Thư Sinh Hàn Gia

Chương 6: Tử Sinh Đi Làm Ở Mỏ Sắt


"Tử Sinh ca ca đi làm việc Bích Thủy ngoan vào nhà đi..".

Hàn thúc cười nhìn Bích Thủy nói.

"vâng..".

Bích Thủy mặt ỉu xìu đi vào trong nhà với phụ mẫu.

"thiếu gia ngươi cũng cẩn trọng a ...".
Hàn thúc nói nhẹ lẩm bẩm đi vào...

"Tử Sinh đó hả..".

Tử Sinh vừa đến mỏ sắt nghe thấy giọng nói quen thuộc thì cười đáp.

"Lý thúc ngươi lại đến trước ta rồi..".

"Tử Sinh xem ta cũng vừa mới đến ...".

Lý thúc bước tới cười nhẹ nói khuôn mặt hắn đều già nua cả tóc đã bạc trắng tiều tụy tám phần gần thất thập chi niên.

"Lý thúc , Lý Vĩnh thế nào rồi..?".

Tử Sinh cười nhẹ nhìn Lý thúc rồi nói.

"têm nghịch tử ấy đem toàn bộ tiền gạt đi đánh bạc hết rồi ..".

Lý thúc nghe vậy khuôn mặt nhăn nheo hốc mắt co rúm thanh lệ chảy ra ngồi xuống ôm đầu khóc hắn thân sinh chỉ có một người nhi tử tên Lý Vĩnh năm ngoái lão bà hắn vừa qua đời hắn lại càng khổ cực hơn trong khi Lý Vĩnh thì một tuần đến sáu ngày đi đánh bạc đem tài sản trong nhà cầm cố hầu như hết chỉ sót lại con mèo ở cùng Lý thúc.

"Lý thúc để ta tìm hắn tính sổ..".

Tử Sinh nghe xong kịch liệt tức giận gân xanh nổi nên trên trán mặt đỏ bừng bừng nhìn Lý thúc nói năm hôm trước được tin Lý Vĩnh ốm nặng hắn cho Lý thúc vay mười lượng đều là tiền dành mấy tháng mới đủ của hắn báo hại hắn cùng Hàn thúc phải ăn rau lót dạ qua ngày không ngờ Lý Vĩnh lại đem đi đánh bạc tức giận nhìn Lý thúc nói.

"Tử Sinh cậu nghe ta là do lão già này sai xin cậu đừng đánh nó ta chỉ có một người con này thôi...tiền của cậu ta sẽ cố gắng trả cho cậu..".

Lý thúc hốc mắt nhăn nhó đỏ hoe nhìn Tử Sinh khẩn khoản nói.

"được rồi Lý thúc coi như là ta tặng thúc vậy thúc không cần trả ta đâu..".

Tử Sinh biết Lý thúc không thể trả nổi cho hắn thì thở dài cười an ủi Lý thúc nói.

"Tử Sinh cảm ơn cậu ta cảm ơn cậu...".

Lý thúc vui mừng lau đi thanh lệ nhìn Tử Sinh cố cười nói...

"Lý thúc chúng ta hôm tay giống như phải tăng thêm ca...".

Tử Sinh cầm lấy dụng cụ đeo nên vai nhìn bên cạnh Lý thúc nói.

"đúng vậy lần này Châu Phủ muốn tăng gấp số lượng sắt để rèn vũ khí chuẩn bị đưa ra chiến trường xem ra họ gấp không ít..".

Lý thúc cười nhẹ nói.

"được rồi chúng ta đến chỗ điểm danh ..".

Tử Sinh cười hắn hy vọng lần này có thể kiếm quá mấy lượng mua thịt về nhà cho mọi người ăn..

"cái gì..hai mươi cân sắt mới được có tám quan tiền ngươi muốn giết người sao??".

Âm thanh la hét phức tạp ở trạm kiểm kê gần lối vào mỏ sắt cho thấy tình hình bất ổn...

"Quan Phủ quá bất công lần trước còn một cân được một lượng bây giờ hai mươi cân được tám quan tiền thử hỏi ai sống nổi..".

Nam tử áo vải thô da đen nhẻm tiều tụy hao gầy trên mặt còn dính đất bụi ôm chặt cánh tay binh lính khẩn cầu nói.

"cút..!!~".
Binh lính lạnh lùnh một cước đạp hắn ngã xuống nam tử bị đá xuống nằm ôm ngực dõ thấy cước này đều phế hắn hơn nửa quần áo rách rưới nhìn binh lính quát lớn lao lên.

"các ngươi quả thật không cho người sống nổi mà lũ bất nhân cầm thú không bằng..".

"còn dám tới sao?".

Binh lính khinh thường cười một tiếng hai tay quyền cước đánh cho nam tử ngã ngục xuống mặt nhiều ra mấy vết bầm tím thật thê thảm...

Mắt thấy binh lính còn được đà muốn đánh nam tử đột nhiên Tử Sinh lao ra chân phải quét ngang tay đập xuống đất lựa thế đá trúng đầu binh lính..

"a..".

Binh lính khinh thị bị trúng một cước mất thăng bằng ngã xuống...

"cẩu quan...".

Tử Sinh tức giận mồm phun hai chữ đỡ nam tử kia dậy vội hỏi..

"huynh đệ không sao chứ ..".

"đa tạ huynh đã giúp chúng ta không đánh lại chúng được nếu không mạng của chúng ta cũng không còn đâu huynh đệ nghe ta..".

Nam tử kia bộ dáng trọng thương mồm mấp máy tay nắm chặt tay Tử Sinh khuyên can nói.

Tử Sinh nghe xong nộ hỏa nổi ra tay nắm chặt mắt nhìn binh lính nói.

"là ai ra điều luật này...".

"đại hiệp tha mạng là Tri Phủ đại nhân..".

Binh lính biết Tử Sinh không thể tròng được lắp bắp nói.

"cút..!!~".

Tử Sinh tức giận quát uy thế đè binh lính không thở nổi kinh hãi chạy xa..

"huynh đệ ngươi làm như vậy e rằng lão Tri Phủ không buông tha chúng ta đâu..".

Trung niên nhân ngồi cạnh đống đá đen nhẻm khuôn mặt nhìn Tử Sinh thở dài nói.

"Lưu tam thúc ngươi xem bọn họ đều ép chúng ta đến tuyệt lộ rồi tám quan tiền là tám quan tiền a..".

Tử Sinh nổi giận mắng người tên Lưu tam thúc.

"ngươi xem tám quan tiền mua nổi cái gì...trước kia một lượng một cân mới có thể để chúng ta cầm cự sống qua ngày nhưng bây giờ lại giảm xuống tám quan tăng tới hai mươi cân có phải ép chúng ta chết hay không?".

Mọi người nghe xong đều trầm mặc không nói.

"các người đừng quên năm hôm trước vụ sập hầm kia nếu không phải Đỗ đại ca cứu ta chưa biết chừng ta cũng đã chết rồi...".

Tử Sinh lắc đầu buồn bã nhớ lại.

"nhưng bọn họ là quan chúng ta đấu sao lại..".

Một người đứng ra nhìn Tử Sinh thở dài nói.

"cẩu quan.."..

Tử Sinh tức giận mắng lớn.

"đại nhân chính là hắn...".

Binh lính nhìn Tử Sinh rồi nói cho người bên cạnh.

"chẳng phải là đại thiếu gia Hàn Gia hay sao..".

Nam tử mặc quan phục vẻ mặt gian thường cười nhạo nhìn Tử Sinh nói.
Đăng bởi: