Phùng Kiếp

Chương 19: Thanh kiếm thần


Nàng tỉnh giấc, nàng đang ở phủ sao? Nàng về nhà từ bao giờ vậy? Bao câu hỏi cứ chạy quanh đầu nàng, bỗng thấy xa xa bóng người quen thuộc, thân khoác bộ giáp nặng trịch, không còn sự hiền từ thường ngày, giờ là sự nghiêm nghị, quyết tâm nhưng vẫn giữ vẻ đẹp trai vốn có. Chàng tiến tới bên giường nàng, vuốt mái tóc rối loạn ấy:" Nàng tỉnh dậy rồi, theo ta tới nơi phục kích, Vương phủ đã không còn an toàn."


"Chàng định tiến quân!?" Nàng gương mặt lo lắng, nắm lấy đôi tay xương kia của chàng. Chàng gật đầu. Nàng không khỏi lo lắng, siết chặt tay chàng. Phủ giờ đây chỉ còn các binh lính, Hồ Ly và mọi người đã về nơi an toàn. Vương Tam Kha quấn chặt Lâm Kiều Vi vào chăn, phi ngựa nhanh nhất có thể. Quân đội đã phục kích tất cả các ngóc ngách trong nước đề phòng địch. Tới căn cứ bí mật, Vương gia để phu nhân lại đó, để các binh lính hộ tống vào trong. Nhìn bóng người khuất xa mới trở đi.


Tình trạng nước nhà cấp bách, quân địch kéo tới ồ ạt, quân ta ào ào xông pha, thiệt mạng bao quân lính. Trong khi đó, ở nơi tối tăm, ma mị. Một cô gái xinh đẹp đang cần cù chế tạo một thanh kiếm thần, thanh kiếm tỏa ra một làn khí cực khủng khiếp như ăn thịt mọi vật lại gần nó, thanh kiếm huyền thoại ấy mang màu đen tựa nuốt chửng được ánh sáng. Cô gái trẻ nhếch mép:" Thành công rồi."
Đăng bởi: