Ngàn năm

Chương 1: Cái chết là sự bắt đầu


Trường Lưu tuyển sinh! Tin tức nặng ký vừa ra đã chuyền khắp phố lớn ngõ nhỏ nhân giới. Mà lúc này, Phượng Ca lơ lửng trên không quan sát mọi thứ. Tròn 3 năm, đó là thời gian hắn xuyên qua đến thế giới này.

Phượng Ca, huyết mạch duy nhất của Phượng gia, hắn cơ hồ là thiên tài trong mọi lĩnh vực. Duy nhất khuyết điểm: Phượng Ca thích nam nhân . Cây to thì đón gió, đạo lý này áp dụng với thân phận và tài năng của hắn là chính xác. Phượng thiếu hiển nhiên biết rõ bản thân cân lượng, đề phòng một ngọn gió không lọt, lại không nghĩ đến người bản thân yêu suốt 7 năm bỗng nhiên phản bội. Dung Chỉ, ngươi lại dám dùng chính lễ vật ta tặng ngươi để giết chết ta! Phượng Ca không biết là lúc đó oán hận với Dung Chỉ quá sâu sắc hay vì nguyên nhân gì khác mà linh hồn hắn không gặp phải cái gọi là quỷ sai gì đó mà đến thế giới này lấy trạng thái linh hồn tồn tại suốt 3 năm.

Trên thế gian, đứng đầu là thần, mang theo sức mạnh sáng thế, vạn năm khó gặp. Mà Hoa Thiên Cốt là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên, nói về cuộc đời nhân vật Hoa Thiên Cốt cùng với tình yêu cấm kị giữa thầy trò Bạch Tử Họa. Phượng Ca tuy không thích Hoa Thiên Cốt nhưng vì khiến Dung Chỉ vui liền bồi hắn cùng xem, cho đến khi xuyên qua đến nơi này, Phượng thiếu tỏ vẻ, hắn cũng không biết đây là phúc hay họa.

Phục Hy tạo bát quái, Nữ Oa tạo con người, hội bàn đào của Tây Vương Mẫu, Cộng Công hất đổ Bất Chu Sơ, Tinh Vệ lấp biển, Thương Hiệt sáng tạo chữ viết, Hoàng Đế đại chiến Xi Vưu. Nhân giới, Minh giới, Yêu giới, Ma giới, Tiên giới và Thần giới. Lục giới chung sống không phải rất hòa bình. Người chết hóa quỷ thì nhập Minh giới, nếu thành tiên thì có thể đứng trong hàng tiên ban. Mà yêu giới lại phức tạp hơn, tất cả đều là kết quả của quá trình tự nhiên hóa. Về phần Ma giới, dù là người cũng được, yêu cũng được, tiên cũng được, chỉ cần có ác ý, chấp niệm, thiên kiếp hay luyện công tẩu hỏa nhập ma thì đều có thể vào ma đạo.

Vậy còn thần? Chúng thần thượng cổ sinh cùng trời đất, mà tiên bình thường đều do tu luyện mà thành, mặc dù đều có pháp lực nhưng không giống. Phượng Ca đến nơi này, không phải không tò mò về Trường Lưu Sơn nhưng vẫn biết xung quanh Trường Lưu có kết giới bảo vệ cũng đành từ bỏ, thiết nghĩ Thất Sát phái là trọng điểm của yêu tộc hẳn phòng thủ cũng không kém liền thôi hẳn ý niệm du ngoạn mấy địa điểm nổi danh trong Hoa Thiên Cốt. Từ lúc đó, Phượng Ca vẫn trôi nổi khắp nơi ở Nhân giới, phong cảnh xác thực không tệ. Mà hôm nay, tin tức Trường Lưu Sơn tuyển tân sinh cũng không ngoài ý muốn rơi vào tai hắn. Phượng Ca cong miệng, xem ra đây là cơ hội để hắn vào Trường Lưu một chuyến.

Phượng Ca bay chậm trên trời, tìm kiếm ngôi nhà gỗ quen thuộc của cha con Hoa Thiên Cốt. Mấy năm trước đến đây, Hoa Thiên Cốt mới 14 tuổi, nho nhỏ đáng yêu. Nàng ngây thơ hoạt bát, tính tình lại lạc quan vui vẻ, Phượng Ca lúc đó nhập vào một cây đào đang trổ hoa đẹp đẽ. Hoa Thiên Cốt từ nhỏ đã sống cùng cha ở bên ngoài thôn Hoa Liên, vừa sinh ra đã khắc chết mẫu thân, đến phụ thân nàng cũng bệnh nặng sắp chết. 14 năm qua, Hoa Thiên Cốt lớn lên trong sự ghẻ lạnh của dân làng, lại vì thể chất đặc thù nên không giám động tới hoa cỏ, sợ máu mình dính vào sẽ khiến hoa cỏ héo úa, nàng làm người lương thiện, không muốn hại đến bất kỳ ai. Năm đó Phượng Ca gặp được nàng lần đầu tiên, Hoa Thiên Cốt đi bốc thuốc cho cha trở về, thấy nàng, xuất phát từ bản tính tò mò, hắn bay theo nàng trở về. Vốn tưởng có kết giới của Thanh Hư đạo trưởng hắn là không vào được trong. Nhưng có lẽ việc hắn tới thế giới này đã sinh ra biến dị nào đó, khiến bản thân Phượng Ca có thể đi xuyên qua kết giới. Nói vậy hắn là có thể xuyên qua kết giới vào được Trường Lưu? Nghĩ vậy, Phượng Ca vui vẻ, xem ra cũng không cần trờ cơ hội, bản thân chỉ cần lặng lẽ bay tới Trường Lưu Sơn dạo một vòng rồi lặng lẽ bay ra là được, dù sao hắn một linh hồn cũng không có ai nhìn thấy. Chính là khi đã vào được Trường Lưu rồi lại gặp phải rắc rối không nhỏ, khiến hắn trong một thời gian dài không thể ly khai Trường Lưu Sơn Tuyệt Tình Điện.
Phượng Ca không suy nghĩ nhiều, chung quy hắn đã ở đây, rồi cuối cùng đều sẽ có được đáp án.

Theo sau Hoa Thiên Cốt, thấy nàng nhanh nhẹn sắp nồi đun thuốc cho cha, Phượng Ca nhàn nhã đánh giá ngôi nhà tranh của hai cha con. Ân, khung cảnh nơi này cũng không tệ, coi như là một nơi ngắm cảnh rất tốt. Phượng Ca nhanh chóng cho ra kết luận của bản thân, hắn ngắm trong sân có cây đào đang nở rộ tươi tốt, tới gần, linh hồn trong nháy mắt nhập vào trong thân cây. Từ lúc đầu phát hiện hắn linh hồn có thể nhập vào cây trong, hắn cơ hồ mỗi ngày đều chốn đến trong thân cây đến ngủ, tuy là linh hồn không có phương diện này yêu cầu, nhưng hắn còn là thói quen cách sống ở thế giới kia, đến đây không bao lâu, dù là thiên tài như hắn cũng khó mà thích ứng.

Phượng Ca núp trong thân cây nhìn thân ảnh Hoa Thiên Cốt bận rộn trong bếp. Trong lòng có chút bi thương, cha hắn cùng hắn chính là hai thái cực, trái ngược đủ điều, không có lần nào thấy nhau là không đấu khẩu, còn là loại đấu khẩu đến ngươi sống ta chết tình trạng. Từ khi mẹ hắn vì truyện của gia tộc liên mạng đều mất đi lúc, hắn liền bắt đầu cùng Phượng Tường phân biệt, dĩ vãng thân tình như theo cái chết của bà cuốn trôi không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Gia tộc quyền lợi tranh chấp, cha hắn không chút chần chừ đưa mẹ hắn ra làm mồi nhử, cho đến cuối cùng lúc bà chết, Phượng Tường vậy mà nói ra một câu khiến hắn nhớ mãi:" Ca nhi, nhớ lấy, kẻ đã mất đi giá trị lợi dụng đều là phế vật, đã là phế vật đều có thể vứt bỏ".

Hắn lúc đó vừa bi thương lại vừa điên cuồng, 6 tuổi đứa nhỏ cho dù được huấn luyện từ tiểu lớn lên cũng nhiều lắm có năng lực bảo vệ chính mình mà thôi. Phượng Ca khi đó bất lực là cả đời hắn đều không quên thể quên cảm giác. Đứng trước những điều khiến bản thân bi thương cùng đau đớn, hắn biến thành một con thiêu thân lao đầu đầu vào lửa, không tiếc làm thương bản thân ngày đêm liều mạng huấn luyện. Cho đến khi đầy đủ khả năng bảo vệ bản thân và người khác, Phượng Ca một lần nữa chịu đến người yêu phản bội, tình cảm, đôi khi lại rẻ mạt như vậy.

Hắn thở dài, lấy lại tinh thần chú ý Hoa Thiên Cốt, thấy nàng chính đang bước lại phía bản thân thì hơi giật mình, sau cũng liền bình tĩnh lại. Hoa Thiên Cốt bước lại gần cây đào trong sân, cẩn thận ngắt mấy bông hoa đi nấu canh hoa đào cho cha, Hoa Thiên Cốt hưng phấn, một xơ ý liền bị cành cây làm rách ngón tay, máu chảy xuống cành cây ngấm vào trong. Hoa Thiên Cốt hoảng sợ, máu của nàng luôn làm chết hoa cỏ, lần này lại khiến cây đào duy nhất còn lại trong sân bị héo mất, không biết phụ thân có trách nàng không? Phượng Ca chú ý tới máu của Hoa Thiên Cốt ngấm vào vỏ cây, sau đó bằng vào tốc đọ nhanh chóng xáp nhập vào linh hồn hắn, Phượng Ca chỉ cảm thấy một luồng khí nóng rực di chuyển lung tung khắp nơi khiến hắn có cảm giác như bản thân bị liệt hỏa thiêu đốt, đau đớn đến vặn vẹo. Nhưng Phượng Ca lại không chú ý, gốc hoa đào mà hắn đang phụ thân không hề bị khô héo mà vẫn xanh tốt như thường. Hoa Thiên Cốt cũng đờ ra nhìn, thần sắc trên mặt cuối cùng biến thành mừng rỡ. Nàng chạy ào ra khỏi sân nhỏ, nhưng vừa ra khỏi sân thì hoa cỏ trên đất đã bị mùi máu của nàng làm cho héo úa hết cả. Hoa Thiên Cốt thấy cảnh này lập tức trở nên ỉu xìu, nàng quay đầu lại nhìn trong sân gốc đào, nghi hoặc gãi đầu. Hoa Thiên Cốt tâm tư đơn thuần, chỉ một lát không nghĩ ra cũng liền từ bỏ, ngay sau đó liền quay lại tiếp tục công tác đang dang dở.

Mà Phượng Ca chịu đựng gần hai canh giờ mới cảm thấy liệt hỏa tiêu thất. Hắn nhìn một đoàn như lửa ấn ký khảm nạm tại ngực phải vị trí mà không khỏi cười khổ. Nha đầu này trong lúc vô tình khiến thần lực của nàng tiến vào linh hồn hắn, lại dung hợp trở thành mầm móng thần lực, khiến hắn sau này có khả năng thành thần. Thôi, đến thế giới này liền đã trở thành thế giới này một thành viên, cũng nên thích ứng với cuộc sống mới, những gì của kiếp trước là bài học để hắn bước tiếp, vô luận ra sao, tương lai cũng không thể lại khiến bản thân chịu thương tổn như trước nữa. Cho dù làm vậy có khiến Phượng Ca hắn trở thành con nhím chĩa gai vào người khác, hắn cũng cam tâm.
Đăng bởi: