Phùng Kiếp

Chương 4: Chàng có phải là chàng trai đã cứu nàng?


"Còn đứng đơ ra đó làm gì, lại đây"


Lâm Kiều Vi cảm thấy không được thỏa mái nên tiến tới không quá gần, nhún người chào hỏi. Vương công tử không hài lòng, lại gần chỗ nàng, dùng chiêu áp sát tường, nhếch mép, khẽ nói vào tai nàng:"Sợ ta hả?"


Quả thật tên này là một tên hỗn xược còn biến thái! Mới gặp lần đầu đã áp sát tường con gái nhà lành! Bổn cô nương ta hôm nay không cho ngươi một bài học thì ta không mang họ Lâm!


Tay nắm lại thành nắm đấm lao về phía bụng chàng nhưng bị tay chàng chặn lại dí ra sau làm nàng kêu lên mới bỏ ra, quay về chỗ ban đầu, nhâm nhi nốt chỗ rượu trong cốc


"Ta rất thích kiểu con gái mạnh mẽ như nàng. Từ giờ phút nàng, cô sẽ là phu nhân của tôi. Người đâu! Đưa phu nhân về!"


Lâm Kiều Vi há hốc miệng, sao lại có người thích kiểu người vô duyên như nàng chứ! Thật khó tin!
Nhưng khoan đã, nàng còn chưa hỏi câu từ đầu muốn hỏi, chàng có phải là chàng trai đã cứu nàng? Chưa hỏi đã bị mấy cô hầu cận đưa ra ngoài. Nàng thở dài, thôi hỏi sau vậy...

Một cô hầu cận đáng yêu ngồi cạnh cô hỏi cô:" Phu nhân, người tên gì vậy??"


Nàng xoa đầu cô, đáp:" Ta tên Lâm Kiều Vi, cứ gọi ta là Kiều Vi, không cần tôn kính quá đâu. Em tên gì??"


Cô hầu cận trả lời:" Em là Nha Đầu, người thật đáng yêu! Người yên tâm! Người về cung em sẽ giúp người!"



Đưa nàng về tới nơi, chiếc xe ngựa lại phi về cung. Cô hầu cận đáng yêu kia thở phào, mỉm cười, nghoảnh lại nhìn Lâm Kiều Vi phía xa xa, nói:" Vương Tam Kha, phu nhân nhà huynh, để tôi lo cho"






Đăng bởi: