Phế Vật Tiểu Thư: Sủng Phi Thiên Hạ

Chương 4: Lên ngôi Hoàng đế


Hắn đang ngồi ngoài hoa viên ngắm cây đào cổ thụ đang ra hoa. Mùa xuân năm nay hoa nở ra nhiều và đẹp hơn mọi năm. Khuôn mặt ấy tuyệt đẹp đang ngước lên nhìn, như đang suy tâm điều gì đó. Nhẹ nhàng nhắm mắt ngước vào khoảng không khác.

Khuôn mặt đang rơi lệ, tại sao vậy, hắn cũng không biết. Nước mắt từ từ lăn xuống trên khuôn mặt mịn đẹp đó. Người hắn yêu đã đi rất xa rồi, đi xa thật rồi. Cô ấy đã theo một người đàn ông khác, đối xử với hắn như ca ca. Hắn đã lầm, cô ấy không hề yêu hắn, làm hắn đã trót yêu cô nhiều như vậy.

- Thưa Thái tử bệ hạ, sắp bắt đầu làm lễ rồi ạ._ Tên quan thần thân cận của hắn cũng hiểu được. Đây là người tinh nghịch lắm nhưng hiểu được tâm tư của chủ.

- Được rồi Bạch, ngươi ra trước đi._ Hắn bĩnh tĩnh nói. Dù sao cũng đã quen nên bình tĩnh nói. Nhưng Nhan Bạch vẫn hiểu được.

Hôm nay là ngày lên làm vua, hắn muốn quên tất cả để trở thành vua của một nước hùng mạnh. Nhưng tại sao, cô ấy lại rời xa người như Thái tử hắn. Hắn vẫn không hiểu.....

Khuôn mặt lạnh ngang bằng ai đó lại trở lại. Nay hắn nhất định quên tất cả và sẽ không yêu một ai nữa nhưng hắn đã nhầm rồi.

. . . . .

Lập hậu cung sao, không bao giờ. Hắn đã nhất quyết không yêu thêm ai nữa, chỉ riêng cô ấy. Sau khi lên làm vua của một nước, trách nhiệm càng nặng nề. Nhưng dù sao cũng sẽ phải làm một việc.....

Hắn sẽ tấn công vào nước Lục Hoàng. Vì nước ấy vẫn chưa có ý định Tam Quốc hòa bình bởi đã hết thời hạn 10 năm suy nghĩ nên 1 tháng sau sẽ bắt đầu cuộc chiến. Hắn sẽ tham gia vì hắn có võ công nội công ngang người ấy nên được dân chúng cho làm người cầm quân.

Hắn và người ấy đều là người hạng nhất; không ai hạng hai; hạng ba thì có 2 người ; có 4 người hạng bốn; hạng năm có 4 người và cứ thế sẽ luôn chỉ có 5 hạng ấy.

Hắn là Xích Minh Phong, đẹp trai, lãnh khốc vô tình, là Liên Kỳ môn môn chủ nổi tiếng trong Tam Quốc ngầm. Hắn cầm kỳ thi họa, giỏi; văn võ song toàn, giỏi; dung mạo tuyệt thế, tốt; chỉ có điều ở sạch, sạch sạch sạch đến từng chi tiết.

Từ giờ hắn nhất định phải lạnh thì lạnh cả nội tâm. Nhưng hắn cuối cùng cũng sẽ rung chuyển bởi người đó thôi.

. . . . .

Hắn ra ngoài một chuyến đi xem Lục Hoàng bây giờ như thế nào. Dù sao hắn cũng muốn tìm người ấy một lần. Cô ấy theo người mình yêu tới đây để kết hôn vì người ấy và cô đều sống ở đây. Tình cờ nàng và hắn đi qua nhau nhưng mùi hương của cả hai khác nhau mà thơm đến kì lạ.
Nhưng sát khí hai bên bằng nhau khiến cho đối phương phải liếc sang. Hai ánh mắt ấy chạm vào nhau nhưng không ai giật mình gì mà cứ đi tiếp.

Hắn đi tới gần thanh lâu gần đấy vài nghỉ. Nhưng hắn lại chọn nơi vừa diễn ra tàn khốc. Trong thanh lâu toàn tiếng đồn về nam nhân hắn đi qua đã giết mấy người cao thủ võ lâm đại đường trong một chiêu. Nghe thấy thế làm hắn giật mình, nam nhân hắn vừa đi qua cũng từ thanh lâu này đi ra và miêu tả y hệt, sát khí thì ngang bằng hắn. Hắn nhếch mép cười, không ngờ cũng có người như mình ở nơi đây.
Thật ra là nàng đang tức giận vì chưa được ăn ngon nên vài sát khí lọt ra ngoài dù mọi người không biết nhưng hắn đi qua nên biết, hắn có giác quan thứ sáu giống như nàng. Nàng cũng có sáu giác quan nên cảm nhận được người mình đi qua có sát khí lớn mạnh ngang mình, nhưng đang vội vã. Nàng dù đang tức giận nhưng cũng cảm nhận được hắn đang vội vã.

Cả hai nhếch mép cười:

"- Thật thú vị mà!!!"_ Dòng suy nghĩ cùng nhau xuất hiện.
Nhan Bạch và Tiểu Ngoa thấy vậy mà hơi run.

. . . . .

Hắn được mọi người trong gia đình yêu mến. Kể cả cụ tổ cũng đã xác định rằng hắn sẽ làm người thừa kế chủ đất nước này.

_ Đại hoàng tử: Hắn là Xích Minh Phong; lạnh lùng vô cảm lãnh khốc, nhưng yêu thương mọi người trong gia đình, nàng và người ấy, bây giờ thì hận cô ấy vô cùng, muốn gặp lại một lần rồi xóa đi ký ức đã gặp cô ấy, đẹp trai nam thần cực phẩm.

_ Nhị hoàng tử: Xích Đình Nam; võ công nội công cũng cao, tinh nghịch quỷ quái, đẹp trai ngang anh trai của nàng.

_ Tam hoàng tử: Xích Khải Mạnh; lạnh lùng nhưng hay xấu hổ, võ công nội công cao được Nhị hoàng tử cưng chiều đến mức không muốn lấy thê tử, đẹp trai đáng yêu kinh khủng.

_ Hoàng thượng: Xích Lâm Tinh; đã mất thọ 92 tuổi nhưng vẫn được người dân ghi ơn, yêu mến.

_ Hoàng hậu: Đan Mục Linh; đã mất thọ 90 tuổi, hiền hậu, đi theo Xích Lâm Tinh đã mất.

_ Người ấy mà hắn nhắc đến: An Thanh Hiểu; Người mà cô ấy yêu: Khúc Đồ Liên, người mà An Bạch Nguyệt từng yêu và vô cùng hận.

Hai con người này cũng đã làm cho nàng và hắn gặp, yêu nhau nhưng hai con người ấy vẫn vô cùng hận. Nàng và hắn, sẽ giết cả hai!

. . . . .

~_~_~_ To be continue _~_~_~
Chương 4: End


Đăng bởi: