Phùng Kiếp

Chương 35: Phùng Kiếp Chương 35


Cả bữa tiệc cô bị kéo đi, kéo lại tiếp rượu cùng họ, không gặp được anh, không ai đỡ rượu hộ, mấy ly đã xỉn, cười nói lung tung. Hết tiệc mới gặp được anh, nhìn anh cười cười là biết say rồi.


Anh dìu cô lên xe, thắt dây an toàn. Cô ngồi cạnh anh mà múa may quay cuồng, kể chuyện tùm lum mặt thì như quả cà chua, nhìn cứ hài hài có chút đáng yêu. Lâm Kiều Vi nhây cực độ, lấy hai tay quay đầu Vương Tam Kha về phía mình, chu mỏ vịt đòi hôn, anh không thương tiếc đẩy mặt cô ra. Cô bật nhạc hát theo inh ỏi cả xe, anh bịt miệng cô lại, tắt nhạc. Nhây không được bao lâu thì ngủ tít, đường thì xóc, ngả bên nọ, nghiêng bên kia, nhìn mà thấy tội. Anh nhẹ nhàng xoa mái tóc chỉnh chu mà cô làm rối, khẽ nói :" Hôm nay vốn định tỏ tình với em, em lại đi đâu mất. Tôi sẽ tỏ tình đoàng hoàng với em sau. Tôi yêu em, ngủ ngon." Rồi hôn lên trán cô.


Sáng hôm sau, cô thức dậy trong tình trạng đau đầu, nhức óc. Phóng ngay đi tắm, sạch sẽ rồi xuống bếp. Trong nồi đã làm canh giải rượu cùng ghi chú:" Uống đi, sẽ làm em đỡ hơn."


Kiều Vi ôm tờ giấy cười tươi, tim ngập tràn tình yêu. Canh rất vừa, ăn xong liền gọi điện cảm ơn anh, anh nói anh ở dưới nhà. Cô một nghe điện, tay kia khéo léo mặc áo, choàng khăn xong xuôi. Mở cửa nhà đã thấy anh, có vẻ khá giống với ước mơ của cô, sáng dậy đã nhìn thấy anh, cùng anh đi chơi, uống caffee,... chợt nhớ anh là Chủ Tịch, lập tức dùng kính ngữ:" Chủ Tịch Vương, chào buổi sáng!" Miệng đang tươi bỗng xị xuống, đi tới quàng tay qua vai cô:" Bước vào công ty, tôi là chủ tịch của em, bước ra công ty, tôi là bạn của em."


Cô thích anh, dần chú ý tới từng hành động anh quan tâm, anh lại gần, lần này cũng thế, cô lại xích ra một chút, lộ vẻ ngại ngùng. Vương chủ tịch chợt nhớ ra gì đó, chạy vào xe, lấy một bó hoa hồng phải khoảng gần trăm bông, nó rất lớn! Nói là tặng cô tạ lỗi giấu cô bao lâu nay, nhìn là biết lấy cớ tặng hoa, cô vui vẻ nhận, mời anh vào nhà. Cùng nhau nhâm nhi tách caffee nóng hổi ngày đông cùng chút bánh ngọt. Còn gì tuyệt hơn!

Vương Tam Kha:"Em có rảnh không? Chiều nay chúng ta đi mua sắm một chút, thấy nhà em có vẻ thiếu chút đồ."


Lâm Kiều Vi:" Cũng được, dù gì cũng không có gì làm."
Đăng bởi: