Huyền Thoại Tu Chân Việt Nam

Chương 1: An Gia Bảo Và Nỏ Thần


Chương 1: An Gia Bảo Và Nỏ Thần
Hà Nội 20/01/2018, trong một buổi chiều hè mát mẻ, một tên thanh niên trẻ mười chín, hai mươi tuổi đang đi dạo trên phố đi bộ. Hắn nhìn qua xung quanh bên người mình người người nhộn nhịp, đủ thể loại. Người già có, trung niên có, trẻ tuổi như hắn cũng có. Thậm chí trẻ con ba bốn tuổi cũng lon ton chạy trên đường.
Không những vậy, ngay cả người ngoại quốc xuất hiện ở đây cũng không lạ lẫm gì.
Hắn cũng có thể thấy được các cặp đôi yêu nhau đang nắm tay nhau đi trên đường, ôm hôn thắm thiết tại một góc nào đó.
Nhưng điều làm hắn phiền muộn đó chính là: Hôm này đúng là sinh nhật mười chín của hắn, nhưng đến hiện tại, hắn không có một mồi tình quấn thân nào.
An Gia Bảo càng nhìn càng cảm thấy chán, hắn nghĩ tốt hơn hết, ngày hôm nay mình nên ở nhà cho hết ngày. Hắn cũng không chạy đi xem mấy trò ảo thuật trên phố đi bộ như mọi hôm.
Thế là, hắn đi đến một địa điểm gọi Grab, một phương tiện khá phổ biến tại Hà Nội trong hai năm trở lại đây, sau đó, hắn thuận lợi trở về nhà của mình.
Về đến nhà, An Gia Bảo bật ti vi lên xem, nhưng sau năm phút đồng hồ, hắn thấy chẳng có gì hay hắn lại tắt ti vi, lôi máy tính laptop ra chơi 3Q Củ Hành. Hắn rất thích chọn nhân vật Biện Ngọc Nhi và Chân Mật, còn cả Hoàng Vũ Điệp, vì hắn thấy mấy nhân vật này khá hay, hợp với lối đánh của mình.
Hắn vừa cầm Biện Ngọc Nhi vừa thì thào lẩm bẩm:
- Nếu để ta gặp được Biện Ngọc Nhi bên ngoài, ta sẽ thu phục nàng về với đội của ta, tên Tào Tháo kia quá là tiện nghi cho hắn rồi.
An Gia Bảo cũng không chơi nhiều, hắn chơi tầm hai trận rồi lại vào FaceBook lướt Bảng Tin, sau một phút hắn lại vứt điện thoại qua một bên, hắn than thở:
- FaceBook cũng không có gì hay. Chả có nhẽ lại lên mạng tìm mấy bộ anime, hay mấy bộ tiểu thuyết để đọc?
Nói liền làm, hắn lại lôi laptop ra, vào mấy trang anime xem hoạt hình. Nhưng sau một hồi tìm kiếm, hắn cũng chỉ xem đi xem lại mấy bộ anime hắn thích, có thể nói rằng: Mấy bộ này hắn xem đi xem lại cả ngày vẫn không biết chán là gì.
Hắn vừa xem Saiki Kusuo, vừa cười ha hả:
- Thằng này dùng Genki Dama còn nhanh hơn cả Son Goku, chưa đến ba giây đã có một quả Genki to khủng khiếp thế kia rồi.
Xem xong một vài tập Saiki Kusou, hắn lại tìm đến anime Code Geass, đây là một bộ anime phải nói là nằm trong top 3 hồi hắn còn đam mê anime. Trong phim nhân vật chính từ một người thế đơn lực bạc, gây dựng lên một đoàn đội chống lại cả một quốc gia chiếm 1/3 lãnh thổ địa cầu, sau đó lại làm vua quốc gia này tuyên chiến với cả thế giới. Hắn thuộc loại người rất thích mấy vụ đấu trí như vậy.
Sau đó, hắn lại đi ra tìm mấy bộ tiểu thuyết đọc qua qua rồi lại đóng laptop, để qua một bên.
Hắn vẫn cảm thấy rất chán, cả ngày chỉ ăn, ngủ, ôm máy tính điện thoại, cứ tuần hoàn mỗi ngày không thay đổi. An Gia Bảo lại đi dạo xung quanh nhà mình một phen cho khuây khỏa.
Chợt, hắn dừng lại tại dưới tầng hầm, nơi mà ông bà bố mẹ nói với hắn, tuyệt đối không được bước chân vào.
Hắn cảm thấy kì quái, vì cái gì nơi này lại bị cấm túc, đây là nhà mình, có nơi nào mà mình không thể đặt chân vào được.
Thế là, An Gia Bảo để ngoài tai lời của bề trên, hắn đi xuống tầng hầm của nhà mình. Hắn không xuống thì thôi, xuống mới biết nơi này quả thực rất rộng lớn, cứ như thế giới cổ đại vậy. Tường đá hầu hết đều là loại của mấy ngàn năm trước, rất cổ xưa nhưng lại cứng cáp.
Chợt, xuất hiện trước mặt An Gia Bảo là một gian phòng cực kỳ xa hoa tráng lệ, nếu đặt ở các phim điện ảnh truyền hình, nó có thể sánh với ngự cung hoàng đế đang ở.
An Gia Bảo tiến lên mở cửa, nhưng tay hắn mới chạm vào, cánh cửa đã tự động mở ra rồi. Hắn liền rón ra rón rén đi vào trong căn phòng tại một nơi tối tăm này, sau đó bước đến nửa gian phòng, đột nhiên trước mắt hắn sáng lên một đạo kim quang chói mắt, đạo kim quang này chiếu sáng khắp cả gian phòng tối tăm này, nó khiến An Gia Bảo phải che hai mắt lại,không dám nhìn.
Lúc này, ánh sáng ổn định, An Gia Bảo bỏ tay ra, từ từ mở mắt. Xuất hiện trước mặt hắn là một chiếc Nỏ không tính là quá to, trên bề mặt đang để năm năm mũi tên bao bọc bởi kim quang, toàn thân chiếc Nỏ này phát sáng ra đạo đạo vầng hào quang nồng đậm. Hiển nhiên, nó là thứ đã thắp sáng cả gian phòng này.
Toàn bộ chiếc Nỏ này tản mát ra một cỗ uy áp nhàn nhạt mà không thể diễn tả bằng lời. Có được đầy đủ những yếu tố kia tổ hợp lại, chiếc Nỏ trước mắt này có thể xưng là Nỏ Thần.
An Gia Bảo hai mắt sáng lên, trong mắt toàn là ngôi sao sáng lấp lánh trên trời, hắn chạy một mạch tiến lên chỗ đặt chiếc Nỏ, sau đó lại lấy tay sờ sờ vào chiếc Nỏ. Hắn hưng phấn kêu to:
- Con mẹ nó, đây không lẽ là Thần Khí trong mấy game online kia, nhìn đẹp thật.
An Gia Bảo hai tay tính nhấc Nỏ Thần lên, nhưng hắn lại nghệt mặt ra đó, mắng thầm một tiếng:
- Mẹ nó, sao mà nặng vậy? Sau đó, hắn cắn răng, dùng toàn bộ sức lực của mình nâng Nỏ Thần đi lên.
Chợt, mắt trái của hắn, con mắt hắn không dùng trong vòng mười chín năm nay rồi, đột nhiên đổi màu mà không ai phát giác, sau đó An Gia Bảo nhẹ nhõm nâng chiếc Nỏ Thần lên.
An Gia Bảo kì quái nói ra:
- Sao giờ lại nhẹ tênh thế nhỉ? Hay lúc nãy mình gặp ảo giác?
Hắn cũng không thèm để ý đến chuyện vừa xong, tỉ mỉ nâng Nỏ Thần lên không trung, sau đó hắn hét to một câu ảo tưởng max level:
- NỎ THẦN TRONG TAY, THIÊN HẠ TRIỀU BÁI. THẦN VẬT HIỆN THẾ, THỐNG NHẤT GIANG SƠN.
Nói xong, hắn lại ngượng ngượng ngùng ngùng, đỏ hết cả mặt. An Gia Bảo bật cười một cái:
- May mà không có ai ở đây, nếu không một màn trẻ trâu kia của mình mà để người khác thấy được thì thôi rồi lượm ơi.
Hắn tự sướng xong, lại từ từ đặt Nỏ Thần, bảo vật không thể khinh nhờn này xuống vị trí cũ.
Nhưng đột nhiên, mắt trái của hắn lại đổi màu lần nữa, trên đầu chiếc Nỏ phát sáng lên hai đạo ánh sáng màu đỏ, sau đó trong căn phòng truyền ra một đạo âm thanh máy móc:
- Ta đã đợi ngươi lâu lắm rồi. Cuối cùng ngươi cũng đã tới.
Đột nhiên có một giọng nói như robot bất thình lình vang lên trong gian phòng này, An Gia Bảo hoảng hốt, hắn ngã lăn quay ra đất, run giọng hỏi:
- Thằng nào đấy, giả thần giả quỷ đi ra cho tao.
Đạo thanh âm kia tiếp tục lên tiếng:
- Kẻ được chọn, cuối cùng ngươi đã tới, sứ mệnh cứu vớt Tu Tiên Văn Minh của Việt Nam đều dựa vào ngươi rồi.
An Gia Bảo hoảng loạn nói ra:
- Mày bị nghiện tiểu thuyết à. Tao không đùa với mày nữa đâu.
Nói xong, hắn đứng dậy chạy đi ra khỏi căn phòng. Nhưng không đợi hắn bước ra đến cửa, cả người hắn như bị điểm huyệt, không nhúc nhích được.
Thanh âm máy móc kia lại nói tiếp:
- Kia là Nỏ Thần khi trước An Dương Vương có được, nó là Thần Khí Trấn Gia Chi Bảo của An Gia các ngươi, giờ ta giao nó lại cho ngươi, khi ngươi về đó, hãy hoàn thành sứ mệnh.
An Gia Bảo nghe vậy sửng sốt rồi, hắn quên luôn sự sợ hãi vừa rồi, cả kinh kêu lên một tiếng:
- Cái gì? Nỏ Thần của An Dương Vương? Không phải nó đã bị thất lạc rồi sao? Vào thời An Dương Vương không phải đã bị kẻ gian hãm hại, Nỏ Thần bị thất lạc rồi sao? Vì sao quay quay một vòng lại về tới An Gia chúng ta?
Đạo thanh âm máy móc kia không có trả lời An Gia Bảo, sau đó lại nói ra một câu nói khác như được lập trình sẵn vậy.
- Xác nhận tọa độ vị trí, xác nhận thời gian địa điểm truyền tống.
Dứt lời, Nỏ Thần bay lên, hóa thành một đạo vệt quang, bay vào mi tâm An Gia Bảo.
Sau đó, cả người An Gia Bảo cũng biến mất, không còn thấy đâu.
Đạo thanh âm kia lúc này lại lên tiếng:
- Lạc Long Quân, Âu Cơ, Thánh Gióng, Sơn Tinh, Thủy Tinh... Các vị thần của Việt Nam đang đợi ngươi tới cứu họ, người được chọn, ngươi cũng đừng làm cả nước Việt Nam thất vọng.
Đăng bởi: