân mình, theo thứ tự từ lớn đến nhỏ, bắt đầu là Dạ Phong.

“Ta là Dạ Phong, coi như là phó bang chủ của cái Tinh Nguyệt Môn này đi, 19 tuổi, tu vi là 71 cấp hồn thánh, khống chế hệ hồn sư”

“Hiện tại mọi công việc trong trụ sở Tinh Nguyệt Môn đều do ta chưởng khống, chờ đến ngày Tiểu Na trở về thì giao lại cho em ấy, đừng nhìn vào việc trụ sở nhỏ bé, nhưng chúng được cấu tạo rất kỹ và nhiều lớp, không phải ngài được Hình Na giới thiệu đến đây để tiếp tục nghiên cứu hồn đạo sao? Bọn này cũng có phòng riêng và nơi thực nghiệm cho ngài ở dưới lòng đất, vậy nên hãy yên tâm”

Nhẹ nhàng nói ra tên tuổi và tu vi của mình, những người khác thì ai cũng biết hết rồi, nhưng riêng Mặc Lâm thì ông trợn mắt há mồm ra.

“Cái... Cái quái...? À, xin lỗi..., do ta hơi shock, mới mười chín tuổi mà đã có tu vi hồn thánh, quả nhiên bạn bè của Tiểu Na đúng là toàn quái vật không!”

Chết thật, tim ông chắc bị nhồi máu cơ tim quá, không thì cũng sắp đột quỵ mẹ rồi, nếu gặp mấy tình trạng này lần nữa sợ rằng ông không chịu nổi mất, lũ quái thú, chưa từng thấy đứa nào chưa hai mươi tuổi mà đạt đến tu vi này đấy.

“Không có gì”

Cậu cũng rõ rằng việc này shock đến cỡ nào, dù sao thì cậu cũng được công nhận là thiên tài mạnh nhất gia tộc, nhưng Dạ Phong lại từ chối kế thừa dòng họ nhà Dạ gia, cậu muốn tham gia Tinh Nguyệt Môn với Hình Na.
“Đến lượt ta, Mặc Lâm gia gia, ta cũng mạnh không kém nha!”

Tôn Vũ cười cười, sau Dạ Phong thì không ai khác ngoài cậu giới thiệu cả.

“Ta là Tôn Vũ, cũng là mười chín tuổi đồng dạng với thằng khốn Dạ Phong kia, hồn lực là 68 cấp hồn đế, nhìn vậy thôi chứ ta cũng sắp đột phá đến trình hồn thánh rồi đấy, sớm ngày ta sẽ đè đầu thằng Dạ Phong này ra mà hành hạ, ha ha ha ha, trong Tinh Nguyệt Môn này ta chính là tuyệt thế cái bang đệ nhất...”

“Nô tỳ”

“Cu li”

“Sai vặt”

Ngay cái câu cuối giới thiệu của Tôn Vũ lập tức bị tất cả mọi người chen vào, công nhận Tôn Vũ ca ngoại trừ lúc im lặng và chiến đấu ra có vẻ hoang dã và rất ngầu, nhưng khi nói chuyện mở mồm thì như một tên nhị hóa ngốc bức vậy.

Tuy hình dạng và tu vi mọi người có phát triển và đi lên, nhưng bọn họ vẫn chính là bọn họ, sâu trong con người của các thành viên Tinh Nguyệt Môn, không có một ai thực sự thay đổi cả, họ chỉ là gắn lên mình một cái mặt nạ bảo vệ bản thân khỏi tầm nhìn của người khác, chứ tên nào ngốc bức thì vẫn ngốc bức, đứa nào bà chằn vẫn cứ là bà chằn hung dữ thôi.

Sau khi xác định Mặc Lâm là thành viên của bọn họ, thái độ của các thành viên lập tức trở nên khác hẳn.

“Uầy, tên khốn Dạ Phong, cả Đình Bảo nữa, hai đứa tụi bây cấm có chen lời ta”

Nổi giận đùng đùng với hai tên con trai vừa nãy nói xéo anh, một tên thì đang đọc sách, đứa còn lại thì... Đang ăn? Địch, tức chết anh

“Hửm? Xem ra em không bị sao nhỉ?”

Tiêu Linh hừ hừ cười nhẹ nhìn Tôn Vũ, tham gia vụ ngắt lời lúc nãy cũng có cô tham gia mà, nhưng mà tên ngốc này dám nói vậy với cô là cô cho một cước về chầu ông bà luôn rồi.

“Ha ha ha, bà xã đại nhân tha mạng, ta nguyện làm cu li cho nàng cả đời mà, không cần hung dữ như thế đâu”

Lập tức nịnh nọt, nói ra mới lạ, hai người có võ hồn dung hợp kỹ với nhau, lại trở thành một cặp đôi với nhau cũng đã lâu, thế quái nào mà hai người không thể hiện chút tình cảm bình thường cho người ta xem phát nào, quả nhiên có một tsundere (ngoài lạnh trong nóng) bạn gái quả nhiên là số nó vừa khổ vừa sướng, sướng trong khổ a!!!

“Hừ”

Cho một búng vào trán, Tôn Vũ lập tức kêu đau nhưng vẫn sáp lại gần Tiêu Linh, hai người này,... Yêu nhau được kể cũng lạ.

“Phụt, ha ha ha ha”

Mọi người lập tức cười đùa với nhau, tên Tôn Vũ này vẫn ngốc bức như thường, dù với cái diện mạo chuẩn soái ca và khí chất thành thục hoang dại này, quả nhiên là bà xã quản nghiêm a.