Đấu Chiến Việt Giới

Chương: VỊ HÔN PHU


CHƯƠNG 4: VỊ HÔN PHU
Trên những cánh rừng xanh mướp, tiếng muôn thú đã rộn rã cả bầu trời..cũng là lúc những giọt sương trắng bắt đầu len lén theo những phiến lá nhỏ xuống từng đóa hoa tươi thắm.
Dưới những mái vòm vàng nhạt, những viền hoa nổi lên như 1 nắm tay nhỏ trăng trắng, xinh xinh, hồng hồng nở rộ.
Trên đỉnh những ngọn sơn cao vút, vầng thái dương đã treo mình để sưởi ấm cả 1 phiến sơn mạch.
Cảnh sắc như hồng!
Đơn giản nhưng tao nhã
Thanh cao nhưng thoát tục
Tĩnh lặng nhưng nên họa nên thủy
Tuyệt sắc nhân gian chi cảnh, đệ nhất hồng trần.
Có ai biết sau vẻ đẹp tuyệt trần ấy lại chôn giấu 1 bí mật kinh thiên động địa. Nơi đây đã từng là một lần máu chảy thành sông, nơi ngự của một vị kiếm thần trong truyền thuyết và một mỗi nhân duyên cay đắng,bi kịch nhất lòng người.
Nhân gian chi cảnh, tình trường thâm ý.
Một kiếm xuất trần cả thiên hạ là địch
Vì người 18 năm lệ rơi tầm tã
Say ngủ trong đau đớn, nước mắt
Tỉnh tắm mình trên Huyết tràng(sông máu)
Một mối tình sầu thiên cổ,cùng người phá hải bát tứ hoang.
Cười tận thiên hạ, ngạo ngễ thương khung.
Lúc này 1 thân ảnh vận bạch y tay cầm trường kiếm, mắt hướng thương khung, tâm không ngừng ngâm nga 7 câu tuyệt trần đã đi vào truyền thuyết kia.
Hắn 1 thân trắng tinh xảo, mắt tử lam, tóc bú cao trong mảnh lụa trắng không ngừng phiêu diêu theo gió, khuôn mặt nhỏ kiều diều mỹ lệ như tiên tử, sức hấp dẫn khiến ai nhìn vào dù nam hay nữ cũng không dời mắt nổi.
Qủa thật quá đẹp đi!
“Nhất kiếm lưỡng sơn hà”
Khẽ quát 1 tiếng, 1 dải ánh sáng màu xanh như tơ lụa mỏng ẩn hiện trong gió, nhanh như lưu tinh, khí thế như sơn băng địa liệt cứ như vậy bổ vào giữa thiên địa.
“bùm..”
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên,ngọn núi trước mặt Nạp Lan Thánh Đế cứ như vậy mà thành bình địa, khói bụi mập mờ,đất đá bay toán loạn.
Nhìn cảnh tượng trước mắt,Nạp Lan Thánh Đế kinh ngạc không thôi, hắn không ngờ chính mình một kiếm ra lại ó uy lực đáng sợ tới vậy.
“mạnh.. thật sự quá mạnh” Một kiêm ấy thật sự quá kinh khủng, nếu để đám quái vất của Thánh Nguyên đại lục tận mắt chứng kiến mà nói không biết sẽ như thế nào. Nạp Lan Thánh Đế trong 2 ngày đã vẹn vẹn bước vào Tạm Khai Cảnh ngũ trọng đỉnh phong cho dù có yêu nghiệt tới mấy cũng không nghĩ rằng tựu 1 kiếm mạnh tới vậy.
Thật sự quá kinh rồi, nếu để các tông môn thấy không biết sẽ có bao nhiêu người chết để giành dật lấy hắn đây.

Lúc này trên một con đường lớn, 1 chiếc xe vô cùng lộng lẫy, thân xe mặt điêu tinh xảo khắc đủ kiểu kiến trúc cổ kính. Trước là một đôi song thứu vai hùm-lưng gấu, mắt sắc như đao, sừng nhọn bóng, tứ chi lưu động một cách phiêu diêu nhưng khí tức tỏa ra thì lại vô cùng khủng bố.
“Tiểu thư nơi này thật đẹp nha, nô tỳ thấy trong truyền thuyết vẽ tựu cũng không bằng được 1 phần.”
Một thân ảnh xinh xắn, mái tóc lam sắc mượt mà thò đầu ra khỏi rèm xe, mắt hướng mảnh thương khung đầy màu sắc nói vọng vào.
“được rồi, Thúy Lam trên đường đi người đã ca không ngớt rồi…tựu chưa đủ nhìn sao”
“tựu tựu đủ..tiểu thư sao người không ra nhìn chút, tựu người thấy rồi sợ còn không biết trời đất quay cuồng nha”.
Cô nàng tên thúy lam quay lại buồng xe, ngắm nhìn thân ảnh xinh đẹp trước mắt, không khỏi mê muội một lúc.
“ người cái tiểu nha đầu này… trong mắt người cái gì cũng chả đẹp..biết vậy ta đã không mang người theo”
“tiểu thư thật không hiểu phong tình gì hết, nô gia người ta có ai không thích cái đệp đâu. Huống chi nô tỳ nghe thiếu chủ nói nơi này có cái thanh lâu đỉnh đỉnh danh chấn toàn cửu đẳng quốc nha, thật là tò mò..”
Thúy Lam vừa một nói 2 mắt đăm đăm sáng hoắt như tiểu hài tử nhật được tiền không còn biết trời đất là gì.
“ai.. cái nha đầu nhà ngươi đây, vậy còn không mau tựu chuẩn bị đi, 1 canh giờ nữa cho người thỏa thích mà ngắm” nàng này vừa nói ngón tay không khỏi chỉ cái tran tiểu nha đầu.
Hai mỹ nhân cứ vậy ngao ngao mà đùa dỡn, làm cho phong cảnh cũng phải than không thôi với vẻ đẹp nghiêng nước của hai nàng.
……
Một lúc sau!
Trên một con đường rộng lớn, xung quanh dựng đứng đủ loại kiến trúc, chu tước,bạch hổ,thanh long mọi loại dáng đều có. Người đi 2 bên đường tấp nấp, buôn bán đủ loại thứ hầu như không thiếu một thứ gì. Nhìn theo con đường quanh co khoảng 1 dặm về trước là 1 tòa kiến trúc điêu ngoa như mũi thương dựng đứng thẳng trên trời cao phát ra đủ loại kim sắc, bên trên thêu lên 5 cự đại chứ lớn PHIÊN VÂN PHÚC VŨ LÂU.
“ không biết 3 vị khách quan muốn dùng gì”
3 thân ảnh vừa bước lại một chiếc bàn bên cửa sổ, một tên tiểu nhị mặt mày hớn hở không biết từ nơi nào chạy lại cung cung kính kính nhìn trang phục 3 người trước mắt 1 đỏ, 1 đen,1 xanh cẩm bào hoa trang lộng lẫy nói tiếp.
“chúng ta nơi đây là đệ nhất vũ lâu trong Vũ Vân thành, ba vị thật là có mắt, không biết 3 vi muốn ăn hay thuê phòng ?”.
“ trước tiên chuẩn bị cho chúng ta mấy món ăn ngon nhất ở đây đi, rồi tựu tính tiếp”. một bên cô gái áo xanh đảo một vòng khắp tửu lâu rồi theo hắn nói.
thấy thế hắn bèn tiến lên lấy ra menu rồi nói đủ loại tình tiết. cuối cùng cũng chọn xong hắn theo chỉ dẫn lại ton ton chạy vào, quả thận phục vụ ở đây có thể nói là hết sức nhiệt tình.
Lúc này để ý kĩ lại mới thấy trong tửu lâu người đông như kiến không thua gì ngoài đường. lầu các lộng lẫy xa hoa, xung quanh bài trì đủ loại xinh xảo hình thù. Đặc biệt ở giữa có một cái đài cao chuyên dùng để cho vũ công nhìn rất thuận mắt, dưới trải đầy thảm đỏ, mặt trên đủ loại hình tiết, chỉ nhìn thôi cũng đủ biết người mở ra cái này lâu rất thích sạch sẽ và tao nhã a.
“lăng lão vị hôn phu của ta thật chỉ là một cái nho nhỏ đẳng quốc này”.

Đăng bởi: