Ngàn năm

Chương 6: Sát Thiên Mạch


Sát Thiên Mạch chưa bao giờ tức giận như hiện tại, Thiền Xuân Thu lại là thuộc hạ đắc lực của hắn, lại dám tự tiện hành động khi chưa có mệnh lệnh. Ra tay cứu thuộc hạ của mình, Sát Thiên Mạch tà tà cười: " Bạch Tử Họa, đã lâu không gặp, thật không ngờ người cũng có ngày đại khai sát giới." Thất Sát Thánh Quân giễu cợt, Bạch Tử Họa ung dung đáp trả, so với nói mấy lời vô vị, hắn trực tiếp chỉ ra nguyên nhân cốt yếu của vụ việc: "Bọn chúng giết Thanh Hư đạo trưởng, hủy diệt phái Thục Sơn, chết không đáng tiếc." Nghe Bạch Tử Họa thuật lại, Sát Thiên Mạch hé miệng, khuôn mặt yêu nghiệt bốc lên sát khí cuồn cuộn: "Điều hắn nói là thật?"_Sát Thiên Mạch thả chậm ngữ điệu, giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng lại mang cho người ta cảm giác bức bách cùng áp lực. Thiền Xuân Thu kinh sợ ngẩng đầu, tiếng Thánh Quân vừa ra miệng đã bị Sát Thiên Mạch dùng quạt lông công hất văng đi, phẫn nộ gầm lên:" Ngươi thực sự giết Thanh Hư!" Thiền Xuân Thu lăn trên mặt đất một vòng, vội vã ngồi dậy: " Thánh Quân, không phải thuộc hạ giết. Là Vân Ế, xin Thánh Quân tha mạng!" Thiền Xuân Thu vừa nói, Vân Ế liền nhanh chóng đứng dậy bỏ chạy, mặc cho thương thế thêm nặng, Vân Ế vẫn liều mạng muốn chốn thoát, hắn biết chỉ có rời khỏi nơi này mới có cơ hội sống sót. Sát Thiên Mạch lạnh lùng nhìn hết thảy lại cũng không ngăn cản.

Thiền Xuân Thu cùng Vân Ế làm ra sự, hắn đương nhiên không vừa lòng, chở về sẽ trừng phạt bọn họ, nhưng Bạch Tử Họa năm lần bảy lượt khiến hắn khó chịu không nói, công lực cũng ngang bằng hắn, Sát Thiên Mạch là một tự phụ nhân không sai, hắn thích nhất liền là chính mình dung mạo, thứ nữa liền là công lực cao cường, mà Bạch Tử Họa tuy nói dung mạo không bằng Sát Thiên Mạch nhưng công lực lại cùng hắn đứng chung đỉnh, như vậy hai người đương nhiên liền trở thành kẻ thù không đội trời chung, nhất là Thất Sát phái cùng Trường Lưu Sơn hai thế lực lớn còn là tử địch.

Hai người ở chỗ này nháo kịch, Hoa Thiên Cốt ngồi bên hồ nước nhàm chán chờ đợi, thiết nghĩ nàng hiện không có gì nguy hiểm, Phượng Ca cũng bay quá khứ chỗ Bạch Tử Họa, hắn nhưng là rất chờ mong nhìn thấy Sát Thiên Mạch một mặt đâu. So với danh Thất Sát Thánh Quân cùng đệ nhất mỹ nhân lục giới, Phượng Ca tương đương hứng thú nhưng là dung mạo của hắn. Nghĩ đến đây, ánh mắt Phượng Ca ám trầm, lúc đó, nếu không phải tướng mạo Dung Chỉ cùng Sát Thiên Mạch có như vậy quá nửa giống nhau, hắn cũng không hội dư hứng thú đi chú ý một hư cấu nhân vật. Bay nhanh đến nơi giao chiến, còn chưa đến gần, Bạch Tử Họa đã phát hiện ra hắn, nhíu hạ mi, hắn đến đây làm gì, tuy là một linh hồn mà thôi nhưng nơi này vẫn quá nguy hiểm. Bạch Tử Họa không biết vì sao bản thân hội quan tâm như vậy một người xa lạ nhưng trực giác khiến hắn không muốn đi vạch trần tầng sa mỏng này, lún sâu vào thứ không quen thuộc không phải điều Bạch Tử Họa muốn.

Sát Thiên Mạch có bề ngoài ma mị, làn da trong suốt dưới ánh mặt trời, hắn mặc một bộ y phục màu đen kín đáo khiến cả người đều nhiễm lên chút cấm dục khí tức. Mi tâm là ấn ký đỏ sẫm lộng lẫy như hoa, đôi mắt màu đỏ trong veo không chút vẩn đục. Phượng Ca quan sát Sát Thiên Mạch, ân, quả thật cùng Dung Chỉ giống tới 6 phần, tuy vậy, Dung Chỉ dung mạo không có chút ma mị mà mang theo một loại thanh thiển xinh đẹp, khí tức như mộc xuân phong khiến người muốn tới gần, Phượng Ca không quên, hắn cùng Dung Chỉ gặp mặt khi tình cảnh. Phượng Ca không ngoài là một cái bản năng cảnh giác rất mạnh người, một khi có người tiếp cận gần người kể cả là khi đang ngủ hắn đều có thể ngay lập tức tỉnh dậy, thậm chí nếu nghiêm trọng hắn liền ngay lập tức công kích người đến gần, nhưng Dung Chỉ khí tức khiến hắn ngay lập tức muốn ngủ dục vọng. Dù Phượng Ca biết hiện tượng như vậy không có lợi cho hắn, thậm chí khiến Dung Chỉ trở thành điểm yếu của hắn nhưng một người cô đơn lâu bỗng nhiên có người dành cho hắn độ ấm, sưởi ấm hắn linh hồn cũng là sẽ lưu luyến, chung quy con người không thể chống cự cô đơn. Vì thế, tuy là Phượng Ca tâm tồn cảnh giác nhưng cảnh giác này cũng không lâu lắm liền tan mất, Phượng Ca chấp nhận Dung Chỉ kia một khắc liền coi hắn như trân bảo đối đãi, không khiến hắn chịu bất kỳ ủy khuất, có thể nói là muốn gì được nấy cấp bậc.

Phượng Ca miên man suy nghĩ, không biết hai vị cao thủ ở đây đều đã chú ý tới hắn. Bạch Tử Họa nhìn thanh niên nhíu mày, người trước mặt linh hồn quanh quẩn bi thương cùng phẫn nộ khí tức làm hắn tâm khẽ nhói một chút, Bạch Tử Họa không chắc chắn bản thân lúc này có phải hay không là cảm thấy đau lòng, vì thanh niên sở tiết lộ ra dao động tâm trạng mà trong tâm có như vậy một tia biến hóa, Bạch Tử Họa khẽ rũ mắt, quay nhìn Sát Thiên Mạch, thanh niên hướng nhìn là Sát Thiêm Mạch không sai, nhưng Bạch Tử Họa vẫn nhạy bén cảm nhận được thanh niên càng giống như là thông qua Sát Thiên Mạch nhìn tới một người khác mà không phải là hắn bản thân. Mà giờ phút này Sát Thiên Mạch chính nhìn thanh niên tinh xảo mi nhãn cùng đau thương khí tức khiến cho đờ ra, tuy không biết linh hồn này là từ đâu tới nhưng Sát Thiên Mạch quả thật ngây người vì dung mạo của hắn, còn có ánh mắt Phượng Ca nhìn hắn là bi thương, phẫn nộ cùng không giải, nhưng Sát Thiên Mạch tâm nhãn không so với Bạch Tử Họa kém, hắn ngay lập tức nhận ra linh hồn đang nhìn là người khác mà không phải hắn, phát hiện này khiến hắn có chút không thoải mái, ngay cả bàn tay cầm quạt lông công cũng vô thức nắm chặt mà không biết.

"Hừ!"_Hừ lạnh một tiếng, ném Xích Thuyên Thiên cho Bạch Tử Họa liền dằng vân giá vũ biến mất, hiếm thấy có kẻ dung mạo còn xuất sắc hơn hắn đâu, ngoạn chơi một chút cũng không sai. Bạch Tử Họa cầm Xích Thuyên Thiên cũng không làm khó Sát Thiên Mạch, hắn nguyên bản muốn đem Thiền Xuân Thu cùng Vân Ế cùng nhau giết chết trả lại công đạo cho Thục Sơn phái đồng thời cũng khiến Sát Thiên Mạch tổn thất một thủ hạ đắc lực, nhưng nếu thanh niên đã ở đây vậy vẫn nên để hắn tự tay trả thù cho Thanh Hư đạo trưởng thì hơn, huống hồ hắn giờ là trưởng môn mới của Thục Sơn, giao chuyện này cùng Xích Thuyên Thiên cho hắn không có gì không đúng.

( P/S: Sát Tỷ Tỷ quyết định dùng Phượng Ca ngoạn chơi, nhưng là ta con trai là chỉ làm thương người nhím nha, cho nên Sát Tỷ Tỷ nói ngoạn chơi thật ra đều bị Ca nhi cấp khí không cam lòng lần sau lại đến tìm phiền phức, mà Ca nhi ôm tâm lý là đậu đậu hắn đâu. Hahahaha... )

Đăng bởi: